Truyện sex ở trang web truyensextv2.cc tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv2.net là trang web dự phòng của website truyensextv2.cc, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv2.cc tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Hoan Du Thánh Nữ » Phần 42

Hoan Du Thánh Nữ - Tác giả Dzynxc


Update Phần 46

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.cc, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 42: Ma nữ câu dẫn

Trải qua cơn giao hoan, Lý Uyển Như lần nữa cùng Trư hội họp với nhóm, nhưng giờ đây cảm giác của hai người lại là có chút vụng trộm không thỏa đáng.

Tiểu đội lần nữa xuất phát một cách êm đẹp, tuyến đường trước đó đã được dọn sạch sẽ nên giờ đây có thể đơn giản đi về mà không gặp quá nhiều nguy hiểm từ dã thú. Dẫu vậy thi thoảng vẫn có vài con thú không có mắt xông ra, trực tiếp biến thành thực phẩm bổ sung năng lượng cho đội ngũ này.

Sau ba ngày hạ gục Liệt Hổ, cả đội nghỉ ngơi tại một con suối, sau khi ăn uống no say. Tất cả chìm vào giấc ngủ để nghỉ ngơi cho hành trình ngày mai. Ánh trăng vằng vặc rọi xuống khe suối nhỏ, phản chiếu ánh bạc lấp loáng trên mặt nước. Lửa trại cháy riu riu, ánh sáng ấm áp hắt lên khuôn mặt mệt mỏi của từng người trong tiểu đội. Sau ba ngày lê bước qua rừng sâu, cả nhóm vẫn chưa thoát khỏi địa phận của đám dã thú, tuy số lần tập kích giảm dần nhưng không ai dám lơi lỏng.

Lý Uyển Như ngồi tựa vào một thân cây, váy áo đã được giặt sạch, làn da trắng như sứ nổi bật trong bóng đêm, từng vết xước lấm tấm còn sót lại chỉ khiến cô càng thêm vẻ liêu trai mời gọi. Đôi mắt khẽ nhắm, hơi thở đều đều, nhưng không ai ngờ bên trong cơ thể ấy, dấu ấn dục vọng đang rạo rực từng hồi như con thú vờ ngủ.

Ưng là người được phân công gác đêm hôm đó. Gã không quá cao lớn nhưng mặt mày cương nghị, dáng đi kiên định, là kiểu người không nhiều lời, chỉ hành động. Nhưng khi hắn bước ngang qua Lý Uyển Như để kiểm tra chu vi trại, cô bất ngờ lên tiếng, nhẹ như gió thoảng.

“Ưng, ngươi đi một mình sao?”

Hắn dừng lại, gật đầu.

“Cho ta theo cùng. Nằm mãi cũng mỏi lưng.”

Ưng hơi chần chừ, nhưng rồi gật. Hắn không nhận ra ánh mắt cô lúc đó vừa như vô hại, vừa như liếm láp hắn bằng lửa nóng.

Họ đi dọc khe suối, rời khỏi ánh lửa, bước vào khoảng tranh tối tranh sáng của rừng đêm. Không lâu sau, đến một chỗ nước lặng, có phiến đá bằng phẳng như giường đá tự nhiên.

Lý Uyển Như khẽ ngồi lên phiến đá, váy lụa phất nhẹ như cánh sen bị gió thổi, để lộ phần đùi nõn trắng muốt dưới ánh trăng. Đôi mắt ướt át nhìn hắn như mời gọi.

Ưng nuốt khan. Hắn định nói điều gì đó, nhưng không kịp.

Cô đã quỳ xuống trước hắn, tay đưa lên, cởi bỏ thắt lưng chiến y một cách điêu luyện chẳng kém gì tháo linh kiện vũ khí. Quần hắn vừa tuột xuống, một vật căng cứng đã bật ra, dựng thẳng giữa trời khuya.

Cô mỉm cười, đôi môi hé mở. Chưa đầy một nhịp thở, đầu lưỡi đã quét một vòng từ gốc đến đỉnh, vừa ướt vừa nóng, khiến toàn thân Ưng giật nảy. Hắn không ngờ người từng ngất vì bị thú cưỡng hiếp lại có thể trở nên chủ động và… thành thạo đến vậy.

Lý Uyển Như bú mút đầy say mê. Lưỡi cô linh hoạt như con rắn nhỏ, miệng chặt, tay còn nhẹ nhàng ve vuốt bìu hắn, khiến Ưng phải chống một tay vào gốc cây để khỏi khuỵu.

Mỗi lần đầu lưỡi cô liếm vào rãnh mẫn cảm nơi đầu khấc, Ưng lại phải cắn răng nín nhịn, nhưng tiếng rên trầm vẫn lạc ra qua kẽ môi.

Đúng lúc đó, có tiếng bước chân rất khẽ sau bụi cây.

Trương Nhị vốn định ra suối đi tiểu, nhưng khi thấy bóng hai người ở phiến đá lớn, nàng thoáng chững lại. Đôi mắt to tròn, hàng mi khẽ run, không tin vào cảnh tượng hiện ra trước mắt mình.

Dưới ánh trăng bạc, Lý Uyển Như – bạn đồng hành mà nàng ngưỡng mộ vì vẻ đẹp kiều diễm và khí chất quyến rũ – lại đang quỳ dưới chân Ưng, bú liếm dương vật hắn như kẻ nghiện, ánh mắt ướt át và đê mê đến khó tin.

Đôi môi mềm mại ngậm sâu, mỗi lần rút ra lại kèm theo âm thanh “chụt… chụt…” ướt át khiến người nghe đỏ mặt. Đầu cô di chuyển nhịp nhàng, tay vuốt ve phần gốc, tay còn lại mơn trớn bìu hắn, động tác cực kỳ thành thạo.

Ưng thì đầu ngửa ra sau, một tay siết lấy mái tóc đen dài của cô, mặt đỏ bừng vì khoái cảm dồn nén không thể giải phóng thành tiếng.

Trương Nhị nấp sau bụi cây, tay che miệng, đôi má đỏ bừng. Trái tim đập thình thịch. Nàng không hiểu vì sao không thể quay lưng bỏ đi, cảnh tượng kia như mê hoặc khiến chân nàng dính chặt xuống đất.

“Ư… mmn…” Lý Uyển Như phát ra tiếng rên ngậm ngùi trong miệng, rồi rút ra, để đầu lưỡi liếm nhẹ đầu khấc đỏ au, còn chạm vào mắt lỗ như muốn kích thích đến tận cùng. Ưng không chịu nổi nữa, hai tay giữ đầu cô ấn sâu xuống.

Ọc… ọc… Dương vật quá lớn khiến cổ họng Lý Uyển Như phát ra tiếng nghẹn, nhưng cô vẫn không dừng lại, ánh mắt liếc lên như đang cầu xin thêm nữa.

Trương Nhị khẽ thở gấp. Cơ thể nàng nóng bừng. Từ bao giờ tay đã lén trượt xuống dưới, nhẹ nhàng vén vạt váy ngủ mỏng. Ngón tay luồn vào giữa hai đùi, chạm vào lớp vải lót ẩm ướt lúc nào không hay.

Nàng cắn môi. Bàn tay khẽ cử động theo nhịp đầu của Lý Uyển Như, mắt không rời cảnh tượng đầy nhục cảm kia. Không biết là ghen tị, tò mò hay bị cuốn theo, chỉ biết lúc này lòng nàng như có một con thiêu thân cào cấu mãi không thôi.

Mãi đến khi Ưng khẽ rên một tiếng, thân người run lên, Lý Uyển Như ngửa đầu đón lấy từng dòng tinh trắng bắn sâu vào miệng, Trương Nhị mới sực tỉnh, ngón tay vẫn dính đầy dịch ướt từ chính cơ thể mình.

Ánh trăng rọi xuống, chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của nàng, đôi má ửng hồng, mắt long lanh vì kích thích chưa nguôi.

Nàng lùi lại vài bước, cố không gây tiếng động, nhưng đúng lúc đó, Lý Uyển Như quay đầu, ánh mắt đê mê vừa tan, thay vào đó là một nụ cười nửa miệng như đã biết từ lâu.

Đoàn người lại tiếp tục lên đường, nhân lúc nghỉ ngơi, Lý Uyển Như lại tìm đến Trư mà quan hệ. Cô không biết tại sao nhu cầu của mình tăng lên cao một cách bất chợt như vậy, không thể kìm nén, không thể trấn áp. Đôi khi ngay cả tâm trí của cô cũng bị đánh mất đi vậy.

Đêm thứ năm, một góc rừng cách trại nghỉ vài bước chân.

Trời vừa tối, cả nhóm đã yên vị quanh đống lửa nhỏ. Trư ngủ khò khò ngay khi chạm lưng, Ưng thì đang gác đêm. Lâm Vũ và Hầu thương thế tuy đỡ hơn nhưng vẫn cần nghỉ ngơi thêm. Trong căn lều nhỏ, chỉ còn một người trằn trọc mãi, Trương Nhị.

Nàng nằm quay lưng về phía cửa lều, ánh mắt đượm buồn. Bóng lưng nhỏ bé run nhẹ dưới lớp áo mỏng. Tỷ tỷ chết rồi… Nỗi đau ấy vẫn chưa kịp nguôi, vậy mà mỗi lần nhắm mắt, nàng lại thấy cảnh đêm hôm đó, cảnh Lý Uyển Như quỳ gối giữa rừng, bú lấy dục vọng đàn ông không chút do dự.

Nàng chẳng hiểu nổi vì sao mình lại bị kích động bởi một thứ rõ ràng là sai trái như vậy.

“Không ngủ được à?” Một giọng nói dịu dàng khẽ vang lên phía sau.

Trương Nhị giật mình, quay đầu, là Lý Uyển Như.

Dưới ánh trăng, khuôn mặt yêu kiều kia vẫn xinh đẹp đến nghẹt thở, nhất là khi cô mặc chiếc áo mỏng hơn bình thường, tóc chưa cột, rủ dài bên má. Trông cô như một tiên nữ sa chân vào chốn trần tục, lại mang theo mị lực khó cưỡng.

“… Không. Chỉ là, nhớ tỷ tỷ ta.” Trương Nhị khẽ nói, quay mặt đi.

Lý Uyển Như ngồi xuống bên cạnh, không nói gì ngay. Một lúc sau, cô thở dài:

“Ta cũng từng mất người thân. Cảm giác bất lực ấy… quen lắm.”

Trương Nhị mím môi. Một lúc sau mới khẽ hỏi:

“Cô… vẫn ổn à? Ý ta là, chuyện… chuyện con hổ…”

“Ổn.” Lý Uyển Như đáp rất nhẹ. “Cơ thể này hồi phục nhanh hơn em nghĩ đấy. Mà… em đã thấy hết rồi, đúng không?”

Cô nói câu đó mà mắt vẫn nhìn lên trời, như thể chẳng để tâm. Nhưng Trương Nhị thì chết lặng, toàn thân như bị điện giật.

“Ta… ta không cố ý! Thực sự không cố ý…”

“Ta biết.” Giọng cô dịu lại, quay sang, ánh mắt như nhìn thấu tim gan đối phương. “Em đứng đó khá lâu. Có lẽ… quá lâu để là “không cố ý”.”

Trương Nhị đỏ mặt. Muốn phản bác, nhưng không thể. Lý Uyển Như khẽ cười, cúi đầu ghé sát tai nàng, hơi thở ấm áp phả vào cổ:

“Em cũng có cảm giác mà, đúng không?”

“… Cảm giác gì?”

“Cảm giác… muốn được ai đó ôm thật chặt. Nhấn chìm trong khoái lạc. Tạm quên hết mọi đau đớn.”

Trương Nhị run lên. Cô gái nhỏ muốn né tránh, nhưng đã bị ánh mắt Lý Uyển Như giữ chặt.

“Chị… chị ấy mất rồi, ta chẳng còn ai thân thiết nữa…”

“Vậy thì để ta…” Lý Uyển Như thì thầm, nhẹ nhàng đặt tay lên má Trương Nhị. “… thay chị ấy… sưởi ấm cho em đêm nay.”

Rồi không chờ phản ứng, cô hôn lên môi nàng.

Ban đầu, Trương Nhị còn cứng đờ, nhưng đôi môi mềm mại kia quá thành thạo, quá mê hoặc. Lưỡi cô len lỏi, dẫn dụ, chạm nhẹ rồi rút lại, như trêu đùa cảm giác trong cơ thể thiếu nữ.

Lý Uyển Như đẩy nhẹ nàng xuống tấm vải mỏng, để cơ thể hai người áp sát nhau. Tay cô luồn vào áo, chạm vào khuôn ngực nhỏ nhắn kia, nơi dù không tròn đầy như mình nhưng lại mềm mại theo cách khác biệt.

“Ư…” Trương Nhị khẽ rên một tiếng, đôi mắt long lanh mở to, không tin nổi chính mình đang để người khác, là phụ nữ, vuốt ve, mơn trớn.

“Cứ để ta giúp em…” Lý Uyển Như thì thầm bên tai. “Đêm nay, chỉ có ta và em thôi.”

Tiếng rên khe khẽ ban đầu như tiếng gió lướt qua lá. Nhưng khi Hầu vừa đổi ca gác cho Ưng, vừa bước về phía bụi cây phía sau, nơi anh định trút bầu tâm sự, thì một âm thanh khác khiến bước chân khựng lại.

Một tiếng “ưm…” thật nhẹ. Không dài, nhưng… run rẩy. Ngắt quãng. Và rất rõ ràng là không phải tiếng gió.

Hầu nheo mắt. Mắt hắn không tốt bằng tai, nhưng cảm giác chiến trường mách bảo rằng phía sau gốc cây kia có điều gì không bình thường. Lặng lẽ tiến thêm hai bước, hắn rẽ nhẹ một nhánh lá thấp…

Trái tim bỗng đập mạnh.

Dưới ánh trăng mờ lọt qua tán cây, qua lớp của lều lấp ló mà Lý Uyển Như chưa hề đóng lại, hai thân ảnh đang cuốn lấy nhau. Một mái tóc dài xõa xuống, che gần hết khuôn mặt, nhưng bờ môi kia – hắn nhận ra – là của Lý Uyển Như. Cô đang ôm chặt lấy Trương Nhị, bàn tay luồn dưới lớp áo, chuyển động rất… thành thạo.

Hầu không thở nổi. Cảnh tượng trước mắt như một cú đấm trực diện vào lý trí. Hắn nên quay đi, nên giả vờ như chưa thấy gì. Nhưng toàn thân cứ như bị giữ lại bằng một sợi xích vô hình.

Đúng lúc ấy, phía sau hắn vang lên một tiếng bước chân rất khẽ. Ưng.

“Ê, Hầu, đội trưởng bảo ngươi thay ta gác cùng hắn…” Câu nói nghẹn lại khi Ưng cũng nhìn thấy cảnh tượng ấy. Hai người đàn ông đứng im lặng giữa bóng cây, chỉ nghe rõ tiếng hít thở dồn dập của nhau.

Không ai nói lời nào.

Nhưng trong lòng cả hai, một thứ cảm giác kỳ lạ đang âm ỉ lan ra, vừa sốc, vừa tò mò, vừa… bị kích thích.

Cả Hầu và Ưng đều bất động, nửa người như hóa đá giữa màn đêm. Hắn không ngờ, cô gái mà cả nhóm xem là “đệ nhất mỹ nhân tiểu đội” lại đang cùng nữ đồng bạn vuốt ve, triền miên như thể thân thể của đối phương là món lễ vật để giải cơn khát đè nén bao ngày qua.

Bóng trăng mờ trôi qua kẽ lá, hắt xuống hai thân thể quấn chặt lấy nhau. Trương Nhị khẽ cong lưng, hai tay bấu lấy cánh tay Lý Uyển Như khi đầu lưỡi cô kia trượt dài trên làn da mịn mượt.

“Ư… dừng… chút thôi…” – tiếng van nho nhỏ yếu ớt lọt vào tai Hầu, khiến lòng hắn như bị giày vò. Cô ấy đang khóc? Không… là rên. Là run rẩy vì bị vỗ về.

Hầu siết chặt tay, xoay người định lùi lại. Nhưng Ưng kéo nhẹ hắn lại, thì thầm:

“Cứ xem tiếp đi.”

“Ngươi điên à?”

“Không. Ta muốn biết rốt cuộc Lý Uyển Như là dạng người nào.”

Hầu khựng lại. Trong lòng hắn, cô gái kia vẫn là một điều khó hiểu, vết thương chưa lành đã khêu gợi người khác, rõ ràng vừa trải qua chuyện kinh hoàng nhưng lại dùng thân thể dụ dỗ đồng bạn… Phải chăng đây là dấu hiệu của một thứ gì đó sâu hơn? Không chỉ đơn giản là dục vọng?

Bên dưới gốc cây, tiếng rên nhỏ dần trở thành tiếng thở gấp. Ánh mắt Trương Nhị vẩn đục, má đỏ ửng. Lý Uyển Như đang nằm đè lên nàng, bàn tay vẫn chuyển động khéo léo giữa hai đùi, miệng thì không ngừng rót vào tai những lời an ủi ngọt ngào mà mờ ám.

Trương Nhị rướn người, chủ động ghì lấy cổ Lý Uyển Như.

“Tiếp… đi…” nàng khẽ thì thầm, như thể cả cơ thể đang đói khát được tan vào vòng tay người kia.

Ở bên kia bụi rậm, Hầu nuốt khan, thấp giọng nói:

“Ta chưa từng thấy Trương Nhị như vậy trước đây.”

Hầu, bằng tuổi Trương Nhị, luôn âm thầm thích cô nàng xinh đẹp và đáng yêu này từ khi hắn mới gia nhập tiểu đội dong binh.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Thông tin truyện
Tên truyện Hoan Du Thánh Nữ
Tác giả Dzynxc
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp
Tình trạng Update Phần 46
Ngày cập nhật 15/05/2025 13:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Dzynxc

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - phimsex - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân