Hải sao có thể bỏ qua cơ hội này, anh xoay người đến gần Nguyệt Anh ôm lấy cô rồi sờ vú thăm dò nhưng Nguyệt Anh không có bất kỳ phản kháng nào, Hải nhếch mép đưa tay luồn xuống bên dưới xoa xoa vào âm đạo Nguyệt Anh, không cần sờ cũng biết nó đã ướt nhẹp nước, không phải dạo đầu hay gì nữa Hải tụt quần xuống đưa dương vật mình đâm vào âm đạo Nguyệt Anh, âm đạo Nguyệt Anh bị dương vật ông Bảy đâm vào trước đó nên chỉ cần một nhịp nhấp là có thể dễ dàng chui tọt vào trong, Hải cố nhấp thật mạnh để chứng minh cho ông Bảy biết ai mới là chủ sở hữu thực sự của cơ thể gợi cảm tuyệt mỹ này, thấy Hải làm quá mạnh Nguyệt Anh cố đẩy ra đưa tay xuống mông làm cái đệm cho tiếng “pạch pạch pạch…” giảm bớt đi tiếng ồn.
Tay Hải thô bạo bóp vào vú Nguyệt Anh Hải nghĩ đến vừa nãy bị ông Bảy chiếm qua người Nguyệt Anh thì rất tức giận giờ anh đang cố giày vò hành hạ Nguyệt Anh trước mũi ông Bảy.
Pạch pạch pạch… pạch pạch pạch…
Đêm nay cái âm đạo hồng hào khít khao của Nguyệt Anh được lấp đầy bởi hai cái dương vật khác nhau, hai bố con Hải đang âm thầm cạnh tranh nhau để chinh phục người phụ nữ duy nhất trong nhà, ai khỏe hơn giỏi hơn thì sẽ giành chiến thắng, nhưng mỗi người có một điểm mạnh riêng chắc chắn sẽ làm Nguyệt Anh rất bối rối đây. Nguyệt Anh được hai người đàn ông liên tục hầu hạ, cô thấy mình quá hư hỏng quá phóng đãng rồi, chỉ biết nằm im rên rỉ hưởng thụ sướng khoái.
“Ứ ứ ứ…”
Nguyệt Anh đưa tay che miệng cố ngăn tiếng rên rỉ không phát ra khỏi miệng. Hải thì càng lúc càng điên cuồng, tốc chăn ra vắt hai chân Nguyệt Anh lên vai rồi điên cuồng nhấp…
Phạch phạch phạch… phạch phạch phạch…
Hải không còn kiêng nể gì, coi ông Bảy như không có mặt trong căn phòng này, ông Bảy chơi mạnh được thì Hải cũng chơi được, hôm nay Hải thấy vô cùng sung sức lâu ra, ăn hải sản uống bia vào làm tình thật là khỏe…
Chiếc giường rung lên vang lên tiếng “cộc… cộc… cộc” khi nó va vào tường. Ông Bảy cho dù đã chết cũng phải sống dậy nói chi là đang tỉnh cơ chứ, ông ta chắc chắn đang rất cay cú nhưng cũng sẽ bị kích thích mạnh vì hôm nay được trực tiếp nằm cạnh và nghe lén con trai – con dâu làm tình.
Trong đầu Hải bỗng nghĩ đến cảnh hai bố con cùng lúc chơi Nguyệt Anh. Nguyệt Anh được hai người đàn ông hầu hạ sẽ như thế nào, mình đút vào trước hay cho bố chơi trước, trời ơi… thật là dâm loạn.
Nguyệt Anh đưa hai tay nắm chặt lấy ga giường rồi cong người lên miệng há ra rên rỉ bên dưới bùng nổ phun trào các cơ âm đạo co bóp mãnh liệt…
“Ứhh… ahhh ahhhh”
Hải chịu hết nổi đâm lút cán và bắn tinh vào người Nguyệt Anh rồi gục xuống miệng cười thỏa mãn rồi nhắm mắt nằm ngủ ngon lành. Không biết là thực hay mơ nhưng hình như Hải lại nghe tiếng thở gấp, tiếng va chạm da thịt nhưng vì quá say và mệt sau khi lên đỉnh nên Hải nằm thiếp đi ngủ một mạch đến sáng. Buổi sáng thấy Nguyệt Anh nằm ôm mình ngủ khiến Hải có chút nghi hoặc:
“Đêm qua hai người họ có làm tiếp không? Aizzz… sao lại ngủ lúc quan trọng như thế được”
Chỉ thấy rằng cả ông Bảy – Nguyệt Anh đều ngủ rất sâu, Hải cũng thấy mệt nên nằm ngủ tiếp. Đến gần 7: 30…
Mới thấy Nguyệt Anh dậy rồi đi vào phòng tắm. Ông Bảy cũng vừa thức giấc. Hải:
“Tối qua con chẳng nhớ về như nào luôn”
Ông Bảy không dám nhìn vào mắt Hải mà nhìn ra ngoài.
“Tối qua bố cõng con về”
Hải:
“Tối qua uống nhiều quá… cảm ơn bố nhé… không có bố thì vợ con chắc vất vả lắm”
Đúng lúc này Nguyệt Anh đi ra, ông Bảy vội đi vào phòng tắm, Nguyệt Anh mặt nghiêm khắc nhìn Hải, để ông Bảy vào trong nhà tắm Nguyệt Anh mới nói nhỏ:
“Đêm qua anh ngủ ngon không?”
“Ngủ li bì không còn biết gì luôn”
“Anh không nhớ gì á”
“Đêm qua lúc lên xe đến giờ là anh chẳng biết gì nữa luôn không biết về phòng kiểu gì nữa”
Nguyệt Anh hơi ngập ngừng:
“Đêm qua… anh…”
Hải giả nai ngơ ngác:
“Hả?”
“Yếu còn ra gió, lần sau anh uống ít thôi nhé”
“Hề hề… mấy khi được vui thế này đâu. Bố vừa bảo cõng anh về phòng”
“Anh ấy… say rồi làm khổ người khác”
Hải kéo Nguyệt Anh đến gần rồi thì thầm:
“Đêm qua anh có một giấc mơ kỳ lạ, mơ ấy ấy với em trên giường này luôn… sao anh có thể mơ như thế được nhỉ… bố nằm ngay cạnh mình… hì hì…”
Nguyệt Anh dùng tay ấn vào đầu Hải:
“Anh ấy… suốt ngày mơ mấy thứ bậy bạ”
“Nếu mà thật thì ngại chết mất… chắc tìm lỗ chui xuống cho đỡ ngại, may chỉ là mơ thôi… hề hề…”
Gương mặt Nguyệt Anh bất giác đỏ lên, cô đứng dậy nhìn vào căn phòng có trận kịch chiến đêm qua bồi hồi nhớ lại rồi tiến đến kéo rèm nhìn ra biển, cô thở phào nhẹ nhõm rồi nhủ thầm:
“May quá anh ấy không nhớ gì”
Nguyệt Anh muốn quên đi những thứ xảy ra đêm qua cô không dám tin:
“Thật hoang đường, nguy hiểm, liều lĩnh, sao mình có thể làm thế được chứ”
Giữa hai đùi Nguyệt Anh vẫn còn cảm giác tê tê phê phê, âm đạo cô đêm qua ngập ngụa trong tinh dịch sáng ra rửa mãi không hết giờ nó vẫn âm ỉ chảy ra. Trận làm tình điên loạn đêm qua sẽ khiến Nguyệt Anh bị ám ảnh nhớ mãi không quên.
– Ăn sáng xong di chuyển đi cáp treo lên Bà Nà Hill chơi cả ngày, chiều muộn lại quay về.
Trở lại khách sạn Hải xung phong đi tắm trước rồi nhân lúc ông Bảy – Nguyệt Anh tắm thì rời khách sạn mua thuốc giải rượu và ăn lót dạ trước để chuẩn bị cho kế hoạch đêm nay, không được ngủ gục như hôm qua, Hải muốn chứng kiến bố chồng – nàng dâu lén lút làm tình ngay bên cạnh mình thêm một lần nữa, hôm qua dở dang chưa đủ thỏa mãn. Uống bia chỉ no nước với buồn tiểu hôm nay hai bố con chuyển sang uống rượu, Hải rất nhiệt tình liên tục mời và ông Bảy cũng không từ chối, Nguyệt Anh chỉ uống 1 ly rồi các chén sau nhấp môi.
Mặc dù có chuẩn bị trước nhưng uống rất nhiều khiến Hải không cần giả vờ mà say thật luôn nhưng ít nhất Hải vẫn chưa gục hoàn toàn vẫn giữ lại được chút tỉnh táo, Hải giả vờ gục luôn tại mâm để ông Bảy đưa về, lần này thì Hải còn biết được ông Bảy cõng về đặt lên giường, Hải tiếp tục giả vờ ngủ say thở đều.
Tuy nhiên khi về khách sạn lại còn khá sớm (8: 30) Nên bố chồng – nàng dâu có vẻ rụt rè ngồi im nghịch điện thoại còn chưa tắt đèn, Hải cố tỉnh táo thêm chút nhưng rượu ngấm quá nên cơn buồn ngủ kéo đến nhanh.
Hải ngủ thiếp đi đến khi lơ mơ tỉnh dậy thì căn phòng đã tối om, Hải lại cố gắng hít thở sâu như đang ngủ say và vểnh tai lên nghe ngóng, nhưng nghe mãi chẳng có tiếng gì hết, tiếng thở của Nguyệt Anh cũng không nghe thấy. Hải trở mình nghiêng sang phải nhằm xác định xem Nguyệt Anh có nằm bên cạnh mình không thì bên cạnh lạnh lẽo không cảm nhận được chút hơi ấm nào, tim Hải đập thình thịch căng thẳng lắng nghe bên cạnh giường ông Bảy xem có tiếng gì không, nhưng thật kỳ lạ không nghe thấy tiếng thở hay tiếng gì cả, mọi thứ quá im ắng khiến Hải càng tò mò thử mở mắt ra nhìn ngó quanh phòng mất một lúc thị giác của Hải mới quen với bóng tối và có thể nhìn lờ mờ. Bên giường ông Bảy khá tối không thể xác định được có ai đó đang nằm hay không. Hải nghĩ hay là hai người họ đã phát hiện ra Hải đã dậy nên không tiếp tục làm. Sự chú ý của Hải dần đổ dồn về phòng tắm, Hải nhẹ nhàng rời giường bước đi nhẹ nhàng như một con mèo đến gần cửa thì thận trọng bước từ từ rồi áp tai vào phòng tắm nghe ngóng. Phòng tắm cửa rất mỏng nên bên trong làm gì là có thể nghe thấy nhưng phòng tắm lại tối om và tuyệt nhiên không có âm thanh gì cả. Hải nhìn về phía giường ông Bảy rồi lại nhìn vào phòng tắm, tay đưa đến bật đèn phòng tắm lên mở nó ra nhìn vào rồi đi ra giường ông Bảy sờ vào thì trống trơn, lúc này Hải đã phát hoảng lên.
“Chết rồi… hai người đi đâu mất tiêu…”
Hải đi dép rồi vội vàng rời khỏi phòng.
“Giờ phải đi đâu để tìm?”
Hải đưa điện thoại lên định bấm gọi điện hỏi nhưng như vậy thì phá mất chuyện vui của hai người họ rồi. Giờ mà đi tìm thì đi tìm ở đâu được chứ? Có phải là thuê riêng một phòng trong khách sạn này để “tiện bề tâm sự”
Hay không? Trường hợp này có vẻ hơi thấp thuê ở đây dễ bị phát hiện vì dù gì họ cũng đã ở đây từ chiều qua rồi, nếu có thuê phòng họ cũng sẽ không thuê ở đây. Hải cứ thế đi xuống rồi đi ra khỏi khách sạn nhìn vào khung cảnh mênh mông trước mặt rồi thở dài, gần 10 giờ nhưng ở đây vẫn rất náo nhiệt đông người qua lại, có vài thanh niên trẻ trâu còn rú ga phóng xe ầm ầm nữa.
“Đi đâu em ơi?”
“Anh ở đây có thấy một người phụ nữ trẻ đi với một ông già già tầm hơn năm mươi tuổi không anh?”
Tên lái xe cười:
“Những cặp như thế không hiếm, biết là ai với ai chứ?”
“Haizz… anh chở em đi loanh quanh khu này đi”
“Được… lên đi…”
Hải lên xe một con xe điện rồi đi lòng vòng quanh bãi biển, cũng chẳng biết mình phải đi đâu để tìm cứ để mặc lái xe lái lòng vòng lượn khắp nơi. Hơn 10 giờ rồi nên đi xe điện chuyên dụng không có vách ngăn này bị gió lùa lạnh run người sẵn đang say rượu nữa nên Hải rất có thể sẽ bị cảm lạnh.
“Anh ơi cho em về lại khách sạn đi”
Đi được một đoạn thì:
“Dừng… dừng dừng…”
“Sao thế?”
“Cho em xuống đây”
“Tưởng về khách sạn”
“Em xuống đây thôi, bao tiền anh”
Hải trả tiền xong thì đi đến núp sau một cái cây nhìn chằm chằm về phía trước, Nguyệt Anh – ông Bảy đang đi bộ trên bãi biển vừa đi vừa nói chuyện gì đó. Hai người họ không ngủ mà ban đêm rủ nhau ra ngoài bãi biển để “tâm sự” chuyện gì không biết. Hai người bước đi song song cũng không nhìn vào nhau mà vừa đi vừa nói, Hải rất tò mò nhưng không thể tiếp cận quá gần để nghe họ nói gì vì rất dễ bị lộ. Hai người đi thêm một đoạn nữa rồi Nguyệt Anh ngoái lại nhìn về hướng khách sạn, nói gì đó với ông Bảy rồi hai người quay lại bước trở về. Lúc này có vẻ đã “hết chuyện” nên cả hai im lặng bước đi. Nơi này cách khá xa khách sạn có lẽ hai người mải nói chuyện nên không để ý giờ về phải mất kha khá thời gian.
Hải phát hiện càng lúc ông Bảy càng đi gần Nguyệt Anh rồi bỗng Hải sững sờ khi ông Bảy nắm lấy tay Nguyệt Anh mà cô không hề phản đối cứ thế hai người vừa nắm tay vừa bước. Hải dụi mắt nhìn lại, Hải không nhìn nhầm hai người họ thực sự đang nắm tay. Hải rất khó hiểu, chỉ sau 2 đêm mà hai người họ đã tiến triển nhanh như vậy sao? Đêm qua họ làm gì sau khi Hải ngủ say, đêm nay nữa họ đã nói chuyện gì mà Nguyệt Anh lại dễ dàng để cho ông Bảy nắm tay như vậy. Giờ này ngoài bãi biển khá vắng người lại ở một nơi xa lạ không sợ bị người quen phát hiện nên Nguyệt Anh khá “cởi mở” nếu như ở gần nhà chắc chắn cô sẽ không để ông Bảy làm vậy. Hai người đi được nửa đường thì ông Bảy kéo Nguyệt Anh vào một góc tối và ôm lấy cô. Lần này Nguyệt Anh có phản ứng đẩy ông Bảy ra rồi cô giận dỗi đi về phía trước ông Bảy đuổi theo sau. Hai người đi một đoạn lại nói gì đó rồi lại im đến khi gần đến khách sạn, Hải bám đuôi theo sau lúc này mới giật mình, giờ Hải bắt buộc phải về trước để hai người kia không nghi ngờ, nhưng điều làm Hải bất ngờ nữa là hai người không có ý định về khách sạn mà đi qua đó luôn.
Hải lại tiếp tục bám đuôi, hình như ông Bảy đang cố thuyết phục Nguyệt Anh điều gì đó, Nguyệt Anh hai tay khoanh trước ngực tiếp tục bước đi. Đi một đoạn xa nữa thì hai người kia sang đường, Hải vẫn bám đuôi đến khi họ đi vào một khách sạn thì Hải hoang mang tột độ, nhìn ngó vào trong thấy Nguyệt Anh đang đứng chờ còn ông Bảy đang ở bàn lễ tân, lấy chìa khóa xong thì họ đi vào thang máy. Hải sững sờ ngu ngơ một lúc rồi mới vào khách sạn hỏi han.
“Chị ơi…”
“Dạ… anh cần em giúp gì ạ”
“Chị cho hỏi… vừa nãy người đàn ông lớn tuổi kia đặt phòng làm gì thế?”
Cô lễ tân cười trước sự ngây ngô của Hải, một ông già và một người phụ nữ trẻ thuê phòng giữa đêm không làm chuyện ấy thì còn làm gì chứ:
“Em cũng không biết đâu”
“Họ ở phòng bao nhiêu?”
“Cái này là bảo mật anh ơi… em không cho người ngoài biết được, anh thông cảm”
Hải đưa tờ 500.000Đ ra định mua chuộc nhưng cô lễ tân xua tay từ chối:
“Xin lỗi anh, nếu anh không có nhu cầu đặt phòng hoặc sử dụng dịch vụ khác bên em xin vui lòng rời khỏi đây. Em không tiết lộ thông tin khách hàng cho anh biết được”
Đen cho Hải lễ tân đêm nay là một người phụ nữ nghiêm túc trách nhiệm, nếu là đàn ông/con trai với nhau thì mọi chuyện đã đơn giản hơn rồi. Lễ tân ra hiệu cho 1 tên bảo vệ hai người rất hiểu ý nhau hắn tiến đến gần Hải để gây áp lực, Hải đành bỏ ra ngoài tuyệt vọng ngước nhìn lên khách sạn cao mấy chục tầng, giờ không biết bố chồng – nàng dâu ở phòng nào trong khách sạn này. Hai người đó đang làm gì? Có phải vừa vào phòng đã quấn lấy nhau rồi làm chuyện đó không?
Hải đưa điện thoại định gọi điện cho Nguyệt Anh nhưng rồi lại thôi cứ thế buồn bã trở về khách sạn, chỉ mong hai người họ “tâm sự” nhanh nhanh để về ngủ.
“Rồi họ cũng sẽ về thôi, về khách sạn đợi chứ biết làm sao giờ”
Hải đi về phòng nằm vật xuống giường chờ đợi… 5 phút… 10 phút… 15 phút…
“Họ đang làm gì… khờ quá… lén lút vào khách sạn còn làm gì nữa chứ… trai trên gái dưới là cái chắc rồi…”
20 phút… rồi 30 phút trôi qua… vẫn còn say rượu mắt Hải díp lại rồi ngủ lúc nào không hay. Đến hơn 6: 30…
Sáng mới choàng tỉnh dậy, sờ sang bên cạnh vẫn không thấy Nguyệt Anh đâu, sờ không thấy hơi ấm, sờ sang giường ông Bảy cũng vậy. Hai người đó đi cả đêm chưa trở về. Hải vô cùng tức giận, hai người phát sinh quan hệ Hải biết và chấp nhận nhưng đi cả đêm không về như này thì quá coi thường mình rồi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con dâu lạnh lùng |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Truyện bóp vú, Truyện liếm chân, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 06:59 (GMT+7) |