Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.net là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex ngắn » Thằng Đức – Quyển 3 » Phần 32

Thằng Đức - Quyển 3 - Tác giả Lạtma


Update Phần 32

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 32

Long Xuyên…

– “Tuy 7 giờ buổi tiệc chính thức bắt đầu nhưng chưa tới 6 giờ, bãi đậu xe bên ngoài La Cigogne đã chật kín. Thứ 7 chiều cuối tuần mà, đây là lúc để xả “stress” huống chi hôm nay có nhiều chuyền hấp dẫn để hóng chuyện nói phét, chém gió. Ậy… Tuy nói như vậy nhưng ai cũng khẩn trương, hồi họp nhất là người trên trán có khắc chử “Huy”. Họ nơm nớp lo sợ đợt lưu chuyển sắp tới mình sẻ có tên trên bản phong thần thì bỏ mẹ. Để có được vị trí hiện tại, cũng đã tốn không ít tiền rãi đường nếu chưa “hốt” lại vốn mà lên bản phong thần thì thật là oan quá.

Có người lo thì cũng có người hí hửng. Trong đám người đang ngồi ở đây không ít là người của Hương Giang do Hoàng Trọng để lại. Mới hôm qua thôi họ trong tâm trạng thất lạc của bầy chim vở tổ, thầm mắng Hương Giang vô tài nên bị Bí Thư bài xích thì bây giờ cảm thấy vửng tâm rồi thậm chí tối hôm qua có người khệ nệ mang chút quà tới nhà để tỏ lòng son sắt.

– Ụa… Cao Thái Sơn kìa… Sao đi có 1 mình vậy ta? Cao Thái và Hà Vy đâu?
– Nhìn kìa… Chỉ thấy Lê Thanh Nghị… Bà Tuyết Cầm và đám dâu rể của họ cũng không thấy…
– Giám đốc Luyện cũng vậy… Không thấy vợ và đám dâu rể của ông ta… Mấy người này là…

Họ lại xầm xì to nhỏ…

– Ý… Chánh văn Phòng Hương Giang tới kìa…

Đời là vậy đó… Nếu là hôm kia, đám người của Hương Giang sẻ giả đui giả điếc, cần gì phải niềm nở với người sắp xuống ngựa nhưng sau ngày hôm qua thì khác rồi cho nên vừa thấy Hương Giang, cả đám liền bật dậy như lò xo xum xoe bước ra cửa đón tiếp…

– “Chánh văn phòng Giang… Trưởng phòng Long… Anh Định, chị Trầm… Hi hi Không ngờ các vị cũng thích náo nhiệt…” hơi khum người, cười híp mắt, Tuân, gả Phó Phòng đồng nghiệp với Hương Trâm, thân thiết chào hỏi.
– “Cái gì náo nhiệt chứ… Tầm bậy nà… Hôm nay là buổi quyên góp từ thiện… Là việc nghiêm túc, không phải đến giãi trí đâu…”Hương Trầm nhíu mày… Lên giọng kẻ cả…
– À phải phải… Tôi suông miện nói bậy rồi…

Ánh mắt Hương Giang nhìn quanh vừa lúc Trình Quốc Huy, Uông Hầu, Huỳnh Thanh Cảnh và lảo ý già Micheal từ trên lầu đi xuống… Thấy lảnh đạo cao tầng của Tỉnh… Đám Phó Phòng vội tránh ra, nét mặt lấm lét lặng lẻ chuồn về chỗ bàn mình…

– “Chánh văn Phòng Giang… cảm ơn chị có lòng đến ủng hộ…” Tuy không ưa Hương Giang nhưng Trình Quốc Huy không hề để lộ ra mặt, thái độ rất hòa nhả, khách sáo… Ngược lại Uông Hầu thuộc loại người được dịp là nói khóe, nói cạnh.
– Hi hi… Chánh văn phòng Giang… Nghe nói Bí Thư đi Cần Thơ đón Đức cố vấn sao chị lại ở đây? Không phải thường theo ra theo vào bên cạnh Bí Thư sao?
– “Hầu Giám đốc thật là biết nói đùa… Hi hi… Về chuyện này Hương Giang tôi cho dù có học tập thêm vài chục năm nửa cũng kém ông và Micheal xa… Có phải không Phó Chủ tịch Cảnh… Hi hi… Nhắc tới mới nói… Có chuyện này phải chúc mừng ông rồi. Hôm qua gặp được Thanh Hiền… Wow… thật là không ngờ, thay đổi khiến cho người ta phải giật mình… Hi hi… Ông thật là có cách…”

Biết Uông Hầu mắng mình là “con chó” vì chỉ có chó mới “theo ra theo vào” bên cạnh chủ… Hương Giang mỉm cười đáp trả ăn miếng trả miếng… Còn lôi cả Micheal vào… Ý nàng muốn nói Uông Hầu và Micheal là hai con chó vẩy đuôi bên cạnh Trình Quốc Huy… Nhưng lại rất khôn khéo mượn “Thanh Hiền” khen Huỳnh Thanh Cảnh…

– “Hi hi… Đúng đúng… Chánh văn Phòng Giang cũng thấy như vậy hả? Thanh Hiền lúc này đã nên thân lắm rồi…”

Nghe Hương Giang khen Thanh Hiền… Thanh Cảnh cười không khép miệng được… Trước đây cứ 5, 10 bửa là lảo “chùi đít” cho con gái, thiệt không biết phải làm sao nửa nhưng không ngờ gần đây hình như tổ tiên hiển linh, đứa con gái bỗng nhiên đổi tính ngoan hết biết, bây giờ như thục nữ khiến Thanh Cảnh mừng hơn cha mẹ chết đi sống lại. Nào để ý đến chuyện Hương Giang mắng xéo Uông Hầu và Mịcheal là “chó” chứ cho dù biết được thì đã sao? Tuy là người một phe nhưng Huỳnh Thanh Cảnh tuyệt đối cùng với 2 tên kia không phải là người đồng đạo.

– “Dĩ nhiên rồi… Người đui cũng thấy đó mà… Cứ như vậy… Hi hi… Không chừng Phó Chủ tịch Cảnh sắp có rể hiền rồi… Coi bộ Hương Giang tôi phải chuẩn bị bao lì xì thật lớn mới được…” Hương Giang đánh thêm 1 đòn vào tâm lý của Thanh Cảnh…
– “Chỉ mong được như vậy…” Huỳnh Thanh Cảnh hai mắt sáng ngời… Lảo là người đàng hoàng, vợ chết sớm, lảo làm gà trống nuôi con gái không ngờ Thanh Hiền quậy hết biết. Cứ tưởng là con gái sẻ khó kiếm chồng sanh con để lảo có thể làm ông ngoại… Cho nên bây giờ lảo bừng hy vọng.

Đám người đứng gần đó giả điếc… Bên cạnh… Long, chồng nàng cùng vợ chồng em gái Hương Trầm khâm phục miệng lưỡi của Hương Giang… Uông Hầu, Micheal mặt đen như đít nồi, còn định lên tiếng thì ngay lúc này một đám người bước vào… Trình Quốc Huy vội bước tới.

– Hi hi… Lảnh đạo… Hoan nghênh… Hoan nghênh… Ông thiệt có lòng…
– “Ây… Sao khách sáo vậy… Từ thiện là chuyện tốt mà sao có thể thiếu phần của tôi được… À nè… Thư Ký Duy Mạnh thì anh cũng đã biết, không cần giới thiệu nửa… Đây là em dâu Kim Tuyến và cháu trai của tôi Steven Vủ… Cả hai từ Canada về Việt Nam mình mục đích để mở công ty… Tôi cũng đã nói với anh rồi…”

Trần Cao Kỳ nói 1 hơi…

– “Hi hi… Chủ Tịch Huy phải không… Thật là cảm ơn anh… Chị Lệ và cậu Hùng tiếp đón chúng tôi ở Cần Thơ rất chu đáo…” Không đợi Cao Kỳ giới thiệu, Kim Tuyến bước tới khách sáo vài lời.
– “Phải như vậy mà, các vị về đầu tư là đem đến sự thịnh vượng cho nước nhà… Nghe Kỳ Bộ Trưởng nói Steven Vủ cậu là nhân tài…”Trình Quốc Huy quay sang Steven Vủ đưa tay.
– “Chào Chủ tịch Huy… Bác Hai có lẻ đã quá khen mà thôi…”Trong lòng hãnh diện, mặt ngoài Steven Vủ rất khiêm nhường.
– “Nghe Kỳ Bộ Trưởng nói cậu sanh trưởng và lớn lên bên Canada vậy mà nói tiếng Việt giỏi thế à. Như vậy quá tốt… Hi hi… Mai này chúng ta nói chuyện với nhau tôi không cần có Micheal thông dịch…” Trình Quốc Huy pha trò…
– “Ha ha Hi hi…” Mọi người bật cười vui vẻ…
– “Nice to meet you Madam… Steven… I”m Micheal…”Micheal được dịp bước tới, mắt lảo sáng lên khi thấy Kim Tuyến vú đít không tệ, môi mõng, miệng chắc chắn là thiên tài “saxo”, ngậm cặc mình vô thỉ sẻ phê tới bến.
– “Nice to meet you… Are you italian?” Kim Tuyến, Steven lần lượt đưa tay… Kim Tuyến hỏi… Bên Montreal không ít lần “one night stand fuck” với tụi I ta lô nên thấy ánh mắt Micheal nhìn, kinh nghiệm mà nên biết lảo nghỉ gì… Từ lúc để thằng con rồi tới lảo Cao Kỳ chơi mình, Kim Tuyến vô cùng thất vọng, không thấy đã chút nào hết, 5 phút là tối đa cho nên khi thấy Micheal dĩ nhiên động lòng dâm… Mấy thằng Ý chơi dai hết biết, bú liếm khỏi chê nên trong đầu liền toan tính nhưng ngoài mặt rất đoan trang.
– “Ụa… Sao không thấy chị Ngọc và Chí Hùng vậy… Hẹn gặp nhau ở đây mà…” Kim Tuyến nhìn dáo dác…
– “Chắc trễ 1 chút sẻ tới… Ouff… Chánh văn Phòng Hương Giang… Phó Chủ Tịch Cảnh, Giám đốc Hầu… Hi hi… Đã lâu không gặp… Các vị khỏe chứ…” Thấy Hương Giang, Huỳnh Thanh Cảnh, Uông Hầu đứng gần đó… đang nhìn mình cười cười… Cao Kỳ chợt nhận ra liền tỏ vẻ áy náy…
– “Bộ Trưởng Kỳ… Ông quá khách sáo rồi…” Hương Giang, Uông Hầu, Huỳnh Thanh Cảnh đồng loạt mỉm cười, gật đầu chào Kim Tuyến, Steven Vủ…

Ngay lúc này Jessica cùng Mỷ Thể, Vân Anh, Thanh Hiền, Lý Diệp Chi và Bùi Thanh Thúy thướt tha bước tới… Cười tươi như hoa nở…

– Hihi… Chú Kỳ… Nghe chú tới nhưng bận cùng các bạn cháu và Chủ tịch Huy Phu Nhân bàn chuyện phía sau 1 chút nên để chú và chú Huy có dịp hàn huyên tâm sự… Phòng Vip đã chuẩn bị xong… Xin mời các cô chú lên lầu… Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi…

Steven sửng người… Hắn nghe lời chinh phục Jessica chỉ vì nàng là con của tỷ phú Pháp… Chỉ cần nàng là con gái của tỷ phú là được rồi. Đẹp thì tốt, xấu cũng không thành vấn đề, tắt đèn thì ai cũng giống nhau thôi nhưng hắn không ngờ Jessica đẹp như tài tử… Như vậy là tài sắc vẹn toàn… Không những vậy mà các em bên cạnh em nào em nấy… Oh my god… Trong phút chốc, Steven cảm thấy hạnh phúc ngất trời, cố kiềm cơn xúc động, giữ vẻ bình tĩnh.

Kim Tuyến cũng bàng hoàng… Không ngờ con dâu tương lai vừa giàu nức vách vừa đẹp… Như vậy thì quá tốt rồi.

– Ha ha… Jessica càng lúc càng biết nói chuyện… À nè… Jessica đây là Stev…
– “Để lát nửa đi Chú Kỳ… Cháu mời cô chú anh chị lên lầu… Buổi tiệc sắp bắt đầu…”Biết Cao Kỳ muốn giói thiệu mình với Steven… Jessica vội vã cướp lời không muốn lảo nói thêm…
– “Ờ được được…” Cao Kỳ cười giả lả… thầm nghỉ “Con gái mà, chắc là mắc cỡ trước bạn bè… Vậy cũng phải…”

Tuy sự việc diễn ra chỉ trong vòng 1 nốt nhạc thôi nhưng rất nhạy cảm và kinh nghiệm nên Mỷ Thể, Vân Anh, Diệp Chi “nhận” được nhìn nhau chúm chím cười nghỉ bụng “thì ra là vậy… Hèn chi”.

Hương Giang dĩ nhiên cũng nhận ra bởi vậy không muốn phá chuyện tốt của người ta… Hơn nửa ngồi cùng bàn với Uông Hầu sẻ làm nàng mất vui nên mỉm cười từ chối khéo.

– Các vị cứ tự nhiên… Tôi và người nhà đã có đặt bàn rồi…
– “Chị Giang… Trên lầu phòng VIP rẩt rộng rãi mà… Ngồi chung cho vui có phải không chú Kỳ?” Jessica nếu kéo.
– “Jessica nói đúng đó… Đã lâu không gặp… sẵn hôm nay cùng ngồi xuống ăn bữa cơm trò chuyện cho vui…”Cao Kỳ thân thiết mời mọc… Trước kia lảo ngấm ngầm biết Hương Giang là “người” của Hoàng Trọng vì vậy tuy thèm thuồng nhưng đành phải bỏ qua bây giờ Hoàng Trọng rời đi về Hà Nội… Như vậy thì còn úy kỵ gì nửa? Lảo liếc nhìn Trình Quốc Huy.
– “Phải đó…” Lảnh đạo đã muốn như vậy, Trình Quốc Huy miển cưỡng lên tiếng.
– Hi hi… Xin để bửa khác…
– “Hi hi… Anh Kỳ… Chị Tuyến… thật là náo nhiệt ha…”Cao Kỳ còn muốn nói thêm nhưng ngay lúc này Ngọc Lệ, Trần Thế Minh, Chí Hùng bước tới… Giọng Ngọc Lệ gọi “anh Kỳ” vô cùng thân thiết khiến mọi người giật mình thầm nghỉ “Kỳ phó Bộ là cây cổ thụ che trời cho Chủ tich Huy mà… chẳng lẽ bây giờ Trần Thế Minh và Chủ tịch Huy là người 1 phe?”…
– “Hi hi… Thế Minh tới thiệt đúng lúc… Cùng nhau lên lầu đi… Mọi người đang chờ…”Trước ánh mắt của rất nhiều người nhất là của Hương Giang… Trình Quốc Huy mỉm cười thân thiết vỗ vai Thế Minh… Người này có đứng cùng hàng với mình hay không, không quan trọng nhưng chắc chắn là sẻ không được bên kia tin dùng… Như vậy thì được rồi…
– “Được mà… Đừng khách sáo…” Thế Minh cười gượng. Tâm trạng đang vui của lảo như rơi xuống vực thẩm… Thấy bà xả và thằng con đã hoàn thành sứ mạng mình giao phó đem được nhà đầu tư về. Nghỉ rằng có thể chứng tỏ năng lực nên hăng hái nhận lấy “trọng trách” khi Trình Quốc Huy đề nghị giao mối đầu tư cho mình nhưng bây giờ Trần Thế Minh mới hiểu cáo già Huy chơi trò ly gián thì đã muộn rồi… Bây giờ chỉ có quỷ mới tin hai người không cùng phe. Không cần ai tuyên truyền, cái miệng của hai chị em Hương Giang – Hương Trầm này là đủ rồi…
– “Các cô chú xin mời cùng cháu lên lầu…”Thấy Hương Giang kiên quyết, Jessica đành chịu, nàng đứng nép qua 1 bên nhường đường… Cao Kỳ đi trước, Trình Quốc Huy nối bước, mọi người lục tục theo sau…
– “Bà xả… Có chuyện gì à?”Thấy Hương Giang có vẻ tư lự, Long hỏi nhỏ.
– “Phải đó chị hai chuyện gì vậy?” Hương Trầm cũng tò mò…
– “Có chút chuyện khó hiểu nhưng chưa chắc lắm cũng chưa rỏ là chuyện gì… Tới bàn mình ngồi xuống rồi từ từ nói…” Hương Giang phát tay.

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

– “Hình như là có người muốn “coi mắt” chị Jessica…” Thấy ánh mắt Steven cứ tập trung vào Jessica… Thanh Hiền cũng thông minh nên nhận biết, ghé tai Vân Anh xù xì…
– “Hi hi… Không phải là “hình như” mà là 100 phần trăm… Nhưng hình như Jessica không có hứng thú… Nếu là như vậy hay là em lên đi nếu thấy thích… Hihi…”Vân Anh trêu chọc.
– “Xê… ê… ê… Thường thì ai muốn thì làm bộ gán cho người khác… Nói cho cùng cũng không tệ đó chị Vân Anh… Là Việt Kiều Canada đó, về nước đầu tư không phải việt kiều dỏm đâu… Hi hi… Suy nghỉ 1 chút đi…” “Xê” một cái với chử “ê” kéo dài… Thanh Hiền bĩu môi rồi ăn miếng trả miếng…
– “Bà” đây chẳng có hứng thú với Việt kiều chút nào hết á…” Vân Anh nhún vai…
– “Hi hi… Nói chơi thôi… Em biết chị “kết” ai rồi… Hi hi… Bí Thư mà biết được là chị không xong đó nhe…” Thanh Hiền cười hinh hích…
– “Nói bậy gì đây con nhỏ này… Liên quan gì tới Bí Thư chứ…” Mặt Vân Anh ửng hồng…
– “Đừng chối nửa mà, em biết hết á… Chị “chịu đèn” BF của Bí Thư cho nên không theo Bác Trọng ra Hà Nội…”Nét măt Thanh Hiền đắc ý khi biết được tâm sự của Vân Anh.
– “Em nha… Suy bụng ta ra bụng người, đừng tưởng chị không biết… Đang tóc đỏ tóc xanh, bị hắn vỗ vào mông mấy cái thì biến thành thục nữ, mỗi lần nhắc tới hắn thì mặt mơ mơ màng màng… Con nít cũng biết Hiền đại tỷ đang nổi chứng ngựa. Người thích BF của Bí thư là em chứ không phải chị…” Vân Anh chối bai bãi đồng thời phản pháo kịch liệt.
– “Hai đứa to nhỏ gì vậy?” Thấy Vân Anh, Thanh Hiền to nhỏ sau đó “cãi vã”… Mỷ Thể tò mò…
– “Không có gì… Nói chuyện phiếm thôi… mà…” Vân Anh, Thanh Hiền nhìn nhau rồi đồng thanh đáp…

Mỷ Thể không nghe nhưng Diệp Chi tò mò nên vểnh tai nghe được lõm bõm, trong đầu nghi hoặc… Định lên tiếng thì ngay lúc này màn hình trên tường nhấp nháy… Cả nhà hàng đang ồn ào bổng im lặng như tờ rồi thì Chủ tịch Tỉnh Phu Nhân Bùi Thanh Thúy xuất hiện…

– “Các vị… Xin chào… Số là như vầy. Thằng Cường nhà chúng tôi… Ouff, không phải… Các vị cũng biết rồi đó, Phó Giám đốc Trình Quốc Cường hiện nay đang tạm thời công tác ngoài miền Trung… Aiz… Tôi thật không biết nói sao nửa, thôi thì để chính chủ nói với các vị và một vạn lời nói không bằng 1 tấm hình… Thôi thì để tự các vị phán đoán…” Giọng Bùi Thanh Thúy bi thương…

Màn hình trên tường lại nhấp nháy rồi thì Trình Quốc Cường xuất hiện, nét mặt buồn bã, ưu tư… Phía sau lưng có 1 đám trẻ áo quần lem luốc và 1 dãi nhà mái ngói loang lỗ.

– “A hèm… A hèm… Các vị… Xin chào… Tôi đang đứng ở trường cấp 1 của xả… Các vị chắc cũng biết rồi đó, miền Trung nước mình năm nào cũng hứng chịu lủ lụt khiến đồng bào lầm than… Cơn lủ vừa rồi đã tàn phá không ít…”Giọng hắn nói khiến ai cũng sục sùi cảm động. Máu chảy ruột mềm mà là đồng bào của mình.
– “Wow… Trình Quốc Cường này không ngờ vừa ra miền Trung chưa được bao lâu đã đổi tính chết… Hắn nha, so với Uông Phú và tên cố vấn Micheal thì đều là kẻ 8 lạng người nửa cân 3 tên tham dâm hiếu sắc… Cho nên em thiệt không tin” Hương Trầm nói với giọng khinh thường.
– “Hi hi… Bà xả… Em không tin thôi nhưng có cả khối người tin mà…” Định… Chồng Hương Trầm cười hi hi…
– “Phải rồi… Chắc là như vậy…”Hương Giang đang tư lự bổng vỗ bàn 1 cái “chát”, nét mặt phấn khích.
– “Chị Hai… Chị không có vấn đề gi chứ? Đừng làm em sợ nha…” Hương Trầm thấy chị mình không được bình thường nên lo lắng… Chị nàng là cột chống trời cho cả nhà và cả họ hàng nội ngoại, không thể bị gì đâu à…
– “Mày mới có vấn đề… Hương Trầm mắng em gái… Tay lấy di động lên FB tìm “Jessica Nguyên”… Có là có đấy. Hình “profile” của Jessica đẹp như tiên nữ nhưng lý lịch thì rất sơ sài, nơi sinh trưởng, bạn bè, học và thành tài ở đâu thì rất ít, nói tóm lại là rất sơ lược…
– “Bà xả… Chuyện gì vậy?” Ghé mắt nhìn trộm, thấy bà xả mình đang lục lòi tìm tòi về Jessica… Long ngạc nhiên.
– Anh im đi… Nè… Nghe nói Jessica sinh và lớn lên bên Pháp phải không?
– Ừ… Nghe nói là ở miền Nam nước Pháp… Có chuyện gì vậy?
– Các người coi đi… Trên FB không có gì hết…
– “Thường thôi mà chị hai… Mấy đứa bạn em cũng hay dùng “nick ” ảo trên FB…”Hương Trầm nhíu mày, không hiểu sao chị mình bổng dưng muốn tìm hiểu Jessica…
– “Suỵt… Nói nhỏ thôi… Chị cảm thấy Jessica này rất thần bí… Nà… Giả thuyết thứ nhất rất có thể Jessica này là người có vấn đề nên muốn che dấu hành tung… Giả thuyết thứ hai là cô ta có thân phận không tầm thường… Nhưng chị nghỉ rằng giả thuyết thứ nhất không thành lập… Nghỉ kỷ đi, cô ta từ Pháp về Việt nam xuống Long Xuyên mình mở nhà hàng, bấy lâu nay ai cũng tưởng Chủ Tịch Huy kim ốc tàng kiều nhưng hóa ra không phải vậy… Còn nửa, cây cổ thụ Trần cao Kỳ kia đối với Jessica rất là khách sáo… Làm sao 1 Phó Bộ như Trần cao Kỳ lại khách sáo với Jessica chứ… Trừ khi…” Hương Giang nói 1 hơi…
– “Trừ khi cô ta là con của 1 đại nhân vật nào đó…” Hương Trầm nhìn ra “huyền cơ”…
– “Vậy là ai chị hai?” Định… em rể Hương Giang… Hỏi.
– “Xê… Dượng hỏi tôi… Vậy tôi hỏi ai đây?” Hương Giang bực mình trước câu hỏi “stupid” của gả em rể.
– “Muốn biết cũng không khó đâu…”Long trầm ngâm…
– “Anh thiệt có cách? Đừng nói là bay qua Pháp đó nha…”Hương Trầm trừng mắt.
– Hi hi… Vậy thì không cần. Em quên rồi sao… Dì Tư của anh lấy chồng Pháp… Ông ta là Cảnh Sát trưởng đội điều tra chống tội phạm ở Marseille… Nhờ Dì Tư nói một tiếng để ông ta tìm tòi ra hư thật thì có khó gì…
– “Phải ha… Được, chuyện này giao cho anh… Càng sớm càng tốt…”Hai mắt Hương Giang sáng ngời… Ước gì có thể làm sáng tỏ ngay bây giờ.
– “Không thành vấn đề… Việc này giao cho anh…”Long vỗ ngực hãnh diện hứa hẹn…
– “Sao bổng dưng muốn biết về Jessica vậy chị hai…” Hương Trầm thắc mắc.
– “Ờ phải… Sao vậy bà xả… chẳng lẽ Jessica có vấn đề gì sao?” Long gật đầu…
– “Nói ra nghe chị Hai…” Định theo hùa…
– Nghi ngờ thôi nhưng chưa chắc lắm… Nà… Jessica đẹp như vậy, tới Long Xuyên mình 2 năm rồi mà mấy tên dê chúa như Uông Phú, Uông Hầu nè, còn Trình Quốc Cường và thằng ý già Micheal nửa không dám ló mòi có biết tại sao không? Tại vì ai cũng tưởng Jessica là của Trình Quốc Huy nhưng thật ra là không phải vậy.
– “Anh hiểu rồi… Ý em muốn nói Chủ Tịch Huy chỉ là “Hộ hoa sứ giả”, Jessica là của Kỳ Phó Bộ…”Long gật gù…
– “Vậy bây giờ anh muốn nghe hay là muốn ngồi đó mà suy đoán…”Hương Trầm trừng mắt.
– Sorry… Hi hi… Anh không nói nửa.
– “Anh rể thật là… Nói tiếp đi chị hai.” Hương Trầm thúc giục.
– “Hồi nảy các người không thấy sao… rõ ràng là Kỳ Phó bộ muốn làm mai cháu ông ta cho Jessica… Còn nửa, thái độ của ông ta và Chủ Tịch Huy đối với Jessica vô cùng khách sáo… Một Phó Bộ và một Chủ tịch Tỉnh đối với 1 người con gái lai tây như vậy thiệt làm cho người ta có suy nghỉ… Có phải hay chăng Jessica này có gốc khủng…”Hương Trầm nói ra suy nghỉ của mình.
– “Jessica lai tây… Vậy ý của chị là trong cao tầng ở Hà Nội có lảnh đạo có vợ Tây và người này là má của Jessica…” Hương Trầm nhìn ra “huyền cơ”, giọng rất nhỏ, có vẻ sợ hãi… Mặt của Long, Định cũng đổi sắc.
– “Chờ hỏi bên Pháp thông tin về Jessica mới biết được… Nhưng khả năng này rất thấp…”Hương Giang lắc đầu.
– “Em à… Hay là thôi đi…” Long cảm thấy run… Trời đất ơi… Soi mói chuyện của cao tầng không được đâu à…
– Đồ khờ… Nếu như anh nghỉ, anh tưởng Bí Thư không biết sao? Mới hôm qua, Bí Thư và Jessica gặp nhau là lần đầu tiên…
– “Ừ phải ha… Làm anh hết hồn…”Long thở phào.
– “Hi hi… Hiểu rồi… Nếu đúng như vậy thì ra mục đích của Kỳ Phó Bộ là muốn làm sui với gia đình của Jessica để “nương nhờ”…”Hương Trầm nhìn ra huyền cơ.
– “Chứ còn gì nửa… Nếu là anh… Anh cũng làm như vậy mà…” Định gật đầu tán đồng…
– “Dượng nghỉ như vậy thì phải rồi… Nếu là chị… Chị cũng sẻ không bỏ qua cơ hội… Vậy Chủ Tịch Huy thì sao?” Hương Giang cười bí hiểm…
– “Ý của chị là Chủ tịch Huy cũng có ý cho Trình Quốc Cường? Nhưng không thể nào đâu” Mặt Hương Trầm lộ nét kinh khủng nhưng vài giây sau lắc đầu.
– “Tại sao không thể chứ?” Mặt Hương Giang sa sầm…
– Jessica tới Long Xuyên mình được gần 2 năm rồi tại sao tới bây giờ mới nghỉ tới chuyện này chứ… Chị nói đi, cho nên em thấy không hợp lý…
– “Phải đó… Sao phải chờ tới lúc này? Nhưng tại sao em nghỉ vậy?”Long gật đầu, đồng tình với em vợ đồng thời thắc mắc.
– “Đây là mấu chốt của vấn đề nhưng tạm thời chưa giãi mả được… Chờ biết thông tin bên Pháp mới tính đi… Nhưng các người không thấy buổi tiệc hôm nay hình như cố ý đánh bóng Trình Quốc Cường hay sao? Khi nảy dượng ba đã nói Hương Trầm không tin nhưng có cả khối người tin đó mà… Còn nửa…”

Hương Giang còn muốn nói thêm thì “Tư mỷ nhân” Long Xuyên và Mỷ nhân của Rạch Giá đồng thời xuất hiện lần lượt bước lên trên bục gổ. Ở 4 gốc cuối của nhà hàng thì nhìn trên màn hình để thấy rỏ, gần đó và gần bar rượu thì nhìn trực diện… Các nàng được dịp thì diện đồ khoe sắc tuy không lộ liểu khoe hàng như thường thấy ở giới “Showbiz” nhưng chỗ lồi thì lồi chỗ lõm thì lỏm nhất là không phải loại hàng “dao kéo”, ngày nay “hàng”như vậy mới quý hiếm bởi vậy đám đàn ông đực rựa được dịp trợn mắt nhìn… Tim đập thình thịch.

Trong bộ đầm trắng… Mỷ Thể mỉm cười…

– Trước hết Mỷ Thể xin đại diện cho Vân Anh, Thanh Hiền, Jessica và người đẹp Diệp Chi của ĐTH An Giang gửi lời chào nồng nhiệt đến các Cô Bác Dì chú và anh chị có mặt trong buổi tiệc để mở đầu cho các hoạt động từ thiện bắt đầu từ tối nay…

“Bốp… bốp… Bốp…” “Mỷ Thể mãi đỉnh… I love you…”

– “Hi hi Ha ha…” Rồi 1 tràng pháo tay vang dội, xen lẩn tiếng huýt sáo… Ai cũng biết đây là câu nói đùa để tỏ lòng hâm mộ đệ nhất MC mỷ miều của ĐTH An Giang chứ không phải thiệt… Mà cho dù có nói thiệt cũng chưa chắc lọt được vào mắt xanh của nàng…
– “Hi hi… cảm ơn nhiều… Mỷ Thể xin dành tràng pháo tay này cho Jessica, Thanh Hiền và Vân Anh… Các vị có biết không, cũng vì bữa tiệc này mà cả 3 đã đã tất tần tật từ hôm qua đến bây giờ nhất là Jessica và cũng xin các vị cho thêm 1 tràng pháo tay đối với người đẹp Diệp Chi của ĐTH An Giang đã không ngại đến giúp tay để công việc từ thiện được hoàn hảo hơn…” giọng ngọt ngào rung động lòng người, Mỷ Thể nói 1 hơi…

“Bốp… bốp… Bốp…”Lại thêm 1 tràng pháo tay kéo dài… Mỷ Thể nhìn Jessica gật nhẹ đầu… Đã sắp xếp trước rồi… Jessica bước ra, miệng cười như hoa…

– Hi hi… Chào các vị… Vừa rồi các vị chắc cũng đã thấy hình ảnh của Phó Giám Đốc Cường truyền về chứ gì… Tuy hôm qua tới giờ Jessica có cực nhọc đấy nhưng so với anh Cường thì nào đáng kể chứ… Cho nên nếu các vị yêu thích Jessica thì hi hi… quyên thêm nhiều 1 chút… Jessica cảm ơn nhiều… Ừm… quên nửa, để mở đầu cho buổi quyên góp tối nay, Jessica xin tuyên bố toàn bộ số tiền ăn uống tối nay sẻ được trao tặng cho miền Trung thân yêu…

“Bốp… Bốp… Bốp…”

“Jessica mãi đỉnh…”

“Thủy Lung Linh mãi đỉnh…”

“Je t”aime Jessica… Hi hi…”

“I can die for you Jessica… Hihi”

Cả nhà hàng như muốn nổ tung với tiếng vỗ tay, hò hét, huýt sáo… Đã như vậy Jessica còn đưa tay lên miệng hướng về đám đông phí dưới hôn gió khi thì miệng nói “Je t”aime moi aussi ” khi thì “I love you too”. Vui đùa thôi, nàng sinh trưởng ở trời Tây nên rất tự nhiên, miển không phải thật là được rồi, đùa chút đâu có hại gì nhưng cũng đủ làm bầu không khí sôi sục.

– “Chí Hùng… Trình Quốc Cường là ai vậy?”Tâm trạng Steven không được vui… Từ lúc gặp tới giờ, hắn chỉ nói được với Jessica 1 câu “Hello… Jessica, anh là Steven Vủ”. Nàng thì nhìn hắn nói “nice to meet you”… Sau đó mỗi lần hắn mon men tới gần thì nàng lánh đi… Vậy nghĩa là sao? Steven bức xúc, nếu nàng không phải là con của tỷ phú bên Tây thì hắn cũng sẻ nhún vai cho qua… Bên cạnh nàng còn có mấy em “fucking hot” nửa mà… Vấn đề là mấy em này tuy ngon nhưng không phải là con của tỷ phú, giúp ích được gì chứ?

Cho nên gả nhẫn nại… nãy giờ suy nghỉ không biết Jessica có ai chưa? Nếu có thì thật là phiền phức… Nhưng dù sao cũng phải kiên trì… Nàng là cái mỏ vàng lộ thiên đó. Bởi vậy nghe nàng hăng say tán dương người tên Trình Quốc Cường, thậm chí đem thu nhập tối nay quyên góp khiến Steven sinh lòng ngờ vực. Hắn vừa mới tới đây mấy ngày, chỉ quen biết với Trần Chí Hùng vì vậy thăm dò.

– “Trình Quốc Cường à… Ừm… Là Phó Giám đốc Sở Công Thương, con trai của Chủ Tịch Huy… Đang tạm công tác ngoài Hà Tỉnh… Đẹp trai, phong nhả được coi là “sát thủ tình trường của An Giang…” Chí Hùng ra vẻ “ngưởng mộ”… Gả hiểu được đạo lý bây giờ nói “xấu” Trình Quốc Cường thì Steven sẻ không tin cho nên nói toàn lời “tốt”…

Cũng như Hương Trầm, dù bị đánh chết thì Trần Chí Hùng cũng không tin Trình Quốc Cường có lòng thánh thiện… Gả biết Trình Quốc Cường cũng như mình và Lý Giang làm gì có lòng từ thiện chứ nhưng nhất thời nghỉ không ra thằng cặc Cường kia có âm mưu gì. Cho nên khi nghe Steven bỗng nhiên hỏi về Trình Quốc Cường thì trong đầu chợt động tâm cơ… Lảo Kỳ Phó Bộ hình như muốn làm mai cho thằng này với Jessica… Vậy thì tốt quá rồi, sao mình không lợi dụng cơ hội này chơi thằng cặc Quốc Cường 1 vố chứ?

Vấn đề là “bà Tám hay ông Tám” muốn dìm ai đó thì vạch lá tìm sâu moi cả 18 đời tổ tông của người ta ra trực tiếp mắng chửi hay dèm pha không tiếc lời rất là vô văn hóa. Trần Chí Hùng thì khác, dù sao cũng là Phó Giám đốc của Bệnh viện An Giang mà… Làm ông Tám cũng phải có trình độ văn hóa mới được, gả nhìn ra Steven không vui liền khéo léo “khen” Trình Quốc Cường với muc đích để Steven sinh lòng đố kỵ… Được thì tốt không được cũng chẳng mất mát gì.

– “Vậy à…” Steven nào biết Chí Hùng âm hiểm nên trúng kế vì vậy nét mặt sa sầm…
– “Cao Thái Sơn quyên 500 triệu… cảm ơn anh Sơn thật nhiều…” Giọng Thanh Hiền vang lên…
– “Bác Sỷ Bùi Ngọc Hải quyên 1 tỷ… Hi hi… cảm ơn bác sĩ Hải thật nhiều…” Giọng Vân Anh xướng lên… Diệp Chi và Mỷ Thể tính toán rất kỷ lưởng… mỗi lần có người quyên góp thì Vân Anh và Thanh Hiền xướng tên để mọi người tỏ tường, người sau nếu có khả năng sẻ chơi trội hơn người trước để nở mặt nở mài… Tâm lý con người là vậy mà ai cũng vì mặt mũi, phải chứng tỏ mình hơn người mới chịu.

Cao Thái Sơn dĩ nhiên không hài lòng vì bị Bùi Ngọc Hải làm bẻ mặt nhưng Cao Thái và Hà Vy đã nhiều lần dặn dò gả không được manh động cho nên đành phải để Bùi Ngọc Hải “qua mặt” ra oai.

– Vợ chồng Kiểm Sát viên Linh Tuệ 20 Triệu…
– Vợ chồng Kiểm Sát viên Chí Hiếu, Vy Phương 20 Triệu…
– Chánh văn phòng Hương Giang và Long Trưởng Phòng 30 Triệu…
– Phó Phòng Định và Hương Trầm 10 Triệu…
– Bác sĩ Trần Chí Hùng 30 Triệu…

Thanh Hiền, Vân Anh thay phiên xướng danh…

– Micheal Vủ… 100 ngàn…
– “Ha ha Hi Hi…” Vân Anh chư dứt lời thì nhiều tiếng cười vang lên… Sao lại có đơn vị “ngàn” chứ… Việt kiều dõm rồi, vậy mà cũng bày đặt quyên… Mẹ nó, 100 ngàn không đủ bố đây ăn bữa sáng…
– “Sorry 100 ngàn đô mỷ… Tầm 2, 4 tỷ…” Vân Anh đính chánh…

Bầu không khí đang náo nhiệt bổng yên lặng như tờ… Cười? Là hơn 2 tỷ đó…

– “Thằng mắc dịch… Sao chơi sang vậy… 50 ngàn cũng được rồi…”Kim Tuyến bức xúc thầm mắng Steven… Cả Gia tài chỉ hơn 10 Triệu đô, nó xài sang kiểu này… Aiz… Nhưng nghỉ cũng phải, chỉ cần Jessica thấy nó có lòng từ thiện thì cũng đáng, trước là lấy lòng để ẩm được Jessica mới là chuyện quan trọng…

“Bốp… Bốp… Bốp…”Trần Cao Kỳ hãnh diện, phải như vậy mới được chứ… Lảo vỗ tay tán thưởng tức thì Trình Quốc Huy, Bùi Thanh Thúy, Uông Hầu, Thanh Cảnh đồng loạt vỗ tay… Thế là tất cả vỗ tay.

– “Thay mặt đồng bào miền Trung… cảm ơn anh thật nhiều Steven…”Mỷ Thể cười duyên…
– “Không có gì… Chút ít thôi mà… Có đáng gì…”Trong lòng, Steven hãnh diện, ngoài mặt khiêm tốn.
– “Hơn hai tỷ mà nói là “chút ít à”… Steven… Anh thật tốt… Hi Hi… Anh có bạn gái chưa? Các chị bạn của em anh thấy có đẹp không, họ đều chưa có BF… Hi hi…”Thanh Hiền “bơm” Steven lên tận 9 tầng mây… Bản tính nghịch ngợm, nàng chỉ nói chơi thôi cho vui thôi, không có ý gì.
– “Thanh Hiền… Còn nói bậy nửa thì mai mốt đừng hòng đi theo chị nha… Tiếp tục đi… Sorry nha Steven… Thanh Hiền là như vậy đó hay thích đùa”Mỷ Thể nghiêm mặt.
– “Khụ Khụ khụ… Không có gì… Tôi hiểu mà…” Steven sung sướng mặt gả đỏ bừng, liếc về phía Jessica… Tiếc rằng nét mặt nàng vẩn thản nhiên… Hắn nào biết hắn càng ân cần săn đón muốn thể hiện thì càng bị nàng bài xích.
– “Thôi được không đùa nửa… Tiếp tục nha… Phó Chủ tịch huyện… 10 triệu… Mịcheal cố vấn 15 triệu…”

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

Trình Quốc Huy nét mặt âm trầm… Kết quả không tệ nhưng vắng rất nhiều gương mặt… Hai vợ chồng Cao Thái thì không nói… Hôm nay không thấy hai vợ chồng của Bùi Phú Hộ xưa nay lúc nào cũng có mặt trong bất cứ dịp nào do lảo tổ chức vậy mà hôm nay chỉ thấy con trai Bùi Ngọc Hải… Mụ Tuyết Cầm và đám con dâu rể cũng không thấy chỉ thấy thằng già Thanh Nghị… Vợ của Vủ Văn Luyện tới 1 mình. Còn 1 vài Giám đốc Sở. Trưởng Phòng cũng không thấy… Điều này chứng tỏ uy tín của lảo bắt đầu bị tổn hại… Hừ… Muốn phản? Phải dạy cho chúng 1 bài học mới được… Phải cho chúng biết An Giang vẩn còn nằm trong bàn tay của Trình Quốc Huy mình…

– Micheal… Việc kia đã chuẩn bị hết chưa…
– … Đâu đã vào đó hết rồi… Chỉ chờ lảnh đạo phất tay là trời sẻ nổi gió… Hắc hắc.
– “Ừm… Vậy thi làm đi… Nghe nói nó về rồi, coi như là welcome home party” cho nó… Nhớ là đừng để lại cái đuôi… Lảo Hầu… Anh phối hợp với Micheal… làm cho thật đẹp mắt…” Trình Quốc Huy phát tay.
– “Anh yên tâm đi… Tôi chờ anh nói câu này muốn phát điên lên được”Hai mắt Uông Hầu rực sáng.

Thanh Cảnh thở dài… Người trong cuộc u mê người ngoài cuộc sáng suốt. Lảo và Trình Quốc Huy hợp tác bấy lâu có thể nói là bạn bè có thể cùng vinh nhục nhưng không thể ngu dại cùng chết.

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

– “Hả cái gì? Đức Bí tịch mở tiệc trên du thuyền? 7 giờ tối nay… Sao gấp vậy… Ờ được được… Sao có thể không có tui chứ…”

Chỉ trong vòng vài giờ thôi mời đến dự tiệc, nếu là ai khác thì khả năng bị chửi sấp mặt rất cao đấy. “Mời khách cũng phải ít nhất trước 1 tuần chứ mời kiểu này chắc là không có ai tới nên kiếm người lấp vô chứ gì. Anh coi tui là ai hả? Dẹp đi… Rảnh háng cũng đéo tới.”Đại khái là vậy…

Nhưng đối với Đức Bí Tịch thì khác, cho dù bận chuyện gì cũng bỏ hết á… Còn hơn thế nửa, mời 7 giờ mà chưa đến 6 giờ khách đã đông đủ hết rồi…

Nói về “khách” thì chẳng có ai xa lạ, đều là bạn bè thân tín,”tay chân” của Đức đưa lên bởi vậy mức độ trung thành thì khỏi nói rồi trên trán người nào cũng có in chử “Đức” sâu đậm. Trong số này trước hết phải nói Thắng, Hoàng bây giờ cả hai đã là Trưởng Công An Quận rồi, kế đó là Định, Hòa… Mới ngày nào là hai “tép riu” của xả Đông Phú bây giờ 1 người là Chánh văn Phòng huyện Châu Thành 1 người là Chánh văn Phòng huyện Cờ Đỏ còn không phải là nhờ “Đức ca” bồi dưởng đề bạt hay sao và hình như sẻ không dưng ở đó… Tương lai là cả 1 bầu trời sáng lạng huy hoàng.

Còn thầy Phan nửa… Mới ngày nào là ông giáo bây giờ đã là Phó Chủ Tịch Huyện Châu Thành rồi… Thăng quan phát tài kèm theo phát tướng, Phan bây giờ bụng phệ, khó mà nhận ra đây là thầy Phan chỉ tại bởi ở huyện Châu Thành tuy là “Phó” thôi nhưng lời nói rất có trọng lượng còn không phải là có học trò chống lưng hay sao cho nên ai cũng nể mặt, ngay cả Bí Thư, Chủ Tịch huyện cũng 7 phần đối với Phan rất là nhún nhường khách sáo…

Bên cạnh Phan… Gái 1 con trông mòn con cặc, Lan, vừa săm soi lại nhan sắc của mình trong bụng âm thầm rủa 18 đời tổ tông của hắn chỉ tại mấy tháng rồi mất biệt để nàng nhớ nhung… Lan đã tính rồi, Tuyết nói hắn mở công ty điện tử gì đó ở Long Xuyên, nàng muốn tới công ty của hắn làm việc thay vì ngồi ở nhà làm Phó Chủ tịch huyện Phu nhân, suốt ngày không dủa móng tay, làm đẹp thì đi dạo phố hay cùng các phu nhân khác hội họp đánh bài tiêu khiển… Mấy tháng đầu thấy “phê” nhưng riết rồi thấy chán phèo vô vị…

– “Ây ui… Thầy Phan, ouf… Không phải. Là Phó Chủ tịch huyện Phan mới đúng, chị Lan… Hi hi… Hai người khỏe hong? Đã lâu không gặp rồi…” Đang nhìn trong kiếng tu chỉnh 1 chút nhan sắc của mình, nghe giọng đon đả. Lan quay người lại nhìn… Lan mỉm cười.
– Hi hi… Thì ra là Ngọc Trưởng phòng… Đúng ha, đã lâu không gặp… Chị không thay đổi chút nào, vẩn đẹp bá cháy…
– “Thiệt”Hi hi… cảm ơn nhiều, câu này phải để em nói với chị mới đúng… Có phải hông thầy Phan? Ouff… Sorry nha, lại quen miệng nửa rồi…
– “Cũng là 1 câu thôi mà… Ông xả chị đây hả… Còn hai vị này là…”Phan hãnh diện phát tay.
– “Hi hi… Đúng vậy, đây là Tiến, ông xả em… Còn đây là Đại Gia của An Giang Cao Thái và Hà Vy… Hi Hi, ở An Giang, nhà họ Cao cũng như nhà họ Huỳnh ở Cần Thơ mình vậy… Anh Thái, Hà Vy… Đây là Phó Chủ tịch Huyện Phan của Huyện Châu Thành Hậu Giang và Phu nhân… Phó Chủ Tịch Phan trước đây là thầy của Đức Bí Tịch… Anh Thái và Hà Vy chắc cũng biết Tuyết, Phó Giám Đốc Đức Lập chứ… Chị Lan đây là chị của Tuyết đó…”Ngọc giới thiệu 1 hơi…
– “Chủ tịch Phan… Phu nhân… Hân Hạnh… Tôi là Cao Thái, bà xả Hà Vy… Mai này xin hai vị chỉ dạy nhiều cho…”Cao Thái niềm nở cầm danh thiếp của mình đưa tới… Thật ra đối với Cao Thái, Hà Vy… Một phó Chủ Tịch Huyện thì nhỏ thôi nhưng qua cách giới thiệu của Ngọc… Biết hắn rất coi trọng hai người này nên Cao Thái rất nhún hường.
– “Hi hi… Quá lời rồi… Ngược lại tôi hy vọng Cao đại gia có thể chiếu cố cho huyện nhà thì tốt biết mấy…”Phan mim cười thân thiết… Làm quan gần1 năm nay, Phan đã học hỏi đước ít nhiều… Chỉ cần các đại gia cỡ như Huỳnh Tuấn Anh tới huyện đầu tư thì sẻ mang lại cho mình không ít thành tích, có ai lại không muốn như vậy chứ cho nên nghe Ngọc nói Cao Thái là đại gia tầm cỡ Huỳnh Tuấn Anh… Phan liển rào đón mời chào…
– “Nhất định… Nhất định…”Hiểu ý Phan, Cao Thái mỉm cười… Chuyện nhỏ thôi nhưng không phải Phó Chủ tịch huyện này nói đâu à… Chỉ cần hắn lên tiếng thì không thành vấn đề… Mục đích Cao Thái chỉ có một đó là làm sao được như Huỳnh Tuấn Anh, trở thành Đại biểu QH để được nở mặt nở mày… Tốn chút tiền có sao chứ hơn nửa là tiền đầu tư chứ đâu phải cờ bạc mà sợ.

Ca nô không ngừng đón và đưa khách từ Bến Ninh Kiều tới. Lại thêm 2 đám khách xuất hiện…

Tay nắm tay bé Trúc, bên cạnh Tiên, phía sau là chị sáu và Phó Chủ tịch Sóc Trăng Trần Vỉnh Châu. Tay Thu rướm mồ hôi mặc dù trời không nóng và gió thổi lồng lộng trên chiếc du thuyền… Nàng vô cùng khẩn trương, Tiên và chị Sáu nói lắm nên Thu mới thu hết can đảm đi… Nàng dĩ nhiên hổ thẹn khi nghỉ mọi người đều biết trước kia nàng là má của bạn hắn mà bây giờ nàng… nàng lấy hắn… Nhưng Tiên và chị Sáu nói cũng phải, bây giờ là thời đại gì chứ… Tuổi tác còn quan trọng nửa sao… Hai người thích nhau là được… Vả lại cũng đã lở rồi… Nàng là người đàn bà của hắn và đây là sự thật.

Biết Thu lâu rồi và biết chị dâu này là cục cưng của Đức ca nên Hoàng, Thắng vừa thấy nàng liền vội vã tiến đến trò chuyện vô cùng thân thiết…

Lý Tuyết Cầm cùng đám dâu rể con trai con gái cũng vừa đến cùng lúc với bên Ngọc Điệp và hai má con Mỷ Hạnh, Bích Chiêu, còn có hai cha con Lương Trung Hiền – Trung Hậu.

Lại thêm 1 đám người… Mỷ Hạnh – Bích Chiêu, ba mẹ con Ngọc Điệp, Lý Tuyết Cầm ngay cả Hà Vy, Thu, Tiên, chị Sáu vừa thấy vội vàng cùng đám con trai gái dâu rể tiến đến nghênh đón vô cùng nồng nhiệt và thân thiết… Là Chú và Thím ba của hắn đấy…

Chính chủ của buổi tiệc vẩn chưa thấy ai xuất hiện. Trời nhá nhem tối, đèn đuốc bật sáng choang…

Mọi người đứng rãi rác quanh hồ bơi vừa nhâm nhi rượu vừa trò chuyện vừa trầm trồ vẻ hoành tráng của chiếc du thuyền… Đám thủy thủ đoàn người phi lăng xăng rót trà rượu. Ở một góc kia mùi thịt, mùi hãi sản nướng bốc khói bay ngạt ngào… Phải nói rằng thiên đàng là đây…

Lại thêm 1 đám người đến… Mọi người đang chuyện trò rôm rả bổng im bặt… Tất cả cao tầng của Cần Thơ đã tới. Bí Thư Hải, Phó Bí Thư Việt, Chủ Tịch Vân, Phó Chủ Tịch Thảo và sau cùng là Giám đốc Sở Công An Thanh Tùng cùng với Phu Nhân Minh Tuệ… Đủ thấy hắn mặt mũi đến cỡ nào chứ… Má con Lý Tuyết Kỳ, má con Ngọc Điêp nhìn nhau âm thầm vui sướng, Lần này đặt trúng cửa rồi… Cao Thái – Hà Vy thì khỏi nói đã biết từ lâu nhưng hai cha con Lương Trung Hiền – Hậu và hai má con Mỷ Hạnh – Bích Chiêu trợn mắt há mồm khi nhìn thấy tận mắt. Đúng là tai nghe không bằng mắt thấy mà, hắn khủng quá đi thôi… Lên tiếng mời cả cao tầng của Cần Thơ đều đến dự.

Ngay lúc này cửa kiếng phòng khách mở, một đoàn người bước ra. Đức Bí Tịch ở Trung tâm, sánh vai cùng Nancy đi tới. Bích Trâm bên phải tay đẩy xe lăn của Giang Ngọc Quế, Tú Nhi bên trái phía sau xe lăn của Tuấn Phong. Cùng đám mỷ nữ, có người tay bế tay bồng, tạo hình quạt xòe.

– Hi hi… Các vị, tiếp đón chậm trễ, xin lỗi nha…
– “Đức Bí Tịch… Tôi có nghe 1 câu là ” “Cần Thơ có bến Ninh Kiều… Có giòng sông Hậu có nhiều giai nhân… Aiz… Không biết có bao nhiêu giai nhân nhưng phần lớn chắc là đang ở bên cạnh cậu hết rồi…” Vân “cảm thán”…

Bí Thư Hải, Việt Phó Bí Thư và các đực rựa khác chắc chắc là cũng đang nghỉ vậy nhưng những lời này có vẻ tán tỉnh nên ngại miệng đối với Nancy, dù sao nàng cũng được coi là “bề trên” hơn nửa còn trước mặt của hắn.

Vân thì khác, nàng là phụ nữ, nàng nói vậy có nghĩa là tán dương sắc đẹp của các nàng đồng thời tâng bốc tài “dụ gái” của hắn. Còn không phải sao? Ông giỏi thì làm như hắn đi, nàng nào bên cạnh cũng mỷ miều xinh như hoa như mộng, đã vậy mà thôi đâu không có gốc khủng thì giàu nức vách…

– “Lời của Chủ tịch Vân thật chí lý có phải không hai vị lãnh đạo?” Thấy nét mặt Hãi, Việt “bư” ra… Thảo cười chúm chím, hỏi.
– “Phải phải… Chủ tịch Vân thiệt chí lý… Còn nửa nha Trần Đức cậu đúng là tấm gương để tôi noi theo học tập… Ouf”Dương đại hải hàm hồ nói liền sau đó cảm thấy không ổn… Học tập chuyện phong lưu của hắn?
– “Ha ha Hi hi…”Lảo nói như vậy có nghĩa là trong lòng muốn như vậy rồi vì vậy đám mỷ nữ bật cười thoải mái nhưng Hoàng, Thắng, Phan, Hà, Định, Dư cúi mặt, vai run run cố nhịn… Không dám cười lớn.
– Bí Thư Hải… Ông cũng biết tiếu lâm châm chọc người khác ha… Ouf… Chú ba, thím ba… Tuấn Hào, Tuấn Kiệt Hi hi… Các người cũng đã tới rồi hả… Má, Bác Hai. Đây là Chú và thím ba còn đây là Tuấn hào, Tuấn Kiệt, anh của Tâm Đoan. Ha ha… Anh Hòa anh Định, anh Du đã lâu không gặp ha… Ouff, thầy Phan, thầy phát tướng đó nha… Hihi Cô Lan… Tuyết à… Thầy Phan, cô Lan tới rồi nè… Cô Thu, Tiên… Vị này là chị Sáu phải không vậy thì ha ha… đây là Châu Phó Chủ tịch của Sóc Trăng rồi, Hi hi Đại Gia Long Xuyên Hà Vy, Cao Đại gia đây rồi… Hân hạnh hân hạnh… Hi hi… Xếp Tùng… Chị dâu… Ouf… Hi hi…

Hắn vanh vách nói 1 hơi, không bỏ sót người nào, khi thì bắt tay khi thì đấm nhẹ nào vai. Đến khi bắt tay Tùng, quay sang bắt tay Phấn, chợt nhớ Quyên kể rồi Ngọc bóng gió rằng Tùng có ý gài… Bởi vậy theo phản xạ lúc bắt tay Phấn, hắn dùng ngón trỏ khều khều bàn tay nàng liền sực nhớ mình thật là bậy bạ mà…

Phấn hết hồn… Nàng không ngờ hắn to gan dám khều tay mình? Ý gì đây? Thôi chắc con Quyên hay con Ngọc nói bậy nói bạ gì rồi vì vậy nàng ngượng nghịu cúi mặt không dám nhìn thẳng… Thật ra nàng cũng có ý đấy, không phải là lang chạ dâm loàn gì nhưng Phấn nghỉ hôm nay Tùng muốn dâng nàng cho người khác thì ngày mai cũng sẻ dâng cho người kia, thôi thì mình “chịu”, núp bóng hắn để mai này. Có hắn che chở thì không sợ bị Tùng “bán”… Con Quyên là như vậy đó mà, nó thì tốt rồi bây giờ ung dung tự tại. Phấn nghỉ tới Quyên mà hâm mộ.

– “Thằng “mắc dịch”… Còn gọi là “Chú, Thím ” à…” Hùng “đấm” nhẹ. Chuyện hắn “đớp” Hồng Phượng… Thủy nói cho Hùng biết rồi… Nhưng rồi sao chứ? Hai đứa nó đã quá tuổi vị thành niên, chúng có tự do của chúng, cấm được à hơn nửa có ruột thịt gì đâu… Thôi kệ đi… Đám cưới? Bây giờ là thời buổi gì đây còn cưới với hỏi, xưa quá rồi, trai gái thích nhau thì xáp lại sống chung không thích nửa thì “bye bye”, anh đi đường anh, đường tôi. Tôi cất bước… Hơn nửa Nancy, Gia Kỳ và còn nhiều cô khác nửa, có đám cưới với nó đâu chứ… Người ta gia thế địa vị cao vời vợi còn không rườm rà mình thấp lè tè sát mặt đất, ra vẻ cái gì chứ.
– “Hi hi… Cũng là 1 câu thôi mà, Cha cũng như “Chú”…”Đức cười giả lả.
– Ờ… Phải… Em à… Thôi bỏ đi… Lở rồi… Hai đứa nó đâu có anh em gì đâu… – Hùng nói với vợ.
– “Anh muốn nói giáo cho giặc thì mặc anh” Thủy tức mình… Như vậy thì có lợi cho hắn quá rồi… Hai mẹ con nàng đều… Aiz…
– “Ba… Má…”Hồng Phượng nãy giờ đứng xa nhìn, chờ hắn giãi quyết “vấn đề”, thấy Hùng cười,”đấm” nhẹ ngực hắn, nàng liền yên tâm bước tới…
– “Phải tốt với con Phượng đó nha… Bạc đãi nó là không xong với tôi đâu?” Hùng ra vẻ tức giận để Thủy hài lòng…
– “Ảnh dám sao?” Phượng “lườm”… Hú hồn. Như vậy là OK rồi… Nàng cặp tay hắn…
– “Hi hi… Đúng vậy… Chú, Thím đừng lo… Hồng Phượng bạc đãi cháu thì có…”Đức cười giả lả… Như vậy là tạm xong rồi, chỉ cần 1 ngày nào vỗ về Thủy, kéo được cái quần xuống là êm chuyện…
– “Đức Tổng… Aiz… Muốn gặp cậu khó hơn lên trời… Ngọc Huệ với Minh Thúy nói Đức Tổng bận lắm… Cậu biết không, hôm nay lúc cậu gọi, vợ chồng tôi mừng hết lớn…” Tổng giám Đốc công ty Xây dựng Bình Minh Lý Anh Minh và bà xả Tú Trinh nãy giờ “canh me”, vừa thấy hắn nhìn thấy mình liền xum xoe chào hỏi… Bây giờ Công Ty Bình Minh đã khởi sắc và đang trên đà phát triển. Còn không phải là có Đức Lập hỗ trợ hay sao? Ân tình này không nhỏ… Anh Minh chỉ mong 1 trong 2 đứa em của mình hoặc cả hai thì càng tốt được hắn “chấm” thì hay quá nhưng nào có được đâu.
– Ha ha… Anh Minh… Chị dâu… hai người khỏe ha… Lúc này làm ăn suôn sẻ chứ?
– Suôn sẻ? Hi hi… Còn hơn suôn sẻ nửa à… Nhắc tới chuyện này vợ chồng tôi vô cùng bức xúc… Đức Tổng… Kiếm ngày nào cho nhà tôi đãi cậu 1 bữa cơm tôi mới cảm thấy an lòng…
– Ây… Có gì đâu… Nhưng Anh Minh và chị dâu đã nói như vậy… Ừm… Chọn ngày đi rồi nói với Ngọc Huệ là được rồi… vậy đi ha… Sorry… Tôi lại đằng kia 1 chút… anh chị tự nhiên nha…
– “Ờ… được được” Anh Minh mừng rỡ…

Mọi người tụm 3 tụm 5 nói chuyện… Bên cạnh Bích Trâm, Nancy, Ngọc Quế, Tuấn Phong là nhiều người nhất. Dương Đại Hải, Quốc Việt, Trần Vỉnh Châu, Hà Vy, Cao Thái, Lương Trung Hiền, Lý Tuyết Cầm, Ngọc Điệp không bỏ ở dịp “bắt cầu”. Ngọc Trinh, Kim Tuệ cùng Tuấn Hào Tuấn Kiệt bên cạnh Tâm Đoan, Thúy Ái Gia Kỳ… Trò chuyện như bắp rang. Dĩ nhiên con của Thúy Ái và Tâm đoan là tâm điểm của câu chuyện rồi.

– “Em rể… lại đây anh giới thiệu…”Tuấn Hào thấy Đức đang đi tới. Hào mừng rỡ vẩy gọi…
– “Phó Chủ tịch Huyện Hào… Có chỉ thị gì sao?” Đức đi tới, pha trò…
– Chỉ thị gì chứ… Anh mới là Phó Chủ tịch huyện thôi. Dượng là Đức Bí tịch, Dượng phải chỉ thị cho tôi thì đúng hơn… Nà… Để tôi giới thiệu đây là bạn gái của tôi Diểm Liên… Cũng là Thiết kế sư của tiệm thời trang của má đó…
– “Cái gì? Wow… Tiệm chưa khánh thành mà anh đã cua tới tay rồi… Giỏi thiệt… cao thủ a…” Đức đưa ngón tay cái.
– “Ha ha Hi hi…”Mọi người cười ồ lên.
– “Hi hi… Không phải vậy… Tôi và anh Hào đã quen trước lúc còn đi học Trung học… tôi đang làm việc ở Sài gòn về quê chơi, tình cờ thấy Dì Trinh đăng bản kiếm “Thiết Kế Sư”… Tôi muốn ở gần nhà cho nên muốn thử thời vận… Rồi thì gặp Tuấn Hào…” Sợ hắn hiểu lầm mình cua con bà chủ. Diểm Liên giải thích.
– “Đúng đó… Diêm Liên là Thiết kế sư rất có kinh nghiệm…” Trinh gật đầu…
– Vậy thì Hi hi… Chào chị dâu…
– “Chị dâu gì chứ… Chưa phải… Chưa chắc đâu…”Diểm Liên lườm Tuấn Hào…
– “Ảnh hay đùa như vậy đó… Đàng hoàng 1 chút đi… Diểm Liên có chuyện muốn nhờ anh kìa… Diểm Liên, chị nói với ảnh đi…” Tâm Đoan ngắt hắn.
– Hả? Chuyện gì nói đi…
– “Thật ngại quá… Lẻ ra không muốn làm phiền anh nhưng Dì Trinh và anh Hào nói anh có thể giúp cho nên…”Diểm Liên mỉm cười…
– Nói đi. Đừng ngại… Nếu giúp được tôi sẻ giúp hết mình nếu không Tâm Đoan sẻ không để tôi yên…
– “Anh biết vậy thì tốt…”Tâm Đoan lườm yêu…
– “Cảm ơn anh trước… Là như vầy…” Diểm Liên có người Dì lấy chồng ở Long Xuyên… Hai vợ chồng cần cù làm ăn buôn bán nên cũng khá giả… Gần đây bị Bí Thư xả chèn ép cướp lấy đất đai… Dì, Dượng của nàng đi khiếu nại khắp nơi nhưng thế lực của Bí Thư xả rất mạnh, cho đám côn đồ tạt sơn, hăm dọa… Nghe Tuấn Hào nói hắn là cố vấn của Bí Thư Tỉnh ủy có thể giúp được vì vậy Diểm Liên hy vọng hắn ra tay can thiệp cho Dì dượng mình.
– “Nà… Như vầy nha… Nói người nhà chị đừng manh động, họ muốn làm gì thì cứ để họ làm đi… Hai tuần nửa, nói Dì, Dượng chị gọi cho tôi… Tâm Đoan, anh không có danh thiếp, em đưa số của anh cho chị Diểm Liên…”Hắn nói xong vội vã bước đi về hướng Thu vì thấy nàng có vẻ ngóng trông…
– “Hả? Vậy?”Diểm Liên chưng hửng. Gọi hắn rồi sao nửa?
– “Yên chí đi… Ảnh không quên đâu…” Tâm Đoan cười trấn an…
– “Đúng đó Liên… Thằng Đức không quên đâu, cứ làm theo lời hắn nói đi…” Ngọc Trinh gật đầu phụ họa.

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

– “Đức à… Chuyên hai đứa nhỏ kia… Tiên nói…” Thấy hắn đi tới… Lợi dụng cơ hội không ai để ý… Thu ngập ngừng hỏi…
– Hả… Tiên cũng biết rồi à…
– “Sao không chứ… Em và chị Thu, với Hương không có gì giấu với nhau hết á… Đừng lo, để em giãi quyết cho. Có lợi cho anh đó” Tiên lườm.
– “Chẳng lẽ… Ây da… Không được đâu” Hiểu ý Tiên… Đức lắc đầu quầy quậy. Cách như Tiên nói là “xuôi theo giòng nước” chứ gì. Kẹt cái là hắn mà đút vô hai tiểu la lỵ sẻ nằm liệt giường nửa tháng, chừng đó thiên hạ đều biết. Không được đâu à.
– “Vậy anh có cách nào hay hơn… Anh nói đi? Hai đứa nó là tuổi “tin” đó… Cứng đầu lắm… Tuổi “tin” là tuổi nổi loạn đo, rẩt nguy hiểm, suy nghỉ 1 chút đi…”Hương lườm…
– “Đúng đó… Anh không biết em và má em làm nghề gì rồi sao? Yên chí đi, mình giàn xếp để hai đứa nó cùng chị Thu đi chơi đâu đó 1 tuần là được… Hi hi…”Tiên cười gian…
– Hả… Vậy… Vậy…
– “Anh à theo em…”Còn đang phân vân chợt nghe tiếng Nancy kêu. Cùng lúc tiếng ồn ào im bặt. Hắn ngẩng đầu lên nhìn theo hướng Nancy, Bích Trâm đang đi tới… Thì ra có thêm 4 người khách không biết từ lúc nào đã đến, đều là phụ nữ và đẹp bá cháy, có đều là sắc mặt lạnh như sương… Đoán biết là ai rồi… Đức cũng bước tới…
– “Nói vậy… vậy… Vậy là sao?” Thu nhìn theo bức xúc.
– “Được rồi… Cứ để em lo…”Tiên mỉm cười…

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

Gương mặt lạnh lùng chỉ là biểu hiện bề ngoài theo bệnh nghề nghiệp thôi, khi bước lên chiếc du thuyền, cả 3 Trình Nhật Mai, Mai Vy, Minh Hiền đều chấn kinh trước sự hoành tráng và xa hoa của nó. Bởi vậy cả 3 thầy trò đều có cảm giác “trông người sang tủi phận hèn”… Nhất là Trình Nhật Mai…

Hồi sáng này nàng nói sự tình cấp bách thì “con nhỏ” Nancy nói “everything is under control”… Lúc đó Nhật Mai thật là muốn chửi thề 1 câu “WTF” chỉ tại nàng theo dõi chuyện này và trù tính hơn nửa năm rồi vậy mà chưa bao giờ dám nói câu đó… Mình mới vừa cầu viện với “nó” chưa được 72 giờ thì “nó” đã nói “everything is under control”? Nổ vừa thôi “bà nội”… Trình Nhật Mai thiệt không tin Nancy thần thông quảng đại như vậy…

Nancy nói 7 giờ nhưng gần 8 giờ… Nhật Mai mới cùng 2 đệ tử tới dẫn Hoàng Dung tới… Chỉ vì nàng nghỉ mình tới sớm thì có vẻ gấp rút, hoảng hốt, “con nhỏ” Nancy sẻ khinh thường. Cho nên tới trễ mới là thượng sách… Nhật Mai muốn cho Nancy khẩn trương gọi điện nói “Nhật Mai sao bây giờ chưa tới vậy?”… Ai dè không như nàng nghỉ… Đã vậy khi tới nơi, đứng khoảng 30 giây,”người ta” mới phát hiện sự hiện diện của mình… thật là tức chết đi được.

Hoàng Dung không biết tại sao mình được dẫn lên chiếc du thuyền này nhưng hiện nay nàng như cá nằm trên thớt chỉ đành làm theo những gì được chỉ thị nhưng vô cùng thắc mắc: “Sao lại mang mình tới đây chứ? Nhưng mà dù sao cũng mặc kệ… Mình có đường lựa chọn sao?”

– “Nhật Mai… Tới rồi hả… Hi hi… Tới đây cùng mọi người trò chuyện uống ly nước đi… Để mình giới thiệu nha… Bích Trâm thì Nhật Mai biết rồi… Còn đây là ông xả của mình… Anh à… Đây là Trình Nhật Mai của Cục TC2…”

Nancy nào có ý so đo hay hơn thua từng chút với Trình Nhật Mai bởi vậy không hề biết trong lòng Nhật Mai có gút mắc với mình… Thấy Nhật Mai thì niềm nở đón chào… Đồng thời cặp tay hắn, giới thiệu “ông xả”…

– “Hi hi… Nhật Mai, đã lâu không gặp… Khỏe chứ?”Bích Trâm không muốn Nancy 1 mình độc chiếm bởi vậy nhìn Nhật Mai thân thiết hỏi han, tay nàng thì quàng tay hắn… Chỉ có vợ chồng mới như vậy thôi à…
– “Anh à… Các chị này là ai vậy?” Tú Nhi cũng không hiền, bước đến cặp tay, mỉm cười nhìn Nhật mai hỏi…
– “Chào các vị… Tôi là Trình Nhật Mai… Hôm nay tới đây có chuyện quan trọng cần bàn với Nancy… Khụ khụ khụ… Nancy… Sự tình cấp bách…” Thấy 1 người bên trái, 1 người bên phải cặp tay người mà Nancy giới thiệu là “ông xả”… Cả 3… Trình Nhật Mai, Mai Vy, Minh Hiền đều chấn kinh… Nhưng Nhật Mai phớt lờ… Chuyện trai gái 1 ông 3 hay 4 hoặc mấy chục bà không phải là chuyện nàng quan tâm. Người nàng muốn nói chuyện là Nancy và sự tình rất cấp bách.
– “Sao tới trễ vậy… Chúng tôi đang chờ các vị từ chiều tới giờ… Hay là lên lầu đi rồi nói sau… xin mời…”Thấy sắc mặt Trình Nhật Mai có vẻ khó chịu, phớt lờ mình… Không chấp nhất, Đức mỉm cười, đứng nép qua 1 bên đưa tay mời, thái độ vô cùng lịch sự.

Nhật Mai nhìn Nancy, chỉ thấy Nancy mỉm cười, quay lưng đi trước dẫn đường… cả 3 thầy trò đành phải bước theo… Hoàng Dung nối gót… Bích Trâm, Tú Nhi theo sau…

– Hi hi… Các vị… Có chuyện quan trọng nên vắng mặt một chút nha… Lát nửa gặp lại… Các vị cứ tự nhiên vui chơi ha…

Mọi người nhìn nhau… “OMG… chẳng lẽ hắn lại có thêm 3 phu nhân? Chứ còn gì nửa, nếu không thì làm gì Chánh hậu nương nương cùng Đông, Tây cung có vẻ khẩn trương chứ.”

Trên tầng 4 là cả 1 thiết bị viển thông vô cùng hiện đại có thể nhận và phát tín hiệu tự vệ tinh. Bởi vậy Trình Nhật Mai vừa bước vào liền sửng sốt… Mai Vy, Minh Hiền thì bị mê hoặc…

– “Nancy… Đây là…” Nhật Mai không nhịn được hiếu kỳ…
– “Ngồi xuống rồi nói sau…”Vẻ tươi cười trên mặt Nancy đã biến mất, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, nói như ra lệnh…

Nhật Mai cũng không nói không rằng… Cùng Mai Vy, Minh Hiền, Hoàng Dung kéo ghế ngồi xuống. Bên này của cái bàn bầu dục là Nancy, Bích Trâm, hắn và Tú Nhi… Hai bên ngồi đối diện. Tú Nhi chẳng hiểu mô tê gì nhưng không muốn để Bích Trâm tham dự chuyện quan trọng mà không có mình…

– “… Mình bắt đầu nha… Trước khi Nhật Mai gọi thì đội ngủ của mình đang điều tra về Lâm Chánh Hy và cái chết của Lê Thành Lể, hoàn toàn không biết gì về chuyên đầu đạn nguyên tử cho dén lúc Nhật Mai gọi… Liền sau đó thì mình liền điều động nhân lực đén Phú Quốc… Kim Chi. Giải thích cho các vị này nghe đi…”Nancy nhìn Kim Chi khẻ gật đầu.
– “Dạ được… A hèm, a hèm…”Kim Chi đằng hắng…” Trước mặt, chung quanh các vị là 10 cái màn hình… chút nữa các vị sẻ thấy hình ảnh trực tiếp truyền về từ 10 địa điểm khác nhau của Phú Quốc, từ sòng bài, khách sạn, các tụ điểm ăn chơi cho đến các bến cảng thậm chí các ổ mãi dâm cao cấp… Chỉ cần phát hiện có điểm khả nghi là sẻ được đặc biệt chú ý… Anh nói tiếp đi…”Nói tới đây, Kim Chi dừng lại…
– “Ừm… Không biết các vị có tin gì khẩn cấp, nếu không ngại có thể chia sẻ?”Đức nhin Trinh Nhật Mai rồi nhìn Mai Vy, Minh Hiền, Hoàng Dung… Theo nhận xét… Hắn cảm thấy Hoàng Dung có vẻ cách biệt và khác với 3 người kia…
– “Theo nguồn tình báo mà chúng tôi nhận được gần đây nhất là nhóm người mua rất có thể là nhóm người đến từ Indonesia và họ đã tới Phú Quốc. Nhưng họ đã liên lạc được với bên bán hay chưa thì không rỏ…”Mai Vy đáp…
– “Vậy à… Cũng là 1 manh mối…”Đức trầm ngâm…
– “Nancy… Đây là chuyện trọng đại…” Nhật Mai muốn nhắc nhở Nancy đây là chuyện liên quan đến an ninh quốc gia không nên để người không chuyên nghiệp và không được huấn luyện tham gia, cho dù hắn là Chủ tịch hay Bí Thư hì cũng chẳng giúp được gì… Chính quyền và quân đội là hai lĩnh vực khác nhau.
– “Cứ để ảnh nói tiếp đi…”Nancy phát tay… Cho dù Nhật Mai có nổi giận bỏ ra về cũng không sao hết… Chuyện này liên quan tới an ninh quốc gia, nàng xen vô là cái chắc rồi. Không còn là chuyện của TC2 hay của Trình Nhật Mai cô nửa.
– “Cô này cũng là người của TC2?” Dường như không nghe, không thấy Trình Nhật Mai có cái nhìn với mình… Đức nhìn Hoàng Dung rồi nhìn Nhật Mai… Hỏi.

Mai Vy nhìn Nhật Mai… Nhật Mai khẻ gật đầu…

– “Là như vầy…”Mai Vy tường thuật sau khi gặp Lể Thành Lể… Hoàng Dung đưa nàng trở lại Phú Quốc, trên đường màng và Hoàng Dung suýt chết… Sau đó thì cả hai về được Phú Quốc được Minh Hiền hỗ trợ rồi thì Nhật Mai bay vào Nam tìm đến Nancy.
– “Ừm… Đúng như lời Thu Tâm phân tích… Ở đó có hai người phụ nữ, là cô và người tên Thanh Đại gì đó… Nếu là như vậy họ chưa biết thật sự cô còn sống hay đã chết… Vậy thì để được việc, cô cũng nên chết…”Đức gật gù…
– “Anh mát dây à?” Để được việc, Hoàng Dung phải chết? Minh Hiền sửng sốt… Tên này khùng à?

Đức nghe được chứ nhưng vẩn thản nhiên, hắn thật không chấp nhất mấy chuyện này nhưng Nancy nhíu mày. Kim Chi nheo mắt… Thu Hà lộ sát khí…

– “Để ảnh nói hết đã…”Bích Trâm quát… Nhật Mai có vẻ coi thường hắn, nàng đang dịnh phát tác nhưng cố nhịn bây giờ Minh Hiền lớn tiếng với hắn, nàng làm sao chịu được chứ.
– “Sorry… Tôi không phải có ý như vậy…”Biết mình phản ứng có chút quá đáng. Minh Hiền giả lả…
– “Hy vọng cô không có lần sau.”Tú Nhi nghiêm mặt…
– “À không… Ý của tôi là người tên Thanh Đại này chưa biết cô và cô nửa…”Hắn đưa tay chỉ Mai Vy…”Hai người sống chết ra sao cho nên chỉ cần tạo ra 3 cái tử thi bị cá rỉa trôi lềnh bềnh trên mặt biển thêm chút mắm muối đường bột ngọt thì họ sẻ tướng hai cô chết là được…”Đức gật gù.
– “Anh vừa mới nói 3 cái tử thi mà…” Minh Hiền thắc mắc…
– “Sao ngu vậy… Còn tên lái ca nô nửa không tính à? Gả là người được lệnh giết người cho nên phải tạo ra sự kiện 3 người cùng chết để Thanh Đại và đồng bọn tin, từ đó bớt cảnh giác mà bớt cảnh giác thì sẻ lộ sơ hở… Hiểu chưa? Dùng đầu óc 1 chút đi.”Đức dùng ngón trỏ gõ gõ đầu mình…
– “Anh…”Lần đầu tiên có người mắng mình ngu định phát tác đá cho tên này 1 cái nhưng nghỉ lại chỗ này là ổ của hắn vì vậy cố dằn.
– “Minh Hiền… Để anh này nói tiếp đi…” Nhật Mai nhẹ lắc đầu… Muốn “thanh toán” thù cũng nên nhẫn nại chờ xong việc lớn rồi cho hắn bài học cũng không muộn.
– “Vậy tôi còn có thể làm gì nửa?”Nghỉ hắn còn có gì muốn nói… Hoàng Dung hỏi.
– “Dĩ nhiên rồi, chị chắc là biết hết đồng bọn của Thanh Đại cho nên phiền chị ở lại đây, 24/24… À không phải, nói 24/24 thì quá đáng, nhiệm vụ của chị là tập trung trên 10 màn hình này hy vọng từ những hình ảnh truyền về, chị có thể nhận ra “người quen”…
– “Hiểu rồi… Anh muốn nhận mặt, theo dõi rồi qua đó tìm tới mục tiêu…” Mai Vy gật gù… Ánh mắt có vẻ tán thưởng.
– “Mai Vy, em đã từng tới đó chắc cũng nhận ra được vài gương mặt vậy em ở lại với Hoàng Dung…”Nhật Mai phát tay.
– Dạ… Thủ Trưởng…
– “Cái gì? Thôi cũng được… Coi như là khách sạn 6, 7 sao đi, coi như bên Montreal… tiền cơm tiền phòng tiền service tính 20 triệu 1 ngày ha… Chị Hoàng Dung thì miển phí nhưng cô phải trả đó, không có “chùa” đâu à…” Hắn la lên…

Nancy, Bích Trâm, Tú Nhi cúi mặt dấu nụ cười… Vai run run…

– “Chưa thấy ai dễ ghét như anh vậy…” Biết hắn trêu mình… Mai Vy trừng mắt.

Bạn đang đọc truyện Thằng Đức – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv2.net/thang-duc-quyen-3/

– “Chưa thấy ai dễ ghét và cà chớn như anh vậy…” Biết hắn trêu mình… Mai Vy trừng mắt.
– “Khụ… Khụ… Khụ… Nói chơi thôi mà không cần phải nổi nóng, trừng mắt sừng sộ như vậy rất là khó coi… Thật ra Thủ trưởng cô không nói tôi cũng mời cô ở lại đây làm khách vài ngày… Ây… Ây. Đã nói là đừng tỏ vẻ hung dử mà… Cô làm tình báo kiểu nào đây, mới nói vài câu đã nổi nóng rồi… thật là… hung hăng như con gà chọi í, mai này làm sao lấy chồng? Coi chừng làm gái già đó nha…” Hắn nói tới đây mỉm cười, liếc Trình Nhật Mai.
– “Anh…”Mai Vy giận muốn hôn mê bất tỉnh… Nancy, Bích Trâm, Thu Hà, Kim Chi cố nín cười… Tên này không ga lăng với phụ nữ chút nào, người ta đẹp như vậy mà nói chuyện không một chút dịu dàng trái lại còn thẳng thừng mạt sát chà đạp.

Bản tính hắn đâu phải như vậy chứ, trước đây thấy gái hay đàn bà đẹp là tươm tướp, chọc ghẹo tán tỉnh… Bây giờ thì khác, nhiều quá rồi nên muốn tiết chế cho đỡ phiền vì vậy gặp gái hay đàn bà đẹp vẩn dửng dưng không cần phải ga lăng săn đón lấy lòng.

– “Mai Vy… Người ta nói đùa thôi mà em không cần phải nóng giận… À nè, anh muốn nói gì thì nói hết ra 1 lần đi, không cần rào trước đón sau đâu…”Biết hắn nói khóe nói cạnh xiên xỏ mình. Là “sư phụ” dĩ nhiên tu dưởng cao hơn Mai Vy… mỉm cười, liếc nhìn Nancy, Bích Trâm… Nhật Mai thầm nghỉ “chắc là 1 trong 2 đứa này hoặc cả 2 xấu mồm xấu miệng về mình rồi nên tên nhóc này mới như vậy… hừ… Chờ xong việc “bà” sẻ tính sổ với các người sau.
– “Ý tôi là như vầy, người đẹp Mai Vy đã lộ mặt rồi cho nên bây giờ tạm thời không nên trở lại Phú Quốc chạy loạn hơn nửa cùng với chị Hoàng Dung, cả hai đều đã chết. Nếu lở bị họ phát hiện còn sống nhăn răng thì kế hoạch coi như phá sản. Hơn nửa mọi chuyện phải làm y như thiệt… Ừm, theo kịch bản thì tôi cần có người đóng 1 vai trò rất quan trọng… Tiếc rằng người của tôi đã tới Phú Quốc hết rồi… Aiz…”Nói tới đây hắn lắc đầu…
– “Tôi chưa hề lộ diện, họ không nhận được tôi… Anh yên tâm.” Minh Hiền vỗ ngực xung phong.
– “Dĩ nhiên tôi cũng đã nghỉ tới cô rồi nhưng sau đó nghỉ lại cô quá trẻ không thích hợp trong vai trò này… Tôi cần 1 người già già 1 chút, nét mặt nhìn thấy oải chè đậu 1 chút…”Nói tới đây, 1 lần nửa hắn liếc nhìn Nhật Mai… Nghỉ bụng “người này thật là thích hợp nhưng sợ nói ra mụ ta sẻ xé mình thành trăm mãnh nên nuốt lời vào bụng…
– “Vai trò gì… Anh cứ nói ra để mọi người nghe thử…” Nancy thúc giục.
– Bác Sỷ Pháp y làm việc trong nhà xác của bệnh viện…
– “Bác sĩ Pháp y?” Bích Trâm kêu lên… Mọi người sửng sốt. Nhật Mai bây giờ mới biết tại sao vừa rồi tên khốn này liếc mình, nàng dĩ nhiên là lớn hơn Minh Hiền rồi nhưng cụm từ “già già” khiến Nhật Mai cảm thấy vô cùng khó chịu, đúng ra là tức muốn bể phổi nhưng hận không thể phác tác vì vậy cảm thấy đầu váng mắt hoa, xém chút xíu nữa là ngả lăn ra bất tỉnh.
– “Như vậy Nhật Mai thích hợp nhất đó… Ouf… Sorry… Mình không có ý…” Bích Trâm nhanh miệng nhưng vừa nói ra chợt thấy không ổn… Thu Hà, Kim Chi cúi mặt… Nancy giả điếc ngay cả Mai Vy, Minh Hiền cũng không nghe vì cả hai đang suy nghỉ về chuyện gì đó.
– “Vậy để tôi đóng vai trò này… Nói đi, tại sao là bác sĩ pháp y?” Tuy đồng tuổi với Nancy, Bích Trâm nhưng bị hắn coi “già”, biết chỉ vì cách ăn mặc của mình không tân thời và chưng diện, trang điểm. Nhật Mai cố dằn, không tiện nổi cơn, nàng nhận thấy tên này rất miệng lưỡi, nàng không phải là đối thủ hơn nửa nàng càng tỏ ra mất bình tĩnh thì hắn sẻ đắc ý, vì vậy giả khờ… Chuyện đâu còn có đó mà, quân tử 10 năm báo thù cũng chưa muộn, tên mắc dịch đáng ghét kia, mi chờ coi đi…”Trình Nhật Mai thầm hứa hẹn.
– “Như vậy thì tốt quá… Như tôi đã nói, mọi chuyện phải làm y như thiệt… Kịch bản là như vầy, mình cho đài truyền hình nói Cảnh sát biển vớt được 3 thi thể, Thanh Đại kia chắc chắn sẻ nghe được, vậy nếu là các người, các người sẻ làm sao?”Hắn nhìn 3 thầy trò Nhật Mai hỏi, chờ trả lời như thầy giáo khảo sát trình độ của học sinh vậy.
– “Tôi biết tính của người này, nó đa nghi như Tào Tháo cho nên sẻ tìm cách chứng thật tôi thật sự chết… Nếu không nó sẻ không yên lòng” Hoàng Dung nói.
– “Vậy thì đúng rồi… Đâu có lý nào nghe nói sao thì tin vậy… Cho nên bà ta sẻ tới nhà xác để nhìn cho rỏ…” Thấy Hoàng Dung thông minh, Đức đưa ngón tay cái tay tán thưởng.

“Tôi hiểu rồi, lúc đó chúng ta sẻ bắt lấy ả… Kế dụ rắn xuất động này hay thiệt…” Minh Hiền nhanh miệng, gật đầu tán đồng.

– “Tôi có nói vậy sao?” Đang phấn khởi, bị Minh Hiền “ăn cơm hớt”… Không 1 chút vị nể, hắn sẵn giọng.
– “Bắt được người này đem về thẩm vấn là tìm được đầu đạn đang để ở đâu rồi. Đám còn lại như rắn mất đầu… Không phải sao? Anh còn muốn gì hơn nửa…”Bênh vực “phe ta”, Mai Vy hỏi ngược lại.
– “Nói vậy mà cũng nói được… Hỏi cô câu này nha, nếu cô bị bắt và bị thẩm vấn thì cô khai liền, có gì nói ra hết à? Các cô dùng cái đầu 1 chút đi…”Đức trừng mắt, lấy ngón tay trỏ gõ gõ vào đầu mình.
– “Anh…” Mai Vy hung hăng, trừng mắt. Tên này thật là quá đáng mà, dám nói nàng “ngu”? Tuy hắn không nói thẳng nhưng bộ dáng, cử chỉ của hắn thì là 100% gián tiếp nói như vậy khiến Mai Vy giận run, thở phì phì.
– “Các người đừng ồn, để ảnh nói hết ý trước đã…” Thấy hai bên lại sắp đấu khẩu, Nancy can thiệp.
– Tra khảo không phải là biện pháp, theo dõi ả, tìm tới tận ổ tóm gọn toàn bộ mới là thượng sách… Hơn nửa bắt ả quá mạo hiểm. Còn nửa, phải đặt trường hợp ả có “plan B”.
– “Plan “B”? Mịnh Hiền hỏi vặn.
– Ừ… Cá chết lưới rách, hai bên cùng ôm nhau mà chết… Nói như vậy là đơn giản đó… Trong trường hợp này còn nguy hiểm hơn nhiều… Thí dụ nha, trước khi đi ra ngoài để đề phòng bị bắt, nếu tôi là ả, tôi sẻ làm đủ mọi cách để có thể kích hoạt bánh C4 bằng đồng hồ, trong vòng 5 hay 6 giờ chẳng hạn, nếu tôi không về tới thì bánh C4 sẻ phát nổ, thử nghỉ xem nếu bánh thuốc nổ này được đặt ngay đầu đạn kia… Hậu quả sẻ không thể tưởng tượng. Cho nên bắt giữ ả thì quá mạo hiểm và ngu xuẩn, có phải không?

Không ai nói 1 câu… Nét mặt kinh hãi, mọi người hít một hơi vào tận buồng phổi không hiểu sao đầu óc của hắn có thể tưởng tượng những chuyện như vậy chứ, nghe thì có vẻ hoang đường nhưng không phải là không có lý…

– “Vậy anh có tính toán gì?” Giọng Trình Nhật Mai trở nên rất hòa hoản nếu không muốn nói là nhu mì… Nàng phải công nhận hắn có cái suy nghỉ vượt xa những người mà nàng đã từng gặp qua.
– “Cẩn thận, theo dõi… Một khi nắm chắc đầu đạn ở đâu thì tính toán kỷ lưởng rồi bất ngờ ập tới để chúng không kịp trở tay, nói không chừng tóm luôn bọn người mua… Rất có thể là bọn khủng bố đang bị hình cảnh quốc tế truy nả. Đó, ý của tôi là như vậy. Ừ hén, biết đâu hình cảnh quốc tế có treo tiền thưởng” Hắn nói 1 hơi rồi mơ mộng khi nói tới tiền thưởng…
– “Ham tiền”… Tuy trong đầu nghỉ hắn nói gì kệ hắn nhưng Mai Vy vẩn không nhịn được, trề môi.
– “Ai có câu hỏi gì không?” Nghe chứ, nhưng Đức giả điếc, mệt rồi, không muốn ăn miếng trả miếng nửa. Vấn đề là Mai Vy thấy hắn giả điếc, phớt lờ mình thì trong bụng ấm ức… Định nói thêm vài câu nhưng thấy “sư phụ” nhẹ lắc đầu, nàng đành nuốt cục tức xuống.
– “Nếu là như vậy, phải tuyệt đối cẩn thận. Làm việc chung 1 thời gian khá lâu, tôi biết Thanh Đại không phải là người dễ bị theo dõi mà không phát hiện hơn nửa bản tính nó rất đa nghi, còn hơn Tào Tháo…” Hoàng Dung nhắc nhở.
– “Yên chí đi… Minh Hiền rất sở trường về việc này.” Nhật Mai trấn an…
– “Cho dù ả có thận trọng để tránh bị theo dõi nhưng mình điều khiển chiếc Drone DJI Spark ở độ cao vài trăm thước, ả sẻ không thể nào phát hiện được…”Kim Chi góp ý.
– “Nhưng đừng quên drone chỉ bay tối đa được 50 phút…”Cho nên tôi thấy để Minh Hiền và drone phối họp thời gian với nhau” Nhật Mai bổ sung…
– “Vậy thì cứ quyết định như vậy” Nancy gật đầu…
– “Vậy chuyện tôi làm “bác sĩ” khi nào bắt đầu?”Nhật Mai hỏi, giọng hòa hoả hơn nhiều. Lúc đầu nàng nghỉ hắn dựa hơi Nancy và Bích Trâm nên rất coi thường nhưng bây giờ thấy hắn nhìn xa, trông rộng, sắp xếp mọi chuyện vô cùng ăn khớp và hợp lý chứng tỏ là người có đầu óc nên cái nhìn liền thay đổi.
– “Dĩ nhiên là càng sớm càng tốt nhưng phải sắp xếp trước đã…”Đức lấy di động ra gọi Cẩm Lệ, bấm “speaker” để mọi người cùng nghe.

Đường dây vừa reo chưa dứt 1 hồi chuông, Cẩm Lệ đã bắt máy, hình như là biết hắn sẻ gọi nên ngồi chờ vậy.

– A lô… Thật đúng lúc, tôi có chuyện này muốn báo… à không nói với anh, thì ra Văn Cảnh là nội gian… Tôi đã tin lầm người…
– “Ừm… chỗ nào cũng có “chuột” mà… Là chuyện nhỏ thôi từ từ xử lý… Hiện đang có tình huống mới nên gọi chị là có việc muốn nhờ cậy… Ở đây tôi có sự hiện diện của Trung tướng Nancy, Bí thư An Giang Hoàng Bích Trâm trước kia là Trung tướng cục C03, Thiếu tướng Trình Nhật Mai của TC2…”Đại tá Thu Hà và Kim Chi… Bên này, hắn giới thiệu 1 hơi.

Bên kia Cẩm Lệ nghe mà cảm giác lỗ tai bị lùng bùng… Thiếu tướng Cục TC2 tuy khủng nhưng không bằng Trung tướng Nancy và Bí Thư An Giang… Vấn đề là cả 3 người đều có mặt?

– “Các vị lảnh đạo có chỉ thì gì, chúng tôi sẻ cố gắng làm hết sức mình để hoàn thành nhiệm vụ…”Cẩm Lệ hít 1 hơi cố giữ bình tĩnh, nói 1 câu rất là quy củ.
– “Thả lỏng 1 chút, không cần phải khẩn trương như vậy… Đức Bí tịch nói chị là người giỏi giang, có tinh thần trách nhiệm…”Biết Cẩm Lệ đang khẩn trương… Nancy giọng vui vẻ dễ gần…

Ai nói câu này thì chỉ là sự cổ vũ khích lệ tinh thần nhưng Trung tướng Nancy, ái nữ của TBT nói câu này thì ý nghĩa khác 1 trời 1 vực. Biết mình đã lọt vô “tầm nhắm” của Nancy… Cẩm Lệ vô cùng kích động nhưng cố gắng không biểu lộ và giữ thái độ khiêm tốn.

– Chỉ là Đức Bí tịch quá khen thôi…
– “A hèm. A hèm… Ảnh không khen mà không có căn cứ đâu… Trung tá Cẩm Lệ chắc chắn là người có thực lực…” Mặc dù hắn đã nói mình đang có mặt… Bích Trâm muốn nhấn mạnh sự hiện diện của mình, nàng đằng hắng vài tiếng…
– “Bí Thư… Cẩm Lệ thật không dám nhận…”Cẩm Lệ giật mình… Chuyện hắn ẩm luôn Trung Tướng, bây giờ là Bí Thư An Giang Hoàng Bích Trâm con gái của Chủ Tịch QH dĩ nhiên nàng cũng biết nhưng chưa bao giờ nghỉ mình hân hạnh được dịp điện đàm với cả Đông và Tây cung cùng 1 lúc và đồng thời trán cũng rịn mồ hôi… Không dễ đâu à, nói cho Đông cung vừa ý thì có thể làm Tây cung cau mài và ngược lại.

Bên cạnh, Cẩm Hường ghé sát tai hóng nghe mắt trợn, miệng há hốc, thầm nghỉ Cẩm Lệ hên thiệt được Đức Bí tịch chiếu cố, hắn là ai chứ, gần như là “lưởng quốc phò mả” rồi… mai này mình nhất định bám sát, ra sức khuyển mả mới được… Cẩm Lệ có chén cơm thì mình có chén canh.

– “Khụ Khụ Khụ… Trung Tá Cẩm Lệ, có chuyện này cần chị an bày, cần hoàn thành càng sớm càng tốt Nếu gặp khó khăn gì thì nói với Vinh Giám đốc.”Biết Bích Trâm muốn “tranh phong” với Nancy… Đức lái câu chuyện về chuyện chánh.
– “Không biết là chuyện gì nhưng chúng tôi sẻ làm hết sức…”Cẩm Lệ vẫn là câu nói rất có quy củ, đồng thời với cụm từ “chúng tôi”, nàng khéo léo kéo người của mình vào, biết chỉ cần chuyện thành thì ngoại trừ tên Văn Cảnh, ai cũng sẻ có công lao.
– “Là như vầy…” Hắn nói… Hoàng Dung và 3 thầy trò Nhật Mai đều chấn kinh, không nghỉ qua cái mặt cà chớn miệng cười hề hề, hay nói móc họng người khác mà có đầu óc sắp xếp mọi chuyện vô cùng lớp lang, tỉ mỉ. Ngay cả địa điểm Cảnh sát biển vớt được 3 “thây ma”, hắn cũng gợi ý để được sắp xếp phù hợp với phương hướng gió thổi và giòng nước chảy.
– “Không có vấn đề gì, chúng tôi đi an bày ngay… bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian ngắn…” Nghe xong, Cẩm Lệ vỗ ngực hứa hẹn.
– “Tôi biết chị là người có năng lực… cảm ơn chị nhiều… Mai gặp ha.”Đức nói xong cúp máy.
– “Anh chắc chắn ả Thanh Đại kia sẻ tới nhà xác để kiểm tra?” Mai Vy không phục, hỏi vặn.
– “Không có gì chắc chắn hết “chị hai” à… Hay là “chị hai” có gì chắc chắn… Vậy nói ra để mọi người cùng nghiên cứu?”Nhìn ngay mặt Mai Vy, Đức nháy mắt, mỉm cười rất “đểu”…

Không trả lời… Mai Vy cầm chai nước lọc hớp để nuốt trôi cục tức… Âm thầm quyết tâm chờ xong chuyện, chị hai sẻ xử tên cà chớn mi như thế nào.

– “Hồi nảy Thiếu tướng hỏi khi nào bắt đầu phải không? Bây giờ được rồi đó… Khi 2 người xuống tới Rạch Giá thì liên lạc với Cẩm Lệ…” Hắn viết số máy của Cẩm Lệ đưa cho Nhật Mai.
– “Bây giờ?” Nhật Mai trợn mắt… Vừa nói chuyện xong… Người tên Cẩm Lệ kia phải có thời gian mà, giỏi lắm cũng sáng mai… Bây giờ xuống Rạch Giá cũng như không.
– “Ừ… Có cần ăn cơm xong rồi đi không? Càng sớm càng tốt mà” Không do dự, Đức gật đầu, đuổi khéo… Bất đắc dỉ phải giữ Mai Vy để cùng Hoàng Dung nhận diện trên màn hình thôi, Nhật Mai và Minh Hiền này thì miển đi…
– “Anh nhắc tới “ăn cơm” tôi mới nhớ từ lúc lên đây tới bây giờ chưa ăn gì hết nên cảm thấy đói bụng phải không Minh Hiền?”Nhật Mai nháy mắt với Minh Hiền… Nàng hiểu hắn không ưa nên muốn “tống” 2 thầy trò đi… Tưởng mình thứ hiền à? Nếu đã như vậy thì chọc cho hắn tức hộc máu chơi…
– “Dạ phải… Du thuyền đẹp quá mà vẩn chưa có dịp tham quan… Mấy thuở mới có dịp… Hi hi, Đức Bí Tịch, anh không để khách thất vọng chứ? Là Trung tướng Nangcy mời chúng tôi tới đó…” Đem Nancy ra làm lá chắn, Minh Hiền mỉm cười, chớp chớp mắt nhìn ngay mặt “tên cà chớn”.
– “Vậy có cần ngủ qua đêm hay không để tôi cho người chuẩn bị phòng?” Đức nói kháy…
– “Vậy thì còn gì bằng phải không Thủ trưởng… Đức Bí Tịch… cảm ơn nhiều…” Minh Hằng nhận ngay “lời mời”…
– “Cô… Không có gì… Nancy, em tiếp khách… Trong này nóng quá… Anh ra ngoài hóng mát…” Biết mình bị hớ… Đức tức thở phì phì, liếc Bích Trâm, quay người đi ra ngoài.
– “Đức Bí tịch từ từ đi ha… Hi Hi…” Cười đắc ý… Minh Hiền nói vói theo.
– “Hi hi Ha ha…” nãy giờ cố nhịn cười khi nghe cả hai đấu khẩu, thấy bộ dáng phùn mang trợn má của hắn… Đám phụ nữ không nhịn được nửa, cười phá lên…
– “Đàn ông sao nhỏ mọn vậy… Nghỉ hắn miệng mồm không lanh lợi bằng học trò mình, thua rồi thì nổi “quạo”… Nhật Mai đắc ý, không nể mặt Nancy chút nào, nhìn theo trề môi, chê.
– “Ảnh là như vậy đó nhưng lát nửa là quên liền… Đi… Xuống dưới ăn chút gì nha…” Biết bản tính Nhật Mai là vậy, thích hơn thua nhưng rất đơn thuần, không âm hiểm. Nancy không chấp nhất, cười thầm khi thấy Nhật Mai đắc ý. Nàng biết trong khi chờ đợi Cẩm Lệ dàn xếp, hắn và Bích Trâm có chuyện quan trọng khác cần làm, nếu hắn không làm vậy, Nhật Mai sẻ cho đệ tử đeo sát cù nhầy… Thôi thì “thua” đi… Có sao chứ.


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Danh sách truyện cùng bộ:
Thằng Đức – Quyển 1
Thằng Đức – Quyển 2 (Full)
Thằng Đức – Quyển 3 (Update Phần 32)
Thông tin truyện
Tên truyện Thằng Đức - Quyển 3
Tác giả Lạtma
Thể loại Truyện sex ngắn
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex tống tình
Tình trạng Update Phần 32
Ngày cập nhật 03/07/2025 08:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Lạtma

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - sex viet - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân