Thấy Lạc Nam đằng đằng sát khí đuổi theo mình, Bạo Quyền Thần Chủ thất kinh gầm lên.
“Ngày sau à?” Lạc Nam bật cười:
“Lão cẩu ngươi làm gì còn ngày sau?”
Hắn nâng Lạc Hồng, Bá Kiếm Thế cùng Bá Chủ Thần Thế song song hội tụ dọc theo thân kiếm, cuồng bạo bổ ra.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Kiếm khí vô biên như sóng thần, tầng tầng lớp lớp không gian băng liệt nghiền ép đến mục tiêu.
“Không xong!” Quyền Thần tê dại da đầu, thân thể tráng kiện nổi lên cuồn cuộn cơ bắp từ bên trong, sức mạnh của một Bất Hủ Thể Thần bạo phát.
Già Thế Thần Thủ reo vang, ngân giáp tỏa sáng rực rỡ, dồn nén hàng tỷ tầng Vực vào nắm tay, đấm ngược về phía sau.
Kiếm khí và quyền kình va chạm, chỉ nghe “đùng” một tiếng, quyền kình bị xé toạc thành hai mảnh.
Lạc Hồng Kiếm xuyên qua tất cả, nện thẳng vào cánh tay.
RĂNG RẮC…
Thanh âm xương cốt sụp đổ vang lên, lão ta chỉ cảm thấy đau nhức kịch liệt, Già Thế Thần Thủ suýt chút phá toái, cả người như đạn pháo bay ngược hàng vạn dặm.
“Khinh người quá đáng!” Quyền Thần trán nổi gân xanh, lão biết nếu Lạc Nam muốn đuổi, mình chắc chắn sẽ không thể thoát.
Bởi vì lão là một Bất Hủ Thể Thần, tuy có thể dựa vào sức mạnh nhục thân phá không mà chạy, nhưng gặp phải nhân vật tinh thông rất nhiều thuộc tính gia tăng tốc độ, lại sở hữu Thời Không Chi Đạo như Lạc Nam, lão chẳng khác nào một đứa bé vừa tập đi phải chạy đua với người trưởng thành.
Lạc Nam lười nói nhảm, Bá Cực Đỉnh phân tách thành hàng nghìn đại đỉnh xoay tròn xung quanh.
Loạn Đỉnh Bá Cực Trận thô bạo đập xuống, liên miên bất tuyệt.
BOONG! BOONG! BOONG! BOONG!
Liên tục là tiếng đập nện như gõ chuông, Bá Cực Đỉnh phô thiên cái địa giáng xuống Ngân Giáp được hình thành từ Già Thế Thần Thủ tạo ra thanh âm vang dội.
Quyền Thần bị trấn đến choáng váng cả đầu óc, ngũ tạng rối tung, dù cách một lớp giáp bảo vệ cũng đau đến tê tâm liệt phế.
“Khốn kiếp, tại sao cứ là lão phu?” Lão không phục gào thét:
“Kẻ thù diệt Bất Hủ Cổ Tộc là Binh Ngạo ngươi lại không đuổi?”
“Haha, trước đó ngươi đòi ta giao ra lão bà, hiện tại lại hỏi lý do à?” Lạc Nam cười gằn.
“Phốc!” Bạo Quyền Thần Chủ thổ huyết, nội tâm hối hận đến phát điên.
Lão đâu ngờ chỉ vì một câu tham lam Uẩn Linh Đạo Trà đã dẫn đến họa sát thân.
Lạc Nam là kẻ bảo hộ thê tử đến cực điểm, huống hồ Hương Trà còn có địa vị đặc biệt trong lòng hắn.
Ân oán với đám người Binh Ngạo có thể giải quyết sau, nhưng kẻ nào ngấp nghé thê tử của hắn, vậy giải quyết trước.
Chưa kể cái món Bất Hủ Thần Vật – Già Thế Thần Thủ này cũng rất phù hợp với Võ Tam Nương, hắn quyết tâm lấy về cho nàng.
“Là ngươi ép lão phu!” Quyền Thần quát lớn:
“Già Thế Thần Tướng!”
Lão mãnh liệt kết ấn, muốn biến thành trạng thái Pháp Tướng, trấn bay loạn đỉnh.
Nhưng mà ngay lúc đó, các tôn Bá Cực Đỉnh lại thay đổi trạng thái, chuyển hóa lực lượng sang dạng Linh Hồn, cùng lúc đập xuống.
Đợt tấn công này không còn nhắm vào chiến giáp hay cơ thể, mà trực tiếp xuyên qua phòng ngự, oanh kích linh hồn.
PHỐC!
Thất khiếu tung tóe, linh hồn suýt chút nổ tung, Quyền Thần trọng thương cực nặng, làm gì có thời gian triệu hoán Pháp Tướng?
Lão chỉ là một Bất Hủ Thể Thần, gặp phải Tam Đạo Bất Hủ như Lạc Nam chênh lệch thực lực lớn đến mức ngay cả thời gian thi triển chiêu thức cũng không có.
Không phải lão yếu, mà là do đối thủ quá mạnh.
Bình thường Bá Chủ Thần Thế đã có thể hoành hành ngang dọc, nghiền ép các loại Thế khác.
Lần này lại có thêm sự gia nhập của Bá Kiếm Thế không hề kém hơn.
Song Thế hộ thân, quả thật là Thần đến diệt Thần, Ma đến tru Ma.
“Khai Hoàng Trảm!”
Lạc Nam nâng kiếm, hư ảnh một cột kiếm chống trời sừng sững hàng lâm, màu đỏ xuyên thủng chín tầng mây, nặng nề giáng xuống.
Uy lực này có thể khai mở cả vũ trụ.
ĐÙNG!
Ngân giáp hóa thành toái phiến, Bạo Quyền Thần Chủ như diều đứt dây ầm ầm đâm thủng mặt đất, tạo ra một thung lũng sâu vạn trượng.
Nhưng người còn chưa kịp “nhập thổ vi an”, Lạc Nam vung tay thao túng Không Gian siết chặt, đem Bạo Quyền Thần Chủ kéo ngược trở lên trước mặt mình.
Ngân giáp trên người không còn, Quyền Thần yếu ớt thở hổn hển, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm lấy kẻ đối diện, thì thào nói:
“Lão phu xin được gia nhập Bá Việt Tông!”
Đáp lại hắn, Lạc Hồng biến thành Nguyệt Hồng sắc lẻm, một cánh tay đeo găng rơi rụng.
“AAAAA…”
Bạo Quyền Thần Chủ nhận ra ý đồ của hắn, như dã thú gào lên: “Trả lại cho lão phu!”
“Ngươi muốn cướp nàng khỏi ta, nên chuẩn bị sẵn tâm lý bị ta lấy lại một thứ gì đó.” Lạc Nam hờ hững nói.
Bá Chủ Quy Tắc bao trùm Già Thế Thần Thủ, thu vào ống tay áo.
Không để Quyền Thần nói thêm lời nào, Bất Hủ Thần Hồn oanh tạc trực diện.
“Hự…”
Lão đầu hôn mê bất tỉnh, bị Lạc Nam tùy ý ném vào trong đỉnh.
Hắn đưa mắt nhìn về các hướng còn lại vừa lúc bắt gặp Thần Huyền Huân đã cầm xuống Vĩnh Sinh Lão Tổ.
Nói đến con hàng Vĩnh Sinh Lão Tổ này, chiến lực không quá nổi bật, tốc độ cũng chẳng nhanh, điểm lợi hại nhất là khả năng sống dai và hỗ trợ đồng đội phục hồi trong trận chiến.
Vĩnh Sinh Tổ Thần Lực trị thương rất nhanh, Vĩnh Sinh Thần Văn bao trùm đúc nên Vĩnh Sinh Thần Thể cho những người khác.
Nhưng trong tình thế đồng minh tán loạn, Thần Huyền Huân mang theo ba kiện Bất Hủ Thần Vật truy sát, nàng đối phó với Vĩnh Vũ còn đơn giản hơn cả Pháp Hưng.
Chẳng mất bao nhiêu công sức, Bạch Ấn Điện và Bất Hủ Thần Tháp đã thu phục Vĩnh Sinh Điện, Thần Huyền Huân đã trảm bay thủ cấp của kẻ thù.
Trong khi đó, Hàn Phi Vũ và Bất Hủ Viêm Thần vẫn đang giãy dựa trước sự vây công của tam nữ và Tiêu Tài Lão Tổ.
Lạc Nam cùng Thần Huyền Huân nhìn nhau, ăn ý tách ra, lao thẳng về hai trận chiến.
“Không được!”
Nhìn thấy cảnh này, Cực Hàn Băng Đế kinh hồn táng đảm, nội tâm hạ lệnh:
“Bạo đi, kéo theo hắn chôn cùng!”
RỐNG!
Đại Dục Băng Khôi nhận lệnh của chủ nhân, nhào đến Lạc Nam phát động tự bạo.
Hiển nhiên Hàn Phi Vũ muốn kích nổ Băng Khôi cấp Bất Hủ, trọng thương hoặc tiêu diệt hắn.
Bất quá, Lạc Nam đã sớm nhìn thấu ý đồ của hắn.
Dù sao thì cái trò tự bạo này hắn đã chơi nhiều, ngay cả Bất Hủ Thần Vật còn từng bị hắn đem ra dọa nổ ở Tây Cực, thủ đoạn nhỏ của Hàn Phi Vũ sao thoát khỏi mắt hắn?
“Bá Chủ Thượng Ngôn – Dừng!”
Lạc Nam cao cao tại thượng mở miệng ra lệnh, thiên địa quy tắc uy nghiêm phủ xuống, khóa chặt Đại Dục Băng Khôi.
Sức mạnh dồn nén chuẩn bị kích nổ bị cưỡng ép dừng lại…
ONG!
Bá Cực Đỉnh biến lớn, ở trên không trung úp xuống, đem Đại Dục Băng Khôi hút vào, cắt đứt liên kết với Hàn Phi Vũ.
“Họ Lạc tiểu súc sinh, ân oán hôm nay, trẫm nhớ kỹ rồi!” Hàn Phi Vũ không cam lòng gầm lên:
“Lần sau gặp lại, hoàn trả gấp vạn lần!”
Nói xong, Bất Hủ Thần Vật – Trường Cổ Băng Hà toàn lực bắn ra, biến thành một dòng sông băng có thể chảy xuyên kim cổ, băng qua thời không, mang theo Hàn Phi Vũ đào tẩu.
Như đã nói, Trường Cổ Băng Hà ngoại trừ năng lực Băng Đạo đỉnh cấp, còn là một Bất Hủ Thần Vật có tốc độ cực cao, dòng chảy xuyên toa thời không, khó mà truy đuổi.
Đáng tiếc, Hàn Phi Vũ lại quên mất nếu nói về khả năng này, một thứ khác mới là trứ danh.
Một tia Bá Chủ Quy Tắc đã sớm bám vào sông băng, Lạc Nam động ý niệm, Bất Hủ Thần Tháp đã xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn.
Viễn Độn Càn Khôn!
XOẸT!
Bất Hủ Thần Tháp tan biến mất dạng, một lần nữa xuất hiện đã hóa thành khổng lồ, ầm ầm trấn xuống trung tâm Trường Cổ Băng Hà đang chảy qua thời không.
“Ngươi…” Hàn Phi Vũ sợ hãi muốn tuyệt, hai mắt trừng lớn, phẫn nộ rống lên:
“Ngự Hà – hóa Long Sát!”
NGAO!
Trường Cổ Băng Hà chuyển mình, tỏa ra hàn khí âm u lạnh lẽo, muốn hóa thành một tôn Băng Long theo lệnh của chủ nhân, tấn công đại địch.
KENG!
Kiếm ngâm động thiên, Lạc Hồng Kiếm ầm ầm biến lớn, bá đạo cắm xuống thân rồng.
RẮC… OÀNH OÀNH OÀNH…
Cả một trường hà chấn động dữ dội, vô vàn loại Quy tắc Kiếm Đạo sát phạt bắn ra, xâm nhập vào nội không gian của Trường Cổ Băng Hà, ngang tàng phá diệt.
Nếu Bá Chủ Quy Tắc có khả năng nghiền ép, khống chế tất cả…
Thì đây chính là Bá Kiếm Quy Tắc, chém nát mọi thứ…
NGAO NGAO NGAO…
Trường Cổ Băng Hà gào thét trong đau đớn, khí linh của nó là một con Băng Long vừa mới trồi lên, đã bị Bá Kiếm Quy Tắc trảm thành cặn bã.
Trường Cổ Băng Hà co rúm lại, dòng sông băng có thể chảy xuyên kim cổ này lần đầu tiên bất lực đến mức như vậy, thảm hại đến mức như vậy.
PHỐC!
Mà thân là chủ nhân của nó, Hàn Phi Vũ nhận phản phệ cực nặng, vô số Đạo Băng trong cơ thể ảm đạm, thể nội và linh hồn trọng thương.
“Lần trước ngươi ỷ tu vi cao, một đường đuổi giết ta chạy khắp hỗn độn…” Lạc Nam nhàn nhạt nói:
“Lần này tu vi chúng ta ngang nhau, kết quả đã khác!”
“Ngươi…” Hàn Phi Vũ bờ môi giật giật, muốn nói lời không phục nhưng lại chẳng biết phải nói thế nào.
Khi mình tu vi cao hơn, mình không thể bắt được con mồi.
Trong cùng cấp độ, mình thảm bại triệt để.
Còn gì để không phục nữa đâu?
Nhưng hắn không cam lòng, nghĩ đến kết cục của Pháp Hưng, Quyền Thần, Tần Dương đám người… Hàn Phi Vũ rống lên:
“Bổn tọa dù tự phong, cũng không cho ngươi hưởng lợi!”
“Bí pháp – Huyết Thệ Vĩnh Cửu Băng Phong!”
Hắn hiến tế máu huyết, thúc đẩy uy lực của Bất Hủ Băng Lực khắp toàn thân, muốn tự đóng băng chính mình và cả Trường Cổ Băng Hà thành một khối.
Làm như thế, dù hắn bị đóng băng vĩnh viễn như pho tượng, Lạc Nam cũng không thể lấy được bất cứ thứ gì từ hắn.
Bởi nếu cố tình tác động vào tượng băng, nó sẽ sụp đổ, mọi thứ thành mảnh nhỏ.
“Ngươi đánh giá cao mình quá rồi!” Lạc Nam cười nhạt:
“Rơi vào tay ta, ngươi không có tư cách tự phong!”
Hắn cong đầu ngón tay bắn ra…
XOẸT XOẸT XOẸT…
Bá Kiếm Quy Tắc xâm nhập thể nội Hàn Phi Vũ, chém đứt kinh mạch, chém đứt dòng chảy hàn băng, chém đứt cả ý thức và khả năng làm chủ cơ thể…
Trước thủ đoạn của hắn, Huyết Thệ Vĩnh Cửu Băng Phong không chút tác dụng.
“Ngươi…” Hàn Phi Vũ tuyệt vọng thở hổn hển, một tia sợ hãi dâng trào trong mắt, yếu ớt thì thào:
“Nam nhân mà nàng lựa chọn, thật đáng sợ!”
Nói xong lời này, hắn ngã xuống trên chính dòng sông băng hàn của mình, sinh cơ tiêu tán.
Lạc Nam mặt không biểu tình, phất tay thu dọn chiến trường.
Đúng như thế nhân đã nghĩ, kể từ khi tu luyện Bá Tuyệt Kiếm Kinh, trợ giúp Thần Huyền Huân đột phá Bất Hủ Thần, liên minh của đám địch nhân này đã không đủ uy hiếp đến hắn.
Tất cả đều nhờ vào thu hoạch khổng lồ tại Đông Uyên Thung Lũng.
Nhưng khiến hắn không ngờ, Cấm Khu lại ra tay nhanh chóng như vậy.
Điều này khiến hắn không chút vui mừng, bởi vì những kẻ đối đầu vĩnh viễn cũng không dứt, ngược lại chuyển từ kẻ yếu sang kẻ mạnh hơn.
“Nếu Cấm Khu đã ra tay với ta!” Lạc Nam thì thào:
“Không cần kiêng nể gì cả, mục tiêu kế tiếp sẽ là Tiệt Thần Cung!”
Thân ảnh Bá Chủ biến mất, chỉ để lại vô số đoá hoa tuyết đỏ thắm chưa tan…
Trở về tông môn, chứng kiến Bất Hủ Viêm Thần đã vẫn lạc trong tay chúng nữ, các nàng cũng thành công thu được Đế Viêm Quyền Trượng của đối phương.
Ngàn vạn dặm thiên địa đã bị san lấp, núi rừng, sông suối, cảnh vật đều biến mất, không gian như thuỷ tinh vụn vỡ không có chỗ lành lặn, thậm chí dòng chảy của thời gian cũng đầy hỗn loạn…
Cho thấy sự khốc liệt của trận chiến vừa rồi.
Nơi duy nhất vẫn yên bình, hoàn hảo vô hại chính là Bất Hủ Thần Địa của Bá Việt Tông.
Càn Khôn Vạn Trận tỏa sáng, hàng tỷ trận pháp bao trùm xung quanh, tất cả là nhờ có một thân ảnh trong tà áo choàng, chấp chưởng Bách Thế Thư trong tay trấn thủ.
“Đa tạ đạo hữu ra sức!” Lạc Nam chắp tay nói:
“Tương lai chỉ cần Thái Cổ Thư Viện có việc cần, chỉ cần truyền tin một câu là được!”
“Haha, có lời này của đạo hữu, chút việc ta làm lần này xem như kiếm lợi lớn rồi!” Thái Cổ Viện Trưởng thoải mái cười.
“Việc này không nhỏ, có ý nghĩa rất lớn với ta.” Lạc Nam chân thành đáp.
Tuy Thái Cổ Viện Trưởng không ra tay, nhưng việc đối phương đứng ở đó bảo vệ Bá Việt Tông đã có thể tác động đến đại cục.
Thứ nhất, đám Bất Hủ Liên Minh nhìn thấy sự tồn tại của Thái Cổ Viện Trưởng nên không thể giận chó đánh mèo, chuyển sang công phá, huỷ diệt Bá Việt Tông hay bắt thành viên trong tông môn làm con tin để uy hiếp Lạc Nam.
Thứ hai, những Bất Hủ Thần đến từ các nơi khác vẫn còn ở đây, bọn hắn càng không dám nhân lúc cháy nhà mà hôi của.
Vì thực lực của Thái Cổ Viện Trưởng đủ để uy hiếp tất cả, ngoài ra còn có hàng chục vị Bất Hủ Thần ở Tây Cực đứng về phía y.
Đó là chưa kể, Thái Cổ Viện Trưởng đánh tan dư ba tàn phá, thủ hộ Bất Hủ Tổ Địa không chút sứt mẻ.
“Bá Việt Tông đánh trận này, thật sự là lưu danh sử sách!” Đông Hải Long Tổ bước đến, thán phục nói:
“Lần đầu tiên, Cấm Thần ngã xuống!”
“Ồ? Thật thế sao?” Lạc Nam hứng thú hỏi.
“Không sai, từ trước đến nay dù có xâm chiếm thất bại, cùng lắm thì Cấm Thần chỉ bị bức lùi mà thôi.” Các Bất Hủ Thần nhao nhao gật đầu, ánh mắt kinh dị nhìn lấy hắn:
“Tông chủ hạ cả Cấm Thần, sắp tới Cấm Khu sẽ không yên tĩnh!”
“Nước đến đất chặn, binh đến tướng cản!” Lạc Nam cười sảng khoái:
“Vẫn như câu nói cũ, người không phạm ta, ta không phạm người!”
Nhìn thấy nụ cười khí phách trên mặt nam nhân, toàn trường rùng mình.
Bọn hắn thừa hiểu vị Bất Hủ Bá Chủ này đang ngầm cảnh cáo tất cả, tốt nhất là đừng phạm đến hắn, bằng không dù có là Cấm Khu cũng không ngoại lệ.
Hai vị Bá Hậu, các vị Bá Phi cũng hạ xuống bên cạnh.
“Đại chiến vừa kết thúc, Bá Việt Tông vẫn còn nhiều việc phải làm… thứ không có thời gian tiếp tục chiêu đãi các vị quý khách.” Yên Nhược Tuyết ưu nhã nói khéo.
Hiển nhiên là muốn đuổi khách rồi…
Mọi người ăn ý, nhao nhao chắp tay cáo từ, dù sao thì trước đó vốn đã muốn đi, nhưng trận chiến quá gay cấn buộc cả đám ở lại xem náo nhiệt.
Những thứ vừa diễn ra thật sự quá mức kinh hãi thế tục.
Toàn trường trong lòng ngổn ngang, biểu lộ phức tạp lần lượt rời đi.
Bọn hắn hiểu rằng sau ngày hôm nay, đại danh ba chữ của tông môn này sẽ chấn động đại thế giới.
Thậm chí là toàn cõi hỗn độn!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 18 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2025 08:39 (GMT+7) |