Khi Lý Uyển Như tỉnh dậy từ tầng sâu nhất của linh hồn, cơ thể như bị tan rã rồi tái tạo, một cơn khoái cảm mênh mang vẫn còn vương vấn khắp từng tế bào. Nhưng cảm giác lạ nhất lại đến từ sâu trong tâm trí, một khoảng trống như được lấp đầy, một dây xích vô hình nào đó như bị gỡ bỏ, nhường chỗ cho dòng chảy của một ý niệm mới mẻ mà mãnh liệt: Dục vọng là công cụ, không phải xiềng xích.
Dấu ấn nơi bụng dưới khẽ rung động, ánh sáng hồng chuyển sang sắc tím lấp lánh, như một trái tim đang đập giữa màn đêm. Không còn là thứ chỉ thôi thúc nhục cảm, nó như đang nhắc nàng nhớ rằng: Nàng là chủ thể, không phải con rối.
Hoan vội hiện hình, ánh mắt tiểu cô nương trợn to, tràn ngập kinh ngạc.
“Ngươi… ngươi làm gì vậy? Sao dấu ấn lại… biến đổi? Đây không giống bất kỳ cấp tiến hóa nào ta từng biết!”
Lý Uyển Như cũng không trả lời được. Trong đầu nàng vẫn còn vang vọng tiếng gọi của A Quang trong ảo cảnh, hơi thở ấm áp của hắn như len vào tận đáy tâm can. Khi ấy, hắn không đòi hỏi gì, không van xin nàng yêu lại, hắn chỉ hỏi đúng một điều: “Sống, được không?”
Dù là ảo ảnh, là tàn dư ý chí cuối cùng, thì cũng chính giây phút ấy, trái tim Lý Uyển Như lần đầu tiên chạm đến một thứ dục vọng vượt xa hoan lạc xác thịt, một khát cầu sinh tồn không vì bản thân mà vì người khác.
Và đó, chính là mảnh ghép cuối cùng mà dấu ấn Dục Vọng cần để chuyển mình.
Không phải Hoan, không phải những nam nhân nàng từng lên giường, cũng không phải công pháp tà đạo kia. Chỉ có chính nàng, Lý Uyển Như, mới là kẻ mở được ổ khóa trói buộc tâm trí mình bấy lâu nay.
Hoan thì thào:
“Ta tưởng ngươi sẽ trầm luân. Ai ngờ lại…”
Nàng lặng im, rồi cười nhạt.
“Ta cũng tưởng vậy.”
666 lần hoan lạc và khai thông toàn bộ tâm trí còn vương vấn, chính là điều kiện tiến hóa của Dấu ấn Dục vọng. Lý Uyển Như không biết, Hoan cũng chẳng rõ, hai người chỉ có thể đoán già đoán non mà không thể nắm được tri thức này. Một tri thức chưa hề được biết đến tỏng suốt dòng sông lịch sử dài đằng đẵng.
Dấu ấn Dục vọng tiến hóa lần thứ hai, cảm giác ấm nóng nơi hạ thân dễ dàng bị Lý Uyển Như trấn áp, tâm trí cô dường như thông thoáng vô cùng, vượt xa khi trước, mơ hồ có thể so sánh với tu luyện giả bậc cao.
Khả năng ghi nhận thông tin quan hệ và thông tin của bạn tình đã có thể kích hoạt trở lại, giờ đây, Lý Uyển Như cảm tưởng mình không còn là con rối bị dấu ấn chi phối nữa. Cô như lột xác, trở thành một người có thể làm chủ được bản thân, làm chủ được công cụ giúp cô sinh tồn này.
Hình ảnh thông tin về Lý Uyển Như lần nữa hiện lên trong đầu của cô, giờ đây chi tiết hơn, rõ ràng hơn đôi chút.
‘Họ tên: Lý Uyển Như. Tuổi: 20…
Chiều cao: 164.5cm. Cân nặng: 48kg.
Số đo: 104/58/93Cm…
Cảnh giới: Nhân cảnh tầng 4.
Tiến độ tu luyện: 3/9…
Công pháp chủ tu: Hoan Du Thánh Điển…
Thể chất đặc biệt: Lô Đỉnh (Có thể tiến hành hấp thụ nguyên khí của thể chất này bồi bổ cơ thể, qua đó tăng tiến tốc độ tu luyện. Chủ sở hữu cũng có thể trao nguyên khí ngược lại với bạn lữ, thể hiện tình cảm càng thêm gắn kết)
Số người quan hệ: 163. Số động vật quan hệ: 3…
Số lần quan hệ: 666…
Số tinh dịch đã hấp thụ: 14159 ml’
“Thể chất Lô Đỉnh ư?” Lý Uyển Như thầm kinh ngạc với thể chất thật sự của cơ thể mình.
“Trước đây ta mới chỉ nghe tới nhiều tà tu cải tạo nhân loại thành lô đỉnh, qua đó có thể hấp thụ nguyên khí, sức sống, linh hồn của họ mà tu luyện. Không ngờ hiện tại ta lại mang trong mình thể chất như vậy.”
Lý Uyển Như biết, nếu để lộ bản thân là Lô đỉnh trời sinh, nhất định sẽ hấp dẫn ánh mắt của tất cả đám tà tu săn giết. Cảnh giới càng cao càng khó tiến bộ, cho dù một cơ hội nhỏ thì ai cũng muốn tranh đoạt lấy cơ duyên này.
Hiển thị thông tin một thoáng, trong đầu Lý Uyển Như lại hiện lên các mục khác nhau.
“Ấn ký Dục vọng cấp 1: Nắm giữ thông tin, cho phép ghi nhớ tất cả thông tin cơ bản của người từng quan hệ (Không bao gồm động vật)”
“Ấn ký Dục vọng cấp 2: Chưởng khống dục vọng, có thể tùy ý kích phát dục vọng của bạn tình từng quan hệ.”
Năng lực mới? Lý Uyển Như ngạc nhiên hơn cả khi biết mình mang thể chất đặc biệt, nhưng cô lại không rõ lắm về khả năng kích phát dục vọng này, chẳng phải y hệt Mê Hoặc hay sao?
Lý Uyển Như đứng dậy, với tay lấy mặc lại chiếc vảy mỏng bị Ưng lột ra. Cô bước ra khỏi căn lều đón lấy không khí có phần hơi se lạnh của buổi đêm. Quanh lửa trại, nằm vất vưởng bốn người Lâm Vũ, Hầu, Trư, Ưng.
Đội trưởng Lâm Vũ sau khi canh gác buổi sớm, liều trở về nghỉ ngơi mà không phát hiện ra các thành viên còn lại đang âm thầm làm chuyện tày đình phía sau lưng mình. Qua giờ khắc đi săn của đám thú, không cần thiết phải canh gác vì hiện tại cũng đang ở khu vực an toàn. Chỉ cần ngồi trong phạm vi trận pháp Che giấu thì khó có loài vật nào có thể phát hiện được nơi đây có cả một nhóm người. Mà cho dù có kẻ xâm nhập đi chăng nữa thì với tu vi cấp cao của Lâm Vũ hay kinh nghiệm chiến đấu lâu năm của các thành viên khác cũng dễ dàng phản ứng kịp thời.
Tâm trí cô lúc này sắc bén hơn bao giờ hết. Trong lòng dường như có một cánh cửa mới vừa được mở ra. Không có tiếng nói, không có ai chỉ dẫn, chỉ là… cô biết. Biết rằng giờ đây, cô không còn là kỹ nữ phải đón nhận ham muốn của kẻ khác, mà chính mình có thể lựa chọn ai được quyền chạm vào cô, ai sẽ là người tiếp nhận thứ “ân sủng” đầy dục vọng này.
Ánh mắt lướt qua bốn người trong đó có ba người đã để lại trên cơ thể cô mùi vị, nhịp thở, dấu tích của những lần giao hoan. Giờ đây, chỉ cần một ý niệm, dục vọng của họ có thể bị kích phát trở lại.
Thử nghiệm đầu tiên bắt đầu.
Lý Uyển Như không làm gì ngoài việc ngồi xuống cạnh Ưng, khẽ đặt tay lên vai hắn. Không phải vuốt ve, cũng không là khiêu khích, chỉ là một sự tiếp xúc rất nhẹ. Thế nhưng Ưng lập tức khựng lại, toàn thân căng lên. Đôi mắt mở to, trong tích tắc như hóa sói đói lâu ngày, chỉ còn chực nhào tới cắn xé cô.
Hiệu quả. Dục vọng của kẻ từng quan hệ, một khi bị cô “cho phép”, sẽ bùng lên chẳng khác gì bị thuốc kích thích đổ thẳng vào tim. Cô có thể tắt/mở dục vọng như vặn một chiếc khóa. Một sức mạnh mới lạ, nguy hiểm nhưng cực kỳ hữu dụng.
Chỉ là khi kích thích Dục vọng của Ưng, bất chợt trong lòng Lý Uyển Như cũng cảm thấy hưng phấn vô cùng, dường như dấu ấn có thể vừa kích phát dục vọng của đối phương cũng đồng thời kích phát dụng vọng của cô vậy.
Lý Uyển Như vội vàng nghịch chuyển, thu lại dục vọng nhen nhóm trong lòng Ưng, khiến đôi mắt hắn mơ màng, lần nữa chìm vào giấc ngủ say sao khi mệt mỏi cày cấy trên người cô và Trương Nhị.
Tuy nhiên, khi ánh mắt lướt qua Lâm Vũ, kẻ duy nhất trong nhóm chưa từng đụng chạm thân thể cô, Lý Uyển Như thử phát động ý niệm tương tự. Nhưng không có phản ứng. Dục vọng nơi hắn vẫn tiềm tàng, dĩ nhiên có, nhưng không thể bị cô điều khiển. Giống như một cánh cửa chưa được đánh dấu, chưa có chìa khóa.
Cô thở ra một hơi, ánh mắt ngưng đọng:
“Vậy là dấu ấn Dục Vọng cấp hai chỉ ảnh hưởng tới những kẻ từng giao hợp với ta. Còn với kẻ chưa từng chạm vào, ta vẫn phải dùng đến Mê Hoặc, kỹ năng riêng của Hoan Du Thánh Điển.”
Hai hệ thống, hai năng lực, cùng dùng xác thịt làm công cụ… nhưng cách vận hành lại khác nhau.
Công pháp Hoan Du Thánh Điển thiên về chủ động dẫn dắt, biến dục làm cầu nối, khiến kẻ khác rơi vào trầm mê. Trong khi đó, Dấu ấn Dục Vọng lại giống như một cơ chế khắc dấu sâu vào linh hồn người đã quan hệ, cho phép cô khống chế phản ứng dục vọng của họ như điều khiển một cỗ máy.
Một bên là luyện công, một bên là khống chế. Một bên là kỹ xảo, một bên là bản năng.
Chúng cùng phối hợp rất tự nhiên, đến mức khiến cô từng lầm tưởng chúng là một. Nhưng giờ đây, càng đi sâu, Lý Uyển Như càng chắc chắn: Hai thứ này không cùng nguồn gốc nhưng dường như nó vẫn có một chút liên hệ.
Thậm chí, giữa chúng còn có điều gì đó đối lập… như thể Hoan Du Thánh Điển đang tìm cách “thuần hóa” Dấu ấn Dục Vọng, hoặc ngược lại.
Cô mím môi. Vết thương trong lòng sau cái chết của A Quang chưa lành, nhưng cảm giác chủ động và làm chủ này khiến cô không thể dừng lại. Lần đầu tiên sau hàng trăm lần hoan ái, Lý Uyển Như thực sự thấy mình đang sống, chứ không chỉ là công cụ để sinh tồn.
… Bạn đang đọc truyện Hoan Du Thánh Nữ tại nguồn: http://truyensextv2.net/hoan-du-thanh-nu/
Sáng hôm sau, mọi thứ dường như trở lại bình thường. Cả nhóm tiếp tục lên đường, chỉ là ánh mắt ba gã nam nhân đằng sau đặt lên hai cô gái càng thêm u ám, đầy dục vọng. Lý Uyển Như không cần quay đầu cũng cảm nhận được rõ ràng… thứ ánh mắt ấy không chỉ nhìn mà như thiêu đốt, lột trần thân thể cô ra từng tấc một.
Cùng lúc, một cơn rạo rực âm ỉ bỗng trào dâng trong cơ thể. Không đến mức mất kiểm soát, nhưng đủ để khiến từng bước chân trở nên nặng nề, như có sóng ngầm cuộn trào dưới bụng dưới.
Cô lập tức trấn áp. So với trước đây, tinh thần đã vững vàng hơn nhiều, nhờ sự thanh tỉnh đạt được sau đêm qua, dục niệm này vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát.
Hoan vẫn chưa tỉnh dậy, lười biếng cuộn mình trong góc ý thức. Không có chỉ dẫn, Lý Uyển Như chỉ có thể tự phân tích lấy.
Dấu ấn vẫn râm ran nơi bụng dưới, không đau đớn, không cháy bỏng, chỉ như một dòng chảy nóng ấm đang chậm rãi lan ra… như thể đang phản hồi lại thứ dục vọng đang đổ về phía cô từ ba kẻ phía sau.
“Lẽ nào đây là… tác dụng phụ của dấu ấn cấp hai?” Cô nhíu mày.
“Đêm qua, khi dục vọng của Ưng bị ta kích phát, bản thân ta cũng trở nên vô cùng khát khao. Giờ nghĩ lại, có lẽ dấu ấn không chỉ khuếch trương dục vọng người khác, mà còn phản chiếu tất cả dục niệm hướng vào ta. Nếu không đủ ý chí đè nén, ta sẽ bị chính dục vọng người khác nhấn chìm, trở thành con rối của nó…”
Một loại nguy hiểm tĩnh lặng… không đến từ bản thân cô, mà từ dục vọng ngoại lai dội ngược vào thân thể. Dù là thứ không phải của mình, nhưng một khi đã thẩm thấu qua dấu ấn, nó vẫn trở thành khát khao bản năng khó cưỡng.
Cô hít sâu một hơi, giữ cho tâm thần ổn định.
“Ta cần cảnh giác hơn… từ giờ trở đi, không chỉ đề phòng địch nhân, mà còn phải đề phòng… dục vọng của chính những người đi bên cạnh ta.”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 46 |
Ngày cập nhật | 15/05/2025 13:51 (GMT+7) |