Thứ bảy cuối tuần cả ngày Hải không thấy ông Bảy đâu cả, gọi điện thì bảo đang tăng ca, đến tối gọi điện thì bảo ngủ lại trông cửa hàng.
Sang ngày chủ nhật ông Bảy tiếp tục lấy lý do tăng ca cả ngày cả đêm không về nhà, Hải bắt đầu thấy lạ, sang sáng thứ hai đi làm Hải lái xe vòng qua một đoạn gần nơi ông Bảy làm việc thì vẫn thấy ông đang dắt xe cho khách. Thì ra ông không nói dối nhưng đã 2 ngày rồi chẳng lẽ không tắm rửa gì sao? Vì không có nhiều thời gian quan sát nên Hải đành lái xe đi làm luôn. Đến cơ quan thi thoảng ngó qua camera ở nhà thì Hải bất ngờ thấy ông Bảy xuất hiện, lấm la lấm lét như đi ăn trộm, ông bước đi từ từ nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ của mình lấy vài bộ quần áo, lấy một túi đồ nhỏ mà ông cất giấu dưới nệm rồi lại đi ra khỏi nhà…
Hải nhún vai không hiểu ông Bảy muốn làm gì, giờ cơm tối Hải gọi điện rồi đích thân mang cơm cho ông Bảy, ông Bảy nhận lấy rồi quay trở lại cái “bốt” bảo vệ ngồi, mà kỳ lạ là ở đó có thêm 1 ông bảo vệ nữa, vắng khách như thế mà có tận 2 bảo vệ, có phải lãng phí quá rồi không, mà kể cả đông nghẹt khách thì làm gì cần đến 2…
Bảo vệ nhỉ? Ông Bảy không về nhà nhưng Nguyệt Anh cũng không thấy hỏi han gì cả, Hải thì vắt tay lên trán suy nghĩ: “Có 2 bảo vệ rồi tại sao bố vẫn cứ trực? Chẳng nhẽ ăn nằm ở cửa hàng luôn hay sao mà không thấy về nhà tắm rửa?”
Ngày hôm sau buổi sáng vội đi làm Hải không kịp ghé qua nhìn đến chiều tan ca mới đến gần đó đỗ xe ở một góc rồi quan sát: Có một ông bảo vệ ngồi ngoài không thấy ông Bảy đâu cả. Hải check cam ở nhà cũng không thấy ông Bảy đâu luôn. Vậy ông đã đi đâu? Hải gọi điện thoại:
“Tối con mang cơm cho bố nhé”
“Không cần đâu bố ăn cơm suất được rồi”
“Bố vẫn phải tăng ca ạ”
“Ừ…”
“Thế tối bố có về nhà không?”
“Không…”
Có một con xe tải đi ngang qua còi inh ỏi nhưng không nghe thấy tiếng vọng lại trong điện thoại.
“Dạo này làm việc có vất vả quá không bố?”
“Không… bình thường… nhàn lắm…”
“Bố muốn ăn gì không để con bảo Nguyệt Anh nấu tẩm bổ cho bố tăng ca vất vả lắm.”
“Thôi thôi… không ăn… thế nhá… đang có khách vào…”
Tút… tút…
Hải đành đi về, Nguyệt Anh đang ở phòng bếp nấu cơm.
“Vợ nấu ít thôi bố không về ăn đâu”
“Anh không mang cơm cho bố à”
“Không… bố bảo không ăn… hay là cặp với em nào nấu cơm cho ăn rồi nhỉ… mấy hôm rồi không về nhà”
“Ai mà biết được”
Gần 9h Hải lại đi đến một góc rình xem tan làm ông Bảy về đâu nhưng chả thấy ông ra thu dọn bàn ghế loa đài gì cả đến khi dọn dẹp hết các nhân viên cũng lần lượt ra về còn một ông bảo vệ ở trong đóng cửa lại. Một trong số các nhân viên đi xe máy ngang qua Hải.
“Hồng ơi… Hồng…”
Mất một lúc Hồng mới nhận ra:
“Anh… Anh Hải… anh đang đi đâu đấy?”
“Đi dạo thôi ấy mà… bọn em tan làm muộn nhỉ…”
“Ca tối thì phải chín giờ anh ạ, nếu đông khách có khi còn về muộn hơn”
“Anh hỏi tí bố anh có trực ngủ cửa hàng không?”
“Không… hôm nay là bác Chiến trực mà”
“Vậy à”
“Sao thế anh? Bác chưa về ạ?”
“Chưa thấy về, mấy hôm nay bố anh có phải tăng ca không?”
“Không… làm gì có, hai bác vẫn chia ca bình thường mà…”
“Ồ…”
“Có chuyện gì ạ?”
“Không… không… anh hỏi thế thôi…”
“Nếu không có chuyện gì nữa thì em về trước nhé…”
“Ừm… về đi… anh cảm ơn nhé.”
“Vâng”
Về nhà Hải đem chuyện kể với Nguyệt Anh:
“Bố hình như không muốn về nhà”
“Sao chồng lại nói thế?”
“Bố không tăng ca, ngủ trông cửa hàng có mấy người con trai liền nên tuần căng lắm chắc ngủ hai tối thôi đằng này bố không về nhà mấy hôm rồi”
“Vậy bố đi đâu anh?”
“Anh cũng không rõ nữa… không biết có bồ bịch gì không”
“Chắc không phải đâu”
“Ai biết ma ăn cỗ lúc nào, giờ chắc đang ăn nằm với bà dì nào rồi cũng nên”
Hải cười.
… Bạn đang đọc truyện Con dâu lạnh lùng tại nguồn: http://truyensextv2.net/con-dau-lanh-lung/
Tình hình bố chồng – nàng dâu có vẻ không ổn lắm, Hải phải đứng ra giảng hòa cho hai người này mới được chứ để họ tự giải quyết e sẽ rơi vào bế tắc mà thôi. Nghĩ cách giảng hòa cho hai người nhưng cả ngày hôm sau bận rộn với công việc không có thời gian đi check cam nữa, đến hơn 6h chiều Hải tan làm, về nhà cùng Nguyệt Anh nấu nướng.
“Nay vợ chồng mình mang cơm cho bố, tiện thể đi dạo buổi tối luôn nhé”
“Vợ còn soạn bài”
“Đi một tí thôi mà mấy hôm không gặp bố, vợ không thấy nhớ à”
“Nhớ gì chứ?”
Hải cười mỉm, rõ ràng là Nguyệt Anh vẫn đang giận ông Bảy. Mặc dù nói bận soạn bài nhưng Nguyệt Anh vẫn đi cùng.
“Mình đi nhanh rồi về nhé”
Hải cười:
“Bố sẽ rất vui đấy”
Nguyệt Anh dỗi:
“Anh nói linh tinh, không đi nữa đâu”
Nguyệt Anh vùng vằng đòi về nhưng Hải nắm tay kéo đi.
“À vợ ơi… hay cả nhà mình đi chơi Đà Nẵng đi”
“Đi đà nẵng? Bao giờ đi?”
“Thứ sáu tuần này”
“Hả… sao gấp thế?”
“Ông Long ở công ty đặt vé cho cả nhà rồi mà cuối cùng bận, anh hứng lên thế là bảo để lại cho mình, mấy lần nói đi du lịch một chuyến mà mãi không đi được, đợt này đi luôn cho nóng”
“Nhưng mà…”
“Chiều thứ sáu mình đi, chiều chủ nhật về, vợ chỉ nghỉ một ngày thứ bảy thôi… chắc xin nghỉ được chứ?”
“Nghỉ thì nghỉ được, nhưng mà gấp quá vợ chưa chuẩn bị gì cả”
“Mới thứ ba mà tha hồ chuẩn bị thứ sáu mới đi cơ mà”
“Thế còn bố?”
“Cái này phải nhờ đến vợ rồi”
“Vợ á, vợ thì làm gì được lỡ đâu bố bận thì sao?”
“Bận cái gì mỗi cái việc trông xe thôi thay ca dễ ợt, cho mấy ông kho ra trông cũng được chứ sao, quan trọng là bố có muốn đi hay không thôi chứ không sợ thiếu người trông xe”
“Chắc bố không đi đâu?”
“Sao vợ biết?”
“Thấy bố dạo này sao sao ấy…”
“Vợ với bố xảy ra chuyện gì à?”
“Không có…”
“Cho bố đi máy bay một lần, cả đời ông chưa đi máy bay bao giờ, không biết có sợ không nữa… haha”
“Thuyết phục được bố đi rồi hẵng tính, vợ nghĩ bố sẽ không đi cùng mình đâu”
“Chồng có cách rồi”
Vợ chồng Hải đến cửa hàng Điện thoại xinh. Ông Bảy vẫn đang ngồi trông xe thấy hai người đến ông Bảy có chút hoảng hốt.
“Đến đây làm gì?”
“Đến đưa cơm cho bố, tiện thể xem mấy cái điện thoại mới ưng cái nào đổi điện thoại cho vợ con luôn”
Nguyệt Anh nhìn vào Hải:
“Điện thoại vợ vẫn tốt mà”
Hải:
“Cơm của bố này”
Đưa cơm cho ông Bảy xong thì Hải đi vào trong cửa hàng, giờ cơm nên chỉ có hai nhân viên đang ở trong đó, hai vợ chồng đi loanh quanh xem điện thoại/tablet, loa, ốp… cuối cùng chọn được vài cái ốp mới cho điện thoại.
“Thay áo cho điện thoại”
Nguyệt Anh cười:
“Thế mà bảo mua điện thoại mới cho vợ”
“Tạm thời thay áo trước đã. Hề hề”
Quản lý cửa hàng – tên Lan vừa đi ăn cơm về Hải liền gọi ra nói chuyện.
“Bạn là quản lý cửa hàng”
Có bảng tên “Lan – Quản lý” sờ sờ nhưng Hải vẫn hỏi như vậy.
“Vâng… anh cần hỗ trợ gì không ạ?”
“Bố mình làm việc ở đây có được không?”
“Bố anh, là ai ạ?”
Hải cười:
“Ông đang trông xe ngoài kia kìa”
Lan đưa tay lên che miệng, gương mặt vô cùng bất ngờ:
“Dạ… anh là… là con trai trai bác Bảy ấy hả?”
Hải:
“Nhìn không giống nhau à”
Lan:
“À… à… không… không… chưa gặp bao giờ nên em không biết, còn chị đây là?”
“Anh là con trai đây là con dâu ông ấy…”
Lan đơ ra đó, ông già quê mùa ngoài kia lại có con trai – con dâu đẹp đôi thế này sao, thật không thể tin nổi.
“Waaaa… không ngờ bác Bảy có con trai – con dâu xinh đẹp như này… thế mà không thấy bác ấy khoe… hì hì… Em tên Lan quản lý siêu thị… rất vui được làm quen với anh chị”
“Anh tên Hải, đây là Nguyệt Anh đây…”
“Chị nhà anh người đẹp tên cũng đẹp ạ”
Nguyệt Anh (24) nhỏ tuổi hơn Lan (27):
“Ở đây gọi là siêu thị à chị?”
“Dạ, các cửa hàng bên em hay gọi là siêu thị điện thoại ĐTX, siêu thị điện máy ĐMX”
Nguyệt Anh:
“Nó là một à chị?”
“Dạ vâng”
Nguyệt Anh:
“Giờ em mới biết đấy”
“Cùng một chuỗi cả, giờ có cả mảng bách hóa nữa cơ”
Hải:
“Bố mình làm ở đây ổn không bạn? Ông hơi chậm chạp tí”
“Sao đâu anh, bác làm việc tốt lắm, chỉ cần nhiệt tình là được ạ”
Hải:
“Cuối tuần này nhà mình muốn đi du lịch, không biết có cho ông nghỉ được không?”
Nguyệt Anh bất ngờ nhìn vào Hải, không nói cho ông Bảy trước mà nói luôn với quản lý.
“Được ạ, hôm nào nhà anh đi?”
“Trưa ngày thứ sáu là đi rồi, đi máy bay đến Đà Nẵng”
“Waaa… Năm ngoái team building bọn em cũng đi Đà Nẵng”
“Bạn thấy Đà Nẵng thế nào?”
“Xanh sạch đẹp ạ… hì hì… rất đáng để đến ít nhất một lần đấy anh”
“Thế bạn xếp lịch cho ông nghĩ đến hết chủ nhật nhé”
“Được anh ơi… để em xếp ca… nghỉ luôn sáng thứ sáu nhé anh, không cũng không đủ ca sáng”
“Thế thì tốt quá, mình cảm ơn nhé”
– Hải chào ông Bảy rồi ra về, Nguyệt Anh kéo lại:
“Anh… sao chưa bảo bố đã xin nghỉ rồi?”
“Bảo bố trước còn lâu ông mới đi…”
Hai người vừa đi về vừa nói chuyện.
“Giờ bảo bố kiểu gì bố cũng lấy lý do ca kíp bận gì đó chủ yếu là không muốn đi, giờ xin quản lý cho nghỉ ép bố vào thế rồi bắt buộc phải đi thôi”
“Làm thế sợ phật lòng bố không? Cũng phải nói cho bố biết trước chứ”
“Tí nữa bố về em cũng thuyết phục bố giúp anh nhé”
“Bố có về không mới quan trọng”
“Kiểu gì cũng về, đợi tí mà xem”
– Đúng như Hải dự đoán, ông Bảy tức tối đi vào nhà.
“Hải ơi…”
“Con nghe đây”
“Sao con xin nghỉ gì đấy, du lịch Đà Nẵng gì đó sao bố không biết?”
“À, thứ sáu nhà mình đi du lịch, con xin nghỉ cho bố rồi đấy”
“Này… con có coi bố ra gì nữa không vậy? Phải nói chuyện với bố trước chứ ai đời lại đi xin nghỉ trong khi bố chưa đồng ý, quá coi thường”
“Không làm thế bố có chịu về nhà không? Mấy hôm nay bố ở đâu, người ta bảo bố đi làm ca kíp vẫn bình thường không có tăng ca gì hết, bố không ngủ ở cửa hàng… Tại sao bố lại nói dối bọn con?”
Ông Bảy im lặng không nói gì, Nguyệt Anh cũng ngồi im. Hải:
“Bố có người yêu mới à?”
Ông Bảy:
“Điên à, yêu đương cái gì”
Hải:
“Thế tự nhiên bố ra ngoài ở làm gì, nhà cửa đàng hoàng không ở lại đi ở lung tung, bố có gì không hài lòng với bọn con thì bố nói ra đi bọn con sẽ sửa”
“Không có gì cả”
“Con không tin”
“Tin hay không kệ”
“Sao bố cứ tránh mặt bọn con, bọn con có gì thì bố phải nói chứ, cứ im ỉm như thế để làm gì?”
Im lặng tiếp.
“Nếu không có gì thì bố đi du lịch với bọn con, còn không đi chứng tỏ có vấn đề gì đó rồi, bố nói ra đi”
“Không có gì cả… du lịch thôi chứ gì… đi thì đi… sợ gì…”
“Thế là chốt rồi đấy nhá”
“Đi chơi thôi mà cũng không phải đi tù, chẳng sợ”
“Bố nhớ đấy, chuẩn bị đồ đạc để trưa thứ sáu mình đi”
Hải quay sang nhìn Nguyệt Anh:
“Thứ sáu vợ có mấy tiết?”
“Bốn tiết”
“Tốt… đang bảo vợ xin nghỉ tiết 5 luôn để kịp bay, đến nơi chiều còn tranh thủ đi chơi được thêm tí, bay nhanh mà có một tiếng chứ mấy”
“Bố ơi đi máy bay đấy bố”
“Sao không đi tàu hoả”
“Đi tàu thì bao giờ mới đến, đi máy bay vừa nhanh hiện đại mà giá tiền cũng ngang ngang nhau thôi”
– Ông Bảy ngủ ở nhà Hải cũng yên tâm phần nào, ngủ rất ngon, đến giữa đêm có thứ gì đó làm Hải mơ màng tỉnh dậy… Có tiếng sột soạt, tiếng thở gấp rồi tiếng “ư…” rất nhẹ, nệm giường hơi động đậy. Hải cố gắng giữ cho nhịp thở thật sâu và đều để người bên cạnh không nghi ngờ tiếp tục “tự sướng”, Hải không dám tin nhưng quả thực Nguyệt Anh đang thủ dâm. Hải thầm nghĩ: “Thiếu thốn đến vậy sao? Tối nay vừa làm một cái còn không đủ?” Hải nghĩ lại những biểu hiện của Nguyệt Anh tối nay, hai người sinh hoạt vợ chồng Nguyệt Anh tỏ ra rất nhiệt tình và chủ động Hải cũng cố hết sức phục vụ Nguyệt Anh nhưng tại sao? Như vậy vẫn không đủ ư, hay còn thiếu thứ gì đó không làm Nguyệt Anh thỏa mãn để đến mức nàng phải “tự xử” như này.
– Chả mấy chốc đã đến thứ sáu, Hải rất háo hức với chuyến du lịch này, đây là lần đầu tiên cả nhà đi chơi xa lại còn đi máy bay. Hải cứ liếc nhìn ông Bảy theo dõi từng hành động của ông, có khi Hải phì cười khi ông Bảy cứ ngơ ngác như bò đội nón. Nhất là đoạn máy bay cất cánh hơi rung lắc một chút, ông Bảy mặt trắng bệch, Hải vỗ vỗ Nguyệt Anh để liếc sang ông Bảy rồi cả hai nhìn nhau cười. Khi máy bay đã ổn định độ cao thì Hải…
Nguyệt Anh nằm ngủ, ông Bảy thì căng thẳng quá không ngủ được cứ chợp mắt một chút rồi lại mở ra lo lắng nhìn ngó tứ phía.
Chặng bay ngắn nên hơn 1h là máy may đã hạ cánh xuống Đà Nẵng, không khí ở đây mát mẻ dễ chịu hơn thủ đô. Lại bắt taxi thêm một đoạn nữa thì mới đến được khách sạn, đến lúc nhận phòng Nguyệt Anh thắc mắc:
“Sao anh lấy có một phòng”
“Phòng giường đôi mà”
“Ở chung á, mình lấy phòng riêng đi, em không thích ở chung đâu”
“Ở có một tối thôi mà, mai mình lại đi chỗ khác”
“Anh làm gì phải tiết kiệm như thế”
“Không phải anh tiếc tiền mà ở chung như thế mới vui…”
“Vui gì chứ”
“Giao lưu đánh bài các kiểu, vui mà”
“Em không chơi đâu, anh ở với bố đi em ở phòng riêng”
“Ơ kìa, em hâm à, ngủ có hai tối thôi việc gì em phải làm thế”
“Bất tiện lắm…”
Ông Bảy vẫn đứng trông hành lý ở đằng xa để chờ hai vợ chồng Hải nhận phòng.
“Thử đi rồi em sẽ thích”
Nguyệt Anh mặt không vui tẹo nào, ở chung như thế thì làm ăn gì được với cả ở thế rất bất tiện sinh hoạt không được thoải mái. Hải đẩy lưng Nguyệt Anh ra khỏi quầy, mặc dù không hài lòng nhưng vẫn phải nghe theo Hải. Lên đến phòng bắt đầu đến lượt ông Bảy:
“Hải ơi… chìa khóa phòng bố đâu?”
“Phòng mình đây bố?”
“Thế cái Nguyệt Anh ngủ riêng à?”
“Nhà mình ngủ đây hết”
Ông Bảy há mồm:
“Hả?”
“Ngủ ở đây đến trưa mai xong mình lại chuyển sang chỗ khác”
“Thế này có hơi bất tiện không?”
“Bố thấy bất tiện à?”
“Bố thì không sao, nhưng mà…”
Ông Bảy nhìn sang Nguyệt Anh. Hải:
“Không sao đâu đúng không vợ?”
Nguyệt Anh gương mặt không vui nhưng vẫn nói:
“Không sao đâu ạ”
“Tí nữa đi mua bài, tối nay cả nhà mình đánh bài ăn tiền nhé… hề hề…”
Nguyệt Anh:
“Đánh bài thì ở nhà chơi cũng được, cất công ra đến đây chỉ để đánh bài”
“Đánh ở nhà khác đánh ở đây khác chứ, phải không bố?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con dâu lạnh lùng |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Truyện bóp vú, Truyện liếm chân, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 06:59 (GMT+7) |