Truyện sex ở trang web truyensextv2.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv2.net (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 259

Diễm


Update Phần 265

Phần 259

Đám giỗ lớn thế này, số tiền bỏ ra chắc là không hề nhỏ. Dì dượng Hai quanh năm đầu tắt mặt tối thì lấy đâu ra tiền, xa xỉ thế này chỉ có thể là thằng Quang bỏ vốn ra nhằm lấy lòng lấy số đây mà.

Nãy giờ trên đường xuống đây, mình mải nghĩ tới chị mà quên béng đi nó, giờ nhớ tới thì mặt mày chợt nóng phừng phừng, máu nóng bốc lên đầu. Mình vẫn chưa quên chuyện nó thuê người đánh tụi bạn mình phải nhập viện cả tuần lễ, tới giờ thương tích vẫn chưa lành lặn. Nắm đấm bất giác siết chặt lại, chỉ muốn xông vào trong kia kiếm nó trả thù, nhưng hôm nay là đám giỗ, ở quê rất xem trọng dịp này, mình cần phải bình tĩnh không nên gây náo loạn làm mất mặt ba mẹ và dì dượng Hai, cả chị nữa.

Nhận ra thay đổi bất thường của mình, Uyên hỏi khẽ:

– Sao đó? Tự nhiên mặt T đỏ au vậy?
– Không có gì. – Mình đáp, dù cố gắng bình thường trở lại nhưng giọng vẫn không giấu được chút hằn học căm tức.
– Tức thằng Quang hả? Thôi, cho Uyên can đi, hôm nay đám giỗ nhà người ta, T đừng có làm bậy không nên đâu!

Uyên kín đáo kéo nhẹ tay mình, lay lay mấy cái. Trong khi đó, ba mẹ mình đang lo chỉnh trang lại quần áo sau đoạn đường dài hơi bị nhăn nhúm nên không phát hiện ra.

Mình hít sâu vài hơi, cố gắng thở đều để kìm cơn nóng giận. Cách này mình hay dùng tới, rất hiệu nghiệm để điều chỉnh cảm xúc, sau giây lát liền bình thường như trước dù vẫn còn đôi chút bức bối.

Uyên hài lòng mỉm cười:

– Rồi, bớt đỏ rồi đó. Thiệt tình, tính quậy banh đám giỗ nhà người ta hay gì? Làm vậy là bao nhiêu công sức T cố gắng trước đây đổ sông đổ biển hết đó, dì dượng Hai không còn xem T là chàng trai tốt nữa đâu.
– Kệ thôi, còn gì nữa…

Mình bực nói vậy, thực tâm vẫn thấy Uyên nói rất đúng.

– Vô thôi hai đứa, đứng đó thì thầm gì hoài vậy?

Nghe mẹ nhắc chừng, tụi mình không nói nữa, theo chân ba mẹ đi vào trong.

Do xảy ra sự cố trước đó nên nhà mình xuống hơi trễ, lúc này mọi người đã bắt đầu ăn uống rồi. Mấy trăm người quây quần trên những chiếc bàn tròn to, mỗi bàn mười người, tiếng cười nói, tiếng cụng ly chan chát vô cùng huyên náo. Trước kia dì dượng Hai chủ yếu đãi rượu, lần này có “nhà tài trợ” nên chuyển sang bia chai sang hơn, nhờ vậy mà mấy anh mấy chú, thậm chí nhiều thanh niên choai choai tha hồ uống, một số mặt mày đã đỏ gay vì hơi men.

Khoảnh sân trước nhà dù rất rộng nhưng vẫn không đủ chứa ngần ấy mạng, có thể nói là cả xóm kéo tới đây, chưa tính nhiều bà con từ xa về ăn giỗ, thế nên dì dượng tận dụng toàn bộ đất đai quanh nhà, chỗ nào có thể kê bàn được là kê sạch, hoành tráng chưa từng thấy. Cũng do thiếu chỗ nên đường vào nhà rất hẹp, người ngồi lấn hết cả ra, ba mẹ mình chen trước mở đường, mình và Uyên theo sát phía sau. Mình tuyệt đối không nhìn ngang ngó dọc vì biết tính cách thanh niên ở đây, rất phóng khoáng nhưng đa số đều cực kỳ mê nhậu đàn đúm, nhìn ngó mà để bọn họ nhìn thấy thì kiểu gì cũng mời rượu mời bia dù chả quen biết gì, không uống thì thế nào cũng có chuyện vì bị cho là “khinh người”.

Tuy nhiên, mình không nhìn người ta, không có nghĩa là họ không nhìn mình, nhất là Uyên đi ngay cạnh mình bình thường đã rất xinh đẹp, xuống đây càng trở nên cực kỳ nổi bật, cơ hồ hút hết ánh nhìn của thanh niên trai tráng. Tiếng xuýt xoa vang lên, tặc lưỡi tiếc rẻ cũng có, và cuối cùng thì cái chuyện mình lo lắng từ trước vẫn xảy ra, chỉ khác là thay vì mời mình, mấy tên này lại chuyển sang mời Uyên.

Một thanh niên trạc tuổi mình hoặc nhỏ hơn chút, mặt mày hơi đỏ, có lẽ cũng lâng lâng men bia rồi, thanh niên này ngồi ngay giữa lối ra vào, rõ ràng đã thấy Uyên từ xa nên hắn nhường đường cho ba mẹ mình và mình dễ dàng đi qua, nhưng tới lượt Uyên thì hắn ngồi xuống, còn kéo ghế nhích ra ngoài một chút, không cho Uyên qua, tay cầm ly bia dứ dứ:

– Quen biết sao với Diễm vậy em? Bạn hả? Uống với tụi anh một ly đi!

Bàn này toàn thanh niên trẻ, có lẽ chủ yếu là làm rẫy nên người nào người nấy bự như voi, da dẻ đen bóng, mặc toàn áo thun bó khoe bắp chuột cuồn cuộn. Nhìn cảnh này, tới lượt mình đổ mồ hôi hột. Đám này cực kỳ máu me không dễ dây vào đâu, với tính Uyên mà nói không khéo thế nào cũng có chuyện cho xem. Bởi vậy mình lật đật quay trở lại, khều thanh niên đang giơ ly bia kia, nói to do xung quanh rất ồn:

– Để tôi uống thay cho, bạn gái tôi không biết uống bia đâu.

Mình cố tình nhấn mạnh ba chữ “bạn gái tôi” để tên này biết Uyên là hoa đã có chủ mà thôi trêu ghẹo, ai dè nghe vậy nó quay nhìn mình, vẻ mặt khinh khỉnh rất trẩu:

– Tui mời cô bạn này, không mời anh!

“Đmm”, mình chửi thầm trong bụng. Mẹ nó, thằng Khang trâu nước võ nghệ đầy mình suýt giết mình chết mà mình còn chẳng sợ, không lẽ sợ thằng lực điền máu chó này? Chẳng qua hôm nay đám giỗ, tốt nhất đừng để xảy ra chuyện gì không hay. Nghĩ vậy, mình ráng nhã nhặn:

– Nhưng mà cô ấy không biết uống, anh đừng ép vậy không hay!

Thằng kia câng câng nét mặt, toan đáp trả, đúng lúc này vài người ngồi chung bàn lên tiếng khuyên can nó mới thôi, dịu xuống được một chút nhưng vẫn chìa ly bia ra trước mặt Uyên:

– Uống một ly thôi, rồi mới cho qua! Tục lệ dưới quê nghèo này nó vậy, người thành thị chắc không biết đâu hả?

Máu trong người mình sôi sùng sục, thèm đạp thằng này một cái lắm rồi. Mình ngó qua Uyên, cô nàng khẽ lắc đầu như khuyên mình đừng nóng, từ tốn nói:

– Uống cũng được, nhưng lấy cho tôi cái ly sạch chưa ai ngậm miệng vào. Ly của anh, tôi không uống!

Thanh niên kia nghe vậy trợn mắt văng tục:

– Mẹ, quý lắm, cao giá lắm hả? Tưởng trên đó xuống là ngon à?

Thằng này cũng ngà ngà rồi mới bộc lộ bản chất, bình thường chắc không đến nỗi vậy. Chẳng những nói Uyên, nó còn quay qua mình tuôn một tràng:

– Hồi trước mày xuống đây chơi hoài, tưởng tao không biết hả? Tính cua Diễm mà không được, giờ dẫn bạn gái mới xuống dằn mặt chứ gì? Đm, trong mắt tao, bạn gái mày đéo bằng cái móng tay của Diễm…

Mình ngớ người chả hiểu quái gì, sau mới ngờ ngợ không lẽ thanh niên này yêu thầm chị Diễm nên cay mình lâu rồi, giờ mới có dịp để trút giận chắc?

May là vào lúc này, ba mẹ phát hiện bọn mình gặp rắc rối nên gọi dượng Hai ra can thiệp, nhờ vậy tụi mình mới yên ổn vào được bên trong, bỏ lại đằng sau cái nhìn hậm hực của thằng kia dù mình chả biết nó là thằng khỉ nào. Tâm trạng hai đứa đều không vui khi chưa gì đã xảy ra chuyện vớ vẩn như thế. Hình như dạo này mình bị vận rủi đeo bám thì phải, đi tới đâu là gặp rắc rối tới đó, khó hiểu thật.

Vào trong nhà, ba mẹ mình đã ngồi sẵn ở bàn tiệc trung tâm, cạnh mấy người họ hàng cả năm mới gặp mặt đôi lần. Thấy tụi mình, mẹ hỏi thăm xem chuyện gì. Sau khi nghe mình vắn tắt thuật lại, mẹ khuyên:

– Thôi kệ đi con, chắc nó xỉn ăn nói hàm hồ vậy thôi!
– Thì con nhịn nên mới im đó! – Mình lầm bầm.

Dượng Hai vỗ vai mình, vui vẻ nói:

– Coi như nể mặt dượng Hai đi! Dượng Hai nói thằng Bầu rồi, nó không kiếm con gây chuyện nữa đâu. Yên tâm!

Ra là thanh niên yêu thầm chị Diễm kia tên Bầu, tên hợp với người đó.

Dượng Hai kéo tụi mình sang góc, ấn ngồi xuống bàn ở đây. Quanh bàn này hiện tại cũng đã có năm, sáu người khác, đều còn trẻ, mình đoán là bạn bè của chị Diễm hoặc bà con gì đó nhưng mình chỉ biết một hai người trong đó, còn lại chưa từng gặp qua. Mọi người đang trò chuyện khá vui vẻ, chưa ai nhập tiệc động đũa, chắc chờ đủ người.

Mình vui vẻ chào hỏi xung quanh, trước là mấy người quen, sau tới những người lạ. May mắn là ở đây đều dân có học, khác hẳn ngoài kia nên giao tiếp rất hợp, mau chóng giúp bọn mình quên đi chút bực dọc không đáng có vừa nãy.

Câu chuyện đang sôi nổi rôm rả thì chủ nhân bữa tiệc đi ra. Đúng là người mà ngay từ đầu xuống đây, mình đã nhìn quanh tìm kiếm mãi nhưng không thấy.

Hôm nay chị mặc váy trắng, kiểu dáng đơn giản, tóc vẫn xõa sau vai, toát lên nét đẹp hiền thục dịu dàng vô cùng, đối lập hẳn với Uyên cạnh mình mặc váy đen. Không biết ông trời sắp đặt hay sao mà lần gặp lại này, lần đầu tiên cả ba cùng ngồi chung với nhau sau mấy năm dài, chị và Uyên lại ăn mặc đối lập, giống như muốn nói cho tất cả mọi người biết cả hai từng là tình địch không mong muốn vậy.

Chị xuất hiện khiến trái tim mình nhảy thót lên một cái, đập rộn ràng dù gắng kiềm chế không biểu lộ cảm xúc ra ngoài. Thế nhưng cảm xúc đó mau chóng biến mất khi mình nhìn thấy thằng Quang đi ngay sau chị. Lúc này nó cũng đã thấy mình, ngó mình chằm chằm, vẻ mặt đầy thách thức như chỉ muốn đập lộn với mình ngay tại đây.

Hai nắm tay mình giấu dưới bàn lần nữa bóp chặt lại. Uyên liền thò tay qua bóp nhẹ tay mình khuyên can. Mình dần trấn tĩnh, thầm đoán có lẽ đây là chiêu của thằng Quang, nó muốn chọc cho mình tức lên rồi gây sự trước để làm mất mặt mình trước đám đông, nhất là bà con đang ngồi đầy trong nhà. Mình phải bình tĩnh, phải khôn ngoan, không được phát khùng lúc này, làm vậy là rất ngu xuẩn.

Tự nhủ câu thần chú mấy lần, mình lạnh nhạt nhìn nó, thách thức ngược lại xem nó dám gây chuyện với mình trước không. Ở đây, thằng nào càng tỏ ra máu chó trước là thiệt thòi lớn. Mình sẽ không thua!

Quả nhiên, thấy mình thản nhiên, trên mặt nó hiện rõ sự thất vọng. Nó chả thèm ngó mình nữa, loay hoay kéo ghế cho chị ngồi ở góc đối diện bọn mình, đồng thời tự cho phép nó có cái quyền ngồi kế chị.

Ăn đám ở đây mấy bận rồi, chưa khi nào mình nghĩ sẽ có một ngày ngồi đối diện mình là thằng Quang tình tứ với chị, cảm giác thực sự rất khó chịu nhưng phải ráng mà chịu đựng. Chị là hoa đã có chủ rồi, mình cũng đã có Uyên rồi, phải liên tục tự nhắc nhở bản thân đừng để ý tới chuyện này nữa để nhẹ lòng hơn.

Mặt khác mình hiểu ý Uyên, không ngẫu nhiên Uyên vui vẻ đồng ý đi cùng cả nhà mình xuống đây, khả năng cao là cô nàng muốn nhìn xem thái độ mình khi chứng kiến cảnh chị Diễm bên cạnh thằng Quang sẽ thế nào. Uyên nói không hề quan tâm tới tình cảm mình còn dành cho chị, nhưng mình không tin. Ai cũng có một chút vị kỷ trong lòng, Uyên chẳng phải là thần thánh mà chấp nhận bạn trai của cô nàng vẫn còn nặng tình với người khác. Nhất là ở đây quá đông người, nếu mình ghen tuông vớ vẩn làm Uyên mất mặt thì đó có thể là dấu chấm hết cho mối quan hệ thân thiết chỉ vừa mới nảy nở.

Chốt lại, mình cần phải thật điềm tĩnh, phải tỉnh táo tối đa để bữa tiệc này được diễn ra bình thường, trọn vẹn cho đến khi về.

Nghĩ lại thì bữa đám giỗ này thật chả khác nào Hồng Môn yến trong phim Tàu, bị ám sát lúc nào chẳng hay, đi dự tiệc mà cứ luôn phải tập trung cảnh giác cao độ, thực lòng mình thấy rất mệt mỏi.

Bạn đang đọc truyện Diễm tại nguồn: http://truyensextv2.net/diem/

Từ lúc bước ra cho đến khi ngồi xuống bàn, chị đã trông thấy bọn mình từ xa nhưng vẫn tỏ vẻ bình thản, không hề bộc lộ cảm xúc gì khác lạ như mình đang chờ mong. Có chăng chỉ là đôi chút ngạc nhiên vì chị không nghĩ bọn mình lại xuống đây trong hoàn cảnh này, nhất là Uyên.

Chị tươi cười gật đầu chào mọi người, sau đó nhìn sang phía bọn mình hỏi rất tự nhiên:

– Hai người xuống lâu chưa? Cứ tưởng chỉ có dì dượng xuống thôi chứ!

Đáp lại, Uyên cũng cười:

– Sao vậy, không chào đón tụi em hả?
– Đâu có, hai đứa xuống chơi, chị vui còn không hết! – Chị cười mỉm chi, nói với mọi người chung bàn – Mình ăn đi, chắc ai cũng đói bụng hết rồi!

Mọi người lục tục động đũa. Mình so đũa cho Uyên, bên tai cứ lùng bùng vang vọng mãi chữ “hai đứa” kia.

Rõ ràng ban đầu chị kêu tụi mình là “hai người”, sau đó Uyên chả biết vô tình hay cố ý mà tự xưng là “tụi em”, giống như ám chỉ bọn mình giờ là một cặp vậy. Không biết chị có hiểu chăng, mà lập tức thay đổi cách xưng hô, từ “đứa” này rơi vào tai mình nghe rất nặng nề. Nó chẳng khác nào chị đang giải thích và thể hiện cho Uyên thấy giờ đây chị chỉ xem mình như một thằng em họ không hơn không kém, những chuyện trước kia đã là quá khứ, không còn đáng nhắc tới.

Hoặc cũng có thể do mình hay nghĩ ngợi vớ vẩn lung tung, nhưng rõ ràng chỉ trong hai câu nói mà cách xưng hô hoàn toàn thay đổi thì không thể nói là không có vấn đề. Mà hiểu ra thì sao chứ, vẫn phải chấp nhận thôi. Chị giờ thuộc về người khác rồi, dù đó là thằng Quang mình ghét cay ghét đắng. Mình và chị chỉ còn là chị em họ, không, chị em ruột thì đúng hơn, chỉ là chưa thể nhìn nhận nhau do còn nhiều khuất tất đằng sau.

– T nghĩ gì mà cứ đơ ra vậy? Sao không ăn đi?

Uyên kêu làm mình giật mình, vội gật gật đầu, cầm lấy đũa gắp bừa vài miếng đút vào miệng nhai nhồm nhoàm. Mồm miệng đắng nghét chẳng ngon lành gì, bên tai nghe tiếng thở dài thật khẽ. Ngó qua liền thấy Uyên đang nhìn mình bằng ánh mắt rất khó nói, nó chứa đầy sự thất vọng và chút gì đó oán trách. Có lẽ Uyên đã nhận ra tất cả khi trông thấy vẻ mặt mất hồn của mình.

Mình lúng túng vội nói vào tai Uyên:

– T hơi đau bụng, không phải như Uyên nghĩ đâu, đừng hiểu lầm!

Tạ ơn trời đất, trong lúc dầu sôi lửa bỏng, mình vớ bừa một lý do mà nhét vào bất kỳ hoàn cảnh nào cũng đều dễ được thông cảm. Nét mặt cô nàng lập tức giãn ra, dù vẫn còn hơi nghi ngờ:

– Thật không? Tự nhiên gặp chị Diễm cái đau bụng vậy?
– Thật, ai mà biết đâu nè! Khó chịu quá!!! – Mình vờ nhăn nhó, tất nhiên không để mấy người khác nhìn thấy bộ mặt khó ở lúc này.
– Vậy sao? Có cần “đi” không? – Chắc mình đóng kịch khéo hay sao nên Uyên tạm tin, cười cười hỏi.
– Kỳ lắm, ráng chịu tí chắc ổn!

Tạm qua ải suôn sẻ, mình gắp thức ăn cho Uyên. Uyên rất kỹ tính, đối với cô nàng, việc gắp thức ăn cho người khác là tối kỵ vì đũa đã dính nước bọt còn đi gắp vào, ai dám ăn. Thế nhưng văn hóa xứ ta đa số là vậy, đi đám tiệc rất hay gặp những người nhiệt tình kiểu ấy. Cũng may, mình thì Uyên không ngại, nét mặt vui hẳn ra. Mình đoán lòng tự trọng của Uyên đang được xoa dịu khi mình thể hiện sự quan tâm chăm sóc trước mặt mọi người, nhất là ngay trước ánh mắt chị Diễm phía đối diện đôi khi như vô tình lướt qua.

Mình bâng quơ ngó sang chỗ chị, xem thử chị thế nào khi mình làm vậy, đáng tiếc phải thất vọng tập hai vì chị vẫn vui vẻ như thường, không hề có chút khác lạ. Chắc chị quên mình rồi, hoặc chị đã thật sự chấp nhận việc mình và chị không thể đến với nhau, thế nên mình quen Uyên cũng là điều bình thường đối với chị.

– Lúc này Uyên sao rồi, làm gì, ở đâu vậy? – Sau khi trò chuyện với bạn bè dăm ba câu, chị hỏi thăm Uyên.
– Em mở quán cà phê trên đó, hôm nào có rảnh chị ghé chơi! – Uyên tươi tỉnh đáp, ngừng lại giây lát như có chút đắn đo rồi mới nói tiếp – Em đang ở nhà T.

Vừa nghe Uyên bảo đang ở nhà mình, nụ cười trên mặt chị chợt đông cứng, dù rất nhanh đã trở lại như thường nhưng mình chắc chắn là không nhìn lầm. Nhưng vậy cũng chẳng nói lên điều gì cả, có thể chị bất ngờ chút thôi nên biểu hiện vậy cũng rất bình thường.

Quả thật chị “a” lên một tiếng kinh ngạc:

– Ủa, Uyên ở đó lâu chưa?
– Mới hôm qua thôi à.

Chị nhoẻn miệng cười:

– Vậy là Uyên ở căn phòng hồi trước chị từng ở… à không, tụi mình từng ở phải không?
– Ừm. Lúc trước ở chung với chị quen rồi, giờ ngủ có một mình, không quen chút nào!
– Hi hi, ráng đi, từ từ rồi sẽ quen thôi hà!

Chị cười tươi, đoạn quay sang mình:

– T khỏe rồi hả?

Mình gật nhẹ:

– Khỏe lắm rồi. Em phải khỏe sớm để còn làm vài việc nữa chứ!
– Là sao chị không hiểu? Việc gì nè? – Chị hơi cau mày dù môi vẫn tươi cười.

Mình cười nhạt:

– Vài việc cần phải làm thôi, he he! Chị không hiểu nhưng có người khác hiểu là được rồi.

Bị mình nhắm thẳng vào, thằng Quang nãy giờ vẫn yên tĩnh lúc này mới bật cười vài tiếng. Nó hiểu rõ ý mình nhưng vẫn giả vờ giả vịt không hiểu, nhún vai nói:

– Chị họ còn không hiểu thì ai hiểu được?

Nói xong nó lại cười, làm mọi người chung bàn cũng cười, cứ tưởng bọn mình đang đùa giỡn nhau. Có người còn cao hứng nói:

– Giỡn vui quá, dù tụi này không hiểu gì hết trơn!

Tiếng cười qua đi, thằng Quang gắp đầy thức ăn vào chén chị, còn ân cần nói như quan tâm lắm:

– Em ráng ăn đi, lúc này hơi ốm đó! Ốm quá mốt sao làm cô dâu đẹp được!

Mấy người kia nghe vậy thì mỗi người châm chọc vào một câu, ở đây ai cũng biết cuối năm chị làm đám cưới cả. Đối với những lời bông đùa, chị chỉ cười không nói gì, coi như mặc nhiên đồng ý.

Mình biết thằng Quang cố tình nói vậy để trêu tức mình, khiến mình mất bình tĩnh. Dù trong lòng khó chịu, ngoài mặt mình vẫn tỉnh bơ như không, vui vẻ chăm sóc Uyên. Thằng Quang bên kia chăm chị kỹ thế nào, mình phải chăm Uyên kỹ hơn gấp bội.

Xuống đây, phải chứng kiến cảnh bọn họ bên nhau, những tình cảm xưa còn vương vấn trong tâm trí tất nhiên làm mình khó ở, song mình hiểu rất rõ mọi thứ đã qua, có làm gì cũng không thể quay về như xưa. Hiện tại, bạn gái mình là Uyên, thay vì ghen tuông vớ vẩn không đáng thì mình nên dành tình cảm đó cho Uyên.

Thông suốt được điều này nên sau đó mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, mình bỏ hết ngoài tai những chuyện chướng tai gai mắt, làm như không thấy không nghe. Thỉnh thoảng mình trò chuyện thăm hỏi chị như những người khác, không có gì đặc biệt. Phần lớn thời gian mình gắp thức ăn và trao đổi qua lại cùng Uyên, dù không nói ra nhưng qua cách Uyên vui vẻ với mình, mình biết Uyên rất vui. Thật chẳng biết phải nói sao nữa, một chuyện rất nhỏ thế thôi, mà khi mình làm lại khiến Uyên vui tới vậy, thế mới biết lâu nay mình tệ bạc với Uyên đến mức nào. Nghĩ mà chạnh lòng!

Bữa đám giỗ này đến thật đúng lúc, ngay khi tình cảm chất chứa trong mình dành cho chị trỗi dậy sau khi đi thăm căn nhà thuê kia về, tâm tư xao động, thì chuyến đi này cho mình cơ hội kiểm chứng lại tất cả. Tâm trạng mình hiện giờ nhẹ nhàng đi rất nhiều. Nói không còn thương chị, không còn khó chịu khi thấy chị bên thằng Quang là nói dối, chỉ là mình đã tập được cách chấp nhận và buông bỏ. Ngay cả khi chứng kiến tận mắt nó cố ý tỏ ra tình tứ với chị, mình vẫn chịu được, vẫn ổn, thì chẳng có gì gây khó khăn cho mình về sau nữa. Từ hôm nay, mình và chị chính thức có hai cuộc đời mới, hai ngã rẽ khác nhau, không ai còn liên quan đến ai nữa.

Trong bàn mọi người đều uống bia, bọn mình cũng uống vài ly. Gần tàn bữa, khách khứa bên ngoài lục tục ra về, mình hơi mắc tiểu nên bảo với Uyên là đi ra phía sau tìm nhà vệ sinh. Ở quê, nhà vệ sinh thường xây riêng biệt chứ không nằm trong nhà như trên này. Mình thì lại thích mò ra sau vườn hơn, đi sâu vào trong “xả lũ”, vừa mát mẻ vừa hòa mình với thiên nhiên. Không phải mình mất văn hóa hay thiếu văn minh, mà đa phần đàn ông ở quê đều vậy, đất nhà ai nấy đi, khác với phụ nữ kín đáo phải vào nhà vệ sinh, mình đoán đôi khi họ cũng muốn được như cánh đàn ông lắm nhưng do đặc thù giới tính biết làm sao.

Ngó qua ngó lại không có ai, mình đi sâu vào vườn để tránh người khác nhìn thấy, nhất là phụ nữ thì kỳ. Nhưng chưa kịp làm gì, chợt nghe tiếng chân giẫm lên cỏ loạt soạt vang từ phía sau, mình ngó ra thì thấy thằng Quang đang đi tới.

Chẳng biết nó đi xuống đây đúng ngay lúc này là cố tình hay vô ý, chỉ thấy nó đang nhìn mình gườm gườm bằng ánh mắt hằn học lộ rõ. Mình hiểu ra, nó cố tình đi kiếm mình đây mà, không lẽ muốn đánh nhau tóe máu ngay tại đây?

Mình đoán không sai, còn cách mình chừng chục bước chân thì nó đứng lại, gằn giọng:

– Mày còn là đàn ông thì đừng lên tiếng cầu cứu hay đánh động người khác.

Mình cười nhạt:

– Vậy à, mày muốn gì? Đánh lộn tay đôi ở đây á?
– Tao có ý đó thì sao? Hay mày sợ? Sợ thì cứ kêu lớn lên, để Diễm và con Uyên bồ mày còn chạy ra cứu mày!

Thằng chó này rất thủ đoạn, nó cố ý khích bác để mình không lên tiếng nhờ ai giúp đỡ. Nó thừa hiểu tính mình, và nó cũng biết mình chỉ vừa mới điều trị ở bệnh viện về, vì nãy giờ bọn mình trò chuyện với nhau những gì, nó đều nghe rõ. Có thể nghe vậy nên nó mới nhân cơ hội này tính trả thù mình, chứ không hẳn là ngay từ đầu nó có ý định đó.

Vườn nhà chị khá rộng, cây cối um tùm, mình và thằng Quang lại đứng sâu gần cuối vườn nên nếu không ai đi ra tới đây thì rất khó nhìn thấy. Mình nhếch môi khinh bỉ:

– Nghe nói tao mới ở viện về liền muốn tận dụng cơ hội hả? Mày đừng tưởng ngon ăn, thích cứ tới đây tao chiều, để coi thằng nào nhập viện!

Nó cười thành tiếng:

– Tao đéo quan tâm mày nằm viện hay gì kệ mẹ mày, ok? Lần ở Đà Lạt mày thoát hai lần, coi như số mày còn may. Tao về Sài Gòn, mày vẫn đu bám như chó dại, còn rủ bạn bè lên rình rập gây sự. Đợt đó tiếc là chỉ xử được tụi bạn ngu của mày, còn mày chạy thoát. Bữa nay thì mơ đi con trai! Tao nói rồi, đéo có trứng d* thì cứ la lớn lên, nhờ đàn bà con gái ra giúp đỡ che chở cho mày như mấy lần trước!
– Khỏi khích tao, mày ra đây đúng ý tao rồi đó! Tới đây, thằng ngu!

Thực lòng đôi lúc mình thấy mình và thằng Quang mỗi lần gặp nhau đều như biến thành hai con chó dại, không chết không thôi, biết là vậy mà chẳng thể tránh được va chạm.

Mình hơi lùi lại phòng bị, đồng thời nhìn chằm chằm thằng Quang, không dám sơ hở giây nào vì có trời mới biết thằng chó này định đánh nhau công bằng hay sẽ lượm cây, hoặc đã thủ sẵn dao găm trong người rồi thình lình lụi mình vài nhát là toi đời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv2.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Update Phần 265
Ngày cập nhật 01/04/2025 06:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lén lút - Tác giả Khởi nguồn dục vọng
“Pạch pạch pạch...” những nhịp nhấp vẫn đều đều vang lên. Lưng cô đã lấm tấm mồ hôi, việc chiến đấu 1 lúc với 2 người phụ nữ phòng kế bên khiến cô có vẻ đã hơi đuối sức, tôi cần phải giúp cô hoàn thành giai đoạn về đích. Cô cũng rất tinh nghịch, quỳ gối, quay mông về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện sex cô giáo Truyện sex Full
Chị hàng xóm xinh đẹp
Đi ra ngoài chỉnh lại quần áo rồi chui thẳng vào phòng Huyền, nó vừa thay quần áo xong rồi chui vào phòng tắm, quần áo vứt đầy giường, gạt sang một bên rồi leo lên giường lôi quyển tạp chí ra đọc. Mịa bọn đàn bà tắm lâu thế, nằm ngủ sử lúc nào không biết. Ủa, anh, sao anh ở đây Tắm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ với hàng xóm Phá trinh lỗ đít Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Em nữ tù
Tôi 1 học viên của trường cảnh sát. Sau khi tốt nghiệp do không có điều kiện để lo về công tác gần nhà nên bị đẩy đi đến 1 trại tạm giam ở vùng quê hẻo lánh... Sau khi về đơn vị tôi nhận nhiệm vụ phụ trách quản lý 1 đội phạm nhân nữ trên 20 người, sau khi nhận đội, tôi xem sơ qua...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba