Giữa phiến không gian sụp đổ, một thân ảnh yếu ớt nằm thở hổn hển, sắc mặt đầy vẻ căm hận, oán khí chưa tan.
Nếu có người ngoài ở đây nhìn thấy, nhất định sẽ không tin vào mắt mình.
Đã từng uy phong bát diện, được xưng tụng là Bất Hủ Thần trẻ tuổi nhất Đông Nam, Vạn Vũ Chi Chủ – Lãnh Tàn lại có ngày rơi vào cảnh khốn cùng như thế.
Thế lực bị diệt, Bất Hủ Thần Vật đánh mất, thân mang trọng thương…
Càng đáng nói hơn, hầu hết tài sản đều ẩn chứa trong Vạn Vũ Chi Môn, thế nên hiện tại Lãnh Tàn gần như tay trắng.
Cũng may, hắn còn lại Đại Dục Hợp Hoan Châu và công pháp Đại Dục Dung Lô Kinh đi kèm.
Nhờ có Bất Hủ Thần Vật hỗ trợ lực lượng, cái đầu bị nổ của hắn đã phục hồi trở lại, không phải lo lắng về vấn đề tính mạng.
Nhưng mà Đại Dục Thần Đỉnh bị phá vỡ, muốn tu luyện Đại Dục Dung Lô Kinh, bắt buộc Lãnh Tàn phải làm lại từ đầu, tìm kiếm vô số nữ nhân có thiên phú, đa dạng huyết mạch và thể chất để luyện hóa giống như Đại Dục Lão Tổ đã làm.
Với trạng thái hiện nay của Lãnh Tàn, chẳng biết phải đến ngày tháng năm nào mới có thể khôi phục.
“Lạc Nam, Thần Huyền Huân… thù hận hôm nay, tương lai bổn tọa sẽ báo gấp vạn lần!” Lãnh Tàn nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩ đến Bất Hủ Cổ Tộc cũng đã bị mình diệt vô số năm, Thần Huyền Huân chỉ còn sót lại một tia tàn hồn vẫn có thể lật ngược ván cờ đến mức như vậy.
Lãnh Tàn không tin nàng ta làm được mà mình không thể làm được.
Dù sao thì trạng thái hiện tại của bản thân so với Thần Huyền Huân năm xưa vẫn tốt hơn rất nhiều.
“Rồi ta sẽ trở lại!” Hắn cắn chặt răng, mượn một phần lực lượng từ Đại Dục Hợp Hoan Châu chật vật đứng lên.
Nào ngờ đúng lúc này, một cỗ sát khí lẫm liệt tàn nhẫn phủ xuống:
“Muốn hồi phục à? Ngươi không có cơ hội!”
Hồng Mông Vạn Tổ Ấn thô bạo hình thành, ở trên cao trấn áp toàn diện.
KENG!
Đại Dục Hợp Hoan Châu bay lên hộ chủ, nhưng nó cũng đã tiêu hao rất nặng sau trận chiến, không phải đối thủ, lập tức bị chấn bay.
PHỐC!
Hồng Mông Vạn Tổ Ấn nện vào cơ thể Lãnh Tàn, nghiền hắn xuống tầng tầng lớp lớp không gian.
Bất quá vừa rồi nhờ Đại Dục Hợp Hoan Châu giảm đi uy lực, nên Lãnh Tàn vẫn chưa hoàn toàn tắt thở.
Dù là như thế, vốn còn nửa cái mạng nay chỉ sót lại hơi tàn, xương cốt, nội tạng, căn cơ đều bị một ấn vừa rồi đánh cho sụp đổ.
“Hồng Mông lão cẩu, ngươi lại cắn bậy nữa sao?” Lãnh Tàn ho sặc sụa, khóe môi yếu ớt thì thào, ánh mắt ngập tràn oán độc.
Nếu không phải lão già này như chó điên cắn bậy nhiều lần, mình cũng không rơi vào thảm cảnh này.
“Chửi lão phu là chó à?” Hồng Mông Đạo Tổ hiện thân, sắc mặt vặn vẹo nhìn Lãnh Tàn gầm thét:
“Là kẻ nào phản bội Hồng Mông Cổ Tộc trước? Kẻ nào ra tay trước? Lão phu nếu là chó điên, thì ngươi chính là loài rắn rết nham hiểm, ác độc!”
“Ngươi…” Lãnh Tàn suýt thổ huyết.
Hắn thừa nhận, sai lầm duy nhất trong đời hắn không phải việc diệt đi Bất Hủ Cổ Tộc, mà là đánh giá thấp Hồng Mông Đạo Tổ.
Lão già này không có sự bình thản, sẵn sàng nghênh đón sinh tử như Thần Huyền Không, ngược lại có thể bất chấp mọi thứ, kể cả mặt mũi của Bất Hủ Thần chỉ để kéo theo tất cả những người hãm hại mình chôn cùng.
Nếu ngay từ đầu không tham lam Hồng Mông Cổ Tộc, không ngấp nghé Hồng Mông Càn Khôn Châu, không bức bọn họ vào đường cùng… mọi thứ có lẽ đã khác.
Đương nhiên thế gian này không có thuốc hối hận.
“Hôm nay lão giết ta, tương lai Lạc Nam và Thần Huyền Huân cũng không bỏ qua cho lão!” Lãnh Tàn cố gắng dốc sức, thì thào nói:
“Chi bằng chúng ta hợp tác, chờ ta khôi phục… hai ta liên thủ chống lại chúng!”
“Lão phu nhổ vào!” Hồng Mông Đạo Tổ khinh bỉ vung chân, đem đầu Lãnh Tàn đạp đến bẹp dí.
Lời nói của tên này khiến lão khinh bỉ, thậm chí không thèm để ý đến tôn nghiêm của cường giả, trực tiếp vận sức tiểu tiện vào người đối phương thay cho lời sỉ nhục.
“Phốc!” Lãnh Tàn lần này thổ ra máu đen, nhục nhã đến mức tâm cảnh muốn băng liệt.
Thảm đến mức không thể hình dung…
“Đừng tưởng lão phu cổ hủ như Thần Huyền Không.” Hồng Mông Đạo Tổ cười âm trầm:
“Hôm nay giải quyết ngươi, Đại Dục Hợp Hoan Châu rơi vào tay ta!”
“Khi đó năng lực của Hồng Mông Càn Khôn Châu và Đại Dục Hợp Hoan Châu kết hợp, dù đánh không lại Lạc Nam và Thần Huyền Huân, lão phu vẫn có bản lĩnh giữ mạng.”
Lão đã cố gắng bám theo Lãnh Tàn sau khi Bá Chiến kết thúc, đây là cơ hội để chuyển mình tốt nhất.
Thử tưởng tượng Đại Dục Dung Lô Kinh có khả năng luyện hóa nữ tử sở hữu huyết mạch và thể chất quý hiếm, sau đó lại dùng Hồng Mông Tổ Thần Lực để lột xác và biến dị tất cả.
Chiến lực của lão sẽ đến mức nào?
Càng nghĩ càng hưng phấn, Hồng Mông Đạo Tổ quyết đoán vung tay, chưởng thẳng vào đan điền của con mồi đang hấp hối.
“Lão cẩu ngươi chết không yên lành!” Lãnh Tàn uất hận đến phát điên, nhưng chỉ có thể đón nhận tử vong buông xuống.
RĂNG RẮC…
Dị biến đột ngột phát sinh, không gian sụp đổ, một cái bàn tay tinh xảo, trắng bệch vô thanh vô thức duỗi ra.
Động tác rất nhẹ nhàng, không kèm theo chút uy áp nào, lại có thể chặn đứng thế công của Bất Hủ Thần.
“Ai?” Hồng Mông Đạo Tổ gầm lên, sắc mặt đầy vẻ đề phòng.
Có thể vô thanh vô thức tiếp cận, hơn nữa còn dễ dàng ngăn cản mình, kẻ đến nhất định là cường giả.
“Ngươi có thể gọi mỗ là Vô Ưu…” Thanh âm the thé vọng ra khó phân biệt nam nữ.
PHỐC!
Nhưng chỉ với câu nói này, Hồng Mông Đạo Tổ chỉ cảm thấy linh hồn bạo liệt, toàn thân run rẩy phun ra thần huyết.
Trước mặt hắn, một thân ảnh chẳng biết xuất hiện từ bao giờ.
Kẻ này là một nam tử tuấn tú nhưng lại trang điểm giống hệt nữ nhân, đánh má hồng, tô son đỏ, làn da trắng bệch không có sức sống như người mắc bệnh, móng tay dài gần cả tấc, mặc trên người đồng phục như thái giám, quỷ dị vô cùng.
Là một tên quái nhân.
“Giả thần giả quỷ!” Hồng Mông Đạo Tổ lấy can đảm gầm lên.
Hồng Mông Tổ Thần Thế bành trướng dữ dội, ầm ầm chấn thẳng về phía quái nhân.
Vô Ưu nhìn lão già, lại nhìn Lãnh Tàn, đầu lưỡi tím lè ra liếm cái môi trơn bóng vô cùng quái dị.
Cũng chẳng thấy y làm động tác gì, chỉ bước ra một chân, cả người tiến vào Hồng Mông Tổ Thần Thế.
ẦM!
Bước đầu tiên Hồng Mông Tổ Thần Thế chấn động, bước thứ hai Hồng Mông Tổ Thần Thế sụp đổ, bước thứ ba Hồng Mông Đạo Tổ như diều đứt dây bay ngược hàng trăm dặm.
“Khả năng làm chủ càn khôn!?” Hồng Mông Đạo Tổ kinh dị trong lòng.
Trong vùng càn khôn mà quái nhân này khống chế, dù là Hồng Mông Tổ Thần Thế của mình cũng bị quét tan.
Biết đụng phải thiết bảng, Hồng Mông Đạo Tổ quay người bỏ chạy, mặc kệ Lãnh Tàn.
Nhưng nào ngờ, quái nhân kia nâng tay lên, hai khối đá kỳ lạ xuất hiện, một khối màu xanh, một khối màu đỏ.
Quái nhân ném khối đá màu đỏ vào cơ thể Lãnh Tàn đang hấp hối, rồi lại ném khối đá màu xanh về phía lão già đang bỏ chạy.
Hồng Mông Đạo Tổ kinh hồn táng đảm, trốn vào Hồng Mông Càn Khôn Châu ẩn thân.
Nhưng khối đá kia vậy mà có thể xuyên qua cả Bất Hủ Thần Vật, xuyên qua mọi thủ đoạn phòng ngự của Hồng Mông Đạo Tổ, tiến vào cơ thể lão.
XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Như hai luồng cực quang hút lấy nhau dữ dội, Hồng Mông Đạo Tổ từ trong Càn Khôn Châu bị cưỡng ép kéo ra, bắn ngược trở lại.
Mà Lãnh Tàn đang nằm bẹp dí trên đất cũng điên cuồng mất tự chủ mà bay lên.
ẦM!
Một tiếng va chạm thật lớn, chỉ thấy Lãnh Tàn và Hồng Mông Đạo Tổ dính sát vào nhau.
Hai khối đá một xanh một đỏ dính chặt lấy nhau, cảnh tượng rợn cả tóc gáy hiện lên.
Hồng Mông Đạo Tổ và Lãnh Tàn đang dung hợp.
Da thịt, xương cốt, nội tạng, đan điền…
Sau đó đến ý thức, lý trí, linh hồn, tu vi…
Tất cả mọi thứ của hai tôn Bất Hủ Thần đều đang quỷ dị giao dung, hòa quyện triệt để.
Tương tự, hai khối đá kia cũng đã hòa hợp thành một.
Mà khi chúng nó hòa hợp hoàn tất, hai người sống hàng thật giá thật, bị biến thành một người.
Kẻ này có diện mạo như Lãnh Tàn và Hồng Mông Đạo Tổ kết hợp, kế thừa đặc điểm của cả hai.
Kẻ này sở hữu Hồng Mông Càn Khôn Châu, sở hữu cả Đại Dục Hợp Hoan Châu.
Kẻ này có tu vi Bất Hủ Thần chồng chất.
Kẻ này có trí nhớ và ý thức của hai người.
Càng đáng sợ hơn, kẻ này lại sinh ra lòng trung thành với quái nhân ở trước mặt này, ngay cả lòng căm thù, mối hận cũng đều bị phai nhạt so với sự trung thành đó.
Có vẻ như cả đời này chỉ sống vì quái nhân trước mắt đây, quái nhân chính là lý tưởng, là mục tiêu sống vĩ đại của bọn hắn vậy.
“Tham kiến chủ nhân!” Quỳ xuống cả hai chân, ánh mắt đầy vẻ cuồng nhiệt.
“Hé hé hé!” Quái nhân che miệng cười khúc khích, nhún vai yểu điệu như một nữ nhi, cảm thán nói:
“Sự dung hợp của chó điên và rắn rết thật sự là hoàn hảo, so với tên ngu dốt Tần Dương kia thú vị hơn nhiều lần.”
“Đội ơn chủ nhân khen thưởng!” Một lời khen thoáng qua lại khiến kẻ này điên cuồng như được đế hoàng ân sủng.
“Từ giờ tên của ngươi sẽ là Lãnh Hồng!” Quái nhân nói:
“Thay thế Tần Dương, trở thành thuộc hạ mới của Vô Ưu Cấm Lão!”
“Chủ nhân ban tên là vinh quang vô thượng, thuộc hạ chết cũng vui lòng!” Lãnh Hồng cuồng si đáp.
“Lưỡng Từ Thạch sẽ giúp ngươi dung hợp mọi thứ vốn thuộc về cả hai trước đó, bao gồm cả Hồng Mông Càn Khôn Châu và Đại Dục Hợp Hoan Châu, nó sẽ lột xác mạnh đến mức chưa từng có!” Vô Ưu chắp tay phía sau, khóe miệng nhếch lên đầy tự đắc:
“Bắt đầu đi! Dưới trướng mỗ không có kẻ phế vật!”
“Tuân lệnh!” Lãnh Hồng liên tục dập mạnh đầu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2025 08:39 (GMT+7) |