– Nay mợ không về sao ngoại?
Bà ngoại nói.
– Hôm nay sinh nhật anh xui, nên mợ con về Bình Dương rồi, có lẽ tối mới về.
Nghe vậy tôi cũng chỉ ậm ừ, trong đầu luôn nghĩ tới chuyện Cung Đình Thanh Nhiệt Thủy.
Hơn 8h tối mợ mới về nhà, lúc này ông bà đã nghỉ ngơi, mợ lái xe vào sân, rồi trở về phòng mình.
Tôi đang nhắn tin trò chuyện với mẹ, nghe tiếng xe thì ngồi dậy, mở tủ lấy túi quà mà mẹ nhờ gửi cho mợ, rồi đi qua phòng bên.
Sau khi trở về, Hoàng Lan càng nghĩ càng bực, còn có chút lo lắng.
Bực vì trong suốt bữa tiệc, mắt lão An cứ luôn nhìn chằm chằm vào những nơi nhạy cảm trên người nàng, còn lo lắng là vì nàng nghe được công ty gia đình dự định mở một dây chuyền sản xuất bao bì và đóng gói hiện đại, số vốn cần điều động rất lớn.
Nghe mẹ nói hiện tại công ty Hiệp Phát đang mở rộng quy mô, muốn chiếm lĩnh thị trường nước giải khát trong nước, sau đó là Đông Nam Á, nên mới đề nghị ba cải tiến và mở rộng dây chuyền sản xuất bao bì và đóng gói hiện đại, như vậy mới theo kịp nhu cầu của công ty Hiệp Phát.
Một công ty tầm trung như của gia đình nàng, tự nhiên không cách nào có số vốn lớn như vậy, nên ba và hai anh quyết định cầm cố tất cả tài sản, còn vay thêm ngân hàng để nhập dây chuyền và mở rộng quy mô nhà xưởng.
Đây vốn là một tin vui, nhưng không biết vì sao, Hoàng Lan lại luôn cảm thấy bất an.
Sau khi lão An ra về, nàng có nói lo lắng của mình cho ba, nhưng không ngoài ý muốn, ba và hai anh đều không nghe.
Vừa suy nghĩ, Hoàng Lan vừa cởi bộ váy công sở trên người, đầu tiên là áo sơ mi, sau đó đến váy chữ A màu kem.
Một thân thể hoàn mỹ không tỳ vết hiện ra trong không khí, dáng người thon thả, mái tóc dài óng mượt, làn da trắng hồng rạng rỡ, hai bầu vúi to tròn, theo áo ngực mở ra, như hai quả đào mật chín mọng, khiến bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng điên cuồng, muốn nhào tới cắn một miếng.
Và tôi cũng không ngoại lệ…
– Mợ, mẹ con có gửi cho…
Thấy cửa chỉ khép hờ, tôi mở ra cười nói.
Nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong, tôi liền sững sờ tại chỗ, hai mắt mở to hết cỡ.
Mợ đang săm soi thân thể mình trước gương, thầm mắng cậu Lộc đi cả tháng cũng không về thăm vợ một lần, chẳng lẽ không sợ ruộng đồng mốc meo sao?
Nghĩ tới đây mợ lại thở dài, có câu chuyện nhà mình chỉ mình biết, ai cũng nói mợ là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần đời, cưới được chồng gia đình danh giá, lại cao lớn đẹp trai.
Nhưng chỉ đúng một nửa mà thôi, mợ và cậu cưới nhau đã gần ba năm rồi, đến nay vẫn chưa có con, nguyên nhân trong đó… haiii…
Đang suy nghĩ vẩn vơ, đột nhiên Hoàng Lan nghe được tiếng gọi, theo phản xạ quay người lại.
Nhìn thấy tôi đứng ngoài cửa, ánh mắt mở to nhìn mình, mợ cũng sững sờ, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra.
– Đi ra ngoài…
Cho đến vài giây sau, mợ mới sực tĩnh, hai tay che lấy ngực và vùng kín của mình, nói lớn một tiếng.
Vốn Hoàng Lan định hét lên, nhưng đêm khuya thanh vắng như thế nào, một khi để ông bà hay hàng xóm nghe thấy, vậy thì xong đời.
Đầu óc của nàng phản ứng rất nhanh, kịp thời kiềm chế tiếng hét, chỉ bảo tôi nhanh ra ngoài.
Tôi cũng như tỉnh lại trong cơn mơ, vội vàng nói.
– Mợ, con không cố ý, con chỉ…
Hoàng Lan vừa xấu hổ vừa tức giận nói.
– Còn chưa chịu đóng cửa lại?
– Dạ dạ…
Tôi vội vàng đóng cửa lại, sau đó ba chân bốn cẳng chạy về phòng.
Nhìn cửa phòng đóng lại, mợ như còn chưa hoàn hồn, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Vốn dĩ nhà chỉ có ông bà ngoại, nhưng ông bà đều ngủ sớm, ông ngoại lại già yếu, đi lại khó khăn, ban đêm hầu như sẽ không đi lung tung, sợ vấp ngã thì khổ, nên nàng sinh hoạt hơi tùy ý.
Ai nghĩ tới tôi lại về quê, còn đến bất ngờ như vậy.
– Chết rồi, làm sao bây giờ…
Đừng nhìn nàng bình thường hoạt ngôn vui vẻ, nhưng tính cách lại cực kỳ bảo thủ, hầu như y hệt mẹ, bằng không hai chị em cũng sẽ không thân thiết như thế.
Hoàng Lan nhặt quần áo lên, vào nhà tắm thay lại y phục sạch sẽ, ngồi ở trên giường ôm đầu sầu não, khóc không ra nước mắt.
Đoạn thời gian trước tôi theo mẹ về quê, thỉnh thoảng liếc nhìn nơi nhạy cảm của mình, Hoàng Lan đều rõ ràng cảm nhận được, chỉ là thông cảm nên không nói ra hay nhắc nhở mà thôi.
Nhưng chuyện đó và chuyện này hoàn toàn khác biệt nha.
Mợ rất muốn qua phòng mắng tôi, nhưng nghĩ nghĩ lại thấy chuyện này không trách tôi được.
Ai đời cửa phòng không đóng, lại thản nhiên thay cởi đồ thế kia, còn trách ai được?
Nghĩ rất lâu, cuối cùng mợ cầm điện thoại lên, nhắn cho tôi một tin nhắn.
– Quên chuyện này đi, nếu con dám nói cho ai biết, mợ sẽ từ mặt con.
Nhìn thấy tin nhắn của mợ, tôi thở phào một hơi, học theo cách xử lý của đám nam chính trong phim ngôn lù TQ.
– Chuyện gì mợ, con đang định mang quà mà mẹ gửi sang cho mợ đây.
Mợ nhìn tin nhắn tôi gửi đến, đầu tiên là sững sờ, sau đó bật cười.
– Nhóc con mà cũng học đòi…
Nhưng rõ ràng, mợ bớt ngượng ngùng hơn rất nhiều, nhắn lại.
– Thôi ngủ sớm đi, để mai mợ lấy.
– Dạ! Con cảm ơn mợ!
Vốn dĩ Hoàng Lan đã bớt ngượng ngùng, đọc được câu này thì đỏ bừng cả mặt, thầm mắng một tiếng nhóc con không hiểu chuyện, trước giả vờ đã quên, giờ lại nói cảm ơn, thật là…
Nghĩ tới chuyện thân thể của mình bị cháu chồng nhìn thấy hết, nàng chỉ muốn tìm lỗ nẻ để chui xuống, nằm lăn lộn trên giường không cách nào ngủ được.
Cho đến khi mệt mỏi ngủ thiếp đi, trong mơ, Hoàng Lan thấy mình cùng chồng ân ái mặn nồng, nhưng từ từ, khuôn mặt của chồng lại biến thành tôi…
Khi tỉnh dậy, nhớ lại giấc mơ đêm qua, còn cảm nhận được quần lót hơi khô cứng, khuôn mặt Hoàng Lan đỏ như táo chín, thầm mắng một tiếng.
– Mày khô hạn đến mức này rồi sao Hoàng Lan, thật xấu hổ mà…
Lúc ăn sáng, tôi thỉnh thoảng liếc nhìn mợ, thấy mợ vẫn vui vẻ như ngày thường, tôi thầm thở phào một hơi, may mà mợ không mắng, bằng không thì xấu hổ chết mất.
Tôi làm sao biết, lúc này mợ còn ngượng hơn cả tôi, chỉ là mợ giỏi che giấu, không biểu hiện lo sợ như tôi mà thôi.
Thấy tôi rụt rè như vậy, mợ hơi buồn cười, trước khi đi còn giả bộ lườm tôi một cái, làm tôi giật cả mình, cúi đầu không dám ngẩng lên.
Mợ cười đắc ý lên xe đi làm, thầm nghĩ nhát như vậy còn dám nhìn lén, đúng là trẻ con to xác.
Bởi vì sự cố đêm hôm đó, mấy ngày hôm sau tôi cứ hay lén nhìn mợ, đồng thời mang ra so sánh giữa mẹ và mợ Hoàng Lan.
Trừ ngực của mẹ lớn hơn một chút, thì tôi không thể phân biệt được ai có điểm nào đẹp hơn, bởi vì dáng người của ai cũng mê hồn.
À còn một điểm nữa, đó là lồn của mẹ không có lông, không biết là đi triệt hay trời sinh như thế, còn mợ thì có, bởi vì dù mợ mặc quần lót, nhưng vẫn có vài sợi lộ ra ngoài.
Hoàng Lan cảm nhận được ánh mắt của đứa cháu chồng cứ nhìn vào những nơi nhạy cảm trên người mình, hơn nữa thời gian còn lâu hơn trước, trong lòng cảm thấy ngượng ngùng không thôi.
Có bài học “xương máu” lần trước, mấy hôm nay nàng rất cẩn thận cửa nẻo, sau khi thay bộ đồ ngủ bằng lụa, Hoàng Lan leo lên giường, gọi video cho chồng.
Điện thoại kết nối, cậu ở bên kia cười nói.
– Lại nhớ anh rồi hả?
Giọng Hoàng Lan bực bội.
– Anh còn nói được sao? Đi cả tháng không về, hay là có em nào ở đó rồi?
Cậu cười khổ.
– Sắp bàn giao công việc, anh thật sự rất bận, nhưng chắc tuần sau anh về rồi, khi về anh sẽ đền bù cho em.
– Nhớ đấy, không là không yên với em đâu.
– Biết mà, vợ yêu yên tâm, đợt này anh tìm mua được vài loại thuốc nam, nhất định sẽ cải thiện…
Nghe cậu nói, trong mắt Hoàng Lan có chút u oán, thầm thở dài một tiếng, nhưng vì không muốn cậu buồn, nàng vẫn làm ra vẻ mong đợi lẫn vui mừng.
– Vậy được…
Hai vợ chồng lại tâm sự chuyện gia đình, tầm 15 phút sau thì tắt máy.
Để điện thoại xuống, vẻ u buồn trên mặt Hoàng Lan càng hiện rõ, thở dài một tiếng, muốn ra ngoài hóng mát cho vơi đi những cảm xúc khát khao kia.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Hành trình khó khăn |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ ruột, Truyện loạn luân, Truyện sex cô giáo, Truyện sex ngoại tình |
| Tình trạng | Update Phần 39 |
| Ngày cập nhật | 30/12/2025 22:22 (GMT+7) |