“Lạc Nam còn có nữ nhi cấp Bất Hủ? Hơn nữa còn là truyền nhân của Tuyên Cổ Chiến Thần?”
Mã Càn cả người đầy mồ hôi, trong lòng đem tổ tông mười tám đời đám Bất Hủ Thần ở Đông Nam mắng đến máu chó đầy đầu.
Tin tức quan trọng đến vậy, tại sao các ngươi lại không nói cho lão phu?
Nếu sớm biết nữ nhi của Lạc Nam là truyền nhân của Tuyên Cổ Chiến Thần, dù phải thần phục Bá Việt Tông thay vì trở thành tử địch, lão cũng nguyện ý.
Đối với các lão quái vật còn sống từ Thời Đại Bất Hủ đến nay mà nói, danh tiếng của Tuyên Cổ Chiến Thần không phải xa lạ gì.
Nếu Vạn Đạo Thần Chủ – Thư Vân tinh thông nhiều quy tắc nhất, Hoặc Thiên Mị Cơ – Hà Mộng Tâm là Bất Hủ Đệ Nhất Mỹ Nhân thì Tuyên Cổ Chiến Thần lại là nhân vật hiếu chiến nhất.
Kể từ khi còn là đứa nhỏ, Tuyên Cổ Chiến Thần đã có thể chất đặc thù, bản tính ưa giao chiến với người khác, tìm mọi kẻ mạnh hơn mình để chiến đấu, dùng những trận chiến để phát triển thực lực thay vì bế quan tu luyện như những người khác.
Chính vì nguyên nhân này, y đã được Tuyên Cổ Đấu Trường lựa chọn, từ đó lấy danh xưng Tuyên Cổ Chiến Thần, quân lâm Bất Hủ Thần.
Sau khi đạt đến Bất Hủ, Tuyên Cổ Chiến Thần lại vẫn tiếp tục tìm đủ mọi cường giả mà khiêu chiến.
Mã Càn năm đó đã có chút tiếng tăm ở Đông Bắc, đương nhiên trở thành mục tiêu của Tuyên Cổ Chiến Thần.
Linh Thần Ngẫu bị Tuyên Cổ Đấu Trường toàn diện áp đảo, Mã Càn biết rằng mình gặp phải khắc tinh, không thể địch nổi, đành phải nhận thua.
Cũng may vì không cò thù oán gì, Tuyên Cổ Chiến Thần sau khi đem Mã Càn đánh cho một trận cũng không lấy mạng của lão.
Cách một đoạn thời gian sau, Mã Càn ở Đông Bắc nghe tin Tuyên Cổ Chiến Thần chiến khắp thiên hạ, cuối cùng ngay cả Chung Cực Chi Linh cũng muốn chiến, chủ động nhảy vào Bất Hủ Thần Kiếp của người khác để chọc giận Giới Linh, ép nó xuất hiện.
Hành vi của hắn dẫn đến Giới Nộ giáng lâm, liên miên không dứt, hơn nữa càng lúc lại càng mạnh.
Tuyên Cổ Chiến Thần lúc này nhận ra bản thân mình so với sự vĩ đại của Chung Cực Giới vẫn còn quá nhỏ bé, đáng tiếc đã muộn màng, bị Giới Nộ oanh sát, rơi vào kết cục thân tử đạo tiêu.
Nghe được tin đó, Mã Càn mừng rỡ như điên, trong lòng thầm nghĩ khắc tinh duy nhất của mình đã bị loại trừ, bản thân ở Đông Bắc có thể vĩnh viễn vô địch.
Nhưng lão nằm mơ cũng không ngờ ác mộng lần này mới thật sự bắt đầu.
Nữ nhi của đại địch lại là truyền nhân của Tuyên Cổ Chiến Thần, hơn nữa còn sở hữu Bất Hủ Thần Vật của y – Đấu Trường Tuyên Cổ.
Hít sâu một hơi, Mã Càn âm thầm điều khiển Linh Thần Ngẫu bí mật ẩn vào không gian bên trong đấu trường, tiến hành thao túng.
Hiển nhiên nếu không thể liên kết với Đông Bắc, lão liền muốn Linh Thần Ngẫu tạm thời trở thành linh tính của vùng không gian trong đấu trường này.
Bởi lẽ lão đã nhận ra, Đấu Trường Tuyên Cổ còn yếu hơn thời kỳ toàn thịnh của nó, lại mất đi khí linh rồi.
Bên trong âm thầm thao túng, bên ngoài Mã Càn cố gắng kéo dài thời gian, híp mắt nói:
“Tiểu cô nương thật khả ái đáng yêu, ngươi là nữ nhi bảo bối của Lạc Nam sao?”
“Đúng thế thì sao?” Tiểu Thiên Ý chống nạnh hỏi.
“Lão phu rất khâm phục thực lực của Lạc Nam và Bá Việt Tông, nay biết hắn có tiểu nữ nhi xuất chúng như vậy, càng thêm ngưỡng mộ.” Mã Càn tiếp tục hạ giọng:
“Tất cả chuyện này đều là hiểu lầm, do đám người ở Đông Nam dụ dỗ và ly gián, lão phu nguyện ý quy thuận các vị, thậm chí để Đông Bắc gia nhập dưới trướng của Bá Việt Tông.”
“Hì hì…” Tiểu Thiên Ý cười khúc khích:
“Tiểu Bá Chủ tuy nhỏ nhưng không ngốc, lão già ngươi định cho Linh Thần Ngẫu liên kết với đấu trường này đúng chứ?”
Mã Càn trong lòng lạnh lẽo, ngoài mặt ra vẻ ngơ ngác: “Ngươi nói gì lão phu không hiểu? Chúng ta đâu cần thiết phải đối chiến.”
“Thật vô liêm sỉ!” Tiểu Thiên Ý bĩu môi:
“Tiểu Bá Chủ đang cho ngươi chút thời gian tác quái để tăng độ khó nhằm thử nghiệm chiến lực của ta. Thật sự nghĩ lão già ngươi có thể qua mặt được ta sao?”
Mất đi năng lực từ Linh Thần Ngẫu, Mã Càn so với Bất Hủ Thần tầm thường như đám người Thiên Mộc Thần Chủ còn yếu hơn.
Mà như thế thì rất khó để Tiểu Thiên Ý thử nghiệm chiến lực của mình nên nàng mới để đối phương chiếm một phần không gian trong đấu trường.
Dù sao thì bên trong đấu trường cũng không sánh bằng toàn bộ thiên địa Đông Bắc, càng không có liên kết được với đám Bất Hủ Thần bên ngoài, Tiểu Thiên Ý không hề e ngại.
“Ngươi…” Mã Càn sắc mặt tái mét, không ngờ đối phương muốn đem mình ra tập luyện.
Đường đường là Đông Bắc Thủ Hộ Thần, làm sao nguyện ý để một tiểu nha đầu khinh bỉ như vậy?
“Chết cho lão phu!” Mã Càn gầm lên:
“Ngươi còn nhỏ như vậy, lại vừa đột phá Bất Hủ Thần không lâu, lão phu không tin ngươi sánh bằng Tuyên Cổ Chiến Thần năm đó!”
Thanh âm vừa dứt, lão đã biến mất tại chỗ, lập tức tiếp cận Tiểu Thiên Ý, hai chưởng cùng lúc tung ra:
“Càn Không Song Chưởng!”
Phía sau lưng lão, hư ảnh Linh Thần Ngẫu hiện ra, hai tay của nó cũng làm động tác tung chưởng.
Một nửa không gian, Nguyên khí và Quy tắc tại sàn đấu thật sự đã được lão khống chế thành công, sức mạnh bạo phát gấp mấy lần, hung hăng chưởng lên Lạc Thiên Ý.
BÙM!
Thân thể Tiểu Thiên Ý bỗng nhiên nổ tung, khói bụi mịt mù.
Một lần nữa hiện thân, đã có đến hai mươi vị Lạc Thiên Ý đứng ở khắp mọi phương hướng trên sàn đấu, trên cao, dưới đất, bốn phương tám hướng đều có bóng dáng của nàng.
Mỗi một vị Lạc Thiên Ý đều là cấp Bất Hủ, cái bóng dưới chân từng người đều là Bá Thần Tổ Long uy nghi, dữ tợn.
Long Ngữ Vương Miện trên đầu tất cả sáng lên, Bá Long Lực cuồn cuộn vận chuyển, cùng lúc tung ra hai mươi chưởng:
“Bá Long Thần Pháo!”
“Không xong!” Mã Càn vận dụng không gian trong đấu trường, điều động toàn bộ Thế của mình dung hợp vào trong đó, ngưng kết thành tầng tầng lớp lớp không gian thủ hộ như màn chắn ở xung quanh.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Hai mươi quả Bá Long Thần Pháo oanh tạc dữ dội, lực lượng lan tràn, sàn đấu nổ tung bởi lực lượng, che đậy mọi tầm mắt.
Mã Càn thở phào nhẹ nhõm, xem ra không phải vô pháp chống lại…
Tuy nhiên, ngay khi lực lượng tan đi, cảnh tượng tiếp theo khiến lão tê dại cả da đầu, hoảng loạn gầm thét:
“Dừng tay!”
Mà khung cảnh này, dù là chúng nữ Yên Nhược Tuyết, Vân Tiêu hay Thái Cổ Viện Trưởng đứng bên ngoài chứng kiến cũng phải rùng mình.
“Dù biết Tiểu Bảo Bối rất mạnh, nhưng mà…” Tần Mộng Ảnh cười khổ:
“Cũng hơi quá mức!”
Tuyên Cổ Đấu Trường đang tỏa sáng mãnh liệt, từng luồng cổ văn xa xưa như hồi sinh, cuồn cuộn vây quanh từng người Tiểu Thiên Ý.
Hai mươi vị Tiểu Thiên Ý đang ngưng tụ thế công, mỗi một chiêu thức đều nguy hiểm đến tận cùng, lại ở nhiều lĩnh vực khác nhau.
“Vạn Xà Thần Trảo!” Một Tiểu Thiên Ý nhếch môi, sau lưng hiện ra hư ảnh Oa Xà Thần Mẫu, dung hợp hàng vạn Xà Hồn đa dạng chủng loại tạo thành một trảo.
“Ngạo Không Tuyệt Mệnh Trảm!” Một Thiên Ý khác dùng Long Ngữ ngưng kết thành Long Kiếm, bùng nổ Kiếm Thế kinh hoàng chém ra.
“Tuyệt Sát Khốn Thần Trận!” Một Thiên Ý khác đánh ra hàng triệu Trận Văn.
“Vạn Phù Oanh Bạo!” Lại có Thiên Ý thi triển Phù Văn.
“U Minh Chi Thủ!”
“Trọng Bá Thần Quyền!”
“Toái Không Cước!”
“Hỗn Độn Long Quyển!”
Từng chiêu thức ở hàng loạt lĩnh vực, cùng với các đạo khác nhau hiện ra.
Mỗi một chiêu đều được tinh thông đến mức đăng phong tạo cực.
Ngay lập tức, 19 vị Tiểu Thiên Ý đồng loạt ra tay, oanh tạc dữ dội.
“Không xong!” Mã Càn quát lớn:
“Nhân Ngẫu Hợp Nhất – Đại Cường hóa!”
Trong nháy mắt, lão và Linh Thần Ngẫu dung hợp thành một.
Ở trạng thái này, thực lực của lão lại mạnh hơn gấp đôi nhưng nhược điểm chính là nếu kẻ địch tấn công trúng, cả lão và Linh Thần Ngẫu đều sẽ bị thương tổn.
Nhưng rơi vào đường cùng, chỉ còn cách thi triển thủ đoạn này…
Chiến lực tăng cường, Mã Càn liên tục chưởng ra mà ngăn cản.
ẦM ẦM ẦM…
Phô thiên cái địa, sàn đấu kịch chấn, Mã Càn cố gắng chống đỡ và phá tan hàng loạt thế công.
Mà nhìn đến vị Tiểu Thiên Ý cuối cùng vẫn chưa ra tay, toàn thân đang hừng hực thiêu đốt bởi nhiều loại khí tức âm u, cơ thể bị đốt cháy, chỉ còn lại dạng linh hồn ngưng kết không thua gì nhục thân, hai mắt lan tràn từng tia chết chóc như đến từ địa ngục.
“Thử chiêu này của tên kia, kẻ đã khiến ta đau đầu!” Khóe môi tà dị nhếch lên, nàng lẩm bẩm.
Dưới chân nàng, một vầng mặt trời và một vầng mặt trăng bất chợt hiện ra.
“U Minh Phệ Nguyệt – Diêm La Thôn Dương!”
Mặt trăng đỏ thẳm như máu mang theo sự lăng lệ, sát phạt điên cuồng… mặt trời đen kịt như bóng đêm, ẩn chứa sự âm trầm, nguy hiểm đến cực hạn.
“Hợp!” Tiểu Thiên Ý khẽ quát.
ĐÙNG!
Một vụ nổ như ngày tận thế, huyết nguyệt cùng hắc dương dưới chân ầm ầm dung nhập vào nhau.
Chúng nó bỗng nhiên biến mất…
Chưa đầy nửa hơi thở, chúng nó đã xuất hiện dưới chân của Mã Càn, như một cái bóng.
Lão còn chưa kịp hiểu chuyện gì diễn ra, nguyệt dương mãnh liệt trồi lên như miệng quái vật, gặm lấy toàn thân lão.
“AAAAA…”
Tiếng gào thét thảm thiết khiến tất cả Bất Hủ Thần nghe được tê dại cả da đầu.
Nhìn từ bên ngoài, bọn hắn chỉ thấy Mã Càn đang bị một vầng huyết nguyệt và hắc dương nuốt chửng lấy, tiếng thét phát ra từ bên trong thật sự thê thảm đến cùng cực.
Chiến trường hóa thành chốn luyện ngục…
Khi thứ nhật nguyệt âm u đó trở về dưới chân Tiểu Thiên Ý vô ảnh vô hình, mọi người đều cảm nhận được Hồn Lực của nàng đang cuồn cuộn tăng lên, vô cùng mạnh mẽ.
Bịch!
Có thanh âm rơi rụng…
Đồng tử của tất cả co rút lại.
Mã Càn giờ đây chỉ còn là một thi thể vô hồn nằm bất lực trên sàn đấu, Linh Thần Ngẫu mất đi hoàn toàn linh trí nằm ở bên cạnh, hơi thở mỏng manh yếu ớt.
Ánh sáng của Đấu Trường Tuyên Cổ chợt tắt, hai mươi vị Tiểu Thiên Ý bước về phía nhau, bóng rồng dưới thân ung dung kết hợp.
Cái bóng của tôn quái vật khổng lồ với hai mươi cái đầu đang gào thét dần dần rút đi, biến mất vô tung vô ảnh.
“Không tệ, linh hồn nồng đậm!” Tiểu Thiên Ý liếm nhẹ mép môi, nở nụ cười thích thú nhặt lấy Linh Thần Ngẫu.
“Trời ơi…” Huyết Âm Thần Chủ ôm đầu gào thét:
“Quái vật, ả ta là quái vật!”
Toàn trường như chết lặng, không ai có thể liên tưởng đến một vị tiểu cô nương khả ái, đáng yêu như tiểu thiên thần kia lại vừa tươi sống cắn nuốt sạch sẽ linh hồn, linh trí của một vị Bất Hủ Thần và Thần Vật của hắn.
Hơn nữa rõ ràng ở trạng thái Nhân Ngẫu Kết Hợp, Mã Càn đã mạnh hơn Bất Hủ Thần bình thường.
Vốn tưởng rằng sẽ có một trận khổ chiến, nhưng kết quả đi ngược với tưởng tượng của tất cả mọi người.
“Thiên Ý… Thiên Ý vừa làm cái gì?” Ngay cả Phiêu Tử Hàm cũng hơi mất bình tĩnh.
“Tương truyền sau mỗi trận chiến tại Đấu Trường Tuyên Cổ, nó sẽ lưu lại phương pháp lĩnh ngộ, tu luyện một loại thủ đoạn chiến đấu mạnh mẽ của đối thủ và truyền lại cho chủ nhân của mình.” Thái Cổ Viện Trưởng trịnh trọng đáp:
“Đây mới là quyền năng thật sự của Đấu Trường Tuyên Cổ, cũng là lý do chủ nhân của nó phải liên tục tìm kiếm cường giả đối chiến không ngừng, nhằm có được chiến lực của đối phương.”
“Không hổ là Bất Hủ Thần Vật hàng đầu!” Yên Nhược Tuyết cảm thán nói:
“Chẳng trách nó khảo nghiệm và chọn chủ sau nhiều trận chiến như vậy.”
“Vừa rồi 20 phân thân của Thiên Ý thi triển 20 loại chiêu thức khác nhau, đều là những chiêu học được từ các đối thủ từng xuất hiện trong Đấu Trường.” Vân Tiêu mỉm cười:
“Một chiêu cuối cùng thật sự ấn tượng đấy.”
Chúng nữ rùng mình…
Mặc dù Hậu Cung có không ít người sở hữu thủ đoạn chiến đấu liên quan đến mặt trăng và mặt trời, dị tượng như thiên hà, tinh hải, vũ trụ.
Nhưng huyết nguyệt và hắc nhật kia của Tiểu Thiên Ý lại khác biệt hoàn toàn, chúng nó như không phải trăng và trời tồn tại ở dương gian, thế mà có thể cắn nuốt, thôn tính sạch sẽ linh hồn của Mã Càn một cách tàn khốc như vậy.
Nhìn khắp thiên hạ, bao nhiêu vị Bất Hủ Hồn Thần làm được điều đó?
Đương nhiên đó chưa phải tất cả, bởi vì bản thể của Thiên Ý mới chỉ có được 20 đầu, phân thân thành từng ấy người nên cùng lúc thi triển được 20 chiêu thức mà thôi.
Khả năng vẫn còn nhiều thủ đoạn khác mà Thiên Ý chưa mang ra sử dụng.
“Có vẻ đây là lý do Thiên Ý trở thành Tam Đạo Bất Hủ, dù trước đó không mấy chú trọng tu luyện linh hồn.” Lạc Long Nhi thở dài:
“Tiểu Bá Chủ này danh xứng với thực!”
“Khanh khách, tiểu nữ nhi đã giải quyết phiền toái lớn nhất, kế tiếp đến lượt chúng ta rồi!” Tần Mộng Ảnh tươi cười nói.
Chúng nữ đưa mắt nhìn, phát hiện hơn chục tên Bất Hủ Thần đang điên cuồng đào tẩu, chủ động tách ra từng hướng khác nhau, không ai đi cùng ai.
Cục diện đã như thế này, ở lại chỉ có con đường chết.
“Chạy? Các người chạy được sao?” Tiểu Thiên Ý cười tủm tỉm.
Nàng đem Linh Thần Ngẫu nâng lên, thả người bay ra khỏi đấu trường.
Ấn Ký Huyết Thống giữa trán sáng ngời, Bá Chủ Quy Tắc từ trong đó dung nhập vào Linh Thần Ngẫu, đem nó thức tỉnh.
Linh Thần Ngẫu tỏa sáng, Tiểu Thiên Ý khống chế nó dung nhập vào thiên địa Đông Bắc, ung dung nói:
“Phong tỏa càn khôn!”
Vào khoảnh khắc, thiên địa Đông Bắc mênh mông vô tận như đang cúi đầu trước một tiểu cô nương đáng yêu vô hại.
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 104 |
| Ngày cập nhật | 13/11/2025 08:29 (GMT+7) |