– Này, đã mua trà Hẹn Ước uống thử chưa, má, ngon thiệt bay ơi.
– Sao lại chưa, không ngờ nước mình lại sản xuất được nước uống ngon như vậy, nhìn thông tin báo chí đưa, tự hào vãi.
– Ừ, nghe nói công ty này 100% vốn của người Việt, còn có mấy giáo sư bên Đông y nước mình đứng ra kiểm chứng chất lượng, sản phẩm không chỉ ngon, mà còn tốt cho sức khỏe…
– Tụi bay đứa nào còn dư không, bán lại tao một lon, tao đi mấy cửa hàng rồi đều hết, hot như vàng vậy.
– Thôi đi, vàng vào tiệm còn mua được, còn trà Hẹn Ước thì chờ đi, nghe nói đứt nguồn cung rồi…
– Tao chỉ thích cái quảng cáo chuyển kiếp cùng câu slogan kia, không ngờ người Việt mình làm quảng cáo cũng hay như vậy, nghe nói có đạo diễn muốn mượn cái quảng cáo này, viết ra một kịch bản phim cổ trang…
– Đúng rồi nè, mới thấy tiktok nói…
Như Tuyết đi trong khuôn viên trường, nghe các sinh viên liên tục bàn tán về một loại nước ngọt mới tung ra thị trường, thì có chút tò mò.
Vừa vào văn phòng, đang định mở điện thoại xem tin tức về loại nước uống này, cô Nhung đã dúi vào tay nàng một lon nước màu đỏ, phía trên in hình cung đình Huế cùng câu slogan đầy tính nghệ thuật kia.
– Tuyết, em thử chưa, mới ra thị trường mấy hôm nay, hot dã man, chị phải nhờ người quen mới mua được một thùng đấy.
– Chị Nhung, cho em một lon với, mấy bữa mua chỉ một lốc, về uống mới thấy ngon dã man, đi mua lại thì không còn cửa hàng nào còn.
– Em nữa, cho em lon…
Như Tuyết nhìn lon nước trong tay, tò mò hỏi.
– Ngon vậy sao?
Cô Hoa mang cái bụng đã có chút quy mô, vừa nốc một hơi vừa nói.
– Bảo đảm, bữa giờ em tìm mua hoài mà không được, à nghe nói công ty này địa chỉ ở huyện nhà chị đó, chị có quen không, đặt giùm tụi em vài thùng được không?
Như Tuyết nhìn về phía dòng địa chỉ, Công ty nước giải khát Tuyết Vũ, địa chỉ số… thôn… xã… huyện Kỳ Sơn, tỉnh Đồng Nai. (Mình đặt địa danh giả, nếu có giống đâu đó thì chỉ trùng hợp nhen)
Tên công ty này là quá, nàng chưa từng nghe, nhưng hai chữ Tuyết Vũ này, làm nàng hơi nao nao.
Tách…
Bật nắp lon nước đã được ướp lạnh, Như Tuyết uống một ngụm, hai mắt không khỏi sáng ngời.
– Thế nào, ngon đúng không?
Cô Nhung đắc ý hỏi.
Như Tuyết gật đầu.
– Đúng là ngon thật…
Như Tuyết vừa uống vừa mở điện thoại lên tra xem thông tin về Công ty nước giải khát Tuyết Vũ này, nhìn thấy ban giám đốc đều là người quen.
– Ah, đây không phải anh Lâm con chú sáu Nghiêm sao? Còn có anh Hoàng con chú Sang bạn của ba…
Cô Hoa nghe vậy thì mừng rỡ.
– Người quen của chị hả, vậy chị có thể kết nối giúp, để cửa hàng tiện lợi của chồng em nhập được hàng không, mấy hôm nay chồng em đích thân tới nhà máy, nhưng không cách nào ký hợp đồng được, bên đó nói hàng không đủ cung, đang chờ mở dây chuyền sản xuất mới.
– Khó đặt hàng như vậy sao?
Như Tuyết kinh ngạc.
Cô Nhung ở bên cạnh chen vào.
– Nghe nói đơn đặt hàng đã lên tới 10 triệu thùng, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng…
Cô Hoa nói.
– Nghe chồng em bảo, nếu trà Hẹn Ước tiếp tục giữ vững chất lượng như thế này, và nhanh chóng mở rộng dây chuyền mới, thì doanh thu tới cuối năm có thể đạt tới 1 tỷ lon, chiếm 7% thị phần nước ngọt cả nước.
– Hả, một công ty mới ra lại có doanh số lớn như thế?
Như Tuyết nhịn không được kinh hô.
Cô Hoa nói.
– Đây chỉ là năm đầu tiên thôi, qua năm sau, nếu nó vẫn giữ độ hot như hiện tại, vậy thì càng khủng bố.
Sau đó nàng nhìn Như Tuyết, nịnh nọt nói.
– Chị Tuyết, chị liên hệ giúp em được không?
Như Tuyết nghĩ nghĩ, cảm thấy chuyện này cũng không quan trọng gì, nên gật đầu đồng ý.
Nàng vào danh bạ tìm cái tên “anh Lâm hàng xóm”, sau đó nhấn gọi.
Rất nhanh đầu dây bên kia liền vang lên giọng trêu đùa của chú Lâm.
– Ui, hoa hậu của xóm, sao nay lại có rảnh rỗi mà gọi anh?
Như Tuyết cười nói.
– Em nghe nói dạo này ngày hốt cả xe tiền, nên tính mượn một ít.
Chú Lâm suýt chút nữa bật cười, bố nhà cô, tôi chỉ kiếm tiền lẻ, còn xe tiền đều chạy vào túi con trai cô cả đấy.
Nhưng chuyện này cả tôi và ông ngoại đều dặn nhiều lần, nên chú Lâm không có nói ra, mà hỏi.
– Kiếm tiền lẻ thôi, sao bằng Công ty mỹ phẩm Quỳnh Hương của vợ chồng em được, mà nói chứ có chuyện gì không Tuyết?
Như Tuyết nói ra chuyện mình cần nhờ, chú Lâm cười nói.
– Anh tưởng chuyện gì to tát, chứ cái này thì có gì đâu, cần gì em phải đích thân gọi, em cứ bảo ông chủ cửa hàng tiện lợi kia liên hệ với phòng kinh doanh, nói là bạn của em, anh sẽ dặn nhân viên giải quyết cho.
– Dạ, em cảm ơn anh!
Hai người khách sáo vài câu, sau đó tắt máy.
Cô Hoa ở bên cạnh nghe vậy thì cảm ơn liên tục, sau đó chạy ra ngoài gọi điện cho chồng.
– Nè, đi chậm thôi, bầu bì mà làm gì vội như vậy.
Cô Nhung lo lắng gọi với theo.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Hành trình khó khăn |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân, Truyện sex cô giáo, Truyện sex ngoại tình |
| Tình trạng | Update Phần 39 |
| Ngày cập nhật | 30/12/2025 22:22 (GMT+7) |