Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.net là trang web dự phòng của website truyensextv55.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv55.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 20

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 36

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 20: Ý trời

“Khônggggg… Ngạn Nhiiii!!!” Hạ Hầu Khâm con ngươi như muốn lòi ra, bàn tay đưa lên phía trước như bắt vào khoảng không mông lung, hắn lúc này mới nhận ra sai lầm của mình nhưng đã quá muộn để cứu vãn.

Đối phương thế mà lại đem con trai hắn ra để đỡ một đao kia. Họ đã ép hắn tự tay giết chính đứa con ruột thịt mà hắn thương yêu chiều chuộng nhất. Hạ Hầu Ngạn chết một cách triệt để, thi cốt vô tồn, cả thần hồn cũng bị tiên lực cuồng bạo của đại đao hủy diệt.

“Há há há… Hạ Hầu lão cẩu… Cảm giác khi tự tay giết chính con đẻ của mình như thế nào? Có thoải mái không? Ngươi cũng thật đủ tàn nhẫn a…” Quan Tùng khoái chí vỗ tay cười vang một tràng đầy oán độc cùng châm biếm.

“Người ta thường nói thế gia vô tình quả nhiên không sai a, Quan Tùng, kể từ bây giờ, nếu đám chuột nhắt kia không đến lĩnh tội thì mỗi phút lại đem một đứa con cháu của chúng giết đi cho ta.”

Chu Cương Liệt ngoắc tay một cái, đám công tử các nhà khác vốn đang sợ hãi đứng nép phía sau tất cả đều bị một lực lượng vô hình kéo tới giữa sân. Bọn chúng có con của các gia chủ và cả chi thứ từng nhà, ngoại trừ Vu gia và Khuyển Nhung tộc thì sáu nhà còn lại gần như đều có mặt đầy đủ.

Đám công tử mặt hết đỏ lại trắng, hết trắng chuyển sang xanh điên cuồng vùng vẫy nhưng làm sao có thể thoát khỏi tay một vị Thái Ất Ngọc Tiên được.

Nhìn thấy thảm cảnh trước mắt của vị thiếu chủ Hạ Hầu kia khiến chúng hoảng loạn đến tột độ, bao nhiêu sự ngạo nghễ hách dịch trước đó đều bay biến sạch, có tên thậm chí còn ướt sũng quần, miệng không chút cốt khí kêu gào van xin.

“Không a… phụ thân, mẫu thân! Các người mau cứu ta a…”

“Ta xin lỗi, xin đừng giết ta…”

“Phụ thân, lão tổ, các người mau ra mặt đi, con chưa muốn chết đâu…”

“Tiền bối, đại nhân, chúng ta chỉ là ham vui mới bị bọn chúng kéo tới đây thôi a, xin các ngài rộng lượng bỏ qua.”

“Tất cả là do tên Hạ Hầu Ngạn kia, còn có tên họ Tả nữa, chính chúng bày đầu chuyện này đó, chúng ta không liên quan gì hết.”

Cao tầng sáu nhà nhìn thấy hậu bối của mình sắp bị người ta xử chết ai nấy đều thấp thỏm đứng ngồi không yên.

“Lão tổ, mau tới thương lượng với người kia, không thể để thiếu chủ gặp vấn đề được.” Một trung niên nhân gấp giọng thúc giục lão tổ Thiệu gia.

“Phu quân, chàng phải cứu lấy hài tử, chúng nó xưa nay chưa từng thấy qua cảnh tượng máu tanh khủng khiếp như vậy nhất định sẽ rất sợ hãi. Nếu con trai xảy ra chuyện gì thiếp không sống nổi đâu.”

Phụ nhân có thân hình phốp pháp đầy đặn mặt đầy nước mắt hoảng loạn lay cánh tay trung niên bên cạnh, nàng ta chính là thê tử của nhị phòng Hổ gia, cả hai đứa con trai bảo bối của nàng đều đang nằm trong đám công tử chuẩn bị bị đem xử tử, người làm mẹ tất nhiên vô cùng khẩn trương.

So với các đấng trượng phu mày râu tuy tình thế cấp bách vẫn phần nào giữ được sự khôn khéo bình tĩnh thì những quý phu nhân lại dễ bị kích động hơn. Dù sao thì cũng là quý tử do họ mang nặng đẻ đau mà có, thường ngày đều dành hết sự yêu thương bảo bọc, hiện tại thấy tính mạng con mình đang ngàn cân treo sợi tóc thì ai mà không xót.

Giống như hiệu ứng dây chuyền, mỹ phụ các nhà lần lượt xuất hiện liên tục hối thúc phu quân của mình tìm cách cứu nguy khiến tình thế càng rối ren hơn. Nếu không có người ngăn cản lại e là các nàng đã không màng nguy cơ mà lao đến cứu con rồi.

“Khặc khặc… một phút đã qua, để ta xem nên ra tay với đứa nào tiếp theo đây…”

Quan Tùng chắp tay đi vòng quanh một lượt, ánh mắt ác độc đánh giá từng khuôn mặt giống như người ta đi chợ chọn lựa một món đồ. Đám thiếu gia công tử mặt mày méo xệch càng ra sức gào thét cầu cứu, nước mắt nước mũi tèm lem thảm hại.

“Ừm, chọn ngươi đi, tướng mạo khá tốt, thiên phú tu hành nhìn cũng không tồi, ngươi mà chết thì chắc người nhà sẽ đau lòng lắm đây… há há…”

Quan Tùng nắm cổ áo lôi từ đám người ra một tên công tử ca mặc áo bào tím, tướng mạo khá cao ráo thư sinh, ngũ quan không tì vết, đúng chất công tử mặt ngọc mà các thiếu nữ yêu thích.

Tên vừa bị đem ra biểu cảm không khỏi càng thêm trắng bệt vì hãi hùng, hắn nhìn Quan Tùng giống như thấy được Hắc Bạch Vô Thường đang sắp đưa mình về cõi u minh vĩnh hằng.

“Không… ta không muốn chết… aaa… phụ thân, mẫu thân… mau tới cứu ta…”

Tiếng kêu cứu đầy bi ai tuyệt vọng của gã công tử vang vọng ai cũng có thể nghe rõ. Trên không trung đại trạch nhà họ Hàn, một diễm phụ với đôi mắt u buồn ướt đẫm như hoa lê dính mưa, tâm tình nàng giống như đang ngồi trên đống lửa gấp gáp đến sắp điên rồi.

“Phu quân, lão tổ, các ngươi mau nghĩ cách, hài tử của ta, Kỷ Nhi sắp bị bọn họ giết hại rồi.”

Mỹ phụ vịn lấy cánh tay trung niên nhân râu dài bên cạnh mà kịch liệt hối thúc, chỉ sợ chậm trễ một giây thì con trai của mình sẽ giống như thiếu chủ nhà Hạ Hầu kia hình thần đều câu diệt chết một cách oan uổng.

Trung niên râu dài thân mặc trường bào kiểu viên ngoại cũng cắn chặt môi chưa biết phải phản ứng ra sao, hắn chính là gia chủ Hàn gia, gã công tử mà Quan Tùng vừa lôi ra sắp hành hình là con trai út của hắn.

Đứa con này có tư chất cùng ngộ tính cực kỳ cao, mới hai mươi tuổi đã sắp đột phá Tán Tiên cảnh, được Hàn gia hết mực trọng điểm bồi dưỡng hứa hẹn tương lai là kẻ có tiềm năng nhất thừa kế chức vị gia chủ đưa cả tộc vươn lên đứng đầu các thế gia.

Một mầm non tốt như vậy nếu bị địch nhân sát hại thì sẽ là mất mát cực lớn có thể làm lung lay căn cơ gốc rễ của toàn tộc. Lão tổ Hàn gia cũng vô cùng thương yêu đứa cháu trai này, sau một phen cân nhắc liền bước lên trước, hai tay chắp lại khẽ cúi người hành lễ về phía Chu Cương Liệt, bộ dáng nhún nhường hạ giọng nói.

“Đạo hữu, đây hình như là lần đầu ngươi và chúng ta gặp mặt, trước đây không oán, hiện tại cũng không thù. Vì cớ gì lại bao che cho cuồng tặc kia giết hại hậu nhân của chúng ta? Tại hạ Hàn Ung đại diện các thế gia xin được hỏi rõ tường tận.”

Các nhà khác thấy lão tổ Hàn gia ra mặt cũng chăm chú hướng ánh nhìn về phía cổng thôn Hoang Lĩnh chờ đợi giải đáp. Bọn họ cũng muốn biết đối phương có lai lịch như thế nào, mặc dù đã ngờ ngợ ra những vẫn muốn xác nhận chính xác.

Chu Cương Liệt ngồi vắt tréo chân ung dung nhấp lấy một ngụm trà thơm do A Mỹ đưa tới, lại thò tay xoa lên mông thịt tròn lẳn thập phần đàn hồi của mỹ nhân khiến nàng nũng nịu rên lên một tiếng. Sau đó hắn mới hướng về phía lão già Hàn Ung dáng người thấp gầy kia, môi nở nụ cười khẩy đầy khinh thường.

“Hừ, trước đây không oán, hiện tại không thù, lão chuột già nhà ngươi thật biết cách nói a. Đám ẩn thế gia tộc vô sỉ các ngươi, trước kia thì lựa chọn trốn chạy làm rùa rụt đầu không dám ứng kiếp. Đến khi thời đại thế gian vô tiên Thiên Đình không can dự chuyện thế tục nữa thì lại nhảy ra muốn xưng hùng xưng bá.”

“Chuyện các ngươi định chia nhau gồm thâu nhân giới ta không quản, cũng không muốn quan tâm. Nhưng các ngươi lại năm lần bảy lượt khiêu khích điểm giới hạn của bổn tôn, xâm lấn địa bàn của ta, cướp đoạt tiên thụ ta trồng, cầm tù ngược đãi con dân, lòng tham không đáy còn tìm đến tận Sở quốc muốn diệt đi Tuyết Liên Cung do ta lập nên.”

“Với bao nhiêu chuyện đã gây ra như vậy, các ngươi còn dám nói hai bên không oán không thù sao?”

Nghe Chu Cương Liệt nói đến đâu cao tầng sáu nhà lại đổ mồ hôi lạnh đến đó. Tới đây thì cả đám coi như đã thấu đáo, chủ nhân của tiên thụ kia, kẻ mà trước đó họ xem thường cho rằng chỉ là một Chân Tiên nho nhỏ rốt cuộc cũng đã trở lại, và cảnh giới của hắn vượt xa hết mọi người tưởng tượng.

Mình nhân lúc nhà người ta vắng chủ mà vào, không những cướp đoạt tài nguyên bảo vật lại còn xem dân chúng như nô lệ mà cầm tù, mấy tên công tử còn đem nữ nhân của người ta ra nhục mạ chơi đùa nữa. Bao nhiêu đó cũng đủ kết lên mối thù sâu hơn biển rồi.

Hơn thế nữa, nam nhân kia vậy mà biết được lai lịch của họ đến từ ẩn thế tiên môn, gã này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sao có thể rành rọt chuyện từ thời đại Phong Thần, lại còn nhìn thấu cả dã tâm muốn thâu tóm thiên hạ nhân giới của họ nữa, người này không đơn giản a.

Phía Hạ Hầu gia, Tả gia thì càng mặt xám mày tro hơn, đối phương không chỉ là chủ nhân ở nơi đây, mà còn trực tiếp liên quan tới Tuyết Liên Cung nữa, nói như vậy không lẽ…

Như hiểu được thắc mắc của những kẻ đó, Chu Cương Liệt lại thở dài lắc đầu nhàn nhạt buông ra một tin tức làm toàn trường chấn động.

“Hài… có một số kẻ muốn ăn mảnh tiên thụ, lại lén lút muốn cướp đoạt địa bàn thứ hai của ta, không ngờ trộm gà không được còn mất nắm gạo.”

“Cái gì mà Tả Thương Khung, Độc Mục Hiệu Uý đều sớm đã về với cát bụi rồi. Nhan Như Ngọc thì vỡ nát đạo tâm trở thành phế nhân, chỉ có Vu gia với Khuyển Nhung tộc thì còn biết thức thời hơn một chút đã quy thuận bổn tôn. Bát đại thế gia các ngươi xem ra cũng chỉ có như vậy.”

Lời nói vừa ra giống như một quả bom cực lớn nổ ầm trong đầu từng người. Mấy nhà Hàn, Hổ, Thiệu và Vương lúc này mới biết chuyện bốn nhà khác thế mà lại giấu giếm qua mặt mình để độc chiếm lấy một gốc tiên thụ khác.

Bọn họ trừng mắt nhìn nhau đầy ý oán trách, cái liên minh tám tộc vốn chẳng chút bền vững này xem ra cũng không thể tồn tại nữa.

“Đệ đệ của ta vậy mà cũng bị giết rồi… hự… khục…”

Hạ Hầu Khâm vốn đã đau lòng thống khổ trước cái chết thảm của con trai lúc này vừa nghe được đệ đệ mình lại bỏ mạng ở Tuyết Liên Cung khiến hắn chịu không nổi mà trực tiếp phun ra một búng máu, hai mắt long sòng sọc như muốn ăn tươi nuốt sống Chu Cương Liệt.

Bên phía Tả gia cũng là một bầu không khí vô cùng tang thương, vị gia chủ phu nhân dáng người cao gầy thon thả, khuôn mặt mang khí chất uy nghi sắc sảo lúc này lại không để ý hình tượng mà khóc lớn, thân thể gần như sắp ngã quỵ phải cần có người đỡ lấy.

Chỉ trong một thời gian ngắn mà nàng ta đã phải chịu quá nhiều cú sốc mất mát, đứa con út nàng cưng chiều hết mực đã bị ác tặc kia phanh thây trảm thủ treo đầu trên cọc gỗ chết không toàn vẹn. Bây giờ lại hay tin phu quân Tả Thương Khung của mình cũng đã bỏ mạng ở đất Sở thi cốt đều không còn.

Kẻ thủ ác đã gây ra mọi chuyện vẫn đang nhởn nhơ phè phỡn trước mặt mà nàng lại không có bản lĩnh để trả thù cho chồng con. Sự đau khổ cùng thống hận gần như khiến nàng sang chấn tâm lý cuối cùng cũng phun ra một ngụm máu đào rồi ngất đi.

Lúc này các nhà mới để ý, hiện trường không hề thấy cao tầng hay bất cứ đệ tử nào của Vu gia và Khuyển Nhung tộc. Đại trạch địa bàn của họ đã sớm tự phong bế kín cổng cao tường không ra mặt.

Điều này gần như khẳng định những gì người kia nói là đúng, hai nhà kia sớm đã phản bội liên minh tám tộc quy thuận địch nhân để tự tìm đường sống cho mình rồi.

Việc đồng minh gặp chuyện lại vứt bỏ mình để an toàn rút lui trước khiến sáu nhà còn lại vô cùng bất mãn chỉ muốn lập tức kéo đám họ Vu cùng bọn Man di hoang dã kia ra mà thanh lý môn hộ. Nhưng bọn họ không có thời gian để làm điều đó, nam nhân cao lớn nhàn nhã dưới kia mới là đại địch mà họ cần tập trung đối phó trước.

Sau khi suy xét một hồi, lão tổ Hổ gia là một lão giả ngoài sáu mươi thân mặc kim giáp giống như đã làm ra quyết định, ông ta khẽ phất tay rồi cùng những cao tầng khác trong tộc từ từ bay đến đáp xuống đối diện cách Chu Cương Liệt vài thước.

Cố kìm nén sự run rẩy khi tiếp xúc gần với uy áp của đối phương, ông ta chắp tay hơi cúi người, giọng điềm tĩnh nói.

“Đạo hữu, chuyện này tất cả chỉ là hiểu lầm. Lão phu thay mặt toàn tộc Hổ thị ở đây xin nhận lỗi, chúng ta sẽ lập tức thu dọn di dời ra khỏi địa bàn của các hạ, đồng thời sẽ bỏ ra đại lượng tài nguyên tương ứng để đền bù mọi tổn thất. Chỉ mong đạo hữu giơ cao đánh khẽ đừng làm quá tuyệt tình, chúng ta sau này có thể trở thành minh hữu.”

“Thiệu gia chúng tôi cũng thế, lão phu đại diện toàn tộc tạ lỗi với đạo hữu, người không biết thì không có tội, oán thù nên giải không nên kết, mong các hạ nể mặt bỏ qua.”

Lão tổ Thiệu gia cũng lập tức đi tới tiếp lời, sau đó là Hàn gia và Vương gia, bốn nhà này đều có chung một suy nghĩ, bọn họ so với Hạ Hầu gia hay Tả gia thì ân oán kết xuống chưa sâu, mọi chuyện còn có thể cứu vãn, thái độ đối với Chu Cương Liệt thập phần cung kính tỏ rõ ý muốn rút lui an toàn.

Hai nhà Hạ Hầu thị và Tả thị thì vẫn ở yên tại chỗ, sắc mặt từng người phức tạp suy tính muốn tìm đường lui cho mình.

Trong ánh mắt mong chờ của đám người đối diện, Chu Cương Liệt chỉ phì cười, giọng đầy ý vị châm chọc từ tốn lên tiếng.

“Phì… haha… Đám chuột nhắt các ngươi cũng thật là ngây thơ nhỉ? Cái gì mà oán thù nên giải không nên kết? Buồn cười!”

“Các ngươi ngang nhiên chiếm giữ địa bàn của ta, giết người của ta, nhục mạ nữ nhân của ta, cướp đoạt cả tiên thụ, sau đó còn tham lam vô độ lại muốn đồ sát tông môn do ta lập. Bây giờ chỉ nói một câu xin lỗi liền muốn cho qua mọi chuyện?”

“Vậy ta lập tức đem đầu đám lão cẩu các ngươi gặt xuống làm ghế ngồi sau đó lại xin lỗi có phải cũng sẽ được tha thứ có phải không?”

Lời nói thập phần gay gắt của Chu Cương Liệt làm đám người bất giác nâng cao sự đề phòng mà lùi lại vài bước.

“Vậy… rốt cuộc đạo hữu muốn như thế nào mới chịu buông tha cho tộc ta?” Lão tổ Vương gia ái ngại lên tiếng.

“Khà khà, đến cũng đến rồi, để ta nói cho các ngươi nghe thêm một chuyện nhé.”

Chu Cương Liệt bộ dáng âm dương quái khí ngữ điệu thần bí nhoẻn miệng cười làm bốn nhà cảm giác được một cỗ hàn khí lạnh buốt chạy dọc sống lưng.

“Năm đó đám ẩn thế gia tộc các ngươi trốn tránh đại kiếp chẳng phải là vì không muốn làm con cờ trong tay những đại giáo đó, càng là không muốn trở thành tay sai phục vụ Thiên Đình sau này có phải hay không?”

Đám người đưa mắt liếc qua nhau rồi khẽ gật đầu, quả đúng như người kia nói, bọn họ đều cảm giác được Phong Thần lượng kiếp là một cỗ máy xay thịt khổng lồ, chỉ cần có chút dính dáng vào thì ai cũng không thể thoát khỏi số phận đã được định đoạt.

Vì không muốn toàn tộc lây nhiễm thứ nhân quả đáng sợ đó nên họ mới trực tiếp phong bế sơn môn lánh đời không ra ngoài, cũng nhờ quyết định đó mà hiện tại đám ẩn thế gia tộc bọn họ cũng xem như là những thế lực cấp tiên thiểu số còn có thể tồn tại đến thời đại thế gian vô tiên này.

“Chậc chậc, người ta nói chạy trời không khỏi nắng quả nhiên không sai a, các ngươi dành ra mấy trăm năm trốn chui trốn nhủi chỉ vì không muốn đầu nhập vào Thiên Đình. Nhưng đến hôm nay khi quyết định xuất ngoại xưng hùng xưng bá thì lại đi dây vào ta, một Chính Thần của Thiên Đình, các ngươi nghĩ xem, có phải số phận quá trêu ngươi hay không?”

Khóe miệng Chu Cương Liệt cong lên một nụ cười tà dị, lời hắn vừa nói giống như tiếng sấm sét oanh minh thẳng vào não hải đám người các thế gia có mặt. Ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm giống như nhìn thấy quỷ.

“Đạo… đạo hữu đừng đùa… ngài… ngài sao có thể là Chính Thần Thiên Đình được… ngài đang muốn dọa chúng ta có phải không?” Gia chủ Hàn gia lắp bắp cố gắng mở lời.

Những người còn lại cũng bán tín bán nghi, kẻ đối diện đúng thật là rất mạnh, nhưng hắn rõ ràng là một tên tà tu dâm ma, thôn làng hoang dâm phía sau chính là do hắn dùng thủ đoạn tẩy não đám phàm nhân mà tạo ra, một vị Chính Thần của Thiên Đình sao có thể ở dưới trần gian làm chuyện xấu xa bại hoại như vậy chứ?

“Ta rỗi hơi đi bịa chuyện lừa gạt các ngươi làm gì? Ta là Chính Thần, hơn nữa còn là một Tinh Quân hạ phàm, nhớ chuyện Tây Hải hơn trăm năm trước chứ?”

Khi hắn nhắc đến chuyện này thì đám người mới giật mình, tiếng nuốt nước bọt khô khan vang lên, họ rốt cuộc cũng tin rồi. Chuyện Tây Hải bị Tinh Chủ suýt hủy diệt năm đó trong giới tu chân ai mà không tường tận, không ngờ, ẩn thế gia tộc bọn họ chọc vào ai không chọc, lại dây tới tên sát tinh được Thiên Đình ưu ái bao che này.

Quả đúng như hắn nói, số phận sắp đặt thật quá trớ trêu… họ dành cả đời để trốn tránh Thiên Đình, quanh đi quẩn lại vẫn gây thù kết oán với Tinh Chủ của Thiên Đình, người tính không bằng trời tính rồi a.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 36)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 36
Ngày cập nhật 26/10/2025 05:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình văn phòng - Tác giả Ngọc Linh
Chúng tôi vào trong công ty rồi tiếp tục làm những công việc của mình. Cuối ngày thì nhận được một cái thông báo là cuối tuần sẽ nhập một số lô hàng mới lên chúng tôi phải làm thêm vào buổi tối. Minh, trưởng phòng tiếp thị sản phẩm nói: Kiểu này chắc là mình lại làm đêm rồi đây. Híc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex phá trinh
Thuyền tình nơi viễn xứ - Tác giả Lê Cương
Sau ba đêm cắm trại hoan lạc, cả bốn người về đến nhà của David lúc khoảng 4 giờ chiều. Vào nhà tắm rửa xong, Trang bảo Khôi sắp xếp hành lý lại để ra xe, Khôi không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cũng nhất nhất làm theo. David đưa mọi người đi ăn tối, rồi đưa xe thả Khôi và Trang trước...
Phân loại: Truyện sex dài tập Phá trinh lỗ đít Truyện bú vú Truyện liếm cặc Truyện móc lồn Tuyển tập Cô em vợ đa tình
Nhật ký ngoại tình nơi công sở
Chống dịch lần 4... Đợt này dịch dã với người thường đã là khủng hoảng, đối với tôi còn khủng hoảng hơn nữa vì chi phí nhân công, vận hành, áp lực khách hàng yêu cầu vẫn đáp ứng thời gian của HĐ. Nói chung là rất mệt. Với quen chân chạy, dịch tôi gần như không nghỉ ngày nào, vẫn đi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện 18+ Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân