Lúc này Vạn Thần Nữ Chủ đang hối hận vì bản thân không bỏ thời gian ra nghiên cứu Trận Pháp.
“Đáng ghét, nếu ta cũng là Chiến Trận Sư cao cấp, đám trận pháp khốn kiếp này đừng hòng vây khốn ta.” Nàng bực mình quát lên.
“Không đâu, dù có là Chiến Trận Sư cũng bị nhốt mà thôi.” Lạc Nam thản nhiên xuất hiện.
Nên biết rằng Càn Khôn Vạn Trận lợi hại ở chỗ số lượng Trận Pháp chứ không phải là chất lượng Trận Pháp.
Càn Khôn Vạn Trận là Nghịch Thế Thần Thông lấy số lượng bù cho chất lượng.
Dù ngươi là Chiến Trận Sư cao cấp có thể dễ dàng hóa giải trận pháp, nhưng mặc kệ ngươi hóa giải bao nhiêu, các trận pháp sẽ lại sinh ra bấy nhiêu.
Giữa người lập ra Càn Khôn Vạn Trận và người bị vây ở bên trong, một kẻ lập và một kẻ phá, ai tiêu hao hết lực lượng trước sẽ là kẻ bại.
Mà nói về nguồn lực lượng, Lạc Nam với Bá Đỉnh đã gần như vô tận.
Thế nên đừng nói là Vạn Thần Nữ Chủ, cho dù là Đế Lạc rơi vào trong Càn Khôn Vạn Trận của Lạc Nam cũng sẽ đau đầu.
“Ma tăng khốn kiếp!” Vạn Thần Nữ Chủ phẫn nộ nhìn Lạc Nam quát:
“Có giỏi thả ta ra ngoài đại chiến ba trăm hiệp.”
RĂNG RẮC.
Đúng lúc này, một trận pháp sau lưng nàng sụp đổ, thân ảnh Vạn Linh Nữ Chủ hiện ra nói:
“Chúng ta cùng nhau hợp lực đối phó hắn!”
“Được.” Vạn Thần Nữ Chủ hào hứng gật đầu.
“PHỐC!”
Thần huyết phun trào, Ám Nhiên Chuỷ Thủ lặng lẽ xuyên qua đan điền từ phía sau, Vô Tận Độc điên cuồng nhập thể.
“Ngươi…” Vạn Thần Nữ Chủ mắt đẹp trợn lên, khó khăn nhìn về “Vạn Linh Nữ Chủ” ở phía sau.
Tên hòa thượng đáng ghét trước mặt nàng hóa thành Huyễn Ảnh tan biến, mà Vạn Linh Nữ Chủ đang cầm Ám Nhiên Chuỷ Thủ lại trở thành khuôn mặt khốn nạn đó.
“Nàng bại.” Lạc Nam rút dao thản nhiên nói.
Không thể không nói, từ lần trước giao đấu với đại năng của Huyễn Giới một trận khiến hắn cảm thấy việc tận dụng Huyễn Ảnh, Ảo Ảnh, Mộng Cảnh trong lúc chiến đấu thật sự rất khó lường.
Khả năng của Huyễn Ảnh Mộng Long lại được hắn vận dụng, thành công qua mặt Vạn Thần Nữ Chủ.
“Chết!”
Vạn Thần Nữ Chủ bị đánh lén nổi trận lôi đình, điều động Siêu Thần Hình Chiếu muốn trấn áp Lạc Nam.
Nào ngờ vừa mới phát động lực lượng, Vô Tận Độc đã sắp rút cạn sinh cơ của nàng…
“Nếu không nhanh chóng áp chế, nàng sẽ hương tiêu ngọc vẫn.” Lạc Nam ung dung nói.
“Hừ.” Vạn Thần Nữ Chủ chẳng còn cách nào khác đành phải thu hồi thế công, dùng Siêu Thần Hình Chiếu bức lùi Vô Tận Độc.
Lạc Nam lẽ ra có thể nhân cơ hội này ra tay, nhưng hắn không muốn đắc tội với hai vị Siêu Thần Cảnh của Linh Giới và Thần Giới.
Bản thân hắn xong chuyện có thể chuồn đi, nhưng Cổ Nguyệt Cơ chắc chắn sẽ bị liên luỵ.
Đôi bên không có hận thù, nếu thắng bại đã phân cũng không cần đuổi tận giết tuyệt.
Đúng như lời hắn đã nói, hắn là kẻ thương hoa tiếc ngọc.
Nhẹ nhàng phất tay, Càn Khôn Vạn Trận tan biến.
Cảnh tượng bên ngoài hiện ra, hai vị Nữ Chủ đều đang khoanh chân xếp bằng hồi phục.
Lạc Nam ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Cổ Nguyệt Cơ và Cổ Nhật Cơ vẫn đánh đến mức bất phân thắng bại.
Bên phía Đế Lạc, nàng sử dụng Hỗn Độn Nô Thú Ấn đã thu phục thêm Diệt Hồn Hoả Khuyển, Kim Ô Tổ, kết hợp với chín vị Thần Thi và Hoả Phượng Tổ, cục diện đã gần định đoạt.
“Vậy chỉ còn Cổ Nhật Cơ.”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam một chân đạp ra, lòng động ý niệm:
“Thiên Thủ Quan Âm!”
Phật Thế, Phật Văn vận chuyển toàn lực, Ma Thần Lực ngưng tụ thành pho tượng quan âm một vạn cánh tay khổng lồ.
Toàn Chức Đạo Kinh và Vực Thần Đạo Kinh cùng lúc vận chuyển.
Vô số Phù Chú cuồng bạo và hàng trăm vạn tầng Vực dung hợp vào hàng vạn cánh tay của Thiên Thủ Quan Âm, nhắm ngay thân ảnh Cổ Nhật Cơ oanh tạc.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên băng địa liệt, càn khôn rung chuyển.
Một vạn cánh tay như cột chống trời giáng xuống, mỗi đấm đều có Phù Chú kích nổ, mỗi đấm đều ẩn chứa sức mạnh như thiên quân vạn mã.
“Làm sao có thể?”
Cổ Nhật Cơ cảm ứng được nguy cơ từ phía sau, không tưởng tượng nổi hai vị nữ đại năng đã bại.
Đối mặt với thế công không cho chỗ trốn như Thiên Thủ Quan Âm, nàng chỉ còn cách phóng thích tất cả Đạo Hoả của mình ra ngoài để vừa phản công, vừa phòng ngự.
“Xem chiêu!”
Nhưng mà Cổ Nguyệt Cơ không bỏ qua cơ hội, toàn bộ Đạo Băng ngưng kết thành một vầng mặt trăng khổng lồ lạnh lẽo.
Một mâu đâm ra, mặt trăng lao đến.
“Đáng giận.” Rơi vào đường cùng, Cổ Nhật Cơ chỉ có thể vung lên Viêm Nhật Đao đón đỡ.
Nhưng chiến lực của nàng chỉ ngang bằng Cổ Nguyệt Cơ, nay lại có thêm yêu nghiệt như Lạc Nam trợ trận, làm sao có thể chống lại?
KENG.
Viêm Nhật Đao rung lên kịch liệt, bị Nguyệt Thần Mâu đâm bay khỏi tay.
Cùng lúc đó mặt trời trên đầu cũng bị mặt trăng toàn diện nuốt chưởng.
Vài chục loại Đạo Hoả nổ tung bị Thiên Thủ Quan Âm đấm ngược trở về cơ thể.
“Hự…”
Cổ Nhật Cơ miệng phun máu tươi, thân thể như diều đứt dây rơi xuống.
Lạc Nam như tên bắn lao vọt đến bên cạnh nàng, Vô Tận Độc hình thành một tầng phong ấn đánh vào đan điền.
“Ngươi…” Cổ Nhật Cơ đầy thịnh nộ trừng mắt nhìn hắn.
Lạc Nam mặc kệ ôm lấy nàng vác lên vai, cao giọng quát lớn:
“Cao tầng Hoả Dương Điện dừng tay, Điện Chủ của các vị đã bại!”
“Điện chủ!?”
Lời này của hắn khiến các vị cao tầng còn lại biến sắc, đưa mắt nhìn qua, quả thật Cổ Nhật Cơ đã rơi vào tay đối phương.
“Ta chưa bại!” Cổ Nhật Cơ không phục muốn vận chuyển lực lượng.
Đáng tiếc khi Thần Lực của nàng luân chuyển, Vô Tận Độc liền khuếch tán khắp mọi ngõ ngách, chặn đứng hết các đường kinh mạch.
“Phốc.”
Nàng đau đớn thổ huyết, sắc mặt trắng nhợt.
Thấy cảnh tượng như vậy, các vị cao tầng Hoả Dương Điện chỉ đành lớn tiếng nhận thua.
Đế Lạc cũng dừng chiến đấu.
Cổ Nguyệt Cơ thả người bay đến, không có niềm vui khi đại thắng, ngược lại áy náy nói với Lạc Nam:
“Giao nàng cho ta được chứ?”
“Ừm.” Lạc Nam đem Vô Tận Độc kéo về, ném Cổ Nhật Cơ cho muội muội.
Cổ Nguyệt Cơ ôm lấy tỷ tỷ, thở dài nói: “Ngươi chưa thua ta, chỉ là người ta mời đến mạnh hơn mà thôi.”
“Thua là thua, không cần nhiều lời.” Cổ Nhật Cơ mím môi quát:
“Ngươi có giỏi thì cứ lên Chung Cực Giới, có chết cũng không liên quan gì đến ta.”
“Được.” Cổ Nguyệt Cơ nghiêm nghị gật đầu:
“Ta chết cũng chẳng cần ngươi quan tâm.”
“Thôi đừng ở đây diễn, tỷ muội các người diễn cho ai xem?” Lạc Nam nhịn không được bĩu môi:
“Rõ ràng là cố gắng muốn người kia ở lại Hành Giới cho an toàn nên mới liều mạng cạnh tranh, muốn qua mặt ai hả?”
“Nói bậy!” Hai nữ như mèo bị giẫm đuôi nhảy dựng lên, gò má đỏ thẳm.
Hiển nhiên là bị nói trúng tim đen.
Người ngoài nhìn vào cho rằng tỷ muội các nàng đại chiến là thèm muốn được đặt chân lên Chung Cực Giới theo phụ thân, người bại trận sẽ phải giậm chân tại chỗ tọa trấn Hành Giới.
Ở Chung Cực Giới có khả năng nhận được truyền thừa của Siêu Thần Đạo hay thậm chí là Bất Hủ Thần, nói không chừng may mắn được kế thừa một Thế Giới Bản Nguyên vô chủ, tương lai rộng mở.
Nhưng nếu nghĩ sâu xa hơn một chút, Chung Cực Giới là nơi mà ngay cả Bất Hủ Thần cũng có thể ngã xuống, phụ thân của các nàng là Nhật Nguyệt Thần Chủ chắc chắn không phải tồn tại vô địch.
Vậy tiến vào Chung Cực Giới tuy rằng mở ra cơ hội phát triển hơn nhưng đồng nghĩa phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn, có thể vẫn lạc bất cứ lúc nào.
Ngược lại người ở Hành Giới sẽ rất an toàn, làm chủ cả thế giới.
Đôi tỷ muội này tranh đấu nhiều năm như vậy, thực chất là muốn người kia được an toàn, còn mình sẽ dấn thân vào chốn nguy hiểm.
Nếu như thành công, ngày sau đón người kia lên.
Nếu như thất bại, vậy người chết sẽ là mình, người còn lại vẫn bình an vô sự.
Các lão bà của Lạc Nam có không ít đôi tỷ muội, nên hắn vừa nhìn qua thái độ của hai bà nương này liền đoán được ý định thật sự của các nàng.
Các nàng cạnh tranh toàn lực với nhau không phải chuyện giả vờ, nhưng mục đích thật sự lại khác so với thể hiện ra bên ngoài, không vì tư lợi của bản thân mà là vì an toàn của người còn lại.
“Tình cảm tỷ muội hai người tốt như thế, tại sao không hỏi ý Nhật Nguyệt Thần Chủ tìm người khác tọa trấn Hành Giới, cả hai tỷ muội nắm tay nhau lên Chung Cực Giới?” Lạc Nam đề nghị.
“Chuyện của chúng ta ta không cần ngươi bận tâm.” Cổ Nhật Cơ nghiến răng căm tức:
“Ngươi đã thắng, có thể mang Kiến Mộc Thần Thụ đi rồi!”
Cổ Nguyệt Cơ thái độ tốt hơn, thở dài đáp: “Phụ thân chúng ta cũng hiểu Chung Cực Giới rất nguy hiểm, muốn lưu lại ít nhất một nữ nhi tại nơi này.”
Lạc Nam nghe vậy ngẩn ra… quả thật mình có lo hơi xa rồi.
Vấn đề mà mình có thể nghĩ ra đương nhiên nhân vật như Nhật Nguyệt Thần Chủ cũng nghĩ ra.
Ông ta chọn một trong hai cũng là muốn bảo toàn huyết mạch của mình… nếu nữ nhi theo ông ta ở Chung Cực vẫn lạc, vẫn sẽ còn lại một nữ nhi an toàn ở Hành Giới.
Hắn lắc đầu, chuyện gia tộc người ta quả thật mình không nên xen vào.
Nhiệm vụ của hắn đến nay đã hoàn thành, giúp Cổ Nguyệt Cơ giành chiến thắng, được Cổ Nhật Cơ đồng ý để mang đến Kiến Mộc Thần Thụ.
“Kiến Lão, đến trận chiến của hai ta sao?”
Lạc Nam hỏi Kiến Mộc Thần Thụ.
“Tốt!” Kiến Lão phất tay, một cánh cửa không gian mở ra.
Lạc Nam hướng mắt ra hiệu cho Đế Lạc chờ mình, sau đó đặt chân vào cánh cửa không gian.
Rất nhanh, hắn đã tiến vào một vùng bình nguyên đẹp đẽ và rộng lớn.
“Nơi này là Không Gian bên trong cơ thể của lão phu.” Hư ảnh Kiến Lão xuất hiện.
“Làm sao chiến đấu tại nơi này?” Lạc Nam khó hiểu.
“Không cần phải chiến, lão phu chắc chắn thất bại.” Kiến Lão cười khổ:
“Thực lực của lão cùng lắm chỉ mạnh hơn một trong hai nữ đại năng kia một chút, nhưng ngươi lại có thể lấy một địch hai, lão làm sao còn dám ứng chiến?”
Bản thân ông ta muốn tìm chủ công thích hợp và có thực lực vượt qua mình.
Hiện tại đã khẳng định được thực lực của Lạc Nam mạnh hơn, vậy chiến đấu là điều vô nghĩa.
“Thế lão mời ta vào đây làm gì?” Lạc Nam buồn bực.
“Vừa rồi ngươi chỉ sử dụng Ma Thần Lực, rõ ràng lão phu cảm ứng được ngươi có rất nhiều thuộc tính.” Kiến Lão nói:
“Nghĩ rằng chắc hẳn ngươi muốn che giấu thân phận nên mời ngươi vào đây, nơi này rất bí mật.”
“Lão cũng chu đáo đấy.” Lạc Nam nở nụ cười.
Ý niệm vừa động.
ONG ONG ONG ONG ONG ONG ONG ONG ONG…
Từng thanh âm ngân vang vọng ra, hư ảnh 21 tôn đại đỉnh ẩn chứa 21 loại thuộc tính khác nhau hiện ra xung quanh hắn, nịnh nọt xoay tròn.
“Hít…” Kiến Lão hít một ngụm khí lạnh, hai chân lảo đảo:
“So với tưởng tượng của lão phu còn kinh khủng hơn, thế gian sao lại có người sở hữu nhiều thuộc tính đến như vậy?”
Bản thân lão chỉ có được Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, Băng, Lôi, Phong, Quang, Ám, Sinh, Tử, Thời Gian, Không Gian mà thôi.
Nhưng Lạc Nam lại có cả Hư Vô, Hồn, Long, Huyết, Độc và Hỗn Độn.
“Haha, tuy ta nhiều hơn lão một vài năng lượng đặc thù, nhưng lão chỉ cần hỗ trợ ta chuyển hóa tất cả những thuộc tính trong khả năng của lão là được.” Lạc Nam sảng khoái nói:
“Hơn nữa thế lực của ta cũng rất cần lão, bởi vì rất nhiều người tu luyện đa dạng thuộc tính.”
Kiến Lão kích động chắp tay, một chân quỳ xuống:
“Kiến Mộc Thần Thụ tham kiến chủ công.”
Lão chờ đợi vô số năm chính là mong một ngày này.
Thật ra các Thiên Mệnh Nguyên Chủng đều hiểu số mệnh của mình là phải theo phò tá chủ nhân kiến công lập nghiệp.
Thiên Mệnh Nguyên Chủng được tạo hóa sinh ra không thể tự giúp bản thân mình phát triển được.
Mỗi một công năng của chúng nó đều dùng để trợ giúp người khác.
Bất kể là Tiên Thiên Hồ Lô Đằng, Luân Hồi Thụ, Bất Tử Thụ, Bàn Đào Thụ, Ngô Đồng Thụ, Tre Cổ Việt, Tụ Vận Quốc Thụ, Hoàng Trung Lý… đều là như thế cả.
Giống như Hoàng Trung Lý cho ra quả giúp lĩnh ngộ quy tắc để Thần Đạo đột phá, bản thân nó đâu thể tự lĩnh ngộ quy tắc?
Lại giống như Tiên Thiên Hồ Lô Đằng, nó cũng đâu thể tự luyện hóa chính hồ lô của mình?
Thế nên chúng nó đều cần chủ công thích hợp và đã tìm được.
Trong khi đó tu sĩ ở Hành Giới không ai đủ tiêu chuẩn để Kiến Mộc Thần Thụ lựa chọn, ngay cả Nhật Nguyệt Thần Chủ cũng không đủ điều kiện.
Mà hiện tại sự xuất hiện của Lạc Nam khiến Kiến Mộc Thần Thụ biết mình chờ đợi không uổng phí.
“Mời Kiến Lão đứng lên.” Lạc Nam cười haha:
“Ngươi đã cô đơn rất nhiều năm rồi, đến chỗ của ta… có không ít bạn già để ngươi tán gẫu.”
Ngô Đồng Thụ, Luân Hồi Thụ các loại đều là lão quái vật, có thể thỏa sức bầu bạn với Kiến Mộc Thần Thụ.
“Được vậy thì còn gì bằng?” Kiến Lão vuốt râu nở nụ cười.
Nhận chủ đã xong, Lạc Nam rời khỏi không gian của Kiến Mộc Thần Thụ.
Hắn phát hiện tất cả mọi người đều đang ở trong Hoả Dương Điện, thế là cũng xé rách không gian bước vào.
“Hừ.”
Nhìn thấy tên này, chúng nữ đều không cho sắc mặt tốt.
“Không đánh thì không quen, các nữ thí chủ đừng như thế.” Lạc Nam bình thản nói ra.
“Ngươi còn định che giấu thân phận đến lúc nào?” Cổ Nhật Cơ vểnh môi bất mãn.
Có ngu ngốc mới tin hắn thật sự là hòa thượng.
“Thân phận của tại hạ đặc thù, tạm thời không thể tiết lộ.” Lạc Nam mỉm cười:
“Đương nhiên nếu các vị không chê, chờ ta có đủ năng lực sẽ dùng thân phận thật đến thế giới của các vị làm khách.”
Mặc dù tên này vô sỉ đáng ghét, nhưng thực lực của hắn là thứ khiến tất cả các nàng đều phải tâm phục khẩu phục.
Kết giao với cường giả như vậy, thấy thế nào cũng là có lợi…
“Tốt, nếu có cơ hội Linh Giới sẵn sàng đón tiếp đạo hữu.” Vạn Linh Nữ Chủ lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc đưa cho hắn xem như kết giao.
“Thần Giới cũng thế.” Vạn Thần Nữ Chủ thoải mái đưa ra một khối.
“Hân hạnh nhận thức.” Lạc Nam chắp tay.
Hắn lại nhìn sang Cổ Nguyệt Cơ, lấy ra Khế Ước của hai người dự định tiêu huỷ.
“Đạo hữu chậm đã!” Cổ Nguyệt Cơ đáp:
“Cứ dùng Khế Ước thay cho Truyền Âm Ngọc.”
“Như vậy cũng được.” Lạc Nam gật đầu đem Khế Ước thu hồi.
Nếu là bình thường, hắn không ngại ở lại đàm đạo với các mỹ nhân lâu hơn.
Nhưng tình hình Nguyên Giới hiện tại cũng chẳng phải yên bình, xa cách một ngày hắn lại lo lắng một ngày.
Nháy mắt ra hiệu cho Đế Lạc vẫn luôn im lặng ẩn trong tà áo choàng, chắp tay cáo từ:
“Nếu không còn vấn đề gì, chúng ta đi trước vậy!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 52 |
Ngày cập nhật | 02/04/2025 15:39 (GMT+7) |