Đứng trước đại trận này, nhân loại chỉ là con kiến hôi, mà dù là yêu thú hình thể cự đại cũng trở nên nhỏ bé.
Đại Quy Thần Trận – trận pháp chủ đạo bên trong Di Vận Quy Lai Trận.
Từ bên trong nó, vô số khí vận như vòi rồng tiến ra, cuồn cuộn bao phủ cả thiên địa toàn bộ Đông Bắc chi địa.
Để bố trí nên hệ thống Di Vận Quy Lai Trận này, hơn mười vị Bất Hủ Thần phải dựa vào tàn trận thượng cổ còn sót lại, liên tục sửa chữa hơn một năm, tiêu hao đến 50 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm.
Mà đây cũng chính là âm mưu và kế hoạch của những Bất Hủ Thần tại Đông Nam, dưới cái bóng quá lớn của Bá Việt Tông… thế cân bằng đã mất, bọn hắn không thể ngẩng cao đầu, quyết định từ bỏ Đông Nam chuyển sang Đông Bắc.
Tuy nhiên trước khi rời đi, phải đoạt sạch khí vận của Đông Nam, không cam tâm để Bá Việt Tông hưởng lợi dễ dàng, xưng hùng xưng bá như vậy.
Mà muốn thực hiện kế hoạch, phải nhờ đến sự trợ giúp của cao tầng Đông Bắc… đây cũng là điều kiện mà bọn hắn đưa ra trước đó.
RĂNG RẮC…
Một thanh âm vỡ vụn bất chợt vang lên, mọi thứ đều vô hình vô ảnh, mắt thường không thể nhìn thấy.
Nhưng Mã Càn đang ngồi phía trước Đại Quy Thần Trận, đôi mắt đục ngầu mở ra, trầm giọng nói:
“Khá lắm, tận bốn vị Bất Hủ Thần tinh thông Thiên Cơ liên thủ, đã phá tan bình chướng thiên địa của ta, tìm được vị trí của Đại Quy Thần Trận rồi.”
“Cái gì?” Người xung quanh biến sắc.
Tất cả bọn hắn vốn tự tin vào màn chắn che đậy thiên cơ, bởi vì nó là do Mã Càn vận dụng lực lượng của trời đất tạo ra, vô cùng kiên cố.
Cứ nghĩ rằng có thể thần không biết quỷ không hay đoạt sạch khí vận, sau đó giải trừ Di Vận Quy Lai Trận là xong.
Dù tương lai Bá Việt Tông có biết, Đông Bắc cũng đã trở nên cường đại, lại có khí vận gấp đôi gia trì, không cần phải e ngại.
“Tại sao chúng có thể phát hiện khí vận bị cướp?” Thiên Mộc Lão Tổ sắc mặt khó coi nói:
“Hơn nữa ở đâu có đến bốn vị Bất Hủ Thần nắm giữ Thiên Cơ Chi Đạo chứ?”
Bất Hủ Thần nắm giữ thiên cơ là tồn tại cực ít, từ cổ chí kim chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bá Việt Tông vậy mà có được bốn vị, làm sao hoang đường đến thế?
“Hừ.” Mã Càn lạnh lùng nói:
“Lão phu chẳng lẽ lừa dối các vị sao? Bá Việt Tông đã biết chuyện, chắc chắn sẽ đánh đến!”
Các Bất Hủ Thần biểu lộ ngưng trọng, nhưng sau đó lại tràn ngập tự tin, Tụ Lôi Thần Chủ hừ một tiếng:
“Nếu dám đến, chúng ta dám tiếp… bọn hắn chẳng lẽ dám đánh đến lưỡng bại câu thương để Cấm Khu xen vào hay sao?”
“Nói không sai, có tất cả chúng ta hỗ trợ tiền bối, cung cấp chiến lực cho ngài, còn sợ gì bọn chúng?” Cửu Long Ma Đế trầm giọng:
“Dù đích thân Bất Hủ Bá Chủ hàng lâm, cũng không cần e ngại.”
“Các ngươi không cần trấn an lão phu, nếu đã đồng ý kế hoạch này… lão phu đã chuẩn bị tâm lý.” Mã Càn ánh mắt lấp lóe, nhàn nhạt lên tiếng:
“Lần trước sở dĩ thành công bức lùi Lạc Nam, đó là do tông môn của hắn chưa toàn lực xuất kích, Bá Việt Tông có hơn năm mươi vị Bất Hủ Thần… nếu Lạc Nam cùng bọn họ đều giáng lâm, dù là lão phu cũng sẽ mất mạng.”
“Thế nên đây là cơ hội duy nhất để lật cờ, khí vận của Đông Bắc càng tăng… chiến lực của lão phu càng mạnh.”
Linh Thần Ngẫu của lão có thể thao túng mọi thứ tại Đông Bắc này, bao gồm cả khí vận.
Khí vận càng thịnh, sợ che chở và ủng hộ của thiên địa đối với lão càng mạnh hơn.
Khi khí vận của Đông Nam và Đông Bắc hợp thành một, Mã Càn tự tin mình sẽ vô địch ở Đông Bắc này.
Đừng nói là Lạc Nam, dù có là hai vị Phó Cấm Chủ cùng lúc hàng lâm, lão tự tin vẫn sẽ chiến thắng.
“Hảo khí phách.” Tu Di Thần Tăng chắp tay trước ngực:
“Không uổng công chúng ta tin tưởng tiền bối.”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa đoạt xong khí vận.” Vạn Tượng Chi Chủ lo lắng nhíu mày:
“Liệu tiền bối đã đủ mạnh?”
“Đã thôn phệ được một nửa khí vận của Đông Nam rồi, thực lực đại tiến.” Mã Càn nghiêm nghị đáp:
“Trừ phi Lạc Nam có đại cơ duyên, chiến lực nhảy vọt gấp đôi trong thời gian qua… bằng không hắn sẽ bị bức lùi thêm một lần nữa.”
“Hảo!” Tất cả Bất Hủ Thần phấn khởi cười dài.
Bọn hắn ở đây có tất cả Bất Hủ Thần gồm Thiên Mộc Lão Tổ, Tu Di Thần Tăng, Cửu Long Ma Đế, Vạn Tượng Chi Chủ, Huyết Âm Thần Chủ, Tụ Lôi Thần Chủ, Sinh Tử Thần Chủ, Vô Đạo Thuỷ Thần, Cửu Kiếp Hồn Chủ, Vạn Ảnh Ma Thần, Phản Đạo Chi Thần.
Trong đó Sinh Tử Thần Chủ là một đôi phu thê có khả năng dung hợp.
Tính luôn Mã Càn, có tất cả 13 vị Bất Hủ Thần…
Nếu toàn bộ những người khác gia trì lực lượng và cho Mã Càn toàn quyền sử dụng Bất Hủ Thần Vật, quả thật có vốn liếng để tự ngạo đánh bại vị Bất Hủ Bá Chủ kia.
“Đến!”
Đúng lúc này, Mã Càn đột ngột thả người bắn lên thiên không.
Linh Thần Ngẫu của lão từ cơ thể bay ra, tiến vào giữa trung tâm của Đại Quy Thần Trận.
Đại Quy Thần Trận đã được bố trĩ kỹ càng, có khả năng phòng ngự sánh ngang một kiện Bất Hủ Thần Vật chuyên dụng.
Mã Càn đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến này, đem Linh Thần Ngẫu giấu trong Đại Quy Thần Trận thao túng toàn Đông Bắc mà chống lại Lạc Nam.
Dù là Lạc Thần Cung bắn phá, muốn trong vài tiễn diệt được Linh Thần Ngẫu cũng không hề dễ dàng.
Trong lúc đó, Mã Càn đã có thể cường thế đánh bại hắn.
ẦM!
Không gian nổ tung, một nhóm mười thân ảnh phá không mà đến…
Có những khuôn mặt quen thuộc đã từng chinh chiến tại Đông Bắc như Lạc Long Nhi, Tần Mộng Ảnh, Vân Tiêu, Phiêu Tử Hàm…
Nhưng cũng có những nữ Bất Hủ Thần mà Mã Càn chưa nhận thức được.
Tất cả đều lấy Thuỷ Hoang Bá Hậu dẫn đầu, khí thế bùng nổ, xông thẳng vào trận địch không chút ngại ngần.
Trong đó có một người khiến bình thản như Mã Càn cũng biểu lộ giận dữ:
“Thái Cổ Thư Viện, Tây Cực cũng muốn nhúng tay vào chuyện này sao?”
Là một trong những cường giả vang danh từ sớm khi Bất Hủ Thời Đại mở ra, Mã Càn không xa lạ gì với Thái Cổ Viện Trưởng.
Đây là một nhân vật khiến lão kiêng kỵ, chỉ sau Lạc Nam chút mà thôi.
“Tây Cực và Bá Việt Tông liên minh, thế gian này ai cũng biết.” Thái Cổ Viện Trưởng thản nhiên đáp:
“Bổn tọa hỗ trợ Bá Việt Tông đoạt lại Đông Nam Khí Vận, có gì không thể?”
“Há, vậy mà lão phu cứ nghĩ ngươi muốn trở thành một phần tử trong hậu cung của Lạc Nam cơ chứ.” Mã Càn mỉa mai.
Là cường giả cùng thế hệ, lão đương nhiên biết Thái Cổ Viện Trưởng là nữ nhân.
Dù sao thì trước khi thành lập Thái Cổ Thư Viện, nàng chưa che giấu dung mạo.
Trong giọng nói của Mã Càn ngoại trừ mỉa mai, còn có chút ghen ghét và đố kỵ.
Đời lão có hai lần truy cầu nữ nhân, một lần là Thái Cổ Viện Trưởng, một lần khác là Bất Hủ Đệ Nhất Mỹ Nhân – Hà Mộng Tâm.
Đáng tiếc cả hai lần của lão đều thất bại…
Các nàng đều là nhân vật có chí hướng nhìn khắp thiên hạ, còn lão ỷ vào Linh Thần Ngẫu mà khư khư cả đời ở Đông Bắc này, vốn không cùng chí hướng.
Sau khi Hà Mộng Tâm mất tích, lão còn nghĩ liệu nàng sẽ hối hận khi từ chối ở lại Đông Bắc cùng mình.
Còn hiện tại nữ nhân đầu tiên mà lão ái mộ là Thái Cổ Viện Trưởng lại đứng về phía Lạc Nam, lão đương nhiên không phục.
Đối với lời nói chế giễu và khiêu khích của Mã Càn, Thái Cổ Viện Trưởng không có chút dao động cảm xúc nào.
Thái Cổ Viện Trưởng là người rất lý trí, có thể đặt lý trí lên trên tình cảm, cả đời luôn truy cầu hai mục tiêu chính.
Một là theo đuổi đỉnh cao của đại đạo, hai là bảo vệ cố thổ Tây Cực của mình.
Khi nhận thức Lạc Nam, từ một chút xung đột ban đầu cho đến tiếp xúc ngày càng sâu… nàng nhận ra mối quan hệ với hắn không hề ảnh hưởng đến lý tưởng của mình, ngược lại còn ủng hộ mục tiêu truy cầu.
Cùng với nhân vật kiệt xuất như hắn luận đạo, có cảm giác bản thân lại tiến gần cái gọi là đỉnh cao thêm một chút, những lần làm nên lịch sử của hắn khiến nàng mở mang tầm mắt, phải cảm phục trong lòng.
Mà hắn lại có đủ thực lực và nội tình trợ giúp nàng bảo vệ Tây Cực.
Thế nên việc nàng đi gần với hắn và người bên cạnh hắn, không có gì không thể…
Về phần người khác suy nghĩ và đánh giá như thế nào, nàng căn bản không bận tâm, vì bọn họ không đủ tư cách ảnh hưởng đến nàng.
Mã Càn cũng không ngoại lệ.
Lười đáp lại lời của đối phương, Thái Cổ Viện Trưởng nhìn Yên Nhược Tuyết đề nghị:
“Khí vận bị đoạt càng nhiều càng bất lợi cho chúng ta, lập tức chiến thôi!”
Yên Nhược Tuyết gật đầu, ánh mắt như băng xem lấy năm tên Bất Hủ Thần ở Đông Nam, lạnh lẽo nói:
“Các ngươi có thể rút đi khí vận ở địa bàn của mình, chúng ta sẽ không bận tâm… nhưng ngay cả khí vận của Bá Việt Tông cũng muốn cướp, đó là tự tìm đường chết!”
“Haha.” Thiên Mộc Lão Tổ nở nụ cười:
“Đây là do các ngươi tự chọn, chúng ta muốn liên minh nhưng các ngươi lại từ chối, còn trách gì ai?”
“Liên minh? Các ngươi đủ tư cách sao?” Thanh âm vừa dứt, Vân Tiêu biến mất tại chỗ.
Thời Không dịch chuyển, Vô Thượng Quy Tắc bao trùm lòng bàn tay, một chưởng hạ xuống:
“Vạn Đạo Chưởng!”
Một chưởng này được dung hợp bởi hàng vạn loại Đại Đạo, cường hóa bởi Vạn Đạo Lưu Ly Bình.
Ở trong cùng cấp, số người tiếp được có thể đếm trên đầu ngón tay.
Thiên Mộc Lão Tổ đương nhiên không dám tiếp đón, vội vàng trốn phía sau Mã Càn.
“Có lão phu ở đây, dù là Lạc Nam xuất hiện cũng không đủ tư cách làm càn!” Mã Càn tự tin tuyên bố:
“Càn Khôn Chưởng!”
VÙ VÙ VÙ…
Bàn tay nâng lên, thiên địa cộng hưởng.
Linh Thần Ngẫu hóa thành Đông Bắc Chi Linh, thống trị tất cả…
Ngay lập tức, Vô Thượng Quy Tắc của Vân Tiêu bị áp chế, sức mạnh giảm đi hơn một nửa.
Ngược lại, thực lực của Mã Càn đại tăng, dù là Quy Tắc hay Thần Lực cũng được cường hóa gấp mấy lần.
Chiến lực của lão so với trận chiến lần trước với Lạc Nam đã mạnh hơn gần gấp đôi, nhờ vào lượng khí vận cướp được trong thời gian qua từ Đông Nam truyền đến.
ĐÙNG!
Càn Khôn Chưởng nện thẳng vào Vạn Đạo Chưởng, thân thể Vân Tiêu liên tục lùi bước… mà Mã Càn vẫn ung dung đứng tại chỗ, nhếch mép cười nhạt:
“Vạn Đạo Thần Chủ thật sự cường đại, thế gian không ai tinh thông nhiều quy tắc như ngươi, đáng tiếc ở địa bàn của ta, chưa đến lượt ngươi động thủ.”
Lão hai tay giang rộng, cao giọng nói: “Truyền lực lượng cho lão phu, hôm nay một mình ta bình định trận này!”
“Tuân lệnh!” Các vị Bất Hủ Thần sảng khoái cười, lao thẳng vào Đại Quy Thần Trận ẩn nấp.
Đồng thời lực lượng, tu vi, quy tắc của bọn hắn mênh mông như vòi rồng truyền ra ngoài, cuồn cuộn tiến vào cơ thể Mã Càn.
Cảm nhận được chiến lực ngày càng tăng, Mã Càn dã tâm bành trướng, ngạo nghễ tuyên bố:
“Hôm nay dù là Lạc Nam đến cũng phải quỳ! Không đến lượt mấy phụ nhân các ngươi ra mặt!”
“Làm thịt bộ xương già của ngươi, cần gì làm phiền baba của ta?” Một tiếng cười khanh khách bất chợt vang lên.
OÀNH!
Bầu trời Đông Bắc đột ngột nổ tung…
Trong ánh mắt nghi hoặc của đám người, một toà Đấu Trường uy nghiêm, cổ xưa mang đậm khí tức năm tháng bất chợt giáng xuống.
“Đây là!”
Chứng kiến cảnh tượng này, râu tóc Mã Càn dựng đứng lên, sắc mặt cuồng biến.
Vẻ bình thản và ngông nghênh không ai sánh bằng vừa rồi tan rã trong một nốt nhạc.
“Tuyên Cổ Đấu Trường? Tại sao lại là ngươi!” Mã Càn không dám tin gầm thét:
“Ngươi chẳng phải đã bị Giới Linh oanh sát rồi sao?”
Một hành động khiến tất cả mọi người không dám tin diễn ra.
Mã Càn bất chấp cục diện ở nơi này, bỗng nhiên thu hồi Linh Thần Ngẫu vào cơ thể, ba chân bốn cẳng muốn xé nát không gian mà bỏ chạy.
“Cái quỷ gì thế?” Sắc mặt đám Bất Hủ Thần ở Đông Bắc và Đông Nam đều mộng bức.
Không phải nói vô địch sao? Không phải tự tin Lạc Nam đến cũng phải quỳ sao?
Vì sao chỉ một kiện Bất Hủ Thần Vật xuất hiện, lại có thể khiến Mã Càn như chuột nhìn thấy mèo vậy hả?
Mà không để bọn hắn thắc mắc quá lâu, cảnh tượng tiếp theo đã giải thích cho tất cả.
Thân ảnh kiều tiểu, nhỏ nhắn đáng yêu như búp bê sứ của Tiểu Thiên Ý đứng giữa Tuyên Cổ Đấu Trường.
Ánh mắt của nàng lóe lên một tia sát khí, chiến ý ngập trời, hai tay kết ấn:
“Quyền Năng Tuyên Cổ – Phát Động Sinh Tử Chiến!”
“Đối thủ của ta – Mã Càn!”
ẦM ẦM ẦM…
Cả toà đấu trường vận chuyển, vô số luồng cổ ngữ khảm trên từng ngõ ngách bùng sáng lên, tác động trực tiếp vào quy tắc của Chung Cực Giới.
Mã Càn đang điên cuồng đào tẩu nhưng không thể thoát khỏi số phận, từng sợi xiềng xích đến từ đất trời bắn ra, khóa chặt lấy cơ thể của lão.
Không để Mã Càn có bất cứ cơ hội từ chối nào, thân thể của lão đã bị kéo vào bên trong Đấu Trường Tuyên Cổ, đứng đối mặt với Tiểu Thiên Ý.
Mà cũng trong thời khắc đó, Mã Càn xem như đã tiến vào một vùng càn khôn riêng biệt, phân cách với thế giới bên ngoài.
Sự liên kết của lão và Đông Bắc triệt để biến mất, ngay cả những khí vận, tu vi, lực lượng vừa hấp thụ của toàn bộ Bất Hủ Thần cũng đã bị rút ngược trở ra, trả về cơ thể bọn hắn.
Mọi người rốt cuộc hiểu ra vì sao Mã Càn sợ đến như vậy.
Bởi lẽ Bất Hủ Thần Vật – Đấu Trường Tuyên Cổ sở hữu quyền năng, đó là phát động sinh tử chiến một cách công bằng, một đấu một.
Một khi Đấu Trường Tuyên Cổ đã chỉ định, dù bất cứ ai cũng không thể từ chối tham chiến.
Càng đáng nói hơn, trận chiến này không cho phép sử dụng ngoại lực.
Điều này đồng nghĩa, năng lực của Linh Thần Ngẫu đã mất hết tác dụng.
Đấu Trường Tuyên Cổ là khắc tinh chí mạng của Mã Càn, cũng là kiện Bất Hủ Thần Vật duy nhất mà lão không dám đối mặt.
“Ngươi… ngươi… ngươi không phải Tuyên Cổ Chiến Thần! Ngươi là truyền nhân của hắn sao?” Mã Càn thanh âm run rẩy nhìn Tiểu Thiên Ý đứng đối mặt với mình, nghiến răng nghiến lợi:
“Tại sao xen vào chuyện này? Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Hì hì, nghe cho rõ đây!” Tiểu Thiên Ý híp mắt cười tinh nghịch, một tay chống nạnh, hất cằm đáp:
“Bá Chủ Chi Nữ – Tiểu Bá Chủ – Lạc Thiên Ý!”
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 19 |
| Tác giả | Akay Hau |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
| Tình trạng | Update Phần 107 |
| Ngày cập nhật | 15/11/2025 08:29 (GMT+7) |