Ông Cả Rèn bước xuống thuyền, dáng người rắn rỏi, cơ bắp săn chắc ánh lên dưới ánh trăng. Mùi mồ hôi lẫn mùi sắt rèn quen thuộc phảng phất quanh thân ông, vừa thô ráp vừa ấm áp. Hơi thở của ông mạnh mẽ, lồng ngực phập phồng, đôi mắt sáng rực nhìn nàng Thắm như nuốt trọn lấy bóng hình nõn nà kia.
Nàng khẽ nói, giọng run run mà đầy quyết liệt:
– “Ngày mai là lễ cưới… nhưng… đêm nay, thiếp muốn thuộc về chàng trước.”
Ông Cả Rèn sững lại, đôi bàn tay to bè nắm chặt lấy mái chèo như cố kìm nén cơn sóng dâng trong máu. Ông không muốn làm điều vội vã, nhưng ánh mắt nàng Thắm, đôi môi run run, bờ vai mảnh mai khẽ rung dưới tấm áo nâu mỏng, tất cả như ngọn lửa liếm cháy lý trí.
Ông bước đến, bàn tay chai sần nhẹ đặt lên vai nàng, ấm áp mà cương quyết. Rồi chẳng đợi thêm, ông cúi xuống hôn nàng. Nụ hôn đầu ập đến như một trận mưa rào sau mùa hạn: Mạnh mẽ, ào ạt, nóng hổi. Đôi môi nàng run run, ban đầu còn ngập ngừng, nhưng dần tan chảy, hé mở để lưỡi ông xâm chiếm, quấn quyện.
Ông Cả Rèn đưa tay gỡ dần từng nếp áo trên thân nàng. Lớp vải thô kệch rơi xuống, để lộ tấm thân trắng nõn, làn da sáng dưới ánh trăng như phủ sương. Bầu vú nàng tròn căng, nhấp nhô theo nhịp thở gấp gáp, núm vú hồng cương cứng, vươn lên như mời gọi. Ông cúi xuống, ngậm lấy, mút mạnh. Tiếng mút chóp chép vang lên xen giữa tiếng sóng, khiến toàn thân nàng run rẩy, lưng cong lên như chiếc cung bật.
– “Ôi… Cả Rèn… chàng… thiếp…” – nàng rên khẽ, bàn tay run run bấu vào vai ông.
Ông lại hôn dần xuống bụng nàng, đến khe giữa hai đùi. Nàng khép lại trong bản năng e lệ, nhưng ông nhẹ nhàng tách ra, dùng bàn tay thô ráp xoa dọc bẹn. Khe lồn ẩm ướt của nàng lấp lánh trong ánh trăng, mép hồng run rẩy, rêu nhung mềm mại. Ông cúi xuống, lưỡi liếm dọc khe, từng đường chậm rãi, vừa vuốt ve vừa nếm trải.
– “A… ôi… ướt… thiếp không chịu nổi nữa…” – nàng cong người, hai đùi run run kẹp lấy đầu ông.
Ông Cả Rèn mút lấy hột le hồng hồng, bú say sưa như muốn nuốt trọn vị ngọt. Bàn tay ông thì miết chậm chậm mép lồn, xoa tròn rồi thọc sâu, ngón tay cứng rắn ngoáy xoáy bên trong khiến nước dâm trào ra, ướt đẫm cả mu bàn tay. Nàng quằn quại, mái tóc rũ xõa xuống, mồ hôi rịn ướt làn da trắng.
Khi nàng rên lên nghẹn ngào, ông mới ngẩng đầu, cặc ông đã dựng cứng ngạo nghễ, to dài, gân guốc. Nàng nhìn thấy, mắt mở to kinh ngạc rồi đỏ hồng. Nỗi thèm khát trào dâng, nàng run rẩy đưa tay ra, nắm lấy thân cặc nóng hổi, vuốt chậm từ gốc đến đầu khấc đỏ mọng.
– “Nó… lớn quá… nóng quá…” – nàng thốt khẽ, giọng run lạc.
Ông bế bổng nàng đặt ngửa trên mạn thuyền, chân nàng vắt qua hông ông. Đầu cặc chạm khe lồn, nong hé mép, trơn ướt. Ông ấn xuống. Một tiếng rên bật ra, nàng choáng váng khi thân cặc to lớn trượt sâu vào, căng đầy trong tử cung.
– “Aaaaa… trời ơi… sâu quá… thiếp… sướng quá…”
Ông bắt đầu nhấp chậm, từng cú thúc dài, chắc, như búa rèn gõ nhịp vào sắt nung đỏ. Thân thuyền rung lên theo nhịp đụ, tiếng sóng hòa lẫn tiếng da thịt va chạm bồm bộp. Bầu vú nàng lay động, lồn nàng co thắt, kẹp lấy cặc, rít chặt như muốn nuốt trọn.
Ông vừa nhấp vừa hôn, vừa mút vú, vừa thì thầm:
– “Thắm… đêm nay, nàng là của ta…”
Nàng khóc nghẹn trong hạnh phúc, bàn tay quấn siết lấy cổ ông, hai chân vòng chặt eo, để mặc cho cặc ông dập thẳng, sâu, mạnh, đến tận cùng tử cung. Nước dâm tuôn ra hòa với mồ hôi, mùi nhục dục dậy lên.
Cả đêm ấy, dưới ánh trăng Bến Hạ, nàng Thắm trao trọn tấm thân, để ông Cả Rèn rèn giũa, nung nấu, như thép qua lửa. Tiếng rên, tiếng sóng, tiếng da thịt hòa thành khúc giao hoan đầu tiên – mở đầu cho cuộc đời mới của nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phương thuốc thần |
Tác giả | Đạm Thu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 21 |
Ngày cập nhật | 24/09/2025 00:50 (GMT+7) |