– Ý ba là, nếu lão An ngừng ký hợp đồng, công ty của gia đình mình không chỉ phá sản, mà còn nợ rất nhiều?
Ông Hiên gật đầu, tinh thần suy sụp, giống như già đi hơn 10 tuổi.
– Ba có lỗi với mẹ và các con, của cải tích góp bao năm giờ thành ra thế này, sao tôi không chết đi cho rồi.
– Ba, ba đừng nghĩ quẩn, việc gì cũng sẽ có cách giải quyết, ba mà có chuyện gì, mẹ với tụi con biết dựa vào ai…
Hoàng Lan cũng khóc, vội vàng trấn an tinh thần của ông Hiên.
Đột nhiên ông Hiên như nghĩ tới điều gì, vội nắm lấy tay con gái nói.
– Đúng rồi, thằng Lộc không phải đã lên làm chủ tịch huyện sao, con có thể nhờ nó tác động với lão An, để lão đồng ý ký lại hợp đồng không, nếu không chắc cả nhà mình phải ra đường ở rồi con ơi…
Hoàng Lan nghe vậy thì thầm thở dài, ba là dân thường nên không hiểu nhiều, nhưng nàng làm dâu gia đình chính trị, mưa dầm thấm đất, có nhiều thứ nhìn rất rõ ràng.
Công ty Hiệp Pháp là của người TQ, vốn luôn bị chính quyền chú ý và giám sát, nếu chồng mình vì chuyện này mà liên hệ với lão để tác động, như vậy nhất định sẽ bị đánh lên cái nhãn thân Tàu, con đường chính trị xem như đứt đoạn.
Nếu ông cụ biết, ông sẽ nhìn nàng và gia đình nàng như thế nào?
Vốn trước đó ông cụ và chồng mình đã có ý định để nàng tìm hạnh phúc mới, sau khi nàng đồng ý chuyện mượn giống, việc này mới xem như trôi qua, giờ nếu nàng không hiểu chuyện, lại chưa mang thai, chỉ sợ…
Nhưng lúc này tâm trạng của ba không ổn định, nàng không dám từ chối ngay mặt, mà an ủi.
– Ba yên tâm, khi về con sẽ bàn chuyện này với anh Lộc, chắc ảnh sẽ có cách thôi.
Ông Hiên mừng rỡ gật đầu.
– Được được, trăm sự nhờ con.
Mấy anh trai và chị dâu nghe nói nàng sẽ nhờ chồng giúp, cả đám đều mừng rỡ, cảm ơn rối rít.
Hoàng Lan thở dài, lúc trước mình khuyên thì không nghe, giờ ra cớ sự này, lại dùng tình cảm trói buộc mình.
Nhưng họ cuối cùng vẫn là ba mẹ và thân nhân của nàng, nàng làm sao có thể thấy chết không cứu.
Vừa đi ra bệnh viện, điện thoại nàng lại vang lên, là một dãy số lạ.
Nàng bắt máy lên, liền nghe được giọng của lão An.
– Hoàng Lan đấy hả cháu, chú An đây!
– Ông gọi tôi có chuyện gì?
Giọng của Hoàng Lan lạnh xuống, cũng không duy trì vẻ khách sáo như trước.
Lão An cười nhẹ, giọng ôn hòa nói.
– À, ngộ muốn gặp riêng con để bàn chút chuyện về việc ký hợp cung ứng…
Hoàng Lan ngắt lời.
– Chuyện hợp đồng ông có thể gọi cho ba tôi và hai anh, tôi không liên quan.
Lão An thở dài.
– Haii, ngộ cũng muốn gọi cho họ, nhưng hiện tại mẹ cháu nằm viện, anh Hiên với hai anh cháu tinh thần không ổn định, nên ngộ mới gọi con để bàn trước, sau đó cháu về nói lại với họ.
Lời này nghe như quan tâm, nhưng thực chất là uy hiếp, hơn nữa ý đồ của lão An là gì, Hoàng Lan là dân ngân hàng nên quá hiểu rõ, vì vậy cười lạnh nói.
– Ông muốn gì mới đồng ý ký hợp đồng với công ty của ba tôi.
Lão An không nhìn thấy Hoàng Lan cười lạnh, chỉ nghĩ mục đích đạt được, cười khà khà nói.
– Chuyện này… vậy ngộ hẹn gặp ở…
Sau khi tắt điện thoại, sắc mặt Hoàng Lan càng lạnh, nhưng chuyện của gia đình, nàng lại không thể không giúp.
Chỉ là chuyện này, nàng tìm ai giúp đây?
Gia đình chồng là không giúp được gì, nàng cũng không muốn nói ra, sợ họ hiểu lầm nàng có ý ám chỉ gì đó.
Hoàng Lan nghĩ tới “người chồng thực sự” của mình, nhưng cuối cùng lắc đầu, một học sinh như tôi có thể giúp được gì?
Bất quá không giúp được gì, nhưng hẳn có thể bảo vệ mình an toàn chứ?
Sáng chủ nhật, tôi đang luyện võ trong sân thì thấy mợ gọi điện tới.
– Alo, con nghe nè mợ, nhớ cháu hay sao mà gọi điện thế?
Tôi vui đùa nói, đoạn thời gian gần đây mợ cháu hay nhắn tin vui đùa như vậy, thấy mợ không giận hay chỉnh gì, nên tôi càng bạo gan.
– Hừ, lại muốn ăn đòn đúng không, càng ngày càng không biết trên dưới.
– Hì hì, mợ nỡ đánh con sao?
– Thôi bớt ba hoa đi, có rảnh không, đi với mợ có tí việc.
– Rảnh, sao có thể không rảnh được, mợ bảo con đi đâu con cũng đi.
– Miệng cũng ngọt nhỉ, không biết ở trường lừa được bao nhiêu cô rồi?
– Làm gì có, con gái trường con xấu quắc, con tìm bạn gái cũng phải tìm người như mợ thôi.
Hoàng Lan đang lái xe, nghe vậy thì đỏ cả mặt, nhưng lại có chút đắc ý, cười nói.
– Thôi thay đồ đi, tầm 10 phút nữa mợ tới đón con ở trước cổng khu Thảo Điền, này là chuyện riêng, con đừng nói cho mẹ con biết.
Nghe vậy tim tôi đập bình bịch, chẳng lẽ mợ lại muốn mượn giống?
– Dạ, tuân lệnh mợ xinh đẹp.
– Cái thằng này…
Hoàng Lan khẽ gắt một tiếng rồi tắt máy, khóe miệng mỉm cười, nỗi lo lắng trong lòng cũng vơi đi ít nhiều.
Nàng dự định sau chuyện này, nếu lão An yêu cầu quá đáng, vậy nàng chỉ có thể từ bỏ, sau đó tìm cách gia hạn khoản vay cho gia đình.
Hai anh trai nàng cũng đang chạy đôn chạy đáo tìm khách hàng mới, nhưng đa số đều đã có đối tác quen, dù chịu mua cũng ép giá rất thấp, kiểu càng làm càng lỗ.
Hoàng Lan thở dài, tiếp tục lái xe đến khu Thảo Điền.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Hành trình khó khăn |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân, Truyện sex cô giáo, Truyện sex ngoại tình |
| Tình trạng | Update Phần 39 |
| Ngày cập nhật | 30/12/2025 22:22 (GMT+7) |