Liệt Hổ như một con mèo lớn, tham lam liếm lên khuôn mặt của Lý Uyển Như, chiếc lưỡi to, thô giáp với chia chĩa những gai nhỏ liếm qua má, trán cô. Mỗi lần liếm đều để lại một vệt xước mảnh trên làn da trắng nõn, kéo theo đó là nước dãi đầy mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi của Lý Uyển Như.
Hai chân sau của con hổ co lại, bám chắc trên đất ẩm, phần hông hạ xuống sát giữa hai chân cô. Móng sau cào nhẹ vào bắp đùi, ép hai chân cô dang rộng ra, nhấc nhẹ mông lên. Hai chân Lý Uyển Như bị tách ra thô bạo, chiếc quần bó sát trực tiếp bị rách một mảng lớn ngay vùng bẹn, lộ ra quần lót bên trong. Móng của nó không đâm xuyên da, nhưng đủ sức giữ hai đầu gối cô dang rộng sang hai bên, ép sát mặt đất. Eo cô nâng lên theo phản xạ, nhưng chỉ càng khiến phần hông dễ bị tiếp cận hơn.
Lý Uyển Như muốn giãy giụa, nhưng cô không dám, một phần vì cơn sợ hãi đang bao trùm dần ý thức của cô, một phần vì bản năng thích bạo dâm của họ nhà mèo mà cô đã nghe Lâm Vũ nhắc đến. Càng giãy giụa thì nó sẽ càng thô bạo hơn mà thôi. Lý Uyển Như bất lực, chỉ biết nằm yên nhìn dương vật của con quái vật tiến vào mà nước mắt lăn dài.
Tư thế của nó không giống tư thế thú thường, mà giống như một dã thú đã học cách “ép con mồi” một cách chính xác nhất.
Một con hổ với chiều dài gần hai trượng đè lên cơ thể của Lý Uyển Như, mặc dù phần lớn trọng lượng cơ t hễ của nó chống tại hai chân sau nhưng cũng khiến cho cô cảm thấy xương cốt như nứt rời.
Thân thể nóng rực của nó trườn xuống. Phần bụng dưới khổng lồ ma sát lên bụng cô, kéo xuống dưới. Một vật thể nóng, thô và trơn nhớt cọ vào vùng kín – trượt lên, rồi hạ xuống, rồi đẩy vào. Trực tiếp đâm thủng chiếc quần lót mỏng mà Lý Uyển Như tốn vài đồng tệ mới mua được.
Khi phần thịt nóng đâm vào, con hổ không cần dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể. Mỗi cú thúc là một nhịp đè nén bằng hông, lực đẩy đi sâu mà vẫn giữ thế thăng bằng.
Dương vật của loài họ nhà mèo không quá lớn, nên âm hộ của Lý Uyển Như miễn cưỡng có thể tiếp nhận, chỉ là nó luôn mang theo từng gai nhọn giống như móc câu, mọc ngược ra sau. Khi dương vật tiến vào âm hộ của Lý Uyển Như, âm đạo se khít nhưng vốn đã quen làm tình với dương vật của Phong Vân Điểu nên cô không cảm thấy khó chịu.
Ngược lại, có một vài tia thư sướng lan lên từ hạ thân, đấu tranh với cảm giác nóng rực mà dấu ấn mang lại khi bị kích hoạt. Lý Uyển Như bất giác rên lên:
“… Ah… ah… Nhẹ… Ah… ah… từ… từ… thôi.”
Liệt hổ cảm thấy âm đạo co rút, bao quanh thân dương vật của nó làm cho tâm trí đang bị Mê Hoặc ảnh hưởng càng thêm kích thích, bản năng dã thú của nó như trỗi dậy, tiếng gầm gừ trầm thấp liên tục vang lên.
Dương vật của nó càng lúc càng tiến sâu, loài mèo không có dương vật lớn như ngựa nhưng với con “mèo” dài tới hai trượng thì khác, dương vật của con Liệt Hổ này dài tới gần nửa mét. Hơn phân nửa dương vật đã tiến vào trong âm đạo của Lý Uyển Như, xuyên qua cổ tử cung hẹp vô cùng mà tiến vào tử cung của cô.
“… Ah… ah… Thoải mái… Ah… ah… quá.” Không cần con hổ giữ chân, giờ đây bản năng dâm dục của Lý Uyển Như kết hợp với cơn nứng mà dấu ấn mang lại khiến cô không tự chủ được banh rộng hai chân, dâm thủy không ngừng rỉ ra bôi trơn cho dương vật to lớn đầy gai nhọn của con thú.
Chỉ là, đâm vào thì dễ, rút ra mới khó. Con hổ rút dương vật ra, từng gai nhọn cứa vào thành tử cung, thành âm đạo của Lý Uyển Như khiến cô run lên vì cảm giác đau rát:
“Ưm… đau… đau quá… Ah… ah… đừng… đừng rút ra… Ah… ah… Ư… ưưh… kh – không được… đừng… aa… aaah… không… được… vậy… đâu…”
Thấy bạn tình của mình quằn người vì đau đớn, con hổ cảm giác càng hưng phấn hơn, hai chân sau nó dồn lực, đẩy cả người của Lý Uyển Như tiến về phí trước. Dương vật đầy gai nhét hơn một nửa vào tận trong cùng tử cung của Lý Uyển Như.
“Ư… không… ưưh… Không… làm ơn… đừng… aaah… a… nữa… bên trong… hức… em chịu không nổi…”
Cô nấc nhẹ, mắt nhòa đi, không còn phân biệt được nước mắt hay mồ hôi.
Từng cảm giác đau rát vô cùng theo từng cú nhấp của con hổ khiến cho âm đạo của Lý Uyển Như càng co bóp chặt hơn, cô vận chuyển nguyên khí một cách ngắt quãng, cố gắng trấn áp cơn đau đớn cùng cực nơi hạ thân. Cả người chỉ có thể nằm đó, đón lấy từng cú thúc như bị đóng cọc, mỗi lần lại bị đẩy sâu hơn xuống nền đất bẩn thỉu, thấm lạnh và ướt át.
Theo từng cú thúc của con hổ, hạ thân của Lý Uyển Như chảy ra càng nhiều dâm thủy, như thể cố gắng xoa dịu con đau của chủ nhân nó vậy. Cơn sướng khoái cũng lan dần trong người của Lý Uyển Như, cô bất giác rên rỉ ngày càng lớn:
“Aah… chết mất… Ha… Hư… ư… Kh… nữa… không nổi… nữa… ta… chết… chết mất.”
Cơn cực khoái đến bất ngờ, lẫn trong đau đớn như một cái tát. Bụng cô co rút lại, hai chân run lập bập, khoang mềm bên trong bị móc loạn đến phát dại. Một dòng dịch trào ra không kiểm soát, làm nóng cả vùng tiếp xúc.
Âm đạo co rút liên hồi kéo theo cảm giác tê dại và đau đớn từ âm hộ khiến cho đôi mắt của Lý Uyển Như trợn ngược, khuôn mặt đỏ lên vì vết xước do con hổ liếm láp trước đó, miệng thơm hé mở, dòng nước miếng chảy dài như làm đệm thêm cho cơn sướng khoái cô đón nhận.
Lý Uyển Như nằm thở gấp, mặc kệ dương vật đầy gai đang rút ra khỏi âm đạo, kéo theo từng dòng dâm thủy và âm tinh của cô. Liệt hổ thấy bạn tình của mình không phản ứng, liền lấy chân trước lật ngược cơ thể của cô lại.
Lý Uyển Như dù chìm trong cơn đê mê nhưng vẫn lồm cồm bò dậy, đôi chân mỏi nhừ cố dạng rộng sang hai bên, mấp mé âm hộ đang không ngừng đóng mở vì cơn cực khoái ban nãy, dòng dâm thủy chảy xuống hai bên đùi, ướt đẫm cả chiếc quần đen cô đang mặc.
Sở dĩ Lý Uyển Như chủ động như vậy vì cô biết các loài mèo sẽ có thói quen cắn gáy bạn tình trong lúc giao phối, mèo cái Lý Uyển Như không dám để cho con thú kia cắn gáy mình, ai biết được nó có trực tiếp cắn mất cả cái đầu của cô hay không.
Thấy thân ảnh nhỏ bé đang bày ra tư thế mời gọi, con hồ có chút hài lòng với ả mèo cái này. Chồm người dậy, lần nữa đưa dương vật đỏ au, nhớp nháp vào trong âm đạo của Lý Uyển Như lần nữa.
Chỉ là lần này cô đã quen với kích thương to lớn và gai nhọn, không còn cảm giác quá đau đớn như trước nữa, khuôn mặt cô dại ra, lần nữa chìm vào cơn khoái lạc do con thú mang lại. Nhưng lần này cô chiếm thế chủ động, Hoan Du Thánh Điển được vận dụng, nhẹ nhàng hấp thụ dương khí của con quái vật kia.
“… Ah… ah… Thoải mái… Ah… ah… quá.” Lý Uyển Như không ngừng rên rỉ, ban tính dâm dục của cô đã trỗi dậy sau hơn một tuần không đụng chạm đến việc giường chiếu.
“A… aa… haaa… ư… hnnn… nữa… sâu nữa… đừng dừng lại… aahh…”
“Haa… haa… ah… uuh… ưm… ưưm… haah… nóng quá… bên trong… nóng quá…”
Giờ đây Lý Uyển Như cũng chẳng biết mình rên loạn cái gì nữa, chỉ biết cô cảm thấy vừa đau, vừa sướng, từng trạng thái cảm xúc lần át đi tâm trí của cô. Chỉ còn lại tình dục là thứ mà cơ thể này đang theo đuổi.
Bất chợt, hông con hổ co giật. Một nhịp nhấp hông cuối cùng sâu đến tận cùng bên trong, rồi dừng lại trong im lặng rợn người. Lý Uyển Như cảm nhận bên trong run rấy, bụng cô căng phồng lên vì tinh dịch ấm nóng.
Tiếng gầm đã tắt. Chỉ còn tiếng thở khò khè như lò rèn nghẹt gió. Rồi từ từ… nó rút ra.
Dòng dịch trắng đục kéo thành sợi dính trơn từ trong cô tuột theo vật thể kia. Gai thịt móc ngược ma sát lần cuối khi rời khỏi, để lại một vết nhức buốt như lửa xát muối chạy dọc bụng dưới, làm cô giật người theo phản xạ.
Một dòng chất lỏng khác, hỗn hợp giữa tinh dịch, dịch tiết lẫn bùn đất, trào ra từ giữa hai chân, chảy thành vệt dài xuống bắp đùi.
Lý Uyển Như không còn cảm giác. Cô nằm sấp bất động, hai chân vẫn dang rộng. Tim đập nhanh đến nghẹn. Bụng dưới nóng như sắp nổ tung vì lượng tinh dịch và dương khí khổng lồ.
Cảm giác ướt át, rách nát, tê buốt cứ vờn quanh giữa đau và khoái. Cô không muốn thừa nhận… nhưng phần thân thể bị cưỡng đoạt kia đang co bóp vô thức, như thể còn muốn thêm lần nữa.
Rồi có tiếng bước chân.
Từ rìa khu đất, mùi máu và khói lửa chưa tan. Hổ cái đã bị giết hẳn. Trư là người đầu tiên chạy tới, theo sau là Ưng và Lâm Vũ.
“Lý tiểu… thư?”
Tiếng gọi nghẹn trong cổ họng. Trư khựng lại giữa đường, mắt mở lớn, còn Ưng thì cổ họng khô khốc khi thấy tràng cảnh như vậy.
Trên mặt đất, con hổ đực thở phì phò, thân thể run nhẹ, ánh mắt mờ đục như mất hồn. Nó vừa thỏa mãn, và đang bước vào trạng thái suy yếu ngắn hạn sau khi giao phối.
Còn dưới thân của con hổ đực đang có chút suy yếu sau cơn hoan lạc, Lý Uyển Như nằm đó như một thân xác vô hồn, quần rách toạc, giữa hai chân vẫn còn dòng dịch chảy ra liên tục, đọng thành vũng dưới mông. Ánh hoàng hôn lướt qua da thịt trắng ngần ửng đỏ vì bị liếm và cào rách, tạo nên khung cảnh… không ai dám mở lời.
Cô vẫn thở. Nhưng không lên tiếng. Ánh mắt trống rỗng, cả cơ thể đổ rạp xuống, mông vẫn hướng lên cao run rẩy như tận hưởng dư âm cơn khoái lạc…
Không ai biết phải làm gì.
Chỉ có gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi tanh của máu, mùi ngai ngái của tinh dịch và dâm thủy đi kèm với chút mùi mồ hôi tuôn ra ướt đẫm của cơ thể mỹ miều, và một nỗi im lặng kéo dài đến đáng sợ.
Lâm Vũ phản ứng nhanh nhất, khoát tay, dẫn đầu đám người vung trường đao to lớn vào phần cổ của Liệt Hổ, Trư và Ưng cũng phản ứng nhanh nhạy, lập tức phong sát con quái thú đang suy yếu kia.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 46 |
Ngày cập nhật | 15/05/2025 13:51 (GMT+7) |