“Để ta huy động mười vị Thần Đạo Viên Mãn hỗ trợ.”
Thân là một trong hai phe cánh mạnh nhất Hành Giới, việc điều động mười vị Thần Đạo Viên Mãn đối với nàng không phải điều khó.
“Không cần, chúng ta là đủ.” Lạc Nam lắc đầu.
“Nhưng đạo hữu đã lộ ra thủ đoạn chiến đấu ở mảnh vỡ Chung Cực, nếu hiện tại ngươi xuất hiện bên cạnh ta, khả năng ta sẽ bị Tàn Giới Chi Chủ nhắm vào.” Cổ Nguyệt Cơ cười khổ nói:
“Ta cảm thấy đạo hữu không cần công khai ra tay, chỉ cần âm thầm chờ thời cơ thích hợp xuất thủ là được.”
Mặc dù phụ thân của nàng cũng là Siêu Thần Đạo, nhưng nàng không quá rõ ràng tình huống ở Chung Cực Giới, không biết liệu phụ thân có mạnh hơn Tàn Giới Chi Chủ hay không, vì vậy cũng không muốn công khai đắc tội đối phương.
“Yên tâm đi, ta có biện pháp.” Lạc Nam nở nụ cười.
Hắn hiểu lo lắng trong lòng của Cổ Nguyệt Cơ.
Không tính bản thân Tàn Lãnh Khốc, nếu để những lão quái vật truy tìm Bất Hủ Công Chúa kia tra ra việc kẻ thi triển Bất Hủ Diệt Thần Cổ lại xuất hiện ở Hành Giới, lúc đó dù là Nhật Nguyệt Thần Chủ đích thân trở về cũng sẽ vạn kiếp bất phục.
Hắn muốn thu tài nguyên nhưng cũng không muốn kéo Hành Giới liên luỵ vào ân oán của riêng mình, thế nên đã có sẵn kế hoạch.
“Hỗn Độn Đa Diện – biến!”
Lạc Nam trong lòng động ý niệm.
Hỗn Độn Quy Tắc bao trùm toàn thân của hắn, biến hắn thành một hòa thượng bặm trợn, thân thể lực lưỡng với cái đầu trọc.
Lực hóa Y Công triển khai, Bất Hủ Bá Y thay hình đổi dạng, biến thành một cái áo cà sa màu đồng cổ quấn quanh cơ thể.
Toàn bộ những đường văn trong cơ thể đều dung hợp vào Phật Văn, lấy hình thái của Phật Văn xuất hiện.
“A di đà Phật.”
Cởi bỏ áo choàng, Lạc Nam chắp tay trước ngực thành kính niệm.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn và Cấm Kỵ Chi Nhãn nhắm lại, thay vào đó là Phật Nhãn mở ra giữa vùng trán, dùng một con mắt duy nhất.
“Thí chủ thấy bần tăng hiện tại thế nào?” Lạc Nam ôn hòa hỏi.
Bờ môi Đế Lạc giật giật, muốn cười nhưng phải nhịn xuống.
“Cái này…” Cổ Nguyệt Cơ thật sự sửng sốt.
Việc thay đổi dung mạo là chuyện bình thường, nhưng thay đổi cả khí chất và các thủ đoạn đặc trưng như vậy của Phật tu thật sự là khó thể tưởng tượng.
Phải biết rằng trước đó ở mảnh vỡ Chung Cực, nam nhân này không dùng đến bất cứ chiêu thức nào liên quan đến Phật tu.
Điều này cho thấy thủ đoạn của hắn đa dạng đến đáng sợ, hơn nữa mỗi một loại đều cực kỳ mạnh mẽ.
“Tóm lại thí chủ cứ an tâm, bần tăng sẽ không dùng bất cứ thủ đoạn nào đã sử dụng tại mảnh vỡ Chung Cực, cam đoan không bại lộ thân phận.” Lạc Nam ung dung nói.
Bá Thần Lực sẽ lấy hình thái Ma Thần Lực xuất hiện, hắn sẽ hóa thành một vị Ma Tăng.
Mà ở bên cạnh, Đế Lạc dù vẫn khoác áo choàng nhưng đã thay đổi toàn bộ khí tức, hơi thở Hỗn Độn biến mất.
Thân là nhân vật tinh thông rất nhiều lĩnh vực ở mức cao nhất như nàng, việc thiên biến vạn hóa phong cách chiến đấu không phải việc khó.
Tuy rằng chiến lực sẽ yếu hơn khi không thể công khai Hỗn Độn Thần Lực đôi chút, nhưng tổng thể không bị ảnh hưởng quá nhiều.
“Tốt rồi.”
Ngoài gật đầu, Cổ Nguyệt Cơ còn biết nói gì nữa đây?
“Chúng ta xuất phát.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv2.net/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Giữa trung tâm Hành Giới có một gốc đại thụ sừng sững tồn tại qua nhiều năm tháng.
Đây là nơi duy nhất không bị hoàn cảnh khí hậu nóng và lạnh của Liệt Hoả Liệu Nguyên và Băng Thiên Tuyết Địa ảnh hưởng đến.
Rể cây như vô số những con rồng khổng lồ bò trong lòng đất, thân cây như đang chống đỡ cả bầu trời Hành Giới không bị sụp xuống, tán cây bao trùm hàng chục vạn dặm, vô số chiếc lá cây với đủ loại màu sắc khác nhau từ đỏ, xanh, lục, lam, vàng, đen, trắng, trong suốt…
Mỗi màu sắc tượng trưng cho nguồn thuộc tính tinh khiết đến mức độ khó tin.
Tương truyền những chiếc lá cây này chính là tài nguyên quý giá nhất có thể thúc đẩy sự thăng cấp của thuộc tính.
Từ thuộc tính bình thường biến dị thành Dị Thuộc Tính, sau đó lại thăng cấp thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính, cuối cùng trở thành Đạo Thuộc Tính cường đại.
Kiến Mộc Thần Thụ.
Tương truyền năm đó Kiến Mộc Thần Thụ từng là cường giả cạnh tranh Thế Giới Bản Nguyên của Hành Giới với Nhật Nguyệt Thần Chủ.
Trong quá trình chiến đấu, thực lực của song phương vốn ngang bằng nhau.
Nhưng Nhật Nguyệt Thần Chủ lại liên tục cướp đoạt lá cây của Kiến Mộc Thần Thụ và vừa đấu vừa luyện hóa, cuối cùng thực lực vượt qua Kiến Mộc Thần Thụ một bậc, thành công trở thành chủ nhân Hành Giới.
Vì nhớ ân tình này, Nhật Nguyệt Thần Chủ có ý muốn mang Kiến Mộc Thần Thụ theo mình đến Chung Cực Giới nhưng lại bị từ chối.
Nhật Nguyệt Thần Chủ không làm khó dễ, chỉ thản nhiên lưu lại một câu:
“Nếu một ngày có nhân vật nào đủ sức thu phục ngươi, bổn tọa cũng không xen vào.”
Kiến Mộc Thần Thụ cứ thể ở lại Hành Giới, nhìn sự thay đổi của Hành Giới theo từng ngày cho đến cục diện như hôm nay.
“Có lẽ ngày lão phu nhận chủ cũng gần kề, chỉ không biết vị này có đủ tư cách hay không.”
Theo tiếng thở dài vang lên.
Ầm ầm ầm ầm.
Đại địa chấn động, thương khung rung chuyển, vô số rể cây rút lên, vô số tán cây thu lại.
Ánh sáng đa sắc bao trùm, Kiến Mộc Thần Thụ khổng lồ hơn núi biến trở về dáng vẻ của một lão già diện mục bình thường, lưng còng, mặc trên người y phục sặc sỡ với râu tóc như những chiếc lá nhỏ đầy đủ màu sắc.
Lão già lẳng lặng đứng chắp tay, dường như biết rằng giông bão sắp kéo đến.
VÙ.
Một vòng xoáy không gian lạnh lẽo mở ra, từng đoá hoa tuyết xinh đẹp rơi xuống, Cổ Nguyệt Cơ mang theo Lạc Nam và Đế Lạc bước ra.
“Kiến Lão, đã lâu không gặp.” Cổ Nguyệt Cơ ưu nhã lên tiếng.
Ánh mắt già nua của Kiến Mộc Thần Thụ không nhìn nàng, ngược lại chăm chú nhìn lấy dáng vẻ ma tăng của Lạc Nam, vuốt râu nói:
“Không uổng công lão phu chờ đợi, thế gian này quả thật có kẻ sở hữu nhiều loại thuộc tính như ngươi.”
“Xem ra lão đã cảm ứng được ta.” Lạc Nam nói.
“Như nhau cả.” Kiến Lão nở nụ cười.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, thời điểm vừa tiếp cận Hành Giới… Bá Đỉnh của hắn đã sinh ra báo động khi cảm nhận được sự tồn tại của Kiến Mộc Thần Thụ.
Xem ra Kiến Mộc Thần Thụ cũng cảm ứng được hắn.
Kiến Lão nhìn sang Cổ Nguyệt Cơ ung dung lên tiếng:
“Phụ thân của kinh tài tuyệt diễm, tỷ muội các ngươi cũng là khoáng thế kỳ tài, nhưng các ngươi không thích hợp để lão phu lựa chọn.”
“Tại sao?”
Một thanh âm không phục vang lên.
Nhiệt độ cấp tốc nóng như lò luyện, bầu trời bị thiêu đốt, từ trong ngọn lửa, thân ảnh nóng bỏng của Cổ Nhật Cơ hiện ra, bất mãn nhìn Kiến Mộc Thần Thụ.
“Quả nhiên ngươi luôn rình rập ta.” Cổ Nguyệt Cơ hừ lạnh.
“Như nhau.” Cổ Nhật Cơ nhún nhún vai.
Đối với việc đôi tỷ muội này đấu khẩu, Kiến Lão đã sớm thành thói quen, chỉ chậm rãi nói ra:
“Phụ thân của các ngươi chủ tu công pháp Viêm Nhật Hàn Nguyệt Quyết, có thể thay đổi toàn bộ các loại thuộc tính trong tự nhiên thành Hoả và Băng, chấp chưởng mặt trời và mặt trăng.”
“Mà công pháp của tỷ muội các ngươi dù đã có cải tiến để phù hợp với riêng mình, nhưng một người cũng là Hoả, một người cũng là Băng.”
“Trong khi lão phu vẫn luôn đề cao tất cả các loại thuộc tính tự nhiên, kim mộc thuỷ hoả thổ băng phong lôi… tất cả lão phu đều muốn chúng nó thể hiện ra giá trị tương xứng, được toàn bộ hỗn độn phải công nhận.”
“Nhưng dù là ở nơi chủ tu các loại thuộc tính như Hành Giới, muốn tìm một kẻ tu luyện tất cả lực lượng đáp ứng yêu cầu của lão phu thật sự quá khó.”
Nói đến đây, Kiến Lão nhìn Lạc Nam hài lòng:
“Mà hôm nay, lão phu rốt cuộc tìm thấy người như vậy.”
Lời này khiến tỷ muội Cổ gia trầm mặc không đáp.
Bởi vì các nàng không biết phản bác lại như thế nào.
Với năng lực của Kiến Lão, không thể phủ nhận nếu rơi vào tay bất kỳ ai trong tỷ muội hai người cũng sẽ uổng phí năng lực của lão.
Lão có thể thăng cấp tất cả thuộc tính tự nhiên trong thiên địa, trong khi các nàng một người chủ Hoả, một người chủ Băng.
Nhưng mà con người ai không có bản tính tham lam và ích kỷ? Kiến Mộc Thần Thụ kỳ diệu như thế, ai không muốn chiếm làm của riêng?
“Vậy lão nguyện ý theo ta rời đi?” Lạc Nam hào hứng nói.
Hắn không ngờ Kiến Mộc Thần Thụ vẫn luôn tìm kiếm người giống như mình.
“Điều kiện ngươi đã đáp ứng, nhưng còn vấn đề thực lực.” Kiến Lão thẳng thắng:
“Nếu ngươi mạnh, dù lão phu không đồng ý ngươi cũng có thể bắt ta đi.”
“Ngược lại nếu ngươi yếu, vậy ngươi không đủ tư cách.”
“Haha, ta rất thích tính cách của lão.” Lạc Nam cười sảng khoái:
“Trong các Thiên Mệnh Nguyên Chủng ta nhận thức, lão thích hợp với ta nhất.”
Cách suy nghĩ của Kiến Mộc Thần Thụ vừa vặn giống với năng lực của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, đó là đề cao mọi nguồn thuộc tính tồn tại.
Dù chọn chủ nhân, Kiến Mộc Thần Thụ đương nhiên muốn theo người có thể phát huy tối đa năng lực của mình, điều kiện tiên quyết là đối phương phải đánh bại lão.
“Hừ, ngươi cho rằng mình là ai? Vậy mà chạy vào Hành Giới muốn đoạt Kiến Mộc Thần Thụ.” Cổ Nhật Cơ nóng nảy quát:
“Dù không chọn ta làm chủ, lão vẫn thuộc về Hành Giới.”
“Dựa vào thực lực của bần tăng.” Lạc Nam chắp tay trước ngực, thành kính nói:
“Kiến Lão cùng Phật môn hữu duyên.”
Đế Lạc mím chặt môi, cái tên này nhập vai cũng thật giống, ngay cả Cổ Nguyệt Cơ cũng thầm nghĩ rốt cuộc đây có phải bộ mặt thật của hắn? Còn ở mảnh vỡ Chung Cực mới là nguỵ trang?
“Mặc kệ ngươi là Phật hay Ma, tiến vào Hành Giới không có chuyện đoạt đồ của Hành Giới.” Cổ Nhật Cơ tuyên bố.
“Không phải do ngươi quyết định.” Cổ Nguyệt Cơ lạnh lùng nói.
“Muốn khai chiến sao?” Cổ Nhật Cơ uy hiếp.
“Ngày này cũng nên đến.” Cổ Nguyệt Cơ gật đầu.
Thứ bị đè nén đã lâu rốt cuộc bùng phát.
Hai nữ nhân cùng lúc quát lên:
“Băng Thiên Tuyết Địa tổng lực khai chiến.”
“Liệt Hoả Liệu Nguyên tổng lực khai chiến.”
“Không cần thiết.” Lạc Nam gầm thét, thanh âm như sấm động lấn át toàn bộ mệnh lệnh của các nàng.
“Ngươi có ý gì?” Cổ Nhật Cơ giận dữ mắng.
Ngay cả Cổ Nguyệt Cơ cũng khó hiểu nhìn hắn.
“Toàn bộ thế giới khai chiến chắc chắn dẫn đến nguyên khí đại thương, các đại thế giới xung quanh nhân cơ hội ngư ông đắc lợi, Hành Giới chắc chắn nguyên khí đại thương.” Lạc Nam một mặt trách trời thương dân, chắp tay nói:
“Bần tăng không nhẫn tâm nhìn sinh linh đồ thán, dân chúng lầm than chỉ vì lòng hiếu thắng của hai vị nữ thí chủ mà không phải do hận thù hay ân oán.”
“Thế đạo hữu dự định thế nào?” Cổ Nguyệt Cơ hỏi.
Cổ Nhật Cơ cũng hiếu kỳ nhìn hắn, xem thử tên ma tăng này có ý đồ gì.
“Như vậy đi, toàn bộ cao tầng Thần Đạo Viên Mãn bên phía Nhật Cơ thí chủ tập hợp đánh với Cổ Nguyệt Cơ, bần tăng và bằng hữu của bần tăng.” Lạc Nam đề nghị:
“Nếu ba người bần tăng thắng, Cổ Nhật Cơ thí chủ không được tiếp tục xen vào chuyện giữa ta và Kiến Mộc Thần Thụ.”
“Ngược lại nếu chúng ta bại, bần tăng sẽ tay không rời khỏi Hành Giới, thậm chí bỏ mạng tại đây cũng vô oán vô hối.”
“Ngươi muốn ba người đấu với tất cả chúng ta?” Cổ Nhật Cơ hoài nghi mình nghe lầm.
Ngay cả Kiến Lão cũng hơi nhíu mày, cho rằng kẻ này thật sự ngạo mạng.
Thần Đạo đồng cấp thông thường đã rất khó chiến thắng lẫn nhau, nhìn tỷ muội Cổ Gia tranh đấu vô số năm chưa phân thắng bại là đủ hiểu.
Vậy mà kẻ này muốn ba người đối chiến tất cả đại năng của Cổ Nhật Cơ, lấy ít đánh nhiều như vậy là điều bất khả thi.
Nhưng không thể không nói đây là cách tốt nhất để giảm thiểu thương vong.
Bằng không khi Liệt Hoả Liệu Nguyên và Băng Thiên Tuyết Địa toàn diện khai chiến, khi đó tu sĩ từ tầng lớp thấp nhất cũng bị kéo vào, Hành Giới chắc chắn thương vong thảm trọng.
Đây cũng là điều Kiến Lão không muốn nhìn thấy nhất.
“Thế nào? Điều kiện như vậy không tệ chứ? Nếu Nhật Cơ thí chủ còn không dám chiến, ngươi nên từ bỏ ý định đến Chung Cực Giới đi.” Lạc Nam khiêu khích.
“Ta chỉ sợ đồng bọn của ngươi không dám.” Cổ Nhật Cơ nhếch môi đỏ mộng.
Trận chiến chênh lệch về lực lượng như vậy, nhìn thế nào cũng thấy có lợi cho nàng, làm sao nàng không dám ứng chiến?
“Ta đang muốn thử xem cao tầng Hành Giới mạnh đến mức nào.” Đế Lạc ung dung lên tiếng, thanh âm khàn khàn không phân được nam nữ.
“Ta chấp nhận.” Cổ Nguyệt Cơ gật đầu đồng ý.
Nàng đã quyết định đánh cược giao tương lai của mình cho Lạc Nam, vậy phải chấp nhận hợp tác với hắn.
Hơn nữa nàng biết rõ nam nhân này, hắn là kẻ có thể diệt đi Siêu Thần Phân Thân.
“Các ngươi cũng đừng hối hận!” Cổ Nhật Cơ cười lạnh, một khối lệnh bài nâng lên:
“Chư vị Trưởng Lão tập hợp!”
CHIẾU.
Một hư ảnh mặt trời hiện ra và nổ tung.
Rất nhanh, từng vị trưởng lão thực lực cao nhất bên phía Hoả Dương Điện đã hàng lâm mà đến.
Có tất cả 14 nhân vật, đều là Thần Đạo Viên Mãn, tinh thông Hoả Hệ thuộc tính.
Trong đó gồm có Viêm Lôi Đạo Chủ, Phần Thiên Lão Tổ, Hoả Phượng Tổ, Địa Ngục Viêm Ma, Diệt Hồn Hoả Khuyển, Kim Ô Tổ, Đế Diệm Quỷ, Hoả Sơn Các Chủ, Liệt Hoả Thần Chủ, Phần Khí Môn Chủ, Viêm Ngục Tổ và Hoả Dương Tam Lão.
Nhận ra tín hiệu triệu tập cao tầng của Cổ Nhật Cơ, các vị trưởng lão bên phía Băng Thiên Tuyết Địa cũng lo lắng truyền âm cho Cổ Nguyệt Cơ:
“Cung chủ, có cần chúng ta tiếp viện?”
“Không cần, bổn cung tự biết cân nhắc.” Cổ Nguyệt Cơ truyền âm đáp lại:
“Sắp tới trong lúc chiến đấu, chưa có lệnh của ta không ai được xen vào!”
“Từng này sao? Cũng có tính khiêu chiến đó.” Lạc Nam nhìn đội ngũ hùng hậu của Cổ Nhật Cơ nhàn nhạt nói.
Không hổ là thế giới từng sinh ra siêu thần, 14 vị đại năng là con số rất kinh khủng, tính luôn Cổ Nhật Cơ chính là 15 vị.
“Khanh khách, vẫn chưa hết đâu.” Cổ Nhật Cơ cười quyến rũ:
“Muội muội đã gọi đồng minh từ bên ngoài, ta làm sao có thể thua kém?”
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, ung dung nói:
“Mời hai vị đạo hữu hiện thân!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 52 |
Ngày cập nhật | 02/04/2025 15:39 (GMT+7) |