Một thân ảnh lười biếng nửa nằm nghiêng trên ngọc giường nhướn đôi mày liễu, cảm giác được mảnh gốm giấu trong áo của mình đang rung động như muốn bay ra.
“Đến rồi sao? Ngày này cũng thật nhanh đấy…”
Diệt Quy Thần Chủ cong lấy phiến môi, dựa vào cảm ứng vị trí của các mảnh gốm, ánh mắt như có thể nhìn thấu không gian, chứng kiến một đôi nam nữ đang lẳng lặng đứng trên một đỉnh núi vô danh chờ đợi mình.
“Nếu các ngươi đã đến, ta không đón tiếp khó tránh khỏi quá mức thất lễ.”
Ung dung đứng lên, thân ảnh đã biến mất.
Một lần nữa xuất hiện, nàng đã xuyên qua Nam Cấm Thành, đối mặt với đôi nam nữ kia.
Chứng kiến nữ nhân lãnh diễm kiêu ngạo này, Lạc Nam híp mắt hỏi:
“Một mình à?”
“Thế nào? Diệt được Tần Dương khiến ngươi nghĩ có thể thắng được ta?” Diệt Quy Thần Chủ nhếch miệng:
“Một mình ta là đủ rồi!”
Lạc Nam không nói lời nào, hắn biết nữ nhân này tâm cao khí ngạo, nếu như nàng thích hợp lực vây công, năm đó ở Bất Hủ Yêu Vực đã sớm xuất thủ toàn lực để đạt được mục đích.
Bản thân hắn có các thê tử là Kiếm tu, nên cũng xem như hiểu nội tâm của một Kiếm tu như Diệt Quy Thần Chủ.
Nếu không có một trái tim can đảm và thẳng tắp như trường kiếm, khó lòng tu đến cấp độ Kiếm tu Bất Hủ như hiện tại.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn dám tìm đến nơi này, bởi vì khả năng Diệt Quy Thần Chủ kéo theo đông đảo cường giả Cấm Khu xuất hiện là rất thấp.
Mà hắn cũng sòng phẳng, không mang theo bất cứ thê tử nào, ngay cả Thần Huyền Huân cũng lưu lại Bá Việt Tông.
Phải biết rằng Thần Huyền Huân vốn là một phần chiến lực của hắn, mất đi nàng hắn không thể xem như ở trạng thái toàn thịnh.
Thế nên so với việc Diệt Quy Thần Chủ một mình ứng chiến, Lạc Nam cũng không để nàng ta chịu thiệt thòi.
Diệt Quy Thần Chủ nâng tay, một mảnh gốm to lớn hiện ra, chậm rãi xoay tròn.
Mảnh gốm này được dung hợp từ tất cả các mảnh còn lại của Vạn Đạo Lưu Ly Bình, khiến nó không ngừng chấn động.
“Muốn thứ này sao?” Diệt Quy Thần Chủ khẽ cười:
“Dùng thực lực đến lấy đi! Thắng ta nó sẽ thuộc về các người!”
“Ngược lại nếu ngươi thắng, ta cũng sẽ giao nó cho ngươi!” Vân Tiêu nâng Vạn Đạo Lưu Ly Bình chưa hoàn chỉnh lên.
“Được, một trận định thắng bại, sinh tử tự chịu.” Diệt Quy Thần Chủ sảng khoái đáp ứng, phất tay nói:
“Đến nơi khác đi! Nơi này kiểu gì cũng sẽ có kẻ nhịn không được mà xen vào!”
Lạc Nam gật đầu, chỗ này gần với Cấm Khu, nếu như chiến đấu xảy ra, kiểu gì cũng sẽ có cường giả cảm ứng được tìm đến.
Diệt Quy Thần Chủ thật sự muốn một trận chiến công bằng với hắn.
“Nếu đã sảng khoái như vậy, chiến trường do cô chọn đi!” Lạc Nam nhún vai.
“Ta biết có một nơi!” Diệt Quy Thần Chủ cũng không dài dòng, xé không mà đi.
Lạc Nam nắm tay Vân Tiêu, cấp tốc đuổi theo phía sau.
Với tốc độ của bọn họ, rất nhanh đã băng qua ngàn vạn dặm, đến một nơi giống như chiến trường cổ rộng mênh mông, xung quanh bị bao vây bởi hàng nghìn ngọn núi khổng lồ đâm thủng thương khung, trùng trùng điệp điệp…
Những ngọn núi này chẳng khác nào các bức tường thành do thiên nhiên tạo ra, vậy mà chặn cả Nguyên khí và Quy tắc thiên địa xung quanh, khiến chúng nó không thể tiến vào, như lạc vào một thế giới khác vậy.
“Có thể bắt đầu rồi!” Diệt Quy Thần Chủ lấy ra Tiệt Đạo Kiếm.
Lạc Nam ra hiệu cho Vân Tiêu tiến vào Linh Giới Châu, dù sao thì nàng vẫn chỉ là Siêu Thần, khó mà chống nổi dư ba của đại chiến cấp độ Bất Hủ.
“Phu quân cẩn thận, thiếp tin chàng!” Vân Tiêu ôn nhu nói.
“Haha, quá khứ nàng có thể đánh chạy Diệt Quy Thần Chủ, ta là nam nhân do nàng chọn, chẳng lẽ lại thua kém sao?” Lạc Nam cười thoải mái, thu nàng vào đan điền.
Từ Linh Giới Châu vẫn có thể quan sát cảnh tượng bên ngoài rất đơn giản.
“Vừa rồi ngươi nói gì?” Diệt Quy Thần Chủ lạnh lùng hỏi.
“Chẳng nói gì cả.” Lạc Nam giả ngu.
“Ngươi nói là ai bị đánh chạy?” Diệt Quy Thần Chủ bất mãn nói:
“Đừng quên ta mới là người luôn truy tìm Thư Vân để chém Quy tắc của nàng!”
“Ừm, sau đó bị đánh chạy!” Lạc Nam ra vẻ đã hiểu.
“Ngươi…” Diệt Quy Thần Chủ hai mắt phún hoả:
“Bắt đầu chiến đi!”
“Tốt!” Lạc Nam thản nhiên lấy ra Lạc Hồng Kiếm.
KENG! KENG!
Khoảnh khắc đó, hai tiếng kiếm ngâm dữ dội như muốn xé toạc càn khôn.
Tiệt Đạo Kiếm và Lạc Hồng Kiếm phản ứng như gặp phải thiên địch…
Từ trên Tiệt Đạo Kiếm, một luồng kiếm khí trong suốt như ánh dương bắn ra, trảm diệt vạn vật…
Từ trong Lạc Hồng Kiếm, một luồng kiếm khí đỏ đen đan xen như ngày tận thế xông thẳng, nặng nề sát phạt, nghiền nát tất cả.
OÀNH!
Hai luồng kiếm khí lao thẳng vào nhau, điên cuồng ma sát…
Răng rắc…
Không gian xung quanh chúng nó ầm ầm sụp đổ, mãi cho đến khi kiếm khí tiêu tan, giữa quảng trường đã tạo thành vết rách lan tràn như mạng nhện khổng lồ.
“Thanh kiếm này…” Diệt Quy Thần Chủ tim đập thình thịch, nhịn không được liếm khóe môi đỏ:
“Tần Dương chết không oan!”
Nàng cảm nhận được sức mạnh từ Lạc Hồng Kiếm không kém gì so với Tiệt Đạo Kiếm của mình, đặc biệt khiến nàng kích thích chính là loại quy tắc ẩn chứa bên trong nó.
Bá Kiếm Quy Tắc!
Thân là Kiếm tu tinh thông Quy tắc chi lực, Diệt Quy Thần Chủ rất nhạy cảm với cảm ứng Quy tắc…
Bá Kiếm Quy Tắc từ Lạc Hồng Kiếm khiến tim nàng đập nhanh, chỉ hận không thể chém nát nó để tăng cường uy lực cho Tiệt Đạo Kiếm.
Tiệt Đạo Kiếm có cùng suy nghĩ với chủ nhân, nó liên tục ngân lên, hưng phấn đến cực điểm như phát hiện nguồn tài nguyên quý giá.
Trong khi đó Lạc Hồng Kiếm lại cảm thấy như bị khiêu khích, muốn chém quy tắc của ta? Ngươi có bản lĩnh đó sao?
Trận chiến còn chưa nổ ra, hai thanh kiếm đã muốn lao vào nhau mà phân định thắng bại.
“Không đơn giản!” Lạc Nam híp mắt.
Nên biết rằng lần trước khi Lạc Hồng Kiếm xuất hiện, toàn bộ Bất Hủ Thần Vật ở hiện trường đều bị kinh sợ trước uy thế của nó.
Nhưng Tiệt Đạo Kiếm chẳng những không e ngại, ngược lại còn chiến ý dâng cao. Điều này chứng minh nó cũng là kiếm trung chi vương, không bị ảnh hưởng bởi sự vượt trội của Lạc Hồng Kiếm.
“Thật là thu hoạch ngoài ý muốn!” Diệt Quy Thần Chủ nhoẻn miệng cười:
“Vạn Đạo Lưu Ly Bình, Bất Hủ Thần Tháp và thanh kiếm này… ta đều muốn!”
“Đến đây lấy đi!” Lạc Nam vẫy vẫy tay.
XOẸT!
Thân ảnh chớp nhoáng, Diệt Quy Thần Chủ trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn, một kiếm chẻ thẳng xuống.
Kiếm này nhìn thì đơn giản, nhưng lưỡi kiếm lại được gia trì bởi Kiếm Thế kinh thiên động địa, ẩn trong đó là hàng tỷ tầng Kiếm Vực, kết hợp với khả năng chém đoạn quy tắc của Tiệt Đạo Kiếm, thật sự không có bao nhiêu cường giả đủ khả năng chống cự.
Nhưng Lạc Nam lại thuộc trường hợp hiếm hoi.
Hồng Kiếm gào thét, Bá Kiếm Quy Tắc đầy ngang tàn, cự kiếm thô bạo lấy cứng đối cứng.
“Hừ!”
Tiệt Đạo Thần Chủ rên lên một tiếng, chỉ cảm thấy một cỗ kiếm kình như sóng thần cuồn cuộn tác động khắp toàn thân.
Trong cơ thể nàng, kiếm khí như lưu tinh bạo vũ xoắn nát áp lực, Tiệt Đạo Kiếm vẫn ương ngạnh đè xuống.
Đến thì đón, Lạc Nam chấp chưởng Lạc Hồng Kiếm quét ngang…
Không có lực lượng, không có chiêu thức, đơn thuần chỉ là kiếm so với kiếm, đạo so với đạo…
Tiệt Đạo Kiếm muốn trảm Bá Kiếm Quy Tắc, Lạc Hồng Kiếm trực tiếp phóng thích ra để xem ngươi có chém nổi không.
Kết quả chứng minh, lưỡi kiếm nhiều lần ma sát, Bá Kiếm Quy Tắc vẫn không chút ảnh hưởng nào.
“Xem ra không dễ nuốt!” Lạc Nam cười mỉm.
“Thật vậy sao?” Biểu lộ của Diệt Quy Thần Chủ nhếch môi:
“Vạn Quy Khai!”
Tiệt Đạo Kiếm khiếu thiên, hàng vạn loại đại đạo khác nhau mang theo cả lực lượng và quy tắc tương ứng của chúng bạo phát trên lưỡi kiếm.
Tất cả những thứ này đều thuộc về những bại tướng dưới tay nàng, là đại đạo và quy tắc mà Tiệt Đạo Kiếm đã thôn phệ được.
Không sai, khả năng của Tiệt Đạo Kiếm vốn chính là cắn nuốt quy tắc bằng cách trảm phá chúng.
Sau khi chém nát được loại quy tắc này, Tiệt Đạo Kiếm sẽ có thể hấp thụ, vừa có thể tăng cường chiến lực, vừa giữ lại sử dụng khi cần.
Đây là lý do Vạn Đạo Thần Chủ – Thư Vân bị nhắm đến.
Nhưng ngay khi Tiệt Đạo Kiếm hiển uy, Lạc Nam vận chuyển Bá Tuyệt Kiếm Kinh tầng thứ tư – Vấn Kiếm kích hoạt, hàng loạt Kiếm Đạo liền bùng nổ.
Tốc Kiếm, Sát Kiếm, Chiến Kiếm, Hồn Kiếm, Trọng Kiếm, Cửu Hành Kiếm, Luân Hồi Kiếm…
KENG!
Song kiếm va đập, kiếm đạo sắc bén ở xung quanh mãnh liệt chém lấy nhau, trời đất hóa thành từng mảnh, khắp nơi chỉ còn mênh mông kiếm khí như đại hải.
“Tiệt Thần Kiếm Thế!” Diệt Quy Thần Chủ thanh lãnh quát.
Thế giới bành trướng, kiếm khí tung hoành, Tiệt Đạo Kiếm được cường hóa chưa từng có, nghiền nát tất cả kiếm đạo quy tắc của Lạc Nam, trảm thẳng xuống đầu hắn.
“Bá Kiếm Thế!” Lạc Nam cười gằn.
Lạc Hồng Kiếm ngạo khiếu cửu thiên, thiên không nhuộm đỏ, đại địa hóa đen như ngày tận thế.
Toàn bộ Quy tắc Kiếm Đạo dung hợp tạo thành vô vàn tia Bá Kiếm Quy Tắc sát phạt, chém tan thế tiến của đối thủ.
Bá Kiếm Thế nghiền ép ngược lại Tiệt Thần Kiếm Thế, hai thế giới ở giữa chiến trường giằng co dữ dội, chỉ hận không thể huỷ diệt lẫn nhau.
Ngay khi Diệt Quy Thần Chủ bất ngờ, lại một thanh kiếm khác hiện ra trong tay còn lại của Lạc Nam.
Không có sát phạt nặng nề, thay vào đó là sự quyết liệt, linh hoạt và lăng lệ đến cực điểm.
Nguyệt Hồng Kiếm xuất!
ĐÙNG!
Song kiếm cùng hiện, cộng hưởng điên cuồng, Bá Kiếm Thế mạnh hơn gấp đôi.
RĂNG RẮC…
Tiệt Thần Kiếm Thế của Diệt Quy Thần Chủ lập tức tan vỡ.
“Chưa hết đâu!” Diệt Quy Thần Chủ nghiến răng ngọc:
“Diệt Quy Thần Thế ra!”
Lại một đại thế giới mở ra, thế giới này chứa đựng khả năng huỷ diệt, tàn phá toàn bộ quy tắc chi lực.
Nếu Tiệt Thần Kiếm Thế là khả năng đến từ Tiệt Đạo Kiếm, thì Diệt Quy Thần Thế lại đến từ công pháp và khả năng lĩnh ngộ của Diệt Quy Thần Chủ.
Diệt Quy Thần Thể cùng Tiệt Thần Kiếm Thế cùng lúc mở ra, song thế gia thân, ngạnh kháng trực diện Bá Kiếm Thế.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Bá Kiếm Thế ở trước sự kết hợp của song đại thế mà kịch liệt rung chuyển, tiếng kiếm thế va chạm như trống trận thét gào, chát chúa vang dội…
“Sảng khoái!” Lạc Nam cười dài, song kiếm nâng lên:
“Đại Chinh Phạt – Lạc Nguyệt Kiếp!”
Hai môn Bất Hủ Kiếm Kỹ đồng thời thi triển, hắn thừa hiểu muốn dùng thủ đoạn bình thường đánh bại nhân vật như Diệt Quy Thần Chủ là không thể.
Thời khắc này, thiên địa sau lưng Lạc Nam như chia thành hai nửa.
Một bên là vô số thanh Lạc Hồng Kiếm khổng lồ như thiên thạch hiện ra giữa càn khôn mang đến áp bách cực đại, một bên là vạn luồng ánh trăng máu thê lương, cô tịch chứa đựng sát cơ chí mạng treo lơ lửng trên bầu trời.
Lạc Hồng giáng – Đại Chinh Phạt hàng thế.
Nguyệt Hồng trảm – Lạc Nguyệt Kiếp rơi xuống.
Mây trên trời bị xé toạc, dãi núi xa xôi chấn động không ngừng, hai môn Bất Hủ Kiếm Kỹ kết hợp, uy thế vô biên.
“Hảo thủ đoạn!” Ánh mắt Diệt Quy Thần Chủ nóng rực, chẳng những không chút sợ hãi, còn chủ động bay đến, Tiệt Đạo Kiếm ngân vang mãnh liệt:
“Bất Hủ Kiếm Kỹ – Bách Xuyên Quy Hải!”
XOẸT XOẸT XOẸT…
Diệt Quy Thần Chủ liên tục vung kiếm chém về phía trước.
Kiếm ảnh ngàn vạn, kiếm khí ngút trời…
Theo mỗi một luồng kiếm khí, lại ẩn trong đó một dòng chảy đại đạo và quy tắc khác nhau.
Những dòng chảy đại đạo này như những dòng sông…
Trăm sông đổ về biển lớn, dòng chảy càng lúc càng mạnh, đại hải ngày càng bao la.
Cho đến cuối cùng, toàn bộ đại đạo và quy tắc đều diễn hóa thành Quy tắc Kiếm Đạo.
Kiếm khí, kiếm ảnh của Tiệt Đạo Thần Chủ đã phong tỏa thương khung, che phủ thiên địa, quét ngang cả hai môn Bất Hủ Kiếm Kỹ.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từng thanh hồng kiếm cự đại bị chém đôi, từng ánh trăng rơi bị ma diệt.
Một chiêu Bách Xuyên Quy Hải này ẩn chứa Kiếm Đạo chí cao, với khả năng diễn hóa vạn đạo thành Kiếm Đạo, ám chỉ vạn đạo rồi cũng chỉ là đạo, đều có bản chất tương liên…
Diệt Quy Thần Chủ quả nhiên không dễ đối phó.
Nhưng mà bản thân nàng ta là một Kiếm tu, còn đối với Lạc Nam hắn không chỉ có như vậy.
Kiếm! Chỉ là một phần thủ đoạn.
ONG!
Bất Hủ Thần Tháp sừng sững hiện ra, chín tầng tháp cùng lúc khai mở.
3000 cực Giới dung hợp vào Bá Đỉnh, Bá Cực Đỉnh hiện ra trong lòng bàn tay.
Bá Chủ Thần Thế bành trướng, dung hợp vào Bá Kiếm Thế, ngang tàn nghiền ép.
ĐÙNG!
Theo một tiếng nổ tung, Tiệt Thần Kiếm Thế và Diệt Quy Thần Thế cùng lúc băng liệt.
Dù chúng nó rất mạnh, nhưng cả hai kết hợp chỉ nghiền ép được mỗi Bá Kiếm Thế…
Khi có Bá Chủ Thần Thế hàng lâm, kết quả đã khác.
“Loạn Đỉnh Bá Cực Trận!” Lạc Nam uy nghiêm gầm lên.
Bá Cực Đỉnh phân tách, loạn lạc trên đỉnh đầu, bùng phát Bá Thần Lực, như từng viên sao băng trấn áp xuống mục tiêu.
“Bách Xuyên Quy Hải!” Diệt Quy Thần Chủ lạnh lùng, một chiêu trăm sông đổ về biển lớn hội tụ.
Kiếm ảnh như từng cơn sóng thần, đẩy lùi tất cả Bá Cực Đỉnh muốn trấn áp mình.
Nhưng Loạn Đỉnh Bá Cực Trận còn chưa dứt đã thấy Lạc Nam liên tục kết ấn.
“Nguyên Tố Thành Binh – Quan Âm Hộ Đạo – Quyền Năng Nguyên Tố – Càn Khôn Vạn Trận!”
Nghịch Thế Thần Thông chồng chất mà ra…
Đại quân ngưng kết từ Bá Thần Lực, hàng nghìn Quan Âm Cổ Thụ, trận pháp chồng chất…
Chưa dừng lại ở đó, hắn ở trong lòng quát lạnh:
“Nộ Hải Cuồng Lôi – Hồng Mông Diễn Đạo – Vạn Cổ Biến – Vạn Long Triều Bài – Vạn Phật Triều Tông.”
Chỉ trong một hơi thở, biển lôi vô tận hình thành, vô số chủng loài cổ xưa diễn hóa, hư ảnh vạn long, hư ảnh chư phật cùng lúc hiển thế.
Diệt Quy Thần Chủ nhìn mà chóng mặt, tất cả tồn tại được hắn triệu hồi đã thô bạo xông về phía nàng, phát động thế công huỷ diệt.
“Không chỉ mình ngươi có Nghịch Thế Thần Thông!” Diệt Quy Thần Chủ kiêu ngạo ngẩng đầu, Tiệt Đạo Kiếm bỗng nhiên chém vào thời không:
“Quá Khứ Trảm – Tương Lai Trảm!”
Thời không nứt ra, hai vết kiếm như hai đại môn, dẫn tiến quá khứ, hướng về tương lai.
Từ trong hai đại môn, Diệt Quy Thần Chủ từ quá khứ tìm đến, Diệt Quy Thần Chủ từ tương lai quay về.
Ba vị Diệt Quy Thần Chủ chấp chưởng Tiệt Đạo Kiếm nhìn thế công đầy trời.
Cùng lúc bước lên.
“Bách Xuyên Quy Hải!”
Tam kiếm cùng xuất, đồ sát vạn quân, chém giết thế gian hết thảy địch.
KENG KENG KENG KENG…
Vạn Ảnh Huyết Hồng triển khai, Lạc Hồng Kiếm và Nguyệt Hồng Kiếm dữ dội phân tách.
Bất Hủ Thần Tháp chấn động, rót ra lực lượng dung hợp vào song kiếm…
Mỗi một thanh kiếm đều tự bạo phát Bá Thần Lực, Bá Kiếm Thế và Bá Chủ Thần Thế…
“Diệt Thần Kiếm Trận!” Lạc Nam vô tình phất tay:
“Loạn Thời Tru Thần Trận!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2025 08:39 (GMT+7) |