Ông Bảy thử mở mắt ra thì thấy trong mắt đỏ lòm nhìn vô cùng đáng sợ nước mắt vẫn liên tục chảy ra. Ngoài mắt thì phải băng bó đầu gối do bị mài xuống đường rách cả quần xước da chảy máu. Mấy ông công an phường xuống hỏi thăm vài câu nhưng Hải biết nếu may mắn hoặc trùng hợp lắm mới bắt được hai tên cướp kia còn thường gặp nhất là chẳng thể làm gì được chúng, chúng cứ thế nhởn nhơ và chắc chắn sẽ thực hiện một vài phi vụ cướp tiếp theo ở khu vực khác với các nạn nhân khác cho đến khi bị tóm, tóm được chúng thì chắc cũng đã gây ra mấy chục vụ án thì công an mới để ý đến hoặc có khi đấy là người dân hợp sức bắt được chứ không phải công an.
Ông Bảy được đưa về nhà và nằm im trong phòng buổi tối Hải phải cơm bưng nước rót tận giường.
– “Bố còn đau không chồng?”
“Không sao, vợ để ý bố một chút, đưa điện thoại cho chồng, chạy xuống ép cái kính điện thoại mai vội đi làm sợ không có thời gian tranh thủ đi luôn bây giờ”
“Chồng đi đi, để vợ chăm bố cho”
“Ừ… để ý bố nhé”
“Để vợ vào ngồi trong đó luôn”
“Ừm…”
Hải ra khỏi nhà, Nguyệt Anh đi vào phòng ông Bảy, mắt cảm giác vẫn còn đau nhức nên ông Bảy nằm trên giường nhắm mắt lại. Ông Bảy:
“Hải ơi…”
Nguyệt Anh:
“Là tôi… anh Hải ra ngoài thay kính điện thoại rồi…”
“Điện thoại bị hỏng rồi à?”
“Vẫn còn dùng được, chỉ bị nứt màn hình thôi, anh Hải đang đi thay”
“Thế thì tốt, hai thằng oắt con đấy, tôi mà bắt được tôi đấm cho nhừ xương… không khác gì hai thằng cướp điện thoại tôi hồi trước, cay chúng nó lắm rồi…”
Ông Bảy bực bội, đây không phải lần đầu tiên ông gặp cướp mà đây là vụ thứ 2 rồi, lần trước bị mất điện thoại lần này thì dành lại được điện thoại nhưng cũng bị đau, chảy máu.
“Ông không cần phải liều mạng như vậy”
“Không phản kháng thì chúng nó dễ dàng lấy đi luôn rồi”
“Lỡ chúng dùng dao hoặc vũ khí gì đó đâm ông thì sao? Phải cẩn thận mạng sống quan trọng hơn”
“Sợ đếch gì, kể cả có lần sau tôi vẫn làm vậy, không ngờ chúng chơi bài hèn xịt ớt vào mắt tôi… không tôi dậy đấm nhau với hai thằng oắt con đấy rồi”
“Xịt hơi cay đấy, loại này giờ rất phổ biến, trộm cướp giờ manh động lắm không dùng hung khí thì cũng dùng xịt hơi cay, dùi cui điện… nguy hiểm lắm”
“Cay mắt không nhìn thấy nên không làm gì được, nếu chúng không chơi bài hèn tôi đủ sức đấm cả hai”
“Biết ông khỏe rồi… nhưng đừng quá mạo hiểm”
“Trộm cướp hoành hoành mà chả ai làm gì được, bực mình”
“Đất chật người đông, chả biết ai với ai quản lý không nổi đâu”
“Trên này chả hy vọng vào ai chỉ có thể tự mình bảo vệ mình, như ở dưới quê thì trộm cướp không có cửa đâu, hô một cái là cả xã đuổi giết… đừng hòng dở trò trộm cướp ở quê tôi, có lần một thằng trộm chó bị dân đánh suýt chết phải đi cấp cứu đấy”
“Dù gì cũng cảm ơn ông… không có ông chắc giờ điện thoại tôi có chủ mới rồi”
“Không có gì, tôi sẵn sàng đánh đổi tính mạng mình bảo vệ cô và Hải”
“Vì một cái điện thoại… không đáng…”
“Bất cứ thứ gì của cô, tôi sẽ bảo vệ, không kẻ nào được lấy đi”
“Thật ra điện thoại có thể lấy lại dữ liệu ảnh chụp, tài liệu các thứ, iphone có cài đặt icloud chúng có lấy đi cũng chỉ tháo máy ra lấy đồ bên trong thôi chứ không vào điện thoại được”
“Vậy á, nếu lúc chiều chúng lấy điện thoại đi thì ảnh vừa chụp vẫn lấy lại được chứ?”
“Đúng vậy, ảnh chụp được đồng bộ lên icloud, nhưng phải kết nối 4G hoặc wifi mới đồng bộ lên được”
“Cờ lao là cái gì” (Cloud)
“Công nghệ điện toán đám mây… lưu trữ dữ liệu trên điện toán đám mây”
“Tôi không hiểu gì mấy cái công nghệ đó cả”
“Giống như ông muốn lưu ảnh, tệp tin, dữ liệu gì đó… ngoài thẻ nhớ ra ông có thể lưu trực tuyến trên điện toán đám mây, chỉ cần có tài khoản là lưu và tải về được, rất tiện. Nó giống như một cái kho lớn ông có thể gửi đồ đạc vào đó xong khi nào cần ông có thể lấy lại được rất nhanh”
“Tôi khỏe lại, cô hướng dẫn tôi nhé, tôi muốn học thứ đó, nghe rất hay đấy”
“Ừm”
Nguyệt Anh kéo rèm ngồi nhìn ra ngoài, ông Bảy mở mắt nhìn Nguyệt Anh từ đằng sau.
Gần 9h tối thì Hải về. Hải:
“Bố đỡ chưa?”
Ông Bảy:
“Nhìn được rồi chỉ hơi nhức tí thôi”
Hải:
“Vâng”
Ông Bảy:
“Điện thoại Nguyệt Anh được chưa”
Hải:
“Ép lại kính là dùng được bình thường rồi bố”
Ông Bảy:
“Tốt, tốt rồi”
Hải:
“Em cảm ơn bố chưa, bố liều mạng đoạt lấy điện thoại từ hai tên cướp đấy…”
Nguyệt Anh:
“Vừa nãy em cảm ơn bố rồi”
Ông Bảy:
“Không có gì đâu, mà gửi cho bố ảnh chụp đợt trước đi Văn Miếu nhé, bố muốn xem lại”
Hải:
“Ảnh ở máy Nguyệt Anh, để con gửi sang Zalo cho bố…”
Ông Bảy:
“Ừm, cài ảnh màn hình cho bố như máy của con ấy Hải…”
Hải:
“Ảnh nào bố… để con cài luôn”
Hải tải cái ảnh ông Bảy – Nguyệt Anh đứng chung với nhau làm hình nền. Nguyệt Anh nhìn thấy phát hoảng đánh vào bắp tay Hải:
“Anh này… dở hơi à”
Hải đưa hình nền cho ông Bảy xem thì ông cũng ngượng vô cùng. Hải cười:
“Nãy tải về thử bừa ấy mà… để con thay cái khác”
Ông Bảy:
“Hướng dẫn bố thay ảnh nền nhé, thi thoảng thay cho mới”
Hải:
“Đây… bố ấn rồi giữ vào màn hình nó sẽ hiện ra các tùy chọn màn hình… ấn vào đây… vào đây chọn ảnh… Vào đây cài…”
Ông Bảy:
“Ừ… ừ…”
Nguyệt Anh lấy được điện thoại thì đứng dậy:
“Bố con về phòng trước nhé… em về phòng trước nhé”
“Ừ…”
“Ừ…”
Hải hướng dẫn ông Bảy thêm vài lần nữa cho ông ấy quen rồi cũng đi về phòng ngủ.
Ông Bảy cứ nhìn chằm chằm vào màn hình trong đó cả 3 người đang đứng mỉm cười, tự nhiên thấy “yêu” cái điện thoại hẳn ra vì trong đó có một bóng hồng mà ông thương yêu. Ông Bảy vào bộ sưu tập tìm lại ảnh Hải chụp cho ông Bảy với Nguyệt Anh đứng gần nhau ở gốc đa (Văn Miếu), ông Bảy cứ ngây ngốc ngắm rồi cười mỉm, đến khi buồn ngủ ông ôm cái điện thoại ngủ ngon lành và có một giấc mơ đẹp.
Buổi trưa ngày thứ hai, Hải báo không về ăn cơm để tạo điều kiện cho bố chồng – nàng dâu ở nhà thoải mái chăm sóc nhau. Hải đi ăn từ sớm đến 12h thì về công ty trốn vào một góc và nhìn vào camera theo dõi:
Nguyệt Anh nấu ăn xong thì đến gõ cửa phòng ông Bảy.
Cộc cộc cộc…
“Cửa không khóa đâu”
Nguyệt Anh mở toang cánh cửa ra:
“Tôi nấu xong rồi”
“Ừ…”
Ông Bảy muốn dậy khỏi giường nhưng Nguyệt Anh ngăn lại.
“Ở trong này đi, để tôi đem cơm vào đây chúng ta cùng ăn”
Nghe từ “chúng ta” ông Bảy thấy mừng thầm trong lòng đành nằm im chờ đợi con dâu đem cơm vào hầu hạ.
Nguyệt Anh nấu khá nhiều món ngon, Hải theo dõi qua màn hình nuốt nước bọt:
“Biết thế về nhà ăn cơm”
Thấy con dâu bày ra nhiều món thịnh soạn, ông Bảy khá bất ngờ, những món này là nấu cho ông ăn sao, thật không dám tin:
“Hải nó chưa về à?”
“Anh Hải ăn cơm ở công ty rồi”
“Vậy… như này có nhiều quá không”
“Ông ăn nhiều để nhanh khỏe lại”
“Cảm ơn Nguyệt Anh…”
“Ăn cơm thôi”
“Mời đi”
Đồ ăn ngon ông Bảy ăn rất nhiều, ngấu nghiến.
“Từ từ thôi không nghẹn, ăn như vậy dễ đau dạ dày”
“Nguyệt Anh nấu cho tôi, tôi vui quá phải ăn hết…”
Ông Bảy húp nước canh nóng “xì xụp… xì xụp…” rồi nhìn chằm chằm làm Nguyệt Anh có chút liên tưởng ngượng đỏ mặt. Ăn xong còn được Nguyệt Anh đem tăm, đem nước tận giường để súc miệng, sướng như ông hoàng, giá như bị đau lâu hơn nữa nữa thì tốt. Rửa bát xong Nguyệt Anh lại đi vào phòng:
“Đầu gối đã đỡ chưa?”
“Chỉ là vết xước ngoài da, không đáng ngại”
“Cho tôi xem qua rồi bôi thuốc”
Ông Bảy đành cởi quần dài ra, Nguyệt Anh ngại ngùng quay mặt đi, đến khi cởi xong thì cô ấn ấn vào bên cạnh vết thương:
“Còn đau lắm không?”
“Không… không đau”
“Để tôi bôi thuốc”
“Nguyệt Anh có thể gửi cho tôi xin ảnh Nguyệt Anh hồi còn đi học được không?”
“Để làm gì?”
“Tôi chỉ muốn lưu lại nhìn, tôi rất tò mò về cuộc sống trước kia của Nguyệt Anh, hồi còn bé đến lúc học phổ thông, rồi lúc học Đại học đại học nữa, ảnh cưới nữa”
“Xem ảnh tôi xong ông làm chuyện bậy bạ chứ gì”
“Không có”
“Rồi cho ông ảnh, lỡ anh Hải thấy thì sao, tự nhiên có ảnh con dâu trong máy, anh ấy sẽ nghĩ ông có ý xấu với tôi”
“Cho tôi xin vài bức ảnh thôi cũng được”
“Không được”
Nguyệt Anh lạnh lùng bước ra ngoài.
– Buổi trưa ngày hôm sau, Hải về nhà ăn cơm ông Bảy đi lại chưa ổn lắm nhưng bước đến phòng bếp không gặp vấn đề gì.
2h chiều Nguyệt Anh gõ cửa rồi tự đẩy cửa vào.
“Đưa điện thoại đây tôi mượn”
Nguyệt Anh cầm điện thoại ông Bảy bấm bấm gì đó, một lúc sau hướng dẫn ông Bảy:
“Tôi có một tài khoản Mega để lưu trữ video ảnh chụp từ hồi đại học hồi đó dùng laptop học nhóm nhiều chia sẻ file nên toàn dùng Mega. Nếu ông muốn xem thì vào ứng dụng này để xem… ứng dụng có chữ M khung đỏ này… thấy chưa?”
“Rồi…”
“Vào đây thì cần lưu tên đăng nhập và mật khẩu, cái này sẽ do tôi quản lý còn ông chỉ cần biết cách vào ứng dụng này, tôi sẽ khóa ứng dụng bằng mật khẩu… lấy mật khẩu là 7749 mỗi lần vào ứng dụng này ông chỉ cần nhập mật khẩu 7749 là sẽ vào được… mật khẩu thư mục cũng là 7749 biết chưa”
“Để tôi thử…”
“Ấn vào chữ M đó… xong ấn mật khẩu 7749 nó sẽ mở ra…”
“Được rồi”
“Nhớ mật khẩu 7749 đấy nhé”
“Mật khẩu dễ nhớ… tôi nhớ rồi”
“Đừng nói cho ai biết, kể cả anh Hải”
“Được”
“Vào cái thư mục tôi có đánh số một… đó là ảnh tôi còn bé thời học sinh thời sinh viên…”
“Cảm ơn Nguyệt Anh”
“Hồi xưa tôi cao mà gầy… xấu lắm…”
Ông Bảy vui mừng ấn vào một vài bức ảnh hồi cấp ba của Nguyệt Anh một cô gái dễ thương thuần khiết với nụ cười tỏa nắng.
“Cảm ơn, Nguyệt Anh rất đẹp”
“Xem đi tôi dọn dẹp qua phòng một chút”
“Để khi mai tôi đỡ đau đầu gối tôi dọn cũng được”
“Dọn luôn bây giờ”
Nguyệt Anh bắt đầu lau nhà, dọn dẹp tủ quần áo, bỗng có một cái hộp rơi ra, Nguyệt Anh tròn mắt cầm nó lên rồi nhìn sang ông Bảy chất vấn.
“Ông mua cái này làm gì?”
“Cái đó… tôi… tôi…”
Đó là một hộp bao cao su mới tinh chưa bóc.
“Hả?”
“Hôm đi mua thuốc tránh thai… cô dược sĩ có bảo tôi… muốn bảo vệ bạn gái thì cần dùng bao cao su, khuyên tôi mua một hộp về dùng thử… sẽ rất tốt… dùng thuốc tránh thai khẩn cấp sẽ rất có hại cho phụ nữ, tôi tò mò mua một hộp cho biết… không có ý gì xấu đâu cô đừng hiểu lầm, tôi chưa dùng nó bao giờ cả”
“Xấu xa”
“Tôi xin lỗi, tôi không có ý gì đâu”
Ông Bảy đang khá lo sợ vì người có tuổi như ông còn đú đởn mua BCS, bị Nguyệt Anh phát hiện khiến ông Bảy muối mặt không biết giải thích kiểu gì, ông cũng tự thấy mình thật xấu xa, nhưng Nguyệt Anh quay ngoắt nói một câu khiến ông đơ người ra:
“Bóc ra dùng thử đi”
“Dùng thử… kiểu gì?”
“Tôi chưa dùng cái này bao giờ, chỉ mới xem qua các video giáo dục giới tính cho học sinh, ông đeo cho tôi xem đi, trước kia tôi với anh Hải chưa bao giờ dùng cái này vì khi cưới mới làm chuyện đó rồi cũng muốn có con nên không dùng biện pháp gì, chỉ tiếc rằng đến giờ vẫn chưa thấy gì”
“Dùng cái này, hình như phải cứng lên mới được”
“Tôi giúp ông cứng, ông đeo cho tôi xem thử, đám học trò chắc sẽ cười tôi vì tôi hay nói đến giáo dục giới tính trong khi mình chưa biết đeo bao cao su như nào cho đúng”
Nguyệt Anh khá nghiêm túc khi nhắc đến BCS, thi thoảng cũng phải tham gia các buổi giáo dục giới tính cho đám học sinh mới lớn, dạy chúng nó mà chính mình không biết dùng thì chả ra sao, sẵn tiện ông Bảy có mua thì dùng luôn cho biết. Hai người cùng nhìn vào cái vỏ BCS, Nguyệt Anh xé nó ra rồi đưa cho ông Bảy, ông Bảy ngượng ngùng cởi quần ra, lúc này đèn trong phòng đang bật để Nguyệt Anh “quan sát” cho dễ. Nguyệt Anh quay mặt đi rồi đưa tay sờ vào hạ bộ ông Bảy, bàn tay mềm mại mát rượi của cô nắm vào dương vật xoa xoa một lúc rất nhanh cái dương vật ông Bảy đã sưng to cứng ngắc. Giọng Nguyệt Anh lí nhí:
“Đeo vào đi”
Ông Bảy lóng ngóng tìm cách đeo bao nhưng không đúng cách không đeo vào được, Nguyệt Anh sốt ruột cầm vỏ lên xem hướng dẫn. Nguyệt Anh rất thông minh, đọc qua một lượt là hiểu liền, tay cô cầm vào cái BCS thì nó nhớp nhớp có mùi hoa quả, cô vô thức đưa gần mũi ngửi, ông Bảy tròn mắt nhìn khiến mặt cô đỏ bừng.
Nguyệt Anh vuốt cho cái BCS nó phủ hết lên dương vật ông Bảy rồi cô ngắm nhìn còn kéo thử xem nó có đàn hồi tốt không. Người luôn quan hệ trực tiếp nhân trần như ông Bảy đeo BCS vào cảm giác khá bí bách và không có cảm giác sướng khoái, Nguyệt Anh ra sức sóc lọ nhưng ông Bảy không bắn ra được, sóc đến mức tay mỏi như trán lấm tấm mồ hôi.
“Có bao rất an toàn… Nguyệt Anh… chúng ta có thể ấy ấy không?”
Nguyệt Anh lưỡng lự một hồi, không phải giữa hai người đã quan hệ với nhau 3 lần rồi sao… thêm lần nữa thì… Nguyệt Anh ra gần cửa tưởng là đi ra ngoài nhưng đứng lại phân vân điều gì đó, một lúc sau thì căn phòng trở nên tối om, Nguyệt Anh quay lại giường. Ông Bảy há hốc mồm cái dương vật ông ở trạng thái bán cương lập tức cứng ngắc trở lại.
Nguyệt Anh hơi khom người cởi quần dài xuống cởi luôn quần lót vì trong phòng tối đã kéo rèm & tắt đèn nên Hải là người có thể nhìn thấy rõ nhất (camera chuyển sang chế độ đen – trắng ban đêm) còn ông Bảy chỉ nhìn thấy lờ mờ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con dâu lạnh lùng |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Truyện bóp vú, Truyện liếm chân, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 06:59 (GMT+7) |