Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.net là trang web dự phòng của website truyensextv55.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv55.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 27

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 36

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 27: Gieo rắc nghi kị

Lệ Nhiễm Sương chậm rãi bước từng bước ngắn một cách không cam lòng giống như bị ép tiến lên đoạn đầu đài. Ánh mắt nàng nhìn người nam nhân đối diện vừa sợ hãi vừa van nài.

Phía sau nàng là phu quân, ba đứa con cùng vô số tộc nhân đang nhìn chằm chằm, nếu hắn lại làm ra những hành vi tùy hứng như ôm hôn, sờ mó hay lột truồng nàng ra giống Thiết Mộc Tử La thì nàng sao còn mặt mũi ở lại trong gia tộc nữa.

Trái ngược với sự gay gắt lạnh lùng thể hiện trước mặt nhị vị lão tổ, khi thấy mỹ phụ nhân run run bước về phía mình Chu Cương Liệt nét mặt liền giãn ra, môi hé mở nụ cười hòa nhã, lại còn gật gù một cách hài lòng, ánh mắt nhìn chằm chằm lên cơ thể nàng không hề che giấu sự mê luyến tham lam chiếm hữu.

Những biểu hiện cảm xúc rõ rệt này phía cao tầng Vu gia ai cũng có thể nhìn ra. Vu Thản Chi lông mày nhíu chặt, sắc mặt đen như đáy nồi, trong thâm tâm hắn một ngọn lửa hận đang âm thầm nhen nhóm. Vu Thừa Kiêu liếc qua, thân là cha ông ta làm sao không biết tâm tư của con trai mình, bàn tay khô gầy đưa lên chắn trước ngực Vu Thản Chi ra hiệu hắn bình tĩnh.

“Phụ thân…” Vu Thản Chi hàm răng nghiến chặt, đầu nóng như sắp bốc hoả gằn giọng. Vu gia lão tổ chỉ khẽ lắc đầu, dùng truyền âm nhắc nhở.

“Hừm, ta đã dạy ngươi ra sao? Trong mọi tình huống đều phải giữ vững được lý trí, một phút nóng vội bốc đồng có thể khiến cả tộc ta rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Phải lấy đại sự làm trọng, bình tâm tĩnh trí lại đi.”

Vu Thản Chi dù rất không cam tâm nhưng chỉ có thể thở dốc một hơi kìm nén sự căm hờn vào sâu trong lòng, hắn biết phụ thân mình dạy đúng, giờ khắc này đây không phải lúc để suy nghĩ lung tung. Hắn không thể vì tư thù cá nhân mà ảnh hưởng đến sinh tử của toàn tộc được.

Hắn nhìn những đống thi thể không còn nguyên vẹn máu vẫn chưa kịp khô nằm xếp lớp bên kia, đó có thể sẽ là kết cục của Vu gia nếu hắn hôm nay dám làm chuyện thiếu suy nghĩ.

“Phụ thân, mẫu thân con sẽ không làm sao chứ?”

Vu Thanh Tuyền tiểu cô nương ở phía sau níu lấy tay áo cha mình đầy lo lắng hỏi. Vu Thản Chi nghe thấy giọng của con gái út, lòng bất chợt mềm nhũn, tâm trạng vốn đang căng như dây đàn cũng tự nhiên giãn ra vài phần, hắn quay sang xoa lên búi tóc của cô nàng, miệng nặn ra nụ cười trấn an.

“Không sao đâu con gái, mẫu thân con sẽ cứu lấy cả gia tộc chúng ta.”

“Ân, con biết mà, mẹ là hiệp nữ, mẹ là giỏi nhất.” Tiểu cô nương ngây thơ lương thiện nở nụ cười tươi nhìn theo bóng lưng yểu điệu phía trước với ánh mắt tràn đầy ngưỡng mộ.

Trong lòng nàng, mẫu thân Lệ Nhiễm Sương chiếm vị trí vô cùng đặc biệt, nàng luôn muốn một ngày mình sẽ trở thành một người giống như mẹ, vừa xinh đẹp, đảm đang, được mọi người trong nhà yêu mến, có thể gánh vác mọi việc kể cả an nguy gia tộc.

“Thượng tiên cho gọi thiếp thân.”

Lệ Nhiễm Sương dừng lại cách Chu Cương Liệt một khoảng vừa đủ, không gần cũng không xa, giọng nàng hạ xuống thật thấp. Hắn nhìn vào điệu bộ bất an bồn chồn như bị bắt gian vụng trộm này của nàng nhịn không được liền phì cười lắc đầu dùng thần thức truyền âm nhắc nhở.

“Coi nàng kìa, thật vụng về không biết che đậy gì cả, đừng tỏ ra có tật giật mình như vậy chứ, cứ bình tĩnh đi. Chúng ta đã cá cược với nhau rồi không phải sao? Trước mặt gia đình nàng bổn tôn hứa sẽ không làm điều gì quá phận đâu, ta sẽ đợi nàng tự mình dâng hiến, mau lại gần đây.”

Lệ Nhiễm Sương nghe hắn nói liền thoáng yên tâm hơn, thâm tâm nàng cũng không hiểu vì sao mình đối với những lời quỷ quyệt của gã dâm tặc đó lại vô thức tin tưởng không chút nghi hoặc như thế. Mỹ phụ nhân cứ thế lại bước đến gần hắn hơn.

Chu Cương Liệt lúc này mới hài lòng nhìn về đám người hai nhà phía sau, giọng cũng vui vẻ nhẹ nhàng hơn một chút.

“Tốt, bổn tôn là người ân oán phân minh, kẻ không phạm ta ta cũng chẳng muốn kết thêm thâm cừu. Hai tộc các ngươi tuy có tham vọng nhưng xem ra vẫn chưa làm ra chuyện khó vãn hồi.”

“Ta chấp nhận xá tội, từ nay các ngươi đi theo bổn tôn, chỉ cần nhất dạ tận trung không nuôi lòng riêng thì ta có thể bảo đảm các ngươi bình an vô sự, thậm chí còn nhận đủ chỗ tốt phát triển cường thịnh hơn trước nhiều lần.”

Vu Thừa Kiêu cùng đại tế tư nghe được lời đảm bảo của hắn trái tim đồng thời nhảy nhanh một nhịp vội vã thúc giục tộc nhân toàn bộ lần nữa quỳ xuống đảnh lễ.

“Tạ ơn thượng tiên, Vu gia chúng ta từ nay sẽ là cánh tay đắc lực trung thành nhất của ngài. Nếu có sinh lòng phản trắc cam nguyện chịu thiên đao vạn quả đồ môn diệt tộc.”

“Khuyển Nhung tộc ta nguyện tôn ngài làm thượng thần, từ nay dâng lễ tế bái, trở thành thanh gươm ngọn giáo sắc bén trong tay tùy ngài sử dụng, vì ngài mà dẹp hết mọi chướng ngại cản trở.”

Thiết Mộc Tử La đứng bên cạnh Chu Cương Liệt ánh mắt nhìn về phía cao tầng tộc mình đã dịu hơn một chút không còn sắc sảo gay gắt nữa. Rốt cuộc bọn họ cũng đã chịu nghe theo nàng chấp nhận bỏ đi chút tôn nghiêm không đáng giá kia.

Cơ mà cũng phải thôi, lúc trước bọn họ còn có thể do dự chưa quyết nhưng đã chứng kiến sự tàn nhẫn máu lạnh của Chu Cương Liệt khi thẳng tay diệt tộc sáu nhà thì sao còn dám chần chừ thêm nữa. Vì sinh tử tồn vong của mấy vạn người, vì tương lai tươi sáng mở ra phía trước nên chư vị tộc lão rất nhanh đã làm ra quyết định.

Chu Cương Liệt khẽ gật đầu, sau đó trước ánh nhìn của mấy vạn người hắn không chút do dự đưa tay vịn lấy eo Thiết Mộc Tử La và Lệ Nhiễm Sương, lại dùng sức một chút kéo hai người lại gần mình hơn.

Mỹ nhân lực điền hết sức phóng đãng thuận thế liền ngã vào lòng hắn, cơ thể trần truồng chẳng chút ngại ngần triển lãm cho khán giả xem. Lệ Nhiễm Sương thì phản ứng trái ngược hoàn toàn, nàng hoảng hồn vội vàng ra sức muốn giãy thoát nhưng bàn tay hắn vẫn như kìm sắt ghì chặt không buông.

“Coi nào, đừng quậy nữa, ta đã nói sẽ không làm gì quá đáng rồi, chỉ là vịn eo một chút mà thôi, còn làm loạn ta liền xé bỏ giao ước đem nàng lột sạch tại đây có tin hay không?”

Hắn trầm mặt truyền âm vừa dỗ dành lại vừa đe dọa, Lệ Nhiễm Sương nghe vậy liền lập tức đình chỉ giãy giụa. Môi nàng mím chặt, cả người run run lung lay, đầu cúi gằm không dám ngước lên nhìn phu quân Vu Thản Chi và các con.

Thấy mỹ phụ nhân đã chịu an phận Chu Cương Liệt mới nở nụ cười, hắn cũng giữ đúng lời hứa chỉ gác tay lên eo nàng chứ không làm thêm hành động bất nhã, giọng hào sảng nói.

“Haha, người các ngươi cần tạ ơn không phải bổn tôn, mà là nhị vị mỹ nhân bên cạnh ta đây. Vì an nguy gia tộc các nàng đã chấp nhận hy sinh lớn như vậy, điều đó làm ta rất cảm động. Tính mạng của hai nhà các ngươi là do họ đánh đổi đại giá để giữ lại, sau này nhất định phải đổi xử tốt với hai nàng đó có biết chưa?”

Lời này của hắn nghe qua thì là một câu chỉ lệnh của kẻ bề trên, nhưng khi suy ngẫm kỹ lại chất chứa quá nhiều ý ẩn dụ khiến những người có mặt nhất là hai đại gia tộc đều không khỏi hít vào một hơi, tâm tình rối ren hỗn loạn.

Cả quá trình chém giết trước đó tuy hai nhà đóng cửa tránh mặt không ra nhưng mọi diễn biến họ đều nắm rõ dựa vào thần thức. Vị Tinh Chủ Chính Thần trước mặt này ngoài lạnh lùng tàn độc thì cũng là một tên dâm ma vô cùng háo sắc, nam đinh sáu nhà kia hầu hết đã bị hắn giết sạch, nữ quyến muốn sống phải chấp nhận trở thành tình nô từ nay chịu kiếp thấp hèn lệ thuộc.

Ngay cả vị tộc trưởng man di uy quyền Thiết Mộc Tử La kia nổi tiếng kiên cường bưu hãn chỉ sau vài ngày đã bị hắn dạy dỗ thành một đầu lẳng lơ kỹ nữ hoang dâm vô độ không biết xấu hổ.

Đây có lẽ chính là thứ mà hắn gọi là hy sinh đánh đổi để gia tộc được bảo toàn…

“Nàng… không lẽ… không… không thể nào, tuyệt đối không thể…”

Vu Thản Chi đôi mắt trống rỗng, bờ môi run run lẩm bẩm sau đó lại tự lắc đầu nguầy nguậy phủ nhận những suy nghĩ vừa xuất hiện trong lòng. Là phu thê đã mấy trăm năm, hắn hiểu rõ đức hạnh của thê tử mình, nàng thà phải vong mạng chứ nhất quyết không bao giờ chấp nhận đánh mất danh tiết sống đời ô nhục.

Nhưng… liệu có một khả năng nào đó, nàng sẽ vì an nguy của Vu gia mà chấp nhận bán mình?

Vu Thản Chi nhìn vào bàn tay thô kệch của gã Tinh Chủ dâm tà đang đặt trên eo vợ mình, trong lòng hắn một ngọn lửa ghen tuông đã âm thầm nhen nhóm.

Nàng xưa nay luôn ôn nhu giữ lễ, chưa từng đứng quá gần một nam nhân nào ngoại trừ hắn, hôm nay lại nguyện ý để gã đàn ông kia chạm vào vị trí nhạy cảm như vậy, lại còn cái biểu hiện chột dạ tránh né kia nữa. Tất cả những sự khác lạ đó giống như từng nhát búa đánh mạnh vào niềm tin của vị gia chủ họ Vu đối với người vợ trinh bạch.

Hắn nhìn về phía ả man nữ lẳng lơ Thiết Mộc Tử La, thu hết mọi hành vi phóng túng dâm đãng của cô ta vào mắt. Trong đầu lại vô thức liên tưởng tới hình ảnh thê tử Lệ Nhiễm Sương cũng giống như thế, toàn thân lõa lồ khoe ra hết những bộ vị nhạy cảm nhất, ở trong lòng một gã đàn ông xa lạ nũng nịu cầu hoan như một con thú cái khát tình.

Chỉ mới nghĩ tới thôi đã khiến phương tâm hắn hỗn loạn, mồ hôi túa ra đầm đìa, cả người như rút sạch hết sức lực. Là gia chủ, Vu Thản Chi rất muốn tộc mình được một vị đại năng thiên giới như gã Tinh Chủ kia chống lưng, có như thế họ mới thoát khỏi cái nhìn chằm chằm của Thiên Đình bước ra ánh sáng sống một cuộc đời tươi đẹp.

Nhưng hắn cũng là một nam nhân có tính chiếm hữu cực kỳ cao, làm sao có thể chấp nhận việc đem người vợ đầu ấp tay gối của mình ra làm vật hy sinh đổi chác lấy lợi ích.

Nếu nàng thực sự đã ngã vào lòng người đàn ông kia để bảo toàn tính mạng cho toàn tộc, vậy thì sau này hai người phải đối mặt với nhau ra sao đây? Hắn phải cảm tạ nàng, hay là căm ghét xa lánh nàng?

Người có những suy nghĩ đó không phải chỉ một mình Vu Thản Chi, dường như toàn bộ tộc nhân đều đang hướng những ánh nhìn khác biệt về phía vị gia chủ phu nhân nhà mình. Trong ánh mắt họ mang theo đủ loại cảm xúc phức tạp, có hoang mang, nghi ngờ, cũng có sự nhu hòa mang ơn.

Lệ Nhiễm Sương không dám nhìn bọn họ, thời khắc này nàng đã sớm nghĩ đến nhiều lần nhưng vẫn chưa biết phải ứng phó ra sao. Nàng rất sợ, sợ bị tộc nhân dị nghị, cho rằng nàng vô luân trái đạo, vứt bỏ đức hạnh trinh tiết để giữ mạng, sợ phu quân cùng các con sẽ nghi kị xa lánh mình.

Nàng biết mình làm đúng, chấp nhận hy sinh để bảo hộ bình an gia tộc, nhưng nàng cũng rất sợ họ sẽ không hiểu cho tấm lòng thành của mình. Nếu những gì Chu Cương Liệt nói trở thành sự thật, nàng thua trong ván cược này thì phải làm sao đây?

“Xin thượng tiên yên tâm, toàn tộc Vu gia chắc chắn sẽ ghi nhớ ơn điển của nàng, mãi mãi không dám quên.”

Người bình tĩnh nhất có lẽ là lão tổ Vu Thừa Kiêu, nét mặt già của ông ta vẫn vô cùng điềm đạm không lộ ra chút cảm xúc tiêu cực nào, còn hướng về phía tức phụ khẽ chắp tay cúi đầu.

Lệ Nhiễm Sương ngước nhìn cha chồng mình, sau đó lấy hết can đảm đảo qua một vòng tất cả tộc nhân. Điều làm mỹ phụ nhân hết sức ngạc nhiên là bọn họ đều đang giống như lão tổ, hướng về phía nàng mà chắp tay cúi đầu.

Không hề có một ánh mắt khinh bỉ dè bỉu nào, tất cả đều vô cùng chân thành biết ơn. Cả phu quân và ba đứa con đều mỉm cười nhìn nàng tràn đầy hạnh phúc và tự hào.

Giây phút này, mỹ phụ nhân tâm hồn giống như được ngâm trong những dòng nước ấm áp dịu dàng, bao nhiêu gánh nặng lo âu đều buông xuống hết. Nàng cảm thấy bao nhiêu sự hy sinh tủi nhục đã nhận trước đó đều hoàn toàn đáng giá.

Quả nhiên nàng đã đúng, người thân ruột thịt chắc chắn sẽ cảm thông cho nhau, những lời ma mị khuyến dụ của gã Tinh Chủ đó hoàn toàn sai lầm rồi.

Chu Cương Liệt trong con ngươi lóe lên một tia ánh tím tà dị sau đó nhanh chóng thu lại, trên môi nụ cười vẫn chưa bao giờ dứt. Hắn thả bàn tay đang đặt trên eo nàng ra, thở dài một tiếng đầy thất vọng.

“Ôi chà, có vẻ như nàng đã thắng cược rồi nhỉ? Tốt thôi, ta là người biết giữ lời hứa, từ nay nhất định sẽ không làm khó nàng nữa, cứ yên tâm mà ở bên gia đình hạnh phúc của nàng đi.”

Nói đoạn hắn lại quay sang nhìn chằm chằm vào Vu Thản Chi, giọng điềm đạm.

“Vu gia chủ, ngươi có một thê tử rất tốt, rất chung thủy, phải biết yêu thương giữ gìn đấy nhé. Nếu một ngày ngươi đối xử tệ bạc với nàng, bổn tôn nhất định sẽ tới và đưa nàng đi. Nhớ kỹ…”

Lời nói đầy ẩn dụ của hắn lọt vào tai Vu Thản Chi càng làm vị gia chủ này trong lòng sinh ra vô vàn suy nghĩ rối nùi. Não hải hắn trong khoảnh khắc đó chỉ còn văng vẳng lại một câu nói như tiếng chuông đồng ngân vang.

“Ngươi có một thê tử rất tốt…”

“Thê tử ngươi rất tốt…”

“Thê tử… tốt…”

“Vợ ngươi… ngon lắm…”

“…”

“Phu quân… chàng… chàng sao vậy? Đang nghĩ gì à?”

Chất giọng nhỏ nhẹ của Lệ Nhiễm Sương vang lên bên tai đưa Vu Thản Chi về thực tại, nàng đã quay lại bên cạnh hắn từ đời nào, đang vịn lấy một bên cánh tay mà lắc lắc kêu gọi.

“A… ta… ta không sao.”

“Phu quân, chàng đừng suy diễn lung tung nhé, thiếp… thiếp và thượng tiên thực sự chưa phát sinh điều gì cả, thiếp không hề làm chuyện có lỗi với chàng.”

Lệ Nhiễm Sương nhìn chằm chằm vào mắt trượng phu, dùng thần thức truyền âm. Vu Thản Chi cũng đối diện với nàng một vài giây, sau đó gật đầu.

“Ừm, nàng không cần phải giải thích, ta tin tưởng nàng.”

Lệ Nhiễm Sương lúc này mới dời đi ánh mắt, khuôn mặt cất đi sự lo âu, ngập tràn hạnh phúc mà dựa vào vai hắn. Vu Thản Chi khẽ vuốt lên mái tóc hiền thê, trong lòng hắn, ngọn lửa nghi ngờ lại càng manh nha lớn thêm.

Nàng ấy… Vì sao phải giải thích? Là sợ hắn ghen? Hay chỉ là lời ngụy biện cho sự phản bội?

Mọi chuyển biến tâm lý của tên gia chủ họ Vu cùng đám tộc nhân kia Chu Cương Liệt đều thu hết vào mắt nhưng hắn chỉ cười khẩy một tiếng sau đó lại tập trung vào công việc chính.

“Tốt, mọi chuyện ở đây coi như đã giải quyết xong, hai nhà các ngươi đã chấp nhận quy phục vậy thì mau chóng chuẩn bị cùng ta rời đi, rất nhanh thôi người của Thiên Đình sẽ chú ý tới nơi này, đừng chậm trễ.”

Vừa nghe hắn nhắc tới Thiên Đình cả Vu gia và Khuyển Nhung tộc đều như chuột sợ mèo, sự úy kị này gần như đã khắc sâu trong tiềm thức, bọn họ lập tức vâng dạ rồi nháo nhào quay về địa bàn dọn dẹp tài sản chuẩn bị di dời.

“Thượng tiên, vậy chúng tôi thì sao? Có phải cũng dời đi hay không?”

Thái trưởng thôn bước ra đại diện kính cẩn chắp tay hỏi. Chu Cương Liệt quay sang đám đông dân làng cùng hơn vạn nữ quyến sáu tộc mạnh mẽ gật đầu xác nhận.

“Đúng thế, nơi này đã bị chú ý, không thể lưu lại nữa. Yên tâm, bổn tôn đã sớm sắp xếp vị trí thôn làng mới rồi, các ngươi cũng không cần chuẩn bị gì nữa. Bây giờ lập tức ai về nhà nấy, lại sắp xếp chỗ ở tạm thời cho những phàm nhân mới gia nhập.”

Lệnh hắn vừa ban ra, Thái trưởng thôn cùng chúng nữ Trần Thục lập tức vâng dạ thi hành, dân làng từng người hướng hắn vái lạy sau đó lục tục trở về nhà. Mấy vạn người mới cũng được chia vào từng hộ hoặc tạm trú trong các nhà khách lớn.

Chu Cương Liệt quay sang hơn vạn nữ quyến đang thấp thỏm chờ đợi. Hắn nhẹ nhàng phất tay một cái, đương trường vốn đông đúc nhộn nhịp bỗng chốc không còn bóng người nào, chỉ có bãi đất trống với từng đống thi thể rải rác, máu nhuộm đỏ đại địa.

Vụt một cái, các nàng đã thấy mình ở trong một vùng không gian khác, xung quanh chỉ có sương khói mờ mịt chẳng nhìn ra ngày đêm. Trong lúc hơn vạn người còn đang hoang mang lo sợ thì đã nghe thấy giọng Chu Cương Liệt văng vẳng vang lên trên thiên không.

“Yên tâm, các nàng hiện đang ở trong pháp bảo không gian của bổn tôn. Các nàng đông người lại xinh đẹp như vậy nếu cùng ra ngoài sẽ dễ gây chú ý, cứ ngoan ngoãn ở yên trong đó vài ngày, đợi ta giải quyết xong xuôi mọi chuyện sẽ thả các nàng ra.”

Nghe được những lời ong bướm hoa mỹ đó đám nữ quyến mới buông được sự bất an xuống, vài nàng còn thực sự đỏ mặt phì cười vì được hắn khen ngợi. Ai nấy tìm vị trí ngồi xuống, lại không quên nhiệm vụ chia ra canh chừng mấy nàng Tô Thanh Vãn.

Chu Cương Liệt thu hồi Sơ Đạo Hỗn Độn Tháp, có pháp bảo không gian Đế cấp này trong tay mọi việc đều dễ dàng, không gian bên trong rộng vô cùng vô tận có chứa cả trăm vạn người cũng không chật.

Vụt một phát hắn liền xuất hiện ở trước Dương Căn Thụ trồng giữa làng. Tiên thụ này sau trăm năm được dân chúng chăm bón tưới tắm đã phát triển vô cùng quy mô, thân cây ba người ôm không xuể, cánh lá xum xuê rợp bóng mát.

Vừa phát giác sự hiện diện của hắn, Dương Căn Thụ có linh tính lập tức rung lên, quả cây cùng lá như đang reo vui chào đón chủ nhân về nhà. Quả nhiên Tiên thụ đã sớm phát triển thành thụ yêu, tuy vẫn chưa thể khai khiếu nói chuyện nhưng sơ bộ có được ý thức như con người, nhờ vậy mà nó mới kiềm chế được tám tên lão tổ thế gia kia bảo hộ an nguy tối thiểu cho thôn dân.

“Ngươi làm tốt lắm, tương lai bổn tôn nhất định sẽ trợ giúp ngươi sớm tu ra yêu thân chân chính, hiện tại chỗ này giao cho ta.”

Hắn vuốt nhẹ lên thân cây sần sùi rồi đạp bước bay lên không trung, thôn dân theo lệnh hắn đã sớm ở yên trong nhà không ai ra ngoài. Trần Thục các nàng đang tập trung cùng Thái trưởng thôn và chư vị lão làng trong chính sảnh.

“Ừm, vùng đất này rất tốt, cứ vậy rời đi thì tiếc lắm, thôi thì mang theo cả vậy.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 36)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 36
Ngày cập nhật 26/10/2025 05:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tài xế Taxi
Tôi nhìn Reika. Cô ấy đang thở nặng nhọc, nhìn tôi với đôi mắt ngấn lệ. Tôi vòng tay phía dưới Reika, nâng cô ấy lên. Tôi liếm má cô ấy và một tay xoa ngực Reika. Cô ấy nhắm mắt lại run rẩy, cố nén sự kinh tởm. “Hãy nhìn tôi, mở mắt ra!” Cô ấy mở mắt ra, nhìn tôi. Vẻ mặt của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện sex hiếp dâm
Ngoại tình với vợ của chú
Tôi đổ 2 lần sữa tắm vào lòng bàn tay rồi xoa lên người cô, tắt vòi hoa sen đứng áp vào người cô, tay vòng ra phía trước xoa đều 2 bầu vú, ngón tay gãi lên đầu ti. Tay tôi nhào như nặn bột, vú cô to, mềm, sữa tắm tạo ra xúc tác khiến da trơn tuột. Cô phấn khích. Xoa 2 bờ vai cô, xoa xuống bắp...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện sex ngoại tình
Quả chanh ngọt của tôi - Tác giả Salucci Morphin
Băn khoăn và suy nghĩ, nhưng như thế vẫn chưa đủ! “Mẹ đâu có ở với em được hoài, em biết chứ?” Những gì tôi nghe thấy được là “Mẹ không phải là của mày, không còn là của mày, không là gì của mày nữa rồi.” “Chị Thanh là mẹ của em! Mẹ là của em.” Tôi như một...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ mẹ ruột Truyện 18+
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân