Sa Lệ Ti muốn gọi bảy vị trưởng lão vào diện kiến Lạc Nam, bất quá hắn cảm thấy không cần thiết nên từ chối.
Có việc gì cứ trực tiếp tìm nàng là được rồi, hắn cũng không cần phải thông qua mấy vị trưởng lão.
Mặc kệ toàn thể Đại Mạc đang vì cái chết của hàng loạt Bất Hủ Thần mà trời long đất lở, hai người ngồi đối diện trong tầng cao nhất, tư thái ung dung.
Sa Lệ Ti ngắm nghía Lạc Nam từ đầu đến chân, hai mắt không chớp.
“Thế nào? Ta đẹp trai quá à?” Lạc Nam đắc ý hỏi.
“Khanh khách, chỉ là hiếu kỳ mà thôi.” Sa Lệ Ti một tay chống cằm, cảm thán nói:
“Không nghĩ đến lần này đánh bậy đánh bạ, lại đánh ngay Bất Hủ Bá Chủ đại danh đỉnh đỉnh, đây có lẽ là thành công lớn nhất trong đời thiếp thân rồi.”
Ban đầu nàng suy đoán về thân phận của Lạc Nam, có thể hắn là một lão quái vật lánh đời nào đó, có thể hắn là đại nhân vật đến từ một bí cảnh tuyệt mật chưa ai nhận biết, hoặc hắn là đại nhân vật nào đó của Cấm Khu.
Nàng chưa từng nghĩ đến sẽ là cái vị đang khuấy động phong vân nhất Chung Cực Giới.
Bởi lẽ trước đó không lâu, Lạc Nam còn quẩy tung trời tại Đông Bắc, ai nghĩ đến hắn bỗng nhiên xuất hiện ở Đại Mạc khô cằn chứ?
Có lẽ chính đám người Ngọc Khôi Tông, Kim Thạch Tông cũng không lường trước được nên mới vì lòng tham mà đắc tội, đến mức vô pháp cứu vãn.
Đối với lời nói của Sa Lệ Ti, Lạc Nam lại không bận tâm, chỉ hỏi:
“Thế là ta không được đẹp trai à?”
Sa Lệ Ti liếc xéo đôi mắt đẹp, hồi đáp: “Bá Chủ đại nhân tuấn lãng bất phàm, phong thái vô song chỉ bất quá tiêu chuẩn thẩm mỹ mỗi nơi khác nhau.”
“Ở Đại Mạc này, nam nhân vạm vỡ, râu ria, bụi bặm, lưng hùm vai gấu được xem là hình mẫu.”
“Hóa ra là thế!” Lạc Nam gật gù:
“Chẳng trách mấy tên Bình Sa Thần Đế, Ai Cập Cổ Thần kia đều bặm trợn, từng người đều hung thần ác sát.”
Sa Lệ Ti hết nói nổi, người này vừa làm thịt hàng loạt Bất Hủ Thần, nhưng điều hắn quan tâm lại là ngoại hình.
“Ở tại Đại Mạc, có lão quái vật khủng bố nào chưa hiện thân không?” Lạc Nam rốt cuộc đi vào chính sự:
“Ví như Bắc Huyền ở Bắc Cực, Mã Càn ở Đông Bắc…”
“Vấn đề này ta không biết, tuy nhiên Đại Mạc quanh năm khô cằn, nhiệt độ nóng bức như một chảo dầu đun sôi, tài nguyên nghèo nàn nên rất khó sinh ra đại nhân vật.” Sa Lệ Ti tự tin trả lời:
“Trước trận chiến này, thiếp tự tin mình là một trong những cường giả mạnh nhất.”
“Ừm.” Lạc Nam công nhận.
Nếu chiến đấu ở nơi khác, Sa Lệ Ti khó phát huy được sở trường, nhưng nếu chiến đấu ở Đại Mạc thì hắn tin rằng dù là Cấm Lão cũng khó mà thắng được nàng.
Nên biết rằng trong quá trình chiến đấu với ba vị Bất Hủ Thần, Sa Lệ Ti còn chưa triệu hoán Bất Hủ Thần Vật.
“Đại Mạc hiện tại mất đi hàng loạt thế lực, tuy nhiên nó lại nằm ở giữa Tây Nam và Nam Cực.” Sa Lệ Ti nói:
“Chỉ cần Tây Nam và Nam Cực còn chưa thất thủ, Cấm Khu rất khó duỗi móng vuốt vào nơi đây.”
“Hai đại khu này nhất định không cho phép vây cánh của Cấm Khu tồn tại và phát triển ở giữa bọn họ.”
“Ta hiểu!” Lạc Nam nói thẳng:
“Nhưng không loại trừ khả năng, chính Tây Nam và Nam Cực sẽ ngấp nghé Đại Mạc!”
“Vậy nên thiếp thân cần Bá Việt Tông che chở nha.” Sa Lệ Ti sóng mắt luân chuyển, mi cong rung động, yểu điệu nói:
“Ngay cả Đạo Nguyên của người ta cũng giao cho ngài rồi mà…”
“Ta sẽ trả lại!” Lạc Nam đem Linh Sa Đạo Nguyên triệu hoán ra.
“Không cần!” Sa Lệ Ti đẩy tay hắn trở lại, chớp mắt nói:
“Giao Đạo Nguyên cho Bá Chủ, chỗ thiệt thòi chưa thấy, trước mắt đã được truyền cho Thổ thuộc tính trong chiến đấu rồi, chỗ tốt như vậy thiếp đâu ngốc mà trả lại chứ?”
“Nữ nhân quá thông minh, có lẽ nam nhân không thích!” Lạc Nam cười nhạt.
Rõ ràng Sa Lệ Ti hiểu rằng nếu hắn muốn đối phó nàng, dù có Đạo Nguyên trong tay hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến kết quả, nàng chắc chắn sẽ đấu không lại.
Ngược lại nếu giao Đạo Nguyên cho hắn, chứng minh rằng nàng luôn là người của hắn, đứng về phía hắn thì hắn sẽ không có cớ ra tay với nàng.
Đây là thế giới mạnh được yếu thua, Sa Lệ Ti rất biết cách khéo léo nâng tầm kẻ mạnh mà không gây phản cảm.
Xương rồng chi hoa diễm lệ nhất sa mạc, không hư danh chút nào.
“Nam nhân thiếu bản lĩnh mới không thích nữ nhân thông minh.” Sa Lệ Ti duyên dáng:
“Với bản lĩnh của ngài, nhất định sẽ thích mà!”
“Haha!” Lạc Nam bật cười, đem Linh Sa Đạo Nguyên ném vào đan điền, chính thức luyện hóa.
Cảm giác liên thông linh hồn giữa hai người khiến Sa Lệ Ti rùng mình, nếu trước đó chỉ là tạm bợ, hiện tại đã là chính thức.
“Tiểu nữ tham kiến chủ công!” Sa Lệ Ti đứng khỏi ghế, muốn hạ người quỳ gối.
Lạc Nam nâng tay, Bá Chủ Quy Tắc ép nàng trở về bảo tọa, bình thản nói:
“Cứ gọi tên ta hoặc tông chủ là được, không cần quá mức lễ nghi!”
“Vâng!” Sa Lệ Ti gật đầu, rót trà vào cốc cho hắn.
Nhấp một ngụm trà, Lạc Nam nói thẳng:
“Đại Mạc từ nay sẽ do Đôn Hoàng Kim Lâu thống trị, giúp Bá Việt Tông kinh doanh, phát triển thế lực ở nơi này.”
“Đa tạ tông chủ tin tưởng!” Sa Lệ Ti đè nén cảm giác kích động.
Dưới một vạn người, trên tất cả những người khác…
So với việc khư khư trấn thủ Đôn Hoàng Kim Lâu, lại bị vạn địch ngấp nghé, luôn ủ mưu để thu phục mình thì kết quả hiện tại tốt hơn quá nhiều, cũng chính là điều nàng mong muốn nhất.
“Tọa trấn một phương không phải chuyện đơn giản!” Lạc Nam vuốt cằm nói:
“Từ trong chiến lợi phẩm, nàng chọn thêm Bất Hủ Thần Vật gia tăng chiến lực đi!”
Sa Lệ Ti hơi kinh ngạc, nhấc đôi chân dài uyển chuyển bước ra sau lưng hắn, đôi tay thon thả đặt lên vai nam nhân xoa bóp.
“Chưa hài lòng à?” Lạc Nam hỏi.
“Nghe nói còn có các vị Bá Phi vẫn chưa đột phá Bất Hủ, tông chủ lại ban cho Bất Hủ Thần Vật, thiếp thân cảm động thôi, nào dám không hài lòng.” Sa Lệ Ti ôn nhu nói:
“Hay là không cần đâu, vẫn là các Bá Phi đột phá quan trọng hơn.”
Lạc Nam kéo tay nàng đến phía trước mình, nhếch môi hỏi: “Thật lòng không?”
“Thật!” Sa Lệ Ti nghiêm túc đáp.
Nàng cũng hiểu rõ ràng, trận chiến này bản thân nàng chỉ là dệt hoa trên gấm, dù nàng không ra tay, nam nhân vẫn dễ dàng giải quyết tất cả.
Loại bỏ hậu họa ngầm, thống trị Đại Mạc đã là kết quả tốt nhất, nàng không cầu gì hơn.
Tại Đại Mạc, nàng tự tin dù một kiện Bất Hủ Thần Vật, mình vẫn tọa trấn được tốt.
Trừ phi có cường địch từ nơi khác dòm ngó, nhưng khi đó chắc chắn Bá Việt Tông sẽ hỗ trợ nàng.
Vậy nên có thêm một kiện Bất Hủ Thần Vật hay không, chẳng quá quan trọng.
Nhìn đôi mắt thăm thẳm của mỹ nhân, Lạc Nam đáp: “Quả thật thê tử ta cần Bất Hủ Thần Vật, ý tốt của nàng ta xin nhận.”
Sa Lệ Ti không nhận một kiện, sẽ có thêm một lão bà của hắn đột phá Bất Hủ, hắn đương nhiên cảm kích.
Nhan sắc thì nơi đâu cũng có, nhưng vừa thông minh lại hiểu chuyện như thế này quả thật hiếm hoi vô cùng.
“Cũng không thể để nàng thiệt thòi!” Lạc Nam nói:
“Ta chỉ lấy Bất Hủ Thần Vật, mọi thứ còn lại bao gồm tài sản, thi thể của Bất Hủ Thần đều thuộc về nàng.”
“Sao lại nhiều như vậy?” Sa Lệ Ti giật mình kinh hãi.
Tuy rằng có những thi thể Bất Hủ đã không còn nguyên vẹn, nhưng nên biết rằng với Tàn Thi Chuyển Sinh Thuật dù chỉ là một mảnh tế bào cũng có thể phục sinh.
Điều này đồng nghĩa nàng sẽ có được 8 tôn Bất Hủ Thần Thi dưới trướng, trừ Kim Thạch Tông Chủ đã bị Thi Thần Đỉnh thôn phệ mà thôi.
Theo đánh giá của Sa Lệ Ti, 8 tôn Bất Hủ Thần Thi có giá ngang với hai, thậm chí là ba kiện Bất Hủ Thần Vật đấy.
Nàng chỉ cho đi một, hắn lại trả về gấp đôi, gấp ba sao?
Chưa kể còn lượng tài sản kia nữa, đó là nội tình của sáu cái Bất Hủ Thế Lực đó, trời ạ.
Bảo khố của Ngự Thi Tông, Kim Thạch Tông, Độc Cốt Tông, Ngọc Khôi Tông, Đại Sa Thần Quốc, Vong Yêu Đại Vực, đều cho nàng cả sao?
Người nam nhân này thật là…
“Một mình nàng quán xuyến toàn Đại Mạc khá vất vả, có thêm đám Cương Thi linh trí cao hỗ trợ sẽ dễ dàng hơn.” Lạc Nam nói:
“Cứ làm theo ý ta!”
Đôn Hoàng Kim Lâu đã về dưới trướng, thứ gì của Kim Lâu cũng sẽ là của Bá Việt Tông, hắn chẳng tính toán quá nhiều với người của mình làm gì.
Sa Lệ Ti nội tâm ấm áp, khó mà không rung động trước một nam nhân có khí độ như vậy.
Rõ ràng hắn có khả năng tham lam chiếm lấy nàng như một loại tài nguyên Bất Hủ, sau đó thu hết lợi ích, thậm chí bỏ hoang cả Đại Mạc trống rỗng mà chẳng thèm bận tâm.
Nhưng sau khi giải quyết sạch những kẻ đắc tội với mình, hắn vẫn có trách nhiệm với vùng đất này.
Dù không hề nói ra, nhưng hành động của hắn chứng minh tất cả…
Đem tóc dài búi cao để lộ chiếc gáy ngọc ngà trắng nõn, Sa Lệ Ti cúi đầu kề tai nam nhân thủ thỉ:
“Thảo nào dù là Thái Cổ Viện Trưởng đại danh đỉnh đỉnh, thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng nguyện ý ở cạnh tông chủ đại nhân.”
“Khụ, đừng nói bậy!” Hắn ho một tiếng:
“Ta và nàng ấy là đạo hữu mà thôi.”
“Đạo hữu hay đạo lữ vậy?” Sa Lệ Ti trêu chọc.
“Ta ngay cả mặt nàng ấy còn chưa thấy, đạo lữ cái gì?” Lạc Nam tức giận nói.
“Khanh khách!” Sa Lệ Ti cười đến đôi gò cát trắng mịn run rẩy:
“Thật là thú vị, rõ ràng ngài chính là nam nhân đi gần nhất với Thái Cổ Viện Trưởng từ trước đến nay, vậy mà còn chưa được xem mặt…”
“Thật à?” Lạc Nam hứng thú.
“Đương nhiên rồi, nữ nhân có bản lĩnh thường hay để ý đến nhau.” Sa Lệ Ti vui vẻ đáp:
“Thiếp nghe ngóng nàng ấy lâu rồi, từ xưa đến nay chưa từng cùng nam nhân nào kết giao cả, huống hồ nhiều lần tương trợ chiến đấu?”
“Vậy ta là ngoại lệ của nàng ấy.” Lạc Nam cười tà, có chút tự kiêu.
Sa Lệ Ti vòng tay qua cổ hắn, đôi môi chín mọng thổ khí như lan: “Tông chủ đại nhân cũng là ngoại lệ của người ta mà…”
Lạc Nam kéo lấy nàng, nắm lấy vòng eo thon thả nuột nà không chút tỳ vết, Sa Lệ Ti thuận thế ngồi lên đùi hắn.
Cảm giác mềm mại, hương thơm nồng nàn bao phủ toàn thân, hắn nâng chiếc cằm tinh xảo của nàng lên, trêu chọc hỏi:
“Trước đó là ai nói ta không phải hình mẫu lý tưởng?”
Sa Lệ Ti duỗi ra đầu ngón trỏ vẽ vẽ trên ngực hắn, ánh mắt tiêu hồn, quyến rũ hé môi:
“Thiếp nói chàng không phải hình mẫu của Đại Mạc, nhưng không hề nói chàng không phải mẫu người của thiếp.”
“Yêu tinh!” Lạc Nam bật cười:
“Nàng chính là hình mẫu lý tưởng của mọi nam nhân, tuy nhiên cần cố gắng hơn một chút mới có thể làm ta lay động.”
“Tâm cảnh thật quá vững vàng, đây có thật sự là vị Bất Hủ Bá Chủ nổi tiếng hậu cung đông đảo sao?” Sa Lệ Ti kinh ngạc nhìn hắn.
Trước đây các Bất Hủ Thần ở Đại Mạc luôn muốn ăn tươi nuốt sống nàng, hiện tại nàng đã bày tỏ đến mức này, hắn vậy mà không ôm lấy mình vào phòng sao?
“Ta là người chung thuỷ.” Lạc Nam nghiêm nghị đáp:
“Chung thuỷ với các mỹ nhân!”
“Khanh khách…” Sa Lệ Ti cười khúc khích:
“Thiếp thân chẳng lẽ không phải mỹ nhân sao?”
Đối với dung mạo của mình, Sa Lệ Ti vẫn có tự tin nhất định, bởi lẽ bản thể của nàng là kỳ vật được tạo hóa, trời đất sinh ra, tập hợp tinh hoa vạn vật, còn được khí vận ưu ái.
Nàng chính là nữ hoàng của Đại Mạc, tự tin rằng nhìn khắp thiên hạ Chung Cực, vẫn xếp vào nhóm có dung nhan đứng đầu.
“Nàng quả thật xinh đẹp tuyệt trần.” Lạc Nam tán thưởng, lại lắc đầu:
“Nhưng mỹ nhân đối với ta, ngoại trừ dung nhan thì vẻ đẹp tâm hồn cũng rất quan trọng, một trái tim không có tỳ vết chẳng hạn.”
Trái tim Sa Lệ Ti run lên, rõ ràng hắn nhận ra bên trong tâm nàng vẫn còn có yếu tố lợi ích ảnh hưởng.
Điều này không thể tránh khỏi, dù sao thì hai người mới nhận thức bao lâu chứ?
Chỉ trải qua một trận chiến mà thôi, sao có thể bỏ qua yếu tố lợi ích mà toàn tâm toàn ý?
Hít sâu một hơi, Sa Lệ Ti từ trong lòng nam nhân đứng lên, nắm lấy tay hắn chân thành nói:
“Thiếp sẽ cố gắng thay đổi!”
“Đừng cố gắng, hãy để mọi thứ thuận theo tự nhiên!” Lạc Nam nở nụ cười:
“Ta cũng sẽ như vậy đối với nàng.”
“Sao người này lại đặc biệt như vậy chứ?” Sa Lệ Ti thầm nghĩ.
Đôi mắt như bảo thạch nhìn thật kỹ người nam nhân này, hắn ở ngay trước mắt… nhưng rồi lại quá xa vời.
Nhưng nàng tin tưởng, mình có thể kéo gần khoảng cách…
Thấy nàng ngẩn người nhìn mình, Lạc Nam chú ý đến một thân trang phục vừa kiêu sa vừa quyến rũ đó, ánh mắt lóe lên dị sắc hỏi:
“Kiểu trang phục này của nàng còn nhiều không?”
Sa Lệ Ti lấy lại tinh thần, cong lên khóe môi: “Đường đường Bá Chủ đại nhân sẽ quan tâm đến y phục của nữ nhân sao?”
“Sao lại không?” Lạc Nam cười nói:
“Nàng cho ta vài trăm bộ, mang về tặng thê tử.”
“Đồ xấu xa, chàng cứ lo tán gái đi, bọn thiếp không cần!” Nghe đề nghị của hắn, chúng nữ Thần Huyền Huân, Hương Trà, Vân Tiêu thầm gắt một tiếng, gò má đỏ ửng.
“Hắc hắc!” Lạc Nam cười dê, nội tâm thầm nghĩ:
“Bình thường có thể không mặc, trên giường do phu quân làm chủ…”
“Thiếp thân lập tức cho người chuẩn bị!” Sa Lệ Ti hiểu ý nhoẻn miệng cười:
“Làm đại sự vẫn nhớ kiều thê ở nhà, các vị phu nhân thật sự có phúc đấy.”
“Tranh thủ lên!” Lạc Nam thúc giục, rung đùi đắc ý:
“Các lão bà nhất định sẽ thích!”
Chúng nữ hừ lạnh: “Thích cái đầu của chàng!”
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 98 |
| Ngày cập nhật | 12/11/2025 08:29 (GMT+7) |