Nguyệt Anh nhếch mép:
“Giả vờ cả tháng nay ông không chán sao… cởi ra cho ông nhìn này… sao cứ phải lén lén lút lút…”
Ông Bảy quay sang thì giật mình vội quay mặt lại giơ áo ra sau cho Nguyệt Anh:
“Cô… cô mặc lại đi… làm gì thế…”
“Sao thế… tối hôm trước ông mạnh bạo lắm mà… giờ trở nên mềm yếu quá vậy…”
“Không có, tôi không biết…”
Nguyệt Anh tiến đến kéo ghế xoay lại tầm mắt ông Bảy ngang ngực, cơ thể trần truồng của Nguyệt Anh hiện lên trước mặt ông vẫn nhìn thoáng qua rồi nhắm mắt lại. Nguyệt Anh:
“Mặc dù ít ra khỏi phòng nhưng thói quen của ông vẫn thế, cách sử dụng bồn cầu, cách ông dọn dẹp buổi sáng, cách để điều khiển tivi, cách nấu ăn, cách ăn, cách chăm sóc phong lan… mọi thứ giống hệt trước kia, có những thứ không dạy lại nhưng ông vẫn biết cách làm…”
Hải thầm khâm phục tài quan sát của Nguyệt Anh, Hải rất ít khi để ý đến những tiểu tiết như vậy.
Nguyệt Anh cứ ngồn ngộn đứng đó chờ đợi, ông Bảy nhắm mắt một lúc thì chịu không nổi nữa quỳ xuống ôm chặt lấy đùi Nguyệt Anh khóc nức nở:
“Tôi xin lỗi… tất cả là do tôi… tôi là một thằng khốn nạn hèn hạ… đúng… là do tôi… tôi giả vờ mất trí nhớ… Năm xưa tôi xem một bộ phim thấy họ bị tai nạn xong mất trí nhớ, tôi đã học theo nó… xin cô… tôi lao đầu vào ô tô chết đi cho rồi… nhưng không chết, giờ tôi là gánh nặng của cô và Hải… tôi không biết phải làm thế nào, giả vờ bị mất trí nhớ khiến tôi bớt áy náy nhưng càng lúc tôi càng thấy nặng nề tôi không thể tha thứ cho lỗi lầm của mình được… chết hẳn thì tốt… nhưng ông trời không cho tôi chết… tôi phải làm sao đây… xin cô… Hãy ban cho tôi cái chết…”
Nguyệt Anh:
“Hai lần chết hụt… xem ra số ông vẫn còn chưa tận”
“Ông trời không cho tôi chết mà cứ giày vò tôi như này… chi bằng cô giết chết tôi đi…”
Nguyệt Anh:
“Giết ông làm bẩn tay tôi…”
“Tôi sẽ không làm phiền cô nữa… sẽ đi khỏi đây… không về quê nữa tôi sẽ đi xa luôn… có thể là Miền Trung Miền Nam gì đó… vĩnh viễn đi khỏi đây…”
Nguyệt Anh:
“Tôi chưa cho phép, cấm ông rời khỏi đây…”
Đầu ông Bảy cứ cọ cọ vào giữa hai đùi Nguyệt Anh làm cô thấy nhột nhột.
“Tôi… tôi rất thích cô… ngay từ lần đầu gặp tôi đã đem lòng mến mộ và thầm ước sẽ được cùng chung sống được ngắm nhìn cô mỗi ngày… tôi luôn giấu kín nó trong lòng… được ở cùng với cô tôi hạnh phúc biết chừng nào… đã có lúc tôi ảo tưởng về tình cảm của mình, về tình cảm của cô dành cho tôi, tôi không có ý xấu không muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình này… chỉ ở gần và ngắm nhìn cô thôi là tôi thấy mãn nguyện không có ý đồ gì khác, hôm đó tôi say rượu không hiểu sao tôi lại hành động như vậy, thực sự tôi không nhớ rõ mình đã làm những gì… tôi nói thật đấy tôi như bị thứ gì đó điều khiển không kiểm soát được bản thân”
“Ngẩng mặt lên nhìn vào tôi”
“Cô… cô mặc lại quần áo vào được không… tôi… tôi không dám…”
“Tôi nói mở mắt ra nhìn vào tôi…”
Ông Bảy mở mắt ra nhưng vì ông đang ngồi nên tầm mắt ngang ngực hai cái núm vú đỏ hồng chĩa ra đang ở rất gần ông, ông Bảy nuốt nước bọt cái ực nhìn lên gương mặt xinh đẹp lạnh lùng của Nguyệt Anh.
“Ông thích tôi đúng không?”
“Tôi thề tôi không muốn làm gì cô cả, lúc đó tôi không kiểm soát được mình…”
“Trả lời có hay không… đừng vòng vo nữa…”
“Cũng thích…”
“Thích như nào?”
“Tôi cũng không rõ… chỉ là lúc nào cũng nghĩ đến, xa nhớ, gần cũng nhớ”
“Về dưới quê có nhớ tôi không?”
Ông Bảy không nói mà chỉ lúng túng gật đầu.
“Ông nghĩ sao nếu tôi cho ông làm chuyện đó thêm lần nữa…”
“Chuyện đó… là chuyện gì tôi không hiểu…”
Nguyệt Anh dí ngực vào sát mặt ông Bảy, ông Bảy nuốt nước bọt liên tục.
“Không… không bao giờ nữa…”
“Ông không muốn tôi sao?”
“Tôi thấy rất có lỗi với vợ và con trai tôi…”
“Nếu tôi không phải con dâu ông, ông có làm không?”
“Chuyện này…”
Ông Bảy ấp úng không trả lời.
“Ông không thấy tôi đẹp sao…”
“Đẹp… rất đẹp… đẹp nhất…”
“Vậy… có muốn không…”
“Có… nhưng mà…”
Nguyệt Anh nhếch mép:
“Thấy có lỗi với Hải sao?”
“Phải, tôi muốn chết đi cho xong…”
“Thế sao lúc đó làm mạnh thế… làm xong mới thấy có lỗi là kiểu gì?”
“Tôi… tôi thực sự không nhớ đêm đó tôi đã làm gì…”
“Ông muốn rời khỏi đây?”
“Phải… ngày mai… à không bây giờ cũng được… tôi sẽ đi khỏi đây”
“Tôi muốn ông ở lại, ông có ở không?”
“Ở lại sao… cô không sợ tôi… tôi sẽ…”
“Chưa bị còn giữ… đằng này không phải đã có một lần rồi sao… một lần rồi thêm lần nữa thì có khác gì nhau đâu”
Ông Bảy nuốt nước bọt cái ực:
“Tôi sẽ không bao giờ làm thế nữa… xin thề…”
“Kể cả tôi cho… ông cũng không làm sao?”
Nguyệt Anh dí núm vú vào mặt ông Bảy làm ông cứng người mặt đỏ lên nghiêng đi né tránh.
“Không… tôi không muốn nữa…”
“Có thật là không muốn? Không muốn mà bên dưới lại cứng lên thế kia…”
“Không biết, nó tự cứng… tôi không kiểm soát được…”
“Ngày nào tôi cũng thấy nó cứng… ông muốn lắm mà… đừng dối lòng như vậy”
Ông Bảy đang rất ngượng, Nguyệt Anh thấy đủ rồi cúi người cong mông lấy lại chiếc váy ngủ, ông Bảy nuốt nước bọt tiếc nuối. Nguyệt Anh không ngại nữa mà mặc quần lót với áo ngực ngay trước mặt bố chồng, ông bố chồng thì cứ đơ ra đó nhìn chằm chằm. Tại sao Nguyệt Anh lại phải làm vậy? Đơn giản vì ông Bảy đang khép mình do vậy cô cần phải “cởi mở” hết cỡ thì mới mong làm ông Bảy xúc động mở lòng ra đối với mình.
Nguyệt Anh dám chắc ông Bảy sẽ không làm gì mình nên cô mới dám “cởi” ra như vậy để thử lòng ông Bảy.
Xem ra vụ “hiếp dâm” hôm trước là có uẩn khúc.
“Tôi muốn ông ở lại đây…”
“Sao có thể… tôi… tôi không dám…”
“Nếu ông chịu ở lại, tôi có thể giúp ông một chuyện”
“Tôi… tôi không cần gì cả”
“Có đấy… tôi sẽ giúp ông giải quyết nhu cầu… cái bên dưới đó”
“Hả…”
“Ông nghĩ sao…”
“Chuyện này… sao mà được…”
“Không cần phải làm chuyện đó, tôi giúp ông bắn ra là được chứ gì… nhìn ông rất khổ sở với nó.”
“Tôi…”
“Này… sao ông lại không tự xử nhỉ… học sinh của tôi… lớp chín… có đứa tâm sự nó đã biết dùng tay ấy ấy tự xử rồi…”
“Hả… tôi chưa hiểu…”
Nguyệt Anh nói toạc ra:
“Chẳng lẽ ông không dùng tay tự thủ dâm bao giờ”
“Không… dùng tay sao có thể ra được chứ?”
“Vậy là ông chưa làm thế bao giờ…”
“Đúng… tôi không tự mình làm chuyện đó”
“Thế là ông nhịn từ trước đến giờ”
“Phải…”
“Nhịn nhiều sẽ sinh bệnh, một hai tuần xả một lần”
“Tôi… tôi không có ai… lại không tự mình làm được…”
“Bây giờ tóm lại thế này, tôi sẽ tha thứ cho ông sau tất cả những chuyện đã xảy ra, vụ tai nạn vừa rồi coi như quả báo của ông… tôi thấy đã đủ, cũng không muốn truy cứu nữa… may chưa có hậu quả gì quá nghiêm trọng…”
“Cô… cô tha thứ cho tôi sao?”
“Ừm…”
Ông Bảy lại ôm lấy chân Nguyệt Anh:
“Cảm ơn cô, cảm ơn… tôi đã rất ân hận, đau khổ… tôi rất yêu thích cô, cô lạnh lùng ghét bỏ tôi tôi buồn lắm… Cảm ơn… cảm ơn…”
“Ông sẽ phải ở lại đây, tôi không muốn anh Hải buồn phiền lo lắng cho ông thêm nữa, mong muốn lớn nhất của chồng tôi là có ông cùng sống ở lại đây để tiện bề phụng dưỡng chăm sóc, ông không biết là chồng tôi buồn thế nào khi ông tự ý về quê đâu, ăn không ngon ngủ không yên… tôi không muốn nhìn thấy chồng khổ tâm vì ông thêm lần nào nữa… do vậy, hãy ở lại đây đi…”
“Như vậy… sợ… sợ không tiện cho cô… tôi sợ làm phiền đến cô…”
“Không… chồng tôi vui thì tôi vui… anh ấy buồn thì tôi không vui nổi…”
“Tôi… không hợp với cuộc sống ở đây lắm…”
“Rồi sẽ quen thôi… tôi sẽ giúp ông giải quyết nhu cầu… một tháng đôi ba lần gì đó…”
“Khoản đó… chắc không cần đâu…”
“Tôi có nghiệp vụ sư phạm về sinh lý tình dục học sinh, không có làm sao tôi đứng lớp dạy mấy đứa dậy thì mới lớn được chứ… tôi thấy ông… là do nín nhịn lâu ngày nên cái đó nó rất hay cương… nhu cầu không được giải quyết nó sẽ cứ thế mãi, bức bối khó chịu trong người còn sinh ra bệnh… ông không phải ngại, đây là sinh lý bình thường thôi…”
“Tôi… tôi rất xấu hổ… nó không chịu nghe lời”
“Đàn ông các người trong đầu lúc nào cũng suy nghĩ bậy bạ…”
“Tôi không có”
“Tôi sẽ làm mẫu giúp ông lần này… hy vọng ông có thể học rồi tự mình làm lấy…”
“Cô… cô giúp tôi… cái này có hơi…”
“Lên giường nằm xuống đi… coi tôi là bác sĩ, tôi sẽ chữa bệnh cho ông”
Ông Bảy lưỡng lự suy nghĩ một chút rồi nằm lên giường đắp chăn lại.
“Cởi quần ra…”
“Cởi… cứ thế là cởi sao…”
“Cởi đi… cứ đắp chăn lại cũng được”
Ông Bảy răm rắp nghe theo, cởi quần xong ông căng thẳng chờ đợi. Nguyệt Anh hít thở một hơi thật sâu rồi ngồi xuống giường tay từ từ mò vào trong chăn, hơi thở của hai người vô cùng nặng nề.
“Coi tôi là bác sĩ, đang chữa bệnh cho ông, hiểu chưa?”
“Được…”
Nguyệt Anh tỏ ra khá tự tin nhưng bên trong cô đang vô cùng rối bời tim đạp mạnh, tay run run khi chạm vào đùi ông Bảy. Một bàn tay mềm mại mát rượi chạm vào người khiến ông Bảy vô cùng thích thú, bên dưới cây hàng cương cứng ngắc chờ đợi Nguyệt Anh “trị bệnh”. Nguyệt Anh thấy hơi hối hận khi làm việc này, cô thấy rất bậy bạ, ghê tởm chính mình. Cả hai người như bị điện giật khi Nguyệt Anh chạm đến cái dương vật nóng hôi hổi của ông Bảy, theo phản xạ tự nhiên Nguyệt Anh rụt tay lại tim đập thình thịch, ông Bảy nhìn thấy vẻ lúng túng của Nguyệt Anh có chút hoài nghi.
“Hay là thôi đi…”
“Không…”
Nguyệt Anh quyết tâm, đưa tay trở lại vào trong chăn, bàn tay cô cầm vào thứ gớm ghiếc đó, cô căng thẳng đến cực điểm cảm giác ngực mình căng tức hít thở không thông, tay Nguyệt Anh vuốt rất nhẹ vào đó ông Bảy thì sướng run người, không ngờ ông lại có diễm phúc này, con dâu đang dùng tay vuốt chim cho ông, đây là một đặc ân tuyệt diệu, ông Bảy thầm nghĩ: “Bàn tay này… đã từng vuốt bao nhiêu con cu rồi… có lẽ mình là người thứ hai sau thằng Hải” Nguyệt Anh khá lúng túng, cô chỉ cầm và vuốt nhẹ không dám làm mạnh. Ông Bảy:
“Tôi không nghĩ việc này sẽ hiệu quả, hình như cô không thành thạo lắm…”
Nguyệt Anh mặt đỏ bừng:
“Để im cho tôi làm…”
Ông Bảy nhắm mắt hưởng thụ còn Nguyệt Anh thì vẫn cứ nhẹ nhàng vuốt, làm một hồi thì ông Bảy ngáp một cái.
“Cô mạnh hơn chút được không… cứ đà này thì tối cũng chưa ra…”
Nguyệt Anh nắm chặt hơn rồi sóc cái chăn bắt đầu động đậy mạnh hơn.
“Phải rồi… đúng thế… rất sướng… nắm nhiều hơn vào phần đầu… tôi thích cô vuốt phần đầu…”
Nguyệt Anh cảm thấy hơi nhục vì vừa nãy cô còn bảo “hãy coi tôi như bác sĩ” thực tế thì cô lúng túng bỡ ngỡ như “một kẻ nghiệp dư” vậy.
“Mạnh hơn nữa đi… tôi thấy rất sướng…”
Nguyệt Anh thở gấp, mồ hôi trên trán ứa ra, sóc một hồi thì thấy mỏi tay cô lại đổi sang tay trái, sóc một hồi lại thấy mỏi. Cô nói giọng như muốn khóc đến nơi:
“Sao… sao nó chưa ra…”
“Mạnh hơn nữa…”
Nguyệt Anh dùng lực mạnh hơn.
“Đúng rồi… rất sướng… rất sướng… ahh…”
“Bắn ra đi… mỏi tay quá…”
“Chưa đủ sướng tôi chưa thể bắn được…”
“Ông… ông làm gì để nó bắn ra nhanh đi…”
“Cái đó… tôi tưởng cô phải biết rõ hơn tôi chứ…”
“Hừ…”
Nguyệt Anh bóp mạnh vào cu ông Bảy làm ông phải kêu lên đau đớn.
“Ahh… đau… đừng bạo lực như thế…”
“Nhanh bắn đi… tôi mệt…”
“Đã nói với cô rồi… nó không có hiệu quả gì đâu”
Nguyệt Anh sóc cật lực, cái chăn là khổ nhất nó nhấp nhô liên hồi ông Bảy phải liên tục kéo nó lại không nó tuột ra thì Nguyệt Anh sẽ nhìn thấy thứ to lớn đáng xấu hổ đó của ông.
“Tôi có cảm giác muốn bắn rồi… cô tiếp tục đi… rất tốt…”
Nguyệt Anh miệt mài sóc:
“Bắn nhanh đi…”
“Đừng gây áp lực cho tôi… nó sợ lại không bắn nữa…”
“Hừ…”
“Ahhh… tốt… sướng… rất sướng…”
Nguyệt Anh sóc một lúc nữa thì chịu không nổi, bỏ hai tay ra thả lỏng lắc lắc ra cho nó đỡ mỏi.
“Ông cố tình đúng không… sao mãi chưa bắn…”
“Cô giúp thì giúp cho trót… tôi muốn bắn rồi…”
“Nhanh lên… mệt người…”
Nguyệt Anh nhích lại gần ông Bảy hơn, mùi hương thơm ngát từ cơ thể Nguyệt Anh khiến ông Bảy hứng thú vô cùng dương vật phình to lớn hơn, Nguyệt Anh cũng nhận ra điều đó dồn hết lực vào tay sóc thật mạnh.
“Ahh… ahhh… tôi bắn… bắn… Ahhhhh”
Ông Bảy rên lớn lên rồi bắn tinh lên chăn, các đợt tinh dịch đặc sệt dính vào chăn rơi xuống đùi rơi xuống ga giường, Nguyệt Anh thì đã rụt tay lại từ lâu, mùi tanh nồng của tinh dịch xộc vào mũi cô khiến cô nôn khan một cái:
“Oẹ…”
Nguyệt Anh chạy vào phòng vệ sinh trên tay cô cũng dính một lượng lớn tinh dịch, cô vào đó để rửa tay, rửa mấy lần xà phòng liền.
Ông Bảy nằm trong phòng thở hổn hển, ông chưa bao giờ thủ dâm mà hiện tại cô con dâu tự nguyện sóc cu cho ông đến bắn tinh ra quả thật quá là thỏa mãn, vui sướng. Thế này thì ông Bảy không còn nghĩ đến chuyện về quê nữa mà sẽ ở lại đây lâu dài để được cô con dâu ra sức phục vụ.
Nguyệt Anh rửa tay xong thì quay lại nhìn ông Bảy:
“Sao còn chưa dậy dọn đi”
“À… được”
Ông Bảy cứ thế tồng ngồng ngồi dậy làm Nguyệt Anh hoảng hốt quay mặt đi hướng khác. Ông Bảy nhìn vào giữa hai đùi mình:
“Nhiều quá… dính hết lên chăn ga rồi… phải đem đi giặt…”
Nguyệt Anh:
“Ông mặc quần nhanh đi… để tôi đem đi giặt cho”
“Mặc rồi đây…”
Nguyệt Anh đi vào thu dọn chăn ga rồi đem đi bỏ vào máy giặt, một lúc sau cô lại quay lại.
“Này… ông còn nhớ giao kèo lúc đầu của chúng ta chứ?”
“Cái gì ấy nhỉ…”
“Ông sẽ ở lại đây đến khi nào tôi hoặc anh Hải không thích nữa đuổi cổ thì ông mới được đi, bù lại tôi sẽ giúp ông bắn ra mỗi tuần một lần để giải tỏa sinh lý…”
“Cũng được”
“Được cái gì mà được… ông đồng ý hay không?”
“Được… tôi đồng ý…”
“Nhớ đấy… phải nghe lời tôi…”
“Ừ…”
… Bạn đang đọc truyện Con dâu lạnh lùng tại nguồn: http://truyensextv2.net/con-dau-lanh-lung/
Hải xem xong đoạn video này thấy kích thích vô cùng, nhìn gương mặt đỏ bừng ngại ngùng của Nguyệt Anh làm Hải sướng run người, đang tưởng tượng đến cảnh bố chồng – nàng dâu làm tình thì chuông điện thoại vang lên, là Nguyệt Anh gọi:
“Anh chưa về à… gần bảy giờ rồi…”
“Thôi chết… anh vừa xong việc rồi… đang về đây…”
“Đi từ từ thôi nhé không phải vội…”
“OK vợ yêu…”
Muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, Hải làm bao nhiêu việc không bằng Nguyệt Anh hy sinh một bữa là tình thế đảo ngược ngay lập tức. Hải rất cao hứng đi vào nhà:
“Con chào bố…”
Ông Bảy cười cười:
“Hải về rồi đấy à…”
Tiến đến phòng bếp không thấy Nguyệt Anh đâu, cơm canh đã sẵn sàng Hải liền đi vào phòng ngủ, thấy Nguyệt Anh đang chải tóc. Hải:
“Vợ yêu…”
Nguyệt Anh:
“Hôm nay anh có gì vui à…”
Hải:
“À… công việc thuận lợi sếp khen ấy mà…”
“Em và bố chiều nay trò chuyện rồi hả… thấy bố ra xem tivi rồi này…”
Nguyệt Anh nhớ lại sự việc hồi chiều, mặt phiếm hồng lên:
“Em nói chuyện với bố rồi… bố đồng ý ở lại…”
“Thật sao… vợ ơi… yêu vợ nhất… vợ giỏi quá… em thật siêu…”
“Anh đi tắm đi rồi ăn cơm…”
Hải hôn vào má Nguyệt Anh một cái rồi chạy ra tủ lấy quần áo đi tắm, Nguyệt Anh cũng mừng khi thấy Hải vui vẻ. Giờ ăn cơm ông Bảy vui vẻ báo cho Hải một tin:
“Bố nhớ lại mọi chuyện rồi Hải ạ”
“Bố khôi phục trí nhớ rồi ạ… nhớ ra Nguyệt Anh là con dâu của bố rồi chứ”
Nguyệt Anh đánh vào tay Hải một cái. Hải:
“Tốt quá rồi… phải ăn mừng mới được…”
Nguyệt Anh:
“Mai anh còn đi làm… bố thì mới đỡ chưa khỏi hẳn vẫn còn uống thuốc…”
Ông Bảy:
“Không sao, mỗi người làm một ly cũng được”
Hải rót ra 3 chén rượu:
“Nào… cả nhà mình… nâng chén ăn mừng…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con dâu lạnh lùng |
Tác giả | Khởi nguồn dục vọng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Truyện bóp vú, Truyện liếm chân, Truyện loạn luân, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 06:59 (GMT+7) |