Khách qua sông dừng lại, đôi mắt ngỡ ngàng trước nhan sắc của nàng. Không ít người buông lời khen ngợi, từ trang trọng đến thô thiển. Một vài đám quân tử cúi chào, “Cô gái chèo đò xinh đẹp, giọng nói êm dịu như tiếng sáo trên sông, nụ cười như hoa nở giữa trời thu,” làm nàng đỏ mặt, cúi đầu e lệ trong vành nón. Nhưng cũng có những kẻ thô bạo hơn, cười đùa trực diện, dám liếc nhìn bầu vú căng tròn, mông tròn đầy, hay thậm chí khơi gợi đến lồn nàng, khiến cô Thắm vừa giật mình vừa lúng túng, khẽ đáp lại bằng ánh mắt khiêm nhường hoặc nụ cười nhẹ.
Dòng sông Bến Hạ trở thành nơi nàng vừa kiếm sống vừa tự nhận thức về sức hút của bản thân. Mỗi lần cánh tay chạm mái chèo, từng cử chỉ thanh thoát, đều làm cho khách lướt qua sông phải ngoái nhìn. Không ít kẻ nửa đùa, nửa thật thốt ra: “Vú cô tròn như trái đào chín, mông cong như dốc non, lồn cô chắc ngọt lắm…” khiến nàng đỏ mặt nhưng không hề mất đi nét duyên dáng. Những lời nói thô bạo ấy, thay vì khiến nàng xấu hổ, đôi khi lại đánh thức một cảm giác quyền lực khó tả – nàng biết mình quyến rũ, biết mình khiến người khác phải ngẩn ngơ.
Trong số khách qua lại, có một người bà gọi là ông Cả Rèn, tuổi trạc bốn mươi, thân hình khỏe mạnh, phong thái cương nghị nhưng lại rất tế nhị. Ông thường giúp đỡ nàng khi sóng to, gió lớn, chèo đò đưa khách an toàn, luôn nhắc nhở cô Thắm giữ thăng bằng, giữ lấy mái chèo. Dưới ánh nắng, sự chăm sóc ấy trở thành thứ tình cảm tĩnh lặng, khiến trái tim cô Thắm thổn thức. Mỗi lần ông Cả Rèn đặt tay lên vai nàng để giữ thăng bằng hay đỡ lấy mái chèo khi nước xoáy, nàng cảm nhận nhịp tim mình đập dồn dập, hơi thở khẽ gấp, và một cảm giác vừa an toàn vừa hứng thú len vào từng thớ thịt.
Ngày qua ngày, cô Thắm chèo đò, tiếp xúc với đủ loại người – quân tử lịch thiệp, võ biền thô lỗ, kẻ dâm dê, kẻ tinh nghịch. Ai cũng ít nhiều để lại dấu ấn trên nàng: Ánh mắt, lời nói, nụ cười, thậm chí cả những lời trêu ghẹo trực diện về bầu vú, mông và khe lồn, khiến nàng vừa e ngại vừa hứng thú, học cách giữ sự duyên dáng trong cử chỉ và lời nói, đôi khi đáp lại bằng nụ cười khẽ, hoặc ánh mắt long lanh.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, nàng Thắm tự nhủ: Dòng sông này không chỉ dạy nàng chèo thuyền, mà còn dạy nàng hiểu về quyền lực của sắc đẹp, về cách điều khiển lòng người qua nét duyên dáng và sức hấp dẫn trời phú. Những ngày tháng ở Bến Hạ, nơi nàng vừa lao động, vừa đón nhận đủ lời tán dương và trêu chọc, đã góp phần rèn nên sự tinh tế, khéo léo và khả năng nhận biết nhục cảm trong nàng – những thứ sau này trở thành nền tảng quan trọng cho con đường y thuật và danh tiếng của bà Lang Thắm sau này.
Ngồi trong động Thạch Sơn, nhắm mắt lại, bà Lang Thắm mỉm cười, nhớ từng ánh mắt ngạc nhiên, từng lời khen, từng trêu ghẹo thô thiển, và cả sự e lệ duyên dáng của mình nơi bến Bến Hạ – một phần thanh xuân đã giúp bà rèn luyện vừa sắc đẹp vừa trí tuệ, chuẩn bị cho những thử thách sau này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phương thuốc thần |
Tác giả | Đạm Thu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 21 |
Ngày cập nhật | 24/09/2025 00:50 (GMT+7) |