Bà khẽ thở dài. Những dòng hồi ức xa xăm lại hiện về, gợi lên một thời thiếu nữ mơn mởn, khi nàng còn là cô Thắm – một cô gái trồng dâu, nuôi tằm, chưa biết đến y thuật, cũng chưa mang tiếng là “nữ danh y”.
Ngày ấy, nàng vừa tròn hai mươi sáu, tuổi xuân căng tràn như nụ đào vừa hé. Nước da trắng sáng, thân thể đẫy đà, bầu vú tròn mẩy như hai trái đào chín, bước đi uyển chuyển, mông lắc lư làm lũ trai làng nhìn theo ngẩn ngơ. Đặc biệt, hai má nàng lúc nào cũng ửng hồng, như hoa hải đường trong sương sớm. Người già trong làng thường buông lời nửa đùa nửa thật:
– “Hồng diện đa dâm thủy… con bé Thắm này sau này ắt là người đàn bà lửa tình.”
Nhưng Thắm không phải hạng đàn bà ong bướm. Nàng hiền lành, chịu thương chịu khó, ngày ngày hái lá dâu, cho tằm ăn, quay tơ dệt vải. Chỉ có điều, trong thân thể nàng luôn ẩn chứa một dòng khao khát thầm kín, như mạch suối ngầm không bao giờ cạn.
Chồng nàng khi ấy là Phan Học, một nho sinh ăn nói nhã nhặn, chữ nghĩa đầy mình. Nhưng đời sống chăn gối lại nhạt nhẽo. Mỗi lần “phòng the” chỉ diễn ra chốc lát, chiếu chăn chưa kịp ấm thì đã xong, để lại cho Thắm cả một trời hụt hẫng. Hơn năm năm trời, nàng chưa một lần được thỏa cơn sóng tình. Vẫn chung thủy, vẫn giữ tiết hạnh, nhưng trong đáy lòng là ngọn lửa khát khao thiêu đốt, nàng chỉ biết nuốt vào trong, đêm nằm cắn môi mà ướt đẫm cả đáy quần.
Một đêm mưa đầu hạ, số phận đưa đến bước ngoặt.
Có một võ tướng tên Trần Hùng, người từng theo quân chinh chiến, nhưng nay vì thất thế mà lạc đến bản. Trời đã tối, mưa gió dập dồn, Học thương người nên mời vào nhà trú chân.
Võ tướng bước ra giếng đá cạnh phòng ngủ nàng mà tắm. Thắm vô tình nhìn thấy cảnh ấy qua khe cửa. Dưới ánh trăng nhòa, thân hình vạm vỡ, ngực nở, vai rộng của Hùng hiện rõ. Nàng còn nhìn thấy… con giống dài, to, nặng nề, thòng lòng giữa đám lông đen rậm. Thứ mà nàng chưa từng được thấy ở chồng – một vật ngạo nghễ, sống động, làm nàng tim đập thình thịch, mặt nóng bừng, hai vú căng tức trong tà áo nâu. Cả đêm ấy, nàng trằn trọc không ngủ được. Trong đầu hiện lên cảnh khúc cặc ấy lúc lắc dưới ánh trăng, càng nghĩ càng bứt rứt như lửa đốt nơi hạ thể.
Canh ba. Nàng bước ra nương dâu sau giếng, nơi trăng đã ló ra khỏi mây. Tình cờ hay cố ý, Trần Hùng cũng đứng đó, thân thể cao lớn như bóng cây. Ánh mắt hai người chạm nhau, nóng rực. Không cần một lời, Hùng tiến đến, vòng tay ôm ngang lưng nàng.
– “Nương tử… ta xin lỗi nàng, ta xin nàng…” – giọng chàng khàn đặc.
Lưng Thắm chạm vào một gốc dâu to, còn trước ngực nàng là lồng ngực rực lửa của võ tướng. Chàng vục mặt vào cổ nàng, hôn ngấu nghiến, tay xé toạc tấm áo nâu, hai bầu vú trắng phau bật ra, núm vú hồng nhạt cứng lại trong đêm.
Nàng run lên, vừa hổ thẹn vừa khao khát. Khi bàn tay thô ráp của chàng luồn xuống dưới váy, chạm vào lồn nàng đã ướt đẫm, Thắm khẽ rên một tiếng dài:
– “A… trời ơi…”
Ngón tay chàng tách mép lồn, chà sát lên hột le căng cứng. Thắm ôm chặt lấy vai chàng, mông nàng vô thức đẩy lên đón lấy. Nước lồn chảy ra dính nhớp cả bàn tay chàng. Rồi khúc cặc to lớn ấy trườn ra, nóng hổi, đầu khấc tròn căng như cái nấm đỏ. Chàng kê vào cửa lồn nàng, chậm rãi ấn vào.
– “Ối…” – Thắm bật tiếng nghẹn, toàn thân run rẩy.
Khúc thịt lút dần, xé toạc cái chật hẹp đã bao năm bị bỏ đói, nhấn sâu một mạch đến tận trong cùng. Nàng cảm thấy như có ngọn lửa khổng lồ bùng lên trong bụng dưới, bao nhiêu năm khao khát bị nén lại giờ vỡ òa.
– “A… a… sướng quá… trời ơi… ta chết mất…” – Thắm gào khẽ, cắn vào vai chàng.
Chàng bắt đầu nhấp, mỗi cú thúc hông mạnh mẽ làm cả người nàng bật lên. Tiếng thịt va chát chúa, tiếng nước lồn lép nhép át cả tiếng côn trùng đêm hạ.
– “Ngươi… đụ ta mạnh nữa đi… ta… ta muốn…” – nàng rên, giọng lạc đi.
Trần Hùng như hổ đói, cặc chàng ra vào dồn dập, đâm tới tận cùng rồi rút ra gần hết, khiến nàng mê mẩn, hai chân quặp chặt lấy hông chàng. Lần đầu tiên trong đời, nàng được sướng đến thế. Cơn khoái cảm trào lên, nàng hét khẽ một tiếng, lồn co rút mạnh, sữa tình tuôn trào, cả người ngất ngây.
Đêm ấy, dưới trăng bạc, bên nương dâu thơm ngát, nàng Thắm lần đầu nếm trải cực lạc đàn bà – cái sướng lồn mà bao năm chung chăn gối với chồng chưa từng biết đến. Trong động, bà Lang Thắm mở mắt. Khóe môi bà thoáng nụ cười cay đắng. Hồi ức ấy đã chôn sâu cả chục năm, nhưng mỗi khi nhớ lại, nó vừa như ngọn roi quất vào lòng, vừa như mật ngọt trên đầu lưỡi. Bởi chính cái đêm sa ngã với Trần Hùng ấy, cuộc đời nàng rẽ sang một hướng khác…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Phương thuốc thần |
Tác giả | Đạm Thu |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 21 |
Ngày cập nhật | 24/09/2025 00:50 (GMT+7) |