Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.net là trang web dự phòng của website truyensextv55.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv55.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 18

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 36

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 18: Đoàn tụ

Không gian thoáng chốc chìm trong tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe rõ cả tiếng kim rơi. Đám người lão giả Thập Nhất, trung niên chấp sự cùng những cận vệ còn lại đều sửng sốt đến khó tin trước tình huống này.

Bọn họ toàn bộ đều là cường giả cấp Địa Tiên, trong thế gia tiên môn thì không đáng nhắc tới nhưng đặt ở phàm giai ai không phải đại năng cự đầu có thể hùng bá một phương khai tông lập phái. Với hàng loạt công kích vừa rồi bọn họ có tự tin diệt sát bất cứ kẻ địch đồng giai nào khiến đối phương không chết cũng phải mất nửa cái mạng.

Thế nhưng chuyện khiến bọn họ ngoài dự đoán, đối phương lại có thể hóa giải được toàn bộ công kích, hơn nữa là người kia hoàn toàn không hề vận chuyển chân khí hay thậm chí nhúc nhích một đầu ngón tay nào.

Chỉ một tiếng quát nhẹ liền đem tất cả đòn tấn công tiêu biến sạch sẽ như hất một chậu nước vào đống lửa đang cháy. Mười mấy người sắc mặt dần trở nên ngưng trọng cẩn thận đánh giá đối phương, tu hành tới tầng thứ như họ chắc chắn sẽ không ngu dốt cho rằng đối phương ăn may.

Người này hẳn là trợ thủ do tên điên kia tìm về để đối phó các thế gia, tu vi chắc chắn cao hơn bọn họ. Mà những người ở đây đều đã là Địa Tiên rồi, cao hơn nữa chẳng phải là… Chân Tiên…

Suy luận đến đây thì sắc mặt đám người Thập Nhất cùng trung niên chấp sự đều trầm trọng thêm, họ khẽ hít vào một hơi, cơ thể không kìm được mà run lên.

Đối phương nếu thực là cường giả siêu việt phàm giai vậy thì đã không còn là chuyện mà bọn họ có thể quản nữa, phải nhanh chóng báo cho cao tầng các nhà. Chỉ có nhân vật cấp bậc gia chủ ra tay mới trấn áp được người này.

Nhưng đám cận vệ già đời có tư duy cẩn trọng cũng không thể gánh được những tên công tử ngu độn thường ngày quen thói ngang tàng hống hách không coi ai ra gì kia.

Thiếu chủ Hạ Hầu gia ở phía sau không rõ tình huống khi thấy thủ hạ chỉ đứng yên mà không ra tay thì hết sức bất mãn lớn giọng chất vấn.

“Thập Nhất thúc các ngươi đang làm gì thế? Còn không mau đem bọn súc sinh hạ đẳng đó xử lý đi. Ta muốn chúng chết thật khó coi, để xem còn có tên đuôi mù nào dám lớn gan chọc giận bổn công tử nữa không.”

Tên này vừa mở miệng thì một đám con cháu thế gia khác ở sau cũng nhao nhao hưởng ứng phụ họa.

“Phải a, các ngươi còn đợi gì nữa, xông lên giết hết mấy tên phàm giai ti tiện đó đi.”

“Hừ, phải trả thù cho tam công tử Tả thị, phanh thây xẻ thịt chúng ra, rút lấy thần hồn, đem xác chúng cho diều tha quạ mổ.”

“Haha, đợi xử lý xong mấy tên chống đối rồi chúng ta lại tiếp tục chơi đùa với lũ phàm dân thấp kém đó. Nam nhân cứ đem đi giết sạch làm mồi cho tọa kị, bọn nữ tử thì có thể giữ lại mua vui thêm một thời gian.”

Đám hộ vệ phía trước ai nấy đầu đổ đầy mồ hôi lớn như hạt đậu, sắc mặt bọn họ còn khó coi hơn vừa ăn phải con ruồi, nội tâm âm thầm hướng về ba đời tổ tiên của đám con ông cháu cha vừa ngu dốt vừa nhiệt tình kia mà mắng chửi.

Bọn họ thật muốn lập tức quay sang tát cho đám công tử thế gia đó một phát lệch hàm để chúng ngoan ngoãn mà ngậm miệng lại. Chúng không hề nhận ra tình huống cực kỳ khó xử hiện tại, nam nhân đối diện kia chỉ cần vung một tát liền có thể đem tất cả bọn họ đều đánh nát như bánh thịt.

Chu Cương Liệt khẽ nheo mắt nhìn qua một lượt, trên môi khẽ cong lên nụ cười như có như không. Hắn lúc bình thường luôn che giấu khí tức, cũng không thích dùng khí thế để lập uy nên nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ hắn hết sức vô hại.

So ra thì bọn họ sẽ sợ hãi và cảnh giác với những kẻ bề ngoài điên cuồng thân mang tà khí như Quan Tùng hơn.

Đám công tử kia cũng vậy, chúng chỉ e dè bởi uy áp và sát ý khủng khiếp của Quan Tùng, khi Chu Cương Liệt xuất hiện lại vô cùng bình lặng, ngoại trừ phong thái uy nghiêm thì không hề tỏa ra chút dao động linh lực nào. Điều này càng làm đám công tử có thêm tự tin mà lớn lối coi thường cho rằng hắn so với gã điên ban nãy thì chẳng gây nguy hiểm gì cho chúng.

Những tên nhị thế tổ này ở trong gia tộc được bảo bọc cưng chiều quá thể, lại luôn lánh đời không tiếp xúc với bên ngoài nên tất nhiên chẳng có chút kinh nghiệm nhìn người nào. Chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng coi trời bằng vung mà thôi.

Chúng không hiểu được đạo lý hùng ưng săn mồi sẽ không bao giờ để lộ nanh vuốt. Đôi khi chỉ một ánh mắt hay một nụ cười nhạt cũng có thể khiến người ta cảm nhận được sự sợ hãi đến tận tâm can. Giống như đám người Thập Nhất gia hiện tại vậy.

“Chậc chậc, đây là cách dạy con cháu của thế gia tiên môn sao? Thật khiến cho ta được mở mang tầm mắt.” Chu Cương Liệt lắc đầu thở ra một hơi, lão giả Thập Nhất thấy tình hình không ổn vội lên tiếng điều đình.

“Các hạ, ngài và bát đại gia tộc chúng ta xưa nay vốn không thù không oán, đừng vì một chút lòng chính nghĩa mà vô duyên vô cớ tăng thêm cừu nhân. Hay là chúng ta mỗi bên lùi một bước, nếu hiện tại ngài chủ động rời đi thì tại hạ nhất định không ngăn cản.”

Chu Cương Liệt nghe xong chỉ khẽ cười khẩy, không hề che giấu sự khinh thường.

“Bằng vào ngươi cũng xứng ở đây bàn điều kiện với ta sao? Cái gì mà bát đại gia tộc, chỉ là một đám chuột nhắt sống lay lắt trong hang sợ nạn mà trốn chui trốn lủi thôi. Muốn trở thành cừu địch với bổn tôn, các ngươi còn chưa đủ tầm đâu.”

Lời này vừa thốt ra trực tiếp khiến toàn trường lâm vào yên tĩnh trong thoáng chốc, kiêu ngạo, thực sự là tự phụ quá mức, không hề có chút nể nang nào. Đám người Thập Nhất gia khẽ đưa mắt nhìn nhau, hàm răng cắn chặt, bọn họ không phải vì tức giận khi bị đối phương mỉa mai xem thường mà là đang dậy sóng trong lòng.

Người kia thế mà lại biết rõ thân phận ẩn thế gia tộc của họ, lại còn mang thái độ khinh miệt dù biết rõ phía sau còn có chư vị lão tổ cấp độ Kim Tiên. Thực lực phải mạnh đến mức độ nào mới có thể tùy ý ngạo mạn như vậy?

Càng lúc tình hình lại càng trở nên phức tạp, bọn họ chỉ là một đám thủ hạ cận vệ Địa Tiên cảnh, đối diện với áp lực từ vị đại phật sống trước mặt khiến họ không khỏi run lên, muốn tiến không được lùi cũng không xong.

Người ta nói nghé mới sinh không sợ hổ, gã thiếu chủ Hạ Hầu gia kia nghe thấy đối phương lại dám giở giọng khinh bạc gia tộc mình thì máu dồn lên não đưa tay chỉ thẳng mặt Chu Cương Liệt quát lớn.

“To gan! Ngươi là cái thá gì…”

“Thiếu chủ! Ngươi bớt nói lại một chút đi!”

Lúc này lão Thập Nhất không còn giữ được bình tĩnh nữa lập tức lớn tiếng chặn ngang lời của chủ tử nhà mình, trong lòng hận đến nghiến răng chỉ muốn lập tức cho tên trẻ trâu ngu xuẩn này một bạt tai.

Nhưng có vẻ đã quen sống trong sự nuông chiều quá mức của gia tộc, thường xuyên ỷ thế hiếp người nên gã công tử kia hoàn toàn không có chút ý thức hoàn cảnh nào. Thấy thủ hạ lại dám lên giọng với mình Hạ Hầu thiếu chủ sắc mặt đen lại càng lớn lối hơn.

“Thập Nhất thúc, ngươi lại dám quát ta? Các ngươi chỉ là một đám chó trung thành do cha ta nuôi dưỡng, hôm nay còn dám tỏ thái độ phản nghịch sao? Bổn công tử ra lệnh, nhanh chóng đem hai tên khốn kia giết chết, nếu còn không chịu nghe lời, có tin hay không ta liền nói với phụ thân đem gia quyến của các ngươi toàn bộ xử lý.”

Trên trán lão giả Thập Nhất đã nổi đầy gân xanh, bàn tay dưới áo siết chặt đến sắp bật máu, ông ta đã tận tụy phục vụ cho Hạ Hầu gia đã mấy trăm năm từ lúc tiểu tử này còn chưa sinh ra đời, không có công lao cũng có khổ lao.

Cũng chính ông ta đã hộ đạo bảo vệ cho hắn từ khi vừa mới lọt lòng, chỉ điểm tu luyện, bao che xử lý mọi hậu quả mà thiếu chủ gây ra, coi trọng hắn còn hơn con ruột của mình.

Những tưởng bản thân cúc cung tận tụy như thế ít nhiều cũng sẽ khơi dậy cảm tình giữa chủ tớ với nhau. Thế mà hôm nay tiểu tử này lại có thể thốt những câu khiến người ta lạnh lòng như vậy.

Nhưng ông ta dù có bất mãn khó chịu vẫn là phận bề tôi, phía sau Hạ Hầu thiếu chủ còn có một đôi phụ mẫu Chân Tiên, một gia gia cấp Kim Tiên, ông ta chỉ là thân phận cận vệ tay sai, những buồn bực thất vọng đó chỉ có thể nuốt ngược vào trong.

Chu Cương Liệt nhìn vào biểu cảm như ăn phải con ruồi của lão Thập Nhất liền hiểu rõ, hắn nở một nụ cười châm biếm hạ giọng nói.

“Chậc chậc, xem ra cường giả cấp bậc Địa Tiên như ngươi sống ở trong thế gia tiên môn cũng thực không dễ dàng gì nhỉ? Bằng vào tu vi đó ở bên ngoài kia ngươi có khi đã hùng bá một phương trở thành tổ sư khai tông lập phái được vạn người triều bái tôn sùng rồi.”

“Tu hành đắc đạo vẫn chỉ làm con chó cho người, lại còn bị một tên tiểu tử hỉ mũi chưa sạch miệt thị khinh thường như thế mà không thể làm gì. Ôi, đời này của ngươi sống quả thực không đáng.”

Nói rồi Chu Cương Liệt lại quay sang nheo mắt nhìn tên công tử vẫn cái bộ dạng hách dịch hợm hĩnh kia.

“Thân là thiếu chủ tương lai gánh vác tồn vong của một thế gia mà lại bị nuôi dưỡng thành một tên phế vật ngu độn như này, Hạ Hầu gia e là sẽ tuyệt tự tại đây rồi.”

Thiếu chủ Hạ Hầu thấy đối phương thế mà dám buông lời phỉ báng mình và gia tộc lập tức không nhịn được mà tiếp tục lớn lối.

“Ngươi… một tên phàm giai thấp hèn như ngươi lại dám nhục mạ ta? Ngươi có biết cha ta là ai không…”

“Ồn ào!”

“Chát…”

Chưa để gã công tử kia nói hết câu thì Chu Cương Liệt đã hắng giọng quát lên, bàn tay vung ra mang theo kình phong vô ảnh vô tung lập tức giáng thẳng vào mặt tên kia một bạt tai. Lực đạo mạnh đến nỗi thiếu chủ Hạ Hầu lật hẳn mặt qua một bên ngã nhào ra đất.

“Khụ… hộc… A… aaaa… ươi… ươi… aaaa…”

Một tát này khiến xương hàm dưới của tên công tử bị chấn đến vỡ nát, răng cùng với máu tươi hòa lẫn rơi đầy đất, miệng hắn lệch qua một bên không khép lại được, thanh âm phát ra vô cùng ngọng nghịu. Hắn nằm trên đất ôm mặt gào thét như heo bị chọc tiết, đám đồng bạn phía sau ai nấy sợ hãi rụt cổ im re không dám hó hé.

Mấy người Thập Nhất gia vẫn đứng yên tại chỗ, nét mặt bàng hoàng chưa tỉnh, đòn đánh vừa rồi đối phương chỉ tùy tiện vung ra nhưng bọn họ lại không hề phản ứng lại kịp, người này mạnh đến mức nào đây chứ?

“Chủ nhân… chủ nhân, là ngài có phải không?”

Lúc này phía sau Chu Cương Liệt lại vang lên thanh âm vừa bối rối, thấp thỏm lại ngọt ngào của Trần Thục. Nàng cùng A Mỹ, Lý Kiều Trinh và Vân Nhi toàn thân vẫn lõa lồ không một mảnh vải, cơ thể lấm lem đầy vết hằn đỏ tươi của roi da nhưng các nàng cũng không màng tới, chỉ chăm chăm từng bước tiến về phía bóng lưng nam tử thân quen kia.

Chu Cương Liệt ung dung quay lại, khuôn mặt hàm hậu cương nghị nở một nụ cười tình với các nàng.

“Phải, là ta, ta đã trở về, để các nàng chịu khổ rồi.”

Nói đoạn hắn liền dang rộng hai tay chờ đợi, Trần Thục bốn người nhìn thấy khuôn mặt cùng nụ cười quen thuộc mà các nàng luôn nhớ mong trong từng giấc mộng kia lúc này đã thực sự hiện hữu trước mắt, không ai bảo ai cả bốn lập tức vội vã lao tới.

Vòng tay của hắn rất rộng, một lần ôm cả bốn nàng không thành vấn đề, cảm nhận được hơi ấm cùng mùi nam nhân đầy khí chất cương dương thân thuộc đang tràn ngập phế quản thì các nàng mới thực sự tin rằng hắn đã thực sự quay lại.

Trần Thục run run, hốc mắt đỏ hoe lấp lánh giọt lệ hạnh phúc đưa bàn tay lên sờ vào má hắn, lại vuốt nhẹ hàm râu quai nón đầy nam tính kia một cách vô cùng ôn nhu, giọng nàng trầm như sắp tan chảy.

“Chủ nhân, chàng thực sự quay lại rồi. Thiếp xin lỗi, là thiếp vô năng đã không thể bảo hộ tốt thôn làng.”

“Coi nào, đừng bi lụy như vậy, chuyện này nàng không có lỗi gì hết, các nàng và thôn dân không ai bị sao là tốt rồi.”

Chu Cương Liệt cưng chiều cúi đầu liền hôn lên đôi môi anh đào hơi nhợt nhạt của mỹ phụ một cái khiến nàng lâng lâng bay bổng, cái hôn ngọt ngào say đắm này nàng đã mong đợi rất lâu rồi.

“Chủ nhân, thiếp cũng nhớ chàng lắm, hôn thiếp…”

“Người ta nữa, chủ nhân ngài không thể bên trọng bên khinh được.”

“Đúng đúng, hức, chủ nhân đi biệt tăm biệt tích bao nhiêu năm. Em tưởng cả đời này không thể gặp lại chàng nữa rồi chứ.”

A Mỹ, Kiều Trinh và Vân Nhi khuôn mặt đầy xuân sắc rạng rỡ lần lượt nhao nhao lên tiếng, ngữ điệu yêu thương pha lẫn trách móc. Chu Cương Liệt cười vang một trận sau đó cũng đặt lên môi từng người một nụ hôn thật sâu, môi lưỡi triền miên quấn giao khiến các nàng ngất ngây đê mê.

Năm người hoàn toàn không thèm để ý tới đám đông đang mắt tròn mắt dẹt nhìn mình vẫn say sưa tình tứ âu yếm như chốn không người.

“Thượng tiên! Chính là ngài ấy, thượng tiên đã trở về rồi, ngài ấy đến cứu chúng ta rồi!”

Ở bên trong hộ tráo, Thái trưởng thôn cùng đám dân làng đã sớm kích động đến điên rồi, họ vứt bỏ hết vũ khí trong tay ôm lấy nhau hò reo vui mừng, tâm tình giận dữ bức xúc trước đó hoàn toàn tiêu biến.

Vị thượng tiên mà họ luôn cung kính thờ phụng vào lúc thôn làng gặp đại nạn đã lại lần nữa giáng xuống cứu rỗi. Đây rõ ràng là thần tích, ân điển to lớn mà trời cao phù hộ cho họ.

Ở đây có rất nhiều người đều chưa từng tận mắt thấy Chu Cương Liệt nhưng bọn họ sống trong thôn cả trăm năm, câu chuyện về vị tiên nhân hạ phàm cứu giúp thôn dân đã được các bậc lão làng kể đi kể lại như một truyền thuyết mà ai cũng phải khắc cốt ghi tâm.

Tượng của hắn còn được mọi người thờ phụng ở nơi trang nghiêm nhất, hằng ngày đều có người tới đảnh lễ chiêm bái hương hoả không dứt, công đức chi lực rót về cho hắn rất ổn định.

Đám lão tổ của bát đại gia tộc cũng từng bắt lấy vài người đã sống lâu trong thôn để đọc tâm hòng moi ra tin tức của Chu Cương Liệt nhưng chỉ nhận lại một số thông tin mờ mịt. Hắn luôn có bổn nguyên thiên đạo che giấu hành tung, mọi thủ đoạn thăm dò bói toán đều vô nghĩa.

Cả khi sưu hồn của Hồng Loan cũng vậy, các nàng có thể ghi nhớ diện mạo và mọi chuyện mà hắn từng làm nhưng khi có kẻ khác chủ trương muốn truy tung thì thông tin về hắn trong ký ức các nàng đều sẽ như bị mã hóa không thể nhìn sâu vào được.

Đám lão tổ sau khi đọc tâm cũng chỉ biết tiên nhân đã gieo hạt giống tiên thụ là một kẻ dâm tà háo sắc có tu vi Chân Tiên sơ kỳ. Mà thời gian mới qua trăm năm dù cảnh giới đối phương có tăng tiến đi nữa cùng lắm chỉ lên tầm hậu kỳ là hết mức.

Bởi vậy bọn họ mới tự tin chiếm cứ nơi đây, cướp đoạt tiên quả, cầm tù dân làng, dù sao bọn họ cũng có lão tổ cấp độ Kim Tiên tọa trấn, còn sợ một tên Chân Tiên cỏn con hay sao?

Trái ngược với sự hân hoan vui sướng của thôn dân Hoang Lĩnh thì phía bên đối diện đám bát đại gia tộc tình thế có vẻ trầm mặc hơn. Không ai dám thở mạnh, các hộ vệ ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi không biết nên giải quyết vấn đề bế tắc này như thế nào.

Bọn họ rất úy kị người nam nhân trước mặt, sợ chỉ cần bản thân làm ra hành động ngu ngốc gì liền khiến đối phương phát giác mà xuống tay xử lý.

Gã thiếu chủ Hạ Hầu gia vẫn đang nằm lăn lộn dưới đất đầy đau đớn khổ sở, hắn hướng ánh mắt oán độc xen lẫn sợ hãi nhìn lấy lão giả Thập Nhất, sau đó lại ngó qua phía Chu Cương Liệt.

Khi thấy đám nữ nô vốn là đồ chơi của mình thế mà lại đang cùng địch nhân thân mật ôm ấp hôn hít một cách công khai, các nàng bộ dáng lại cực kỳ ôn nhuận tươi vui thái độ hoàn toàn khác hẳn khi ở bên cạnh hắn khiến tên thiếu chủ này càng hận đến nghiến răng.

Nhưng rất tiếc hàm dưới của tên này đã hoàn toàn bị đánh nát, răng cũng không còn cái nào hoàn chỉnh để nghiến. Hắn thống hận nén đau từ trong không gian trữ vật lấy ra một đạo ngọc giản lấp lánh ánh lục.

Đây là thủ đoạn mà các trưởng bối thế lực thường dùng để bảo hộ an toàn cho hậu nhân, ngọc giản phong ấn một kích toàn lực. Thứ trong tay Hạ Hầu thiếu chủ là của phụ thân hắn đưa, công kích bên trong có uy lực cấp Chân Tiên hậu kỳ.

“Ọc… ừ… hừm… ất ả ác ươi… I ết… i…”

(Tất cả các ngươi đi chết đi…)

Sau tiếng gào thét đầy ngọng nghịu pha lẫn uất hận tột độ, tên thiếu chủ lập tức bóp nát ngọc giản rồi vung tay ném thẳng về phía trước, trong mắt hắn hiện rõ sự ác liệt tàn nhẫn.

“Không thể! Công tử, ngươi muốn giết cả chúng ta hay sao!!!”

Lão giả Thập Nhất là người đầu tiên phát hiện hành động của chủ tử nhà mình, đồng tử ông ta co rụt đầy hoảng loạn cùng bất cam. Vị trí mà ngọc giản đang bay tới rõ ràng là hướng của ông ta và đám cận vệ các nhà khác, mục đích của tên thiếu chủ này đã rõ ràng, hắn đây là muốn bọn họ cũng chôn cùng địch nhân một thể.

Tốc độ tung đòn này quá nhanh và hiểm, chiêu thức chưa xuất nhưng uy áp cấp độ Chân Tiên hậu kỳ đã tỏa ra khóa chặt tất cả mục tiêu khiến bọn họ đều bị định trụ tại chỗ không thể nhúc nhích nổi một đầu ngón tay.

Ánh mắt những người này đều ánh lên vẻ tuyệt vọng không cam lòng, nội tâm âm thầm nguyền rủa tổ tiên ba đời Hạ Hầu gia vô phúc lại sinh ra một thằng hậu duệ đã ngu dốt lại còn nhiệt tình làm chuyện phá hoại như vậy.

Đám người Thập Nhất gia cảm giác được tử vong đã cận kề, bọn họ chỉ là Địa Tiên nho nhỏ làm sao có thể sống sót dưới một kích toàn lực của tiên giai tu sĩ được. Tất cả đều đồng loạt nhắm tịt mắt, chờ đón lấy cái chết của chính mình.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 36)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 36
Ngày cập nhật 26/10/2025 05:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Gia đình Tachibana - Tác giả Uehara Ryou
Sau đó Kyouka bắt đầu đặt ngón tay mảnh mai của mình vào bên trong âm đạo, đẩy nó và kéo nó ra. Sau đó cô ấy đặt một ngón tay vào âm vật của mình và xoa nó. Khi cô ấy làm điều đó, tốc độ vuốt ve dương vật của tôi tăng lên. Kyouka chậm rãi thủ dâm trước mặt tôi. Âm hộ của cô ấy co...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú
Xuyên không về Đại Việt - Tác giả Sài Lang
Thuốc Quý Lại nói một chút về danh tướng Trần Khánh Dư, vị tướng quân này sau khi về đến biệt phủ mà hoàng thượng mới ban cho, chiếc áo khoác mặc ngoài thân được cởi ra thì cùng lúc có một đồ vật nhỏ bằng sứ rớt xuống đất. Y cẩn thận nhặt lên xem xét. “Nhân Sâm Tán” Nhìn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Tuyết Sương Lĩnh
Chạy trốn Giọng nói của nàng không còn chút mềm mại, chỉ còn lại sự băng giá và thịnh nộ tột cùng. Vừa dứt lời, nàng còn chẳng thèm mặc y phục, chỉ khẽ vung tay. Cây ngọc thế trong cơ thể nàng bắn ra, lơ lửng trên không, đồng thời làn nước trong hồ lập tức ngưng tụ, hóa thành hàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Liếm tinh trùng Truyện bú cặc Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân