Đoạn Ty Ngục lại giới thiệu:
– Người này là Hoa Hồ Điệp nổi danh dâm tặc, đạo tặc hái hoa một dãy Hà Nam, từ sáu tuổi đến sáu mươi tuổi không buông tha, cả nam lẫn nữ, chậc chậc… Là chọc phải, ặc, chọc phải khuê nữ một vị quận vương bên kia, lúc này cao thủ Cẩm Y Vệ chúng ta mới ra tay, bắt tới nhốt ở chỗ này. Chuyện này liên quan tới bí mật Thiên gia, chúng ta lại không tiện báo lên…
Tần Lâm ghê tởm nhíu mày một cái, nhìn người nọ lộ vẻ hết sức chán ghét, lạnh lùng hừ mũi một tiếng:
– Đoạn Ty Ngục, nếu như là người khác không nói, nhưng vì sao ngươi không hiểu rõ tình lý như vậy? Loại ác đồ hung hiểm này bị giam vào chiếu ngục chúng ta, những thứ khác không nói, chẳng lẽ còn cho y mang theo hung khí bên mình sao?
Đoạn Ty Ngục chớp mắt một cái, không hiểu Tần Lâm nói như vậy là có ý gì, Hoa Hồ Điệp kia bị giam trong lao ngục, toàn thân ngay cả một cây đinh sắt cũng không có, Tần Lâm nói y mang theo hung khí tùy thân, quả thật khiến cho người ta như lạc vào trong sương mù.
Vừa đúng Hồng Dương Thiện phụng bồi Tần Lâm cũng tới, Đoạn Ty Ngục ở Bắc Trấn Phủ Ty hơn mười năm cũng biết y, vội vàng chắp tay một cái, lôi kéo y thấp giọng hỏi:
– Lão ca ca, huynh là đệ nhất đẳng tâm phúc dưới quyền Tần trưởng quan, xin hãy giải câu đố này giúp tiểu đệ đi, tương lai nhất định sẽ không quên ân điển lão ca.
Hồng Dương Thiện cười hăng hắc nhìn Hoa Hồ Điệp kia, nhẹ nhàng vuốt râu:
– Hung khí của dâm tặc là cái gì, chẳng lẽ lão ca vẫn chưa hiểu?
Ôi chao má ơi, Tần trưởng quan thật đúng là lợi hại!
Đoạn Ty Ngục lập tức vung tay lên, ra lệnh cho ngục tốt dưới quyền:
– Bây đâu, thu công cụ gây án tên dâm tặc này cho ta!
Một tiếng kêu thảm thiết ngắn mà bén nhọn vang lên, từ nay Hoa Hồ Điệp cũng không thể nào làm dâm tặc được nữa.
Tần Lâm đi thẳng tới một mạch, rốt cục án tồn đọng trong chiếu ngục dần dần được giải quyết nhanh gọn.
Càng đi sâu vào trong chiếu ngục càng âm u tăm tối, nhất là địa lao nhốt trọng phạm, ban ngày đưa tay cũng không thấy được năm ngón, chỉ có thể dựa vào ánh đèn trên tường chập chờn chiếu sáng. Bởi vì nằm sâu dưới đất, khí ẩm thấp lạnh lẽo khiến cho người ta phải nổi da gà.
Tần Lâm vừa đi vừa dọn dẹp án tồn đọng, phàm là phạm nhân xác thật không thể nghi ngờ, bởi vì nguyên nhân công văn dây dưa kéo dài chờ lâu không quyết, vậy trực tiếp đưa lên đường, nếu không sẽ “thu công cụ gây án”. Vụ án nào có nghi điểm bèn tra vấn tường tận, lệnh cho thuộc quan đem án quyển tới thự nha, chờ hắn trở về sẽ nghiên cứu tỉ mỉ.
Chiếu ngục thông thường không dính dáng gì tới dân gian, trong đó nhốt toàn là tội phạm thập ác bất xá. Tần Lâm liên tục thẩm lý mấy chục vụ án, mười vụ có hết chín là tội chứng xác thật, những án phạm cùng hung cực ác kia cũng không kêu oan gì cả, nhiều nhất thóa mạ Tần Lâm thủ đoạn sắc bén, tương lai không chết tử tế được.
Không chết tử tế được? Hồng Dương Thiện, Ngưu Đại Lực đều cười lạnh không ngừng, có câu nói người tốt không sống lâu, kẻ ác thọ ngàn năm, vị Tần trưởng quan này của chúng ta tất nhiên là người sau không thể nghi ngờ. Đám mèo chó nho nhỏ như các ngươi đòi so sánh với loại người cùng hung cực ác như hắn, quả thật không có tư cách.
Tần Lâm đi thẳng tới một mạch, đã giết chết không biết bao nhiêu cường đồ ác bá hoành hành ngang ngược, ác tặc gian dâm bắt cóc. Thường chỉ nghe những câu thóa mạ “Con bà ngươi”, “đầu rơi bất quá để lại vết sẹo to bằng miệng chén”, “Mười tám năm sau lại là một hảo hán” vang lên liên tiếp, nhưng chỉ được nửa chừng đã ngưng bặt giống như bị chẹn họng, có thể biết đã có vị đại đạo độc hành danh chấn lục lâm nào đó chết dưới tay hắn.
Xử án giống như Tần Lâm, phạm nhân bị nhốt ai mà không sợ. Kèm theo tiếng kêu thảm thiết giống như gà bị cắt tiết, trong lúc nhất thời nhiệt độ chiếu ngục thiên lao dường như hạ thấp xuống không ít.
Chợt sâu trong thiên lao u tối vang lên một tràng tiếng rống giận khàn khàn:
– Đám ưng khuyển các ngươi đổ oan cho lão tử, trời cao có mắt, các ngươi sẽ không tên nào được chết yên lành tử tế!
Ủa, đây là ai vậy?
Tần Lâm kinh ngạc trong lòng, nhìn sang bên cạnh một chút, Đoạn Ty Ngục muốn nói lại thôi, ấp a ấp úng không chịu nói tỉ mỉ.
– Xem ra Đoạn Ty Ngục có lời khó nói…
Tần Lâm liếc y một cái.
– Trưởng quan thứ tội, ty chức, ty chức không dám…
Đoạn Ty Ngục bị dọa sợ kinh hồn khiếp vía, vội vàng nói hết ra đầu đuôi gốc ngọn.
Tần Lâm nghe khẽ mỉm cười, chậm rãi đi tới trước buồng giam kia, nhìn thẳng phạm nhân đang lay cửa sắt kêu to.
Phạm nhân kia ngược lại giật mình không nhỏ, lui về sau một bước. Y bị nhốt ở nơi này không biết bao lâu, mỗi khi thấy bên ngoài có cẩm y quan viên tới thị sát liền lớn tiếng kêu oan, nhưng hy vọng càng lớn, thất vọng lại càng lớn. Từ trước tới nay không có ai chân chính để ý tới y, càng không có ai giống như vị trưởng quan này, mỉm cười đứng trước cửa buồng giam nhìn y.
– Ma Vân Kim Sí Thành Thiết Hải, ngươi có biết ngươi bây giờ thân ở chiếu ngục thiên lao, đã sớm chắp cánh khó bay rồi không?
Tần Lâm nở một nụ cười khả ái, nhưng giọng hắn lại có phần lạnh lẽo.
Đúng vậy, đại hán trong buồng giam có vóc người khôi ngô, khung xương to lớn lại gầy gò không còn hình dáng, hai gò má lõm xuống, mắt thụt sâu vào, râu tóc rối nùi giống như ổ gà, hai mắt đỏ ngầu như có ngọn lửa nhảy động, chính là đệ nhất hảo hán, giang hồ đại hào từng khiêu chiến anh hùng thiên hạ Sơn Đông trên Thái Nhạc lôi đài, người ta gọi là Ma Vân Kim Sí Thành Thiết Hải.
Bị gian nhân hãm hại, Xưởng Vệ xuất động năm tên cao thủ bày bẫy rập bắt y lại, nhốt trong chiếu ngục thiên lao suốt hai năm trời không nghe không thấy không hỏi, Thành Thiết Hải cơ hồ đã tuyệt vọng. Bất quá trong lòng ôm nỗi bất bình, mỗi khi thấy có người tới liền lớn tiếng kêu oan.
Năm xưa y cũng đi qua hai đạo hắc bạch, chuyện đã làm cũng đã lắng xuống nhiều năm. Nhưng lại bị vu hãm thành yêu phỉ Bạch Liên giáo, không minh bạch nhốt vào nơi này, tự nhiên trong lòng cực kỳ căm phẫn bất bình.
Nhưng hai năm qua thủy chung không người nào để ý, sâu trong lòng y đã không còn chút hy vọng nào. Hiện tại nghe Tần Lâm đột ngột hỏi như vậy, trong lúc nhất thời y khẩn trương hết sức, không biết trả lời như thế nào.
Tần Lâm thấy vậy cười cười, sờ sờ mũi, nói thẳng cho y biết:
– Nhất Toát Mao Thôi Tứ bởi vì cấu kết Bạch Liên giáo ý đồ mưu phản, đã bị bản quan tấu triều đình, nửa tháng trước đã xử lăng trì ở trước Thái Thị khẩu.
Mắt của Thành Thiết Hải bị tóc rối bời che kín, đột nhiên lóe ra một luồng tinh quang.
Tần Lâm lại nói:
– Bất quá ngươi là bị Thôi Tứ hối lộ cẩm y Lưu Đô Đốc, lấy tội danh là yếu phạm Bạch Liên giáo xuất động thật nhiều cao thủ bắt về chiếu ngục, cho nên…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cẩm Y Vệ Đại Minh - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 75 |
Ngày cập nhật | 21/10/2025 03:33 (GMT+7) |